Con Nhỏ Du Côn
Chương 8
!!!!!!!!!!!!!Sorry mấy men nka, tui bị bệnh phải lên bệnh viện không đăng được chép mới nên, vài chép sau có thể bước sang 1 câu truyện tình yêu của nhân vật nữ chính và ai đó chưa nghĩ ra^^, tui không chắc là sẽ có không nên đừng kì vọng quá nka,Thông Báo: nhân vận nữ sẽ đổi thành nó nka, có ai đọc mà thấy quá vô lý hoặc nên thêm gì thì nói tui nke. độc truyện zui zẻ nghe ^^
___________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________
-đưa đây.
Tiểu Quân đưa nó 1 cái túi nhỏ
-sao nhiều thế ớt thế, mày định giết nó ak??
mặt nó nhăn lại làm đứa nào cũng phát khiếp. nó giục bị ớt cho thằng đầu đàn rồi nói:
-rắc lên vết thương của con nhỏ kia, còn dư thì đưa chị !!
thẳng đó nghe theo rồi rắc . nhỏ đó gào thét um sùm. đột nhiên nó hoảng hốt nghĩ ''chết rồi!!con nhỏ kia cũng thuộc loại danh giá, mình hành nó vậy không biết nó có đi mách bố mẹ nó hong, mọi lần mình đâu có nhúng tay và mấy chuyện này toàn mấy thắng kia không!!!chết rồi giờ sao giờ ,không lẽ mình sắp đuổi học rồi ''
nó gào lên:
-không làm nữa, lấy nước lau cho nó, chị đây chán rồi không muốn xem nữa !!
Bọn kia ngạc nhiên nhưng cũng không nói nhìu,chỉ biết làm theo thôi vì nó biết nêu hở răng hở lợi ra một tí là no roi
nó bước đi trên giãy hành lang của trường mà đầu óc cứ lo vu vơ . Bỗng một có ai đó chạy đến ôm chầm lấy nó.-có chuyện gì vậy??nó ngơ ngác hỏi-em có vui không, em sắp vào được Yersiear rồi đó!nó cười tủm tỉm;-vậy trúc Loan có đậu không???anh nó(hàn tự) không nói gì cả. tự nhiên hai hàng lệ từ mắt nó tuôn ra, nó mếu máo rồi nói:-anh ơi, vậy em sẽ không đi nữa, không có Trúc Loan thì em sẽ không đi nữa.nó mêú máo nhìn anh nó-em phải đi, phải học thật giỏi, không phải em đã hứa với bố em là em sẽ vào được trường Yersiear sao!!anh nó ôm nó, còn nó thì cứ khóc nức lên-thôi công chúa nhỏ của anh, không khóc nữa, đang xinh mà khóc thì xấu lắm.nó cố nín khóc nhưng chỉ vì anh nó khen no thui-vậy Trúc Loan có biết chuyện em đậu Yersiear không?nó nhìn anh nó-Trúc Loan là người biết đầu tiên và cũng là người muốn em đi nhất.-vậy thì em sẽ đi, em đi gặp Trúc Loan đây.nó nói xong thì đi lunanh nó lại ôm nó thêm lần nữa. một đám con gái chạy theo Hàn Tự, thấy cậu ta ôm nó và cứ nghĩ hai người đó là một cặp.thật không ngờ1 đứa trong đám đó nói:-còn gọi là công chúa nữa chứ, con nhỏ đó co xinh gì đâu, thay vì gọi nó là công cúa, sao không gọi mình là công chúa!!!!đứa khác nói:-nhìn 2 người đó thân nhau quá, con nhỏ đó giám cướp hot boy của lớp minh, chán sống rồi mà phải cho nó biết thế nào là lễ độ.-lễ dộ gì vậy??hàn tự đã đứng đó từ lúc nào mà bọn con gái không biết-không có gì đâu!!-vậy à.cậu ta đưa ra bộ mặt như không biết gì rồi lại cười làm đứa con gai chết sững.-vậy thôi tui đi đây.rồi cậu ta chạy đi luôn-mày có thấy cậy ấy tỏa sáng không?-mày cũng thấy sao??-cậu ấy thật là đẹp.cả đám nhốn nháo cả lênnó đi tìm Trúc Loan và hỏi những người dạy Trúc Loan thì có người bảo là cậu ấy xin về vì thấy hơi mệt.nó đi về. thì nghe thấy tiếng khóc nức ở trong phòng.-có sao không?nó nói:-Thanh Đình à, tui vui lăm, tui vui vì bà đã đậu trường Thanh Hoa rồi, bà đã thực hiện được lời hứa rồi đó.-vui sao?nó khóc nức lên:-sao lại khóc thế, đây là chuyện mà phải cười chứ.Trúc Loan cười.-vậy ở đây bà sẽ ở có một mình. bà có buồn không??nó mếu máo:-tui sẽ không buồn đâu. tui sẽ không đánh nhau nữa, tui sẽ cố gắng hòa hợp với tất cả mọi người. Thanh Đình cũng phải như vậy đó.-tui hứa mà, ngoắc nghéo đi.2 đứa ngoắc nghóe tay nhay rồi cả 2 cười.
-
-
___________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________
-đưa đây.
Tiểu Quân đưa nó 1 cái túi nhỏ
-sao nhiều thế ớt thế, mày định giết nó ak??
mặt nó nhăn lại làm đứa nào cũng phát khiếp. nó giục bị ớt cho thằng đầu đàn rồi nói:
-rắc lên vết thương của con nhỏ kia, còn dư thì đưa chị !!
thẳng đó nghe theo rồi rắc . nhỏ đó gào thét um sùm. đột nhiên nó hoảng hốt nghĩ ''chết rồi!!con nhỏ kia cũng thuộc loại danh giá, mình hành nó vậy không biết nó có đi mách bố mẹ nó hong, mọi lần mình đâu có nhúng tay và mấy chuyện này toàn mấy thắng kia không!!!chết rồi giờ sao giờ ,không lẽ mình sắp đuổi học rồi ''
nó gào lên:
-không làm nữa, lấy nước lau cho nó, chị đây chán rồi không muốn xem nữa !!
Bọn kia ngạc nhiên nhưng cũng không nói nhìu,chỉ biết làm theo thôi vì nó biết nêu hở răng hở lợi ra một tí là no roi
nó bước đi trên giãy hành lang của trường mà đầu óc cứ lo vu vơ . Bỗng một có ai đó chạy đến ôm chầm lấy nó.-có chuyện gì vậy??nó ngơ ngác hỏi-em có vui không, em sắp vào được Yersiear rồi đó!nó cười tủm tỉm;-vậy trúc Loan có đậu không???anh nó(hàn tự) không nói gì cả. tự nhiên hai hàng lệ từ mắt nó tuôn ra, nó mếu máo rồi nói:-anh ơi, vậy em sẽ không đi nữa, không có Trúc Loan thì em sẽ không đi nữa.nó mêú máo nhìn anh nó-em phải đi, phải học thật giỏi, không phải em đã hứa với bố em là em sẽ vào được trường Yersiear sao!!anh nó ôm nó, còn nó thì cứ khóc nức lên-thôi công chúa nhỏ của anh, không khóc nữa, đang xinh mà khóc thì xấu lắm.nó cố nín khóc nhưng chỉ vì anh nó khen no thui-vậy Trúc Loan có biết chuyện em đậu Yersiear không?nó nhìn anh nó-Trúc Loan là người biết đầu tiên và cũng là người muốn em đi nhất.-vậy thì em sẽ đi, em đi gặp Trúc Loan đây.nó nói xong thì đi lunanh nó lại ôm nó thêm lần nữa. một đám con gái chạy theo Hàn Tự, thấy cậu ta ôm nó và cứ nghĩ hai người đó là một cặp.thật không ngờ1 đứa trong đám đó nói:-còn gọi là công chúa nữa chứ, con nhỏ đó co xinh gì đâu, thay vì gọi nó là công cúa, sao không gọi mình là công chúa!!!!đứa khác nói:-nhìn 2 người đó thân nhau quá, con nhỏ đó giám cướp hot boy của lớp minh, chán sống rồi mà phải cho nó biết thế nào là lễ độ.-lễ dộ gì vậy??hàn tự đã đứng đó từ lúc nào mà bọn con gái không biết-không có gì đâu!!-vậy à.cậu ta đưa ra bộ mặt như không biết gì rồi lại cười làm đứa con gai chết sững.-vậy thôi tui đi đây.rồi cậu ta chạy đi luôn-mày có thấy cậy ấy tỏa sáng không?-mày cũng thấy sao??-cậu ấy thật là đẹp.cả đám nhốn nháo cả lênnó đi tìm Trúc Loan và hỏi những người dạy Trúc Loan thì có người bảo là cậu ấy xin về vì thấy hơi mệt.nó đi về. thì nghe thấy tiếng khóc nức ở trong phòng.-có sao không?nó nói:-Thanh Đình à, tui vui lăm, tui vui vì bà đã đậu trường Thanh Hoa rồi, bà đã thực hiện được lời hứa rồi đó.-vui sao?nó khóc nức lên:-sao lại khóc thế, đây là chuyện mà phải cười chứ.Trúc Loan cười.-vậy ở đây bà sẽ ở có một mình. bà có buồn không??nó mếu máo:-tui sẽ không buồn đâu. tui sẽ không đánh nhau nữa, tui sẽ cố gắng hòa hợp với tất cả mọi người. Thanh Đình cũng phải như vậy đó.-tui hứa mà, ngoắc nghéo đi.2 đứa ngoắc nghóe tay nhay rồi cả 2 cười.
-
-
Bình luận truyện