Công Lược Tính Phúc
Chương 31: TG2 công lược thiếu tá bạn trai 8
Tống Nhiên mang theo Lý Na đi tới một căn phòng cao cấp, bên ngoài còn có hai bảo tiêu đeo kính đen.
Lý Na ở trong lòng yên lặng phun tào, hai người kia nhìn như thế nào cũng giống hai môn thần, đã thế đều là mặt than.
Đương nhiên, cô cũng chú ý tới tên phòng là Quốc Sắc Thiên Hương.
Chỉ là sau khi tiến vào, cô cùng Tống Nhiên đều không nghĩ tới Trần Thư Nhã thế nhưng lại ở đây.
Tử Túy Kim Mê này cái không thể thiếu được chính là mấy em gái tiếp khách, trong phòng này cũng kêu năm sáu em, mỗi người diện mạo đều không tầm thường, vũ mị diễm lệ, ngồi bên cạnh mỗi người đàn ông là hai em, bồi bọn họ uống rượu cùng chơi đùa.
Mà trên người Trần Thư Nhã lại mặc một bộ công sở, đơn độc ngồi một bên, khí chất thanh lãnh không giống người thường.
Lý Na trong lòng khịt khịt mũi coi thường, mắt nhìn thẳng kéo kéo tay Tống Nhiên, cùng hắn ngồi vào vị trí còn trống.
“Ha! Vị này chính là bạn gái của Tống đệ sao? Quả nhiên là tư sắc không tầm thường, mỹ lệ kiều diễm!” Ngồi ở vị trí chính giữa, là một người đàn ông đầu hói, mang theo một bộ kính đen, mặc tây trang, thoạt nhìn thấy cũng chẳng phải dạng tốt lành gì. Thân phận bên ngoài là chủ tịch một tập đoàn xxx, trên thực tế, hắn chính là trùm của bọn buôn lậu ma túy, Từ Đông Thanh.
Nhiệm vụ của Tống Nhiên lần này chính là lấy được tín nhiệm của hắn, sau đó đánh cắp tin tức đưa về quân đội. Tống Nhiên hơi hơi cau mày: “Từ đổng quá khen, phụ nữ đều thực phiền toái, lần này không muốn cũng phải mang theo cô ấy đi cùng, tôi cũng không có biện pháp”.
Nói xong, hắn bất đắc dĩ lắc đầu.
Trong lòng mỗi người đàn ông ở đây đều hiểu rõ, cười cười không nói gì.
Tống Nhiên nói mấy câu, đem Lý Na đắp nặn trở thành một người chỉ coi trọng tiền tài vật chất, cũng chỉ là một cái bình hoa di động.
Lý Na nhìn thấy rõ ràng trong mắt Trần Thư Nhã là khinh thường, trong lòng phát hỏa, không nghĩ tới kỹ thuật diễn của Tống Nhiên cư nhiên tốt như vậy.
Một bàn tay trắng nõn lẳng lặng bò lên trên hông Tống Nhiên hung hăng véo một cái.
Tống Nhiên trên mặt tươi cười cứng đờ, nhịn không được hút một ngụm khí lạnh, đáng chết, khẳng định trên eo hắn đã bị cô véo cho thâm tím.
Lý Na trên mặt cũng treo tươi cười,cô để sát vào bên tai Tống Nhiên, ý cười ngâm nga hạ giọng nói: “Phụ nữ đều phiền toái đúng không? Em đây cảm thấy Tống thiếu đời này vẫn là cưới một cái nam nhân mới tốt, anh cảm thấy Ninh Dương như thế nào? Cùng Tống thiếu là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã chung đụng, nhất định sẽ phù hợp với tâm ý của Tống thiếu.”
Bên trong Tử Túy Kim Mê, Ninh Dương đang cùng Lý Dật thi hành nhiệm vụ bỗng nhiên hắt xì một cái, hắn nhịn không được nói thầm: “Kỳ quái, ai nhắc tới mình mãi?”
Tống Nhiên có khổ mà không nói nên lời, hắn miễn cưỡng duy trì vẻ mặt tươi cười, bên hông đau đớn cùng Lý Na nói chuyện, lực bên hông dần dần tăng lên, hắn chắc chắn rằng nơi nào đó nhất định đã bị thâm tím!
Trên người bị đau một chút cũng không tính làm gì, Lý Na lại cố tình một câu rồi lại một câu cũng không rời Ninh Dương, còn đem hắn cùng Ninh Dương nói lung tung thành một khối, bất kỳ người đàn ông nào nghe thấy lời này cũng đều không chịu được.
Đáng tiếc hắn ngại tình thế hiện tại, không dám lộn xộn, chỉ có thể yên lặng chịu đựng.
Lý Na hung hăng cấu véo đến khi thỏa mãn mới buông tay, yên lặng xoa xoa bàn tay của mình.
Tống Nhiên một tay bưng ly rượu, cùng Từ Đông Thanh nói chuyện, một tay khác lẳng lặng xoa xoa bên hông.
“Không biết vị tiểu thư này đang công tác ở đâu?” Trần Thư Nhã ngồi đơn độc một bên bỗng nhiên khởi xướng câu chuyện.
Lý Na cùng Tống Nhiên đều lặng im.
Mà một bên Từ Đông Thanh cho rằng bọn họ không quen biết Trần Thư Nhã, trên mặt tràn đầy tươi cười giới thiệu: “Vị này là Trần Thư Nhã, Trần tiểu thư, thiên kim tập đoàn Trần thị.”
“Tập đoàn Trần thị?” Lý Na giả vờ kinh ngạc che cái miệng nhỏ lại, “Tôi nhớ không lầm tổng tài tập đoàn Trần thị hình như kêu là Trần Thư Lan? Hơn nữa còn là người thừa kế tập đoàn Trần thị?”
Lời kia vừa thốt ra, Trần Thư Nhã sắc mặt nháy mắt trầm xuống.
Trần Thư Lan là chị cùng cha khác mẹ với cô, bố cô cùng vợ trước có một đứa con, từ nhỏ tới lớn, chị ta luôn đoạt mọi thứ của cô, từ đồ chơi đến tình thương của cha, của mẹ….còn đoạt lấy quyền thừa kế công ty của cô…. Mẹ cô vì sợ ánh mắt dị nghị của người khác, đối với con riêng còn tốt hơn đối với con ruột.
Có đôi khi cô còn hoài nghi cô có phải hay không là con do mẹ cô sinh ra, chẳng hề quan tâm cô, nhưng lại ân cần hỏi han con gái riêng của chồng.
Nhớ tới những điều này, Trần Thư Nhã liền hận đến ngứa răng, hôm nay lại còn bị người khác cố tình nhắc tới, ánh mắt cô ta nhanh chóng hóa thành lợi kiếm bay về phía Lý Na, trầm giọng mở miệng: “Đó là chị gái tôi.”
Tống Nhiên vì ánh mắt này của Trần Thư Nhã hướng tới Lý Na, trong lòng tràn ngập lửa giận, hắn con ngươi lạnh băng nhìn cô ta.
Tương phản, Lý Na lại cười nhạt doanh doanh: “Nguyên lai là đại tiểu thư Trần thị! Nghe nói đại tiểu thư Trần thị mười tám tuổi đã tiếp nhận tập đoàn Trần thị, tuổi còn nhỏ như vậy đã ngồi vào vị trí này, như thế nào cũng thật lợi hại, hiện giờ lại đem Trần thị phát triển hùng mạnh thành tập đoàn đứng số một số hai trong nước, cố chủ tịch Trần có một người con gái như vậy hẳn là có phúc khí a”.
Lý Na liên tiếp khen Trần Thư Lan, lại ngầm giống như để lộ cho Trần Thư Nhã một cái ý tứ khác, cô so với chị gái cô kém cỏi thế nào! Lời này trong tối ngoài sáng đều là xem thường, làm cho Trần Thư Nhã sau khi trọng sinh tâm cao khí ngạo như thế nào chịu được?
Mà Từ Đông Thanh thế nhưng lại gật đầu tán thành: “Nha đầu Thư Lan kia, thủ đoạn cũng lợi hại, còn nhỏ tuổi như vậy có thể tiếp quản Trần thị, lão Trần cũng thật có phúc khí”
Trần Thư Nhã sắc mặt trực tiếp đen thui.
Lý Na ở trong lòng yên lặng phun tào, hai người kia nhìn như thế nào cũng giống hai môn thần, đã thế đều là mặt than.
Đương nhiên, cô cũng chú ý tới tên phòng là Quốc Sắc Thiên Hương.
Chỉ là sau khi tiến vào, cô cùng Tống Nhiên đều không nghĩ tới Trần Thư Nhã thế nhưng lại ở đây.
Tử Túy Kim Mê này cái không thể thiếu được chính là mấy em gái tiếp khách, trong phòng này cũng kêu năm sáu em, mỗi người diện mạo đều không tầm thường, vũ mị diễm lệ, ngồi bên cạnh mỗi người đàn ông là hai em, bồi bọn họ uống rượu cùng chơi đùa.
Mà trên người Trần Thư Nhã lại mặc một bộ công sở, đơn độc ngồi một bên, khí chất thanh lãnh không giống người thường.
Lý Na trong lòng khịt khịt mũi coi thường, mắt nhìn thẳng kéo kéo tay Tống Nhiên, cùng hắn ngồi vào vị trí còn trống.
“Ha! Vị này chính là bạn gái của Tống đệ sao? Quả nhiên là tư sắc không tầm thường, mỹ lệ kiều diễm!” Ngồi ở vị trí chính giữa, là một người đàn ông đầu hói, mang theo một bộ kính đen, mặc tây trang, thoạt nhìn thấy cũng chẳng phải dạng tốt lành gì. Thân phận bên ngoài là chủ tịch một tập đoàn xxx, trên thực tế, hắn chính là trùm của bọn buôn lậu ma túy, Từ Đông Thanh.
Nhiệm vụ của Tống Nhiên lần này chính là lấy được tín nhiệm của hắn, sau đó đánh cắp tin tức đưa về quân đội. Tống Nhiên hơi hơi cau mày: “Từ đổng quá khen, phụ nữ đều thực phiền toái, lần này không muốn cũng phải mang theo cô ấy đi cùng, tôi cũng không có biện pháp”.
Nói xong, hắn bất đắc dĩ lắc đầu.
Trong lòng mỗi người đàn ông ở đây đều hiểu rõ, cười cười không nói gì.
Tống Nhiên nói mấy câu, đem Lý Na đắp nặn trở thành một người chỉ coi trọng tiền tài vật chất, cũng chỉ là một cái bình hoa di động.
Lý Na nhìn thấy rõ ràng trong mắt Trần Thư Nhã là khinh thường, trong lòng phát hỏa, không nghĩ tới kỹ thuật diễn của Tống Nhiên cư nhiên tốt như vậy.
Một bàn tay trắng nõn lẳng lặng bò lên trên hông Tống Nhiên hung hăng véo một cái.
Tống Nhiên trên mặt tươi cười cứng đờ, nhịn không được hút một ngụm khí lạnh, đáng chết, khẳng định trên eo hắn đã bị cô véo cho thâm tím.
Lý Na trên mặt cũng treo tươi cười,cô để sát vào bên tai Tống Nhiên, ý cười ngâm nga hạ giọng nói: “Phụ nữ đều phiền toái đúng không? Em đây cảm thấy Tống thiếu đời này vẫn là cưới một cái nam nhân mới tốt, anh cảm thấy Ninh Dương như thế nào? Cùng Tống thiếu là thanh mai trúc mã, từ nhỏ đã chung đụng, nhất định sẽ phù hợp với tâm ý của Tống thiếu.”
Bên trong Tử Túy Kim Mê, Ninh Dương đang cùng Lý Dật thi hành nhiệm vụ bỗng nhiên hắt xì một cái, hắn nhịn không được nói thầm: “Kỳ quái, ai nhắc tới mình mãi?”
Tống Nhiên có khổ mà không nói nên lời, hắn miễn cưỡng duy trì vẻ mặt tươi cười, bên hông đau đớn cùng Lý Na nói chuyện, lực bên hông dần dần tăng lên, hắn chắc chắn rằng nơi nào đó nhất định đã bị thâm tím!
Trên người bị đau một chút cũng không tính làm gì, Lý Na lại cố tình một câu rồi lại một câu cũng không rời Ninh Dương, còn đem hắn cùng Ninh Dương nói lung tung thành một khối, bất kỳ người đàn ông nào nghe thấy lời này cũng đều không chịu được.
Đáng tiếc hắn ngại tình thế hiện tại, không dám lộn xộn, chỉ có thể yên lặng chịu đựng.
Lý Na hung hăng cấu véo đến khi thỏa mãn mới buông tay, yên lặng xoa xoa bàn tay của mình.
Tống Nhiên một tay bưng ly rượu, cùng Từ Đông Thanh nói chuyện, một tay khác lẳng lặng xoa xoa bên hông.
“Không biết vị tiểu thư này đang công tác ở đâu?” Trần Thư Nhã ngồi đơn độc một bên bỗng nhiên khởi xướng câu chuyện.
Lý Na cùng Tống Nhiên đều lặng im.
Mà một bên Từ Đông Thanh cho rằng bọn họ không quen biết Trần Thư Nhã, trên mặt tràn đầy tươi cười giới thiệu: “Vị này là Trần Thư Nhã, Trần tiểu thư, thiên kim tập đoàn Trần thị.”
“Tập đoàn Trần thị?” Lý Na giả vờ kinh ngạc che cái miệng nhỏ lại, “Tôi nhớ không lầm tổng tài tập đoàn Trần thị hình như kêu là Trần Thư Lan? Hơn nữa còn là người thừa kế tập đoàn Trần thị?”
Lời kia vừa thốt ra, Trần Thư Nhã sắc mặt nháy mắt trầm xuống.
Trần Thư Lan là chị cùng cha khác mẹ với cô, bố cô cùng vợ trước có một đứa con, từ nhỏ tới lớn, chị ta luôn đoạt mọi thứ của cô, từ đồ chơi đến tình thương của cha, của mẹ….còn đoạt lấy quyền thừa kế công ty của cô…. Mẹ cô vì sợ ánh mắt dị nghị của người khác, đối với con riêng còn tốt hơn đối với con ruột.
Có đôi khi cô còn hoài nghi cô có phải hay không là con do mẹ cô sinh ra, chẳng hề quan tâm cô, nhưng lại ân cần hỏi han con gái riêng của chồng.
Nhớ tới những điều này, Trần Thư Nhã liền hận đến ngứa răng, hôm nay lại còn bị người khác cố tình nhắc tới, ánh mắt cô ta nhanh chóng hóa thành lợi kiếm bay về phía Lý Na, trầm giọng mở miệng: “Đó là chị gái tôi.”
Tống Nhiên vì ánh mắt này của Trần Thư Nhã hướng tới Lý Na, trong lòng tràn ngập lửa giận, hắn con ngươi lạnh băng nhìn cô ta.
Tương phản, Lý Na lại cười nhạt doanh doanh: “Nguyên lai là đại tiểu thư Trần thị! Nghe nói đại tiểu thư Trần thị mười tám tuổi đã tiếp nhận tập đoàn Trần thị, tuổi còn nhỏ như vậy đã ngồi vào vị trí này, như thế nào cũng thật lợi hại, hiện giờ lại đem Trần thị phát triển hùng mạnh thành tập đoàn đứng số một số hai trong nước, cố chủ tịch Trần có một người con gái như vậy hẳn là có phúc khí a”.
Lý Na liên tiếp khen Trần Thư Lan, lại ngầm giống như để lộ cho Trần Thư Nhã một cái ý tứ khác, cô so với chị gái cô kém cỏi thế nào! Lời này trong tối ngoài sáng đều là xem thường, làm cho Trần Thư Nhã sau khi trọng sinh tâm cao khí ngạo như thế nào chịu được?
Mà Từ Đông Thanh thế nhưng lại gật đầu tán thành: “Nha đầu Thư Lan kia, thủ đoạn cũng lợi hại, còn nhỏ tuổi như vậy có thể tiếp quản Trần thị, lão Trần cũng thật có phúc khí”
Trần Thư Nhã sắc mặt trực tiếp đen thui.
Bình luận truyện