Công Lược Tính Phúc
Chương 33: TG2 công lược thiếu tá bạn trai 10
Đường từ Tử Túy Kim Mê trở về quân đoàn có chút xa, Lý Na chịu không nổi, ở nửa đường liền ngủ gục.
Ban đầu cô dựa vào cửa sổ xe để ngủ, nhưng mà Tống Nhiên thừa dịp cô ngủ liền đem cả người cô kéo vào trong lồng ngực mình, thuận tiện đem áo khoác tây trang cởi xuống, đắp lên trên người Lý Na.
Bởi vì Tống Nhiên không thành thục loại sự tình này, trên đường liền đem Lý Na đánh thức một lần, đương nhiên khi phát hiện chính mình đang dựa vào lồng ngực của Tống Nhiên, lại còn đắp áo khoác tây trang của hắn trên người, cô trực tiếp ném áo khoác xuống, cả người lùi về phía bên cạnh, giữ khoảng cách xa nhất có thể với Tống Nhiên.
Lý Na không những không cảm kích lại còn cư xử như thế với Tống Nhiên, liền làm hắn khuôn mặt đen thui, âm thầm nghiến răng nghiến lợi, bây giờ cứ ở trước mặt hắn ngoan cố đi. Về sau hắn nhất định sẽ làm cô khóc lóc van xin.
Lục Chiêu ngồi ở ghế lái trước, thông qua kính chiếu hậu thu hết sự tình phía sau vào trong mắt, trong lòng thịch thịch bồn chồn. Này lão đại cũng tẩu tử có mâu thuẫn đi, hình như còn rất nghiêm trọng, hắn chưa thấy tẩu tử cư xử như vậy đối với lão đại bao giờ.
Lục Chiêu trong lòng tò mò đầy bát quái, trên mặt lại không dám mở miệng, một đường trầm mặc lái xe trở về quân khu.
Lục Chiêu vừa dừng xe, Lý Na liền đi theo Tống Nhiên xuống xe một đường đi thẳng vào quân khu, trước kia cô đã từng đến đây vài lần, chủ yếu là đến thăm Tống Nhiên cùng Lý Dật.
Dọc đường đi, nhìn thấy đều là binh lính ăn mặc quân trang xanh biếc, có không ít người là thủ hạ của Tống Nhiên, nhìn thấy cô liền sôi nổi cúi đầu chào một tiếng tẩu tử hảo, Lý Na đối với họ mỉm cười gật đầu xem như chào hỏi, tuy nhiên đại bộ phận đều là những người cô không quen biết.
Thực mau liền tới ký túc xá nơi Tống Nhiên ở, với cấp bậc của hắn trong quân đội liền được cấp một phòng riêng biệt lại còn không nhỏ.
Lý Na tự động ngồi vào mép giường, ai thiết kế cái ký túc xá này cũng thật sạch sẽ gọn gàng làm người ta muốn giận sôi máu. Ghế cũng không có lấy một cái, trên giường chăn cũng bị xếp thành hình dạng miếng đậu hũ.
Tống Nhiên thay đổi một thân nhung trang, hắn nhìn Lý Na, suy nghĩ một chút liền mở miệng: “Anh đi ra ngoài một chút, lát nữa Lục Chiêu sẽ mang cơm lên đây cho em, buổi tối hôm nay em liền ở đây một đêm đi. Ngày mai anh đưa em trở về”.
Vừa nghe thấy lời này, Lý Na liền nhíu mày nói: “Nhưng em không có quần áo để tắm rửa, bàn chải đánh răng cũng không có”.
“Lát nữa anh sẽ bảo Lục Chiêu chuẩn bị cho em, em không cần lo lắng việc này”. Nói xong, Tống Nhiên liền quay đầu đi ra khỏi cửa.
Lý Na nhìn ký túc xá gọn gàng ngăn nắp, cảm khái một tiếng liền ngã ngữa ra giường, cô cứ nghĩ mình sẽ được về nhà ngủ….
-------------------------------
Trần Thư Nhã bên kia không được tốt cho lắm, mất đi bàn tay vàng là Tống Nhiên, cô ta còn có thế làm được cái gì.
-------------------------------
Thời gian kế tiếp chính là công lược Tống Nhiên, trên thế giới này, chỉ có nhất kiến chung tình thích nhưng lại không có nhất kiến chung tình ái.
Trừ phi là cốt nhục tình thân, bị huyết thông ràng buộc mới không thể tách rời.
Tình cảm oanh oanh liệt liệt không bằng mưa dầm thấm lâu, nhất kiến chung tình có thể oanh oanh liệt liệt, còn mưa dầm thấm lâu nhất định phải dựa vào lâu ngày sinh tình cảm.
Hiện tại Tống Nhiên có lẽ bởi vì đứa bé nên mới thích cô, chân chính yêu một người, là có thể yêu mọi khuyết điểm của người đó chứ không phải chỉ yêu ưu điểm của người đó.
Đương nhiên, trên thế giới này cũng không có tình yêu vô duyên vô cớ, nếu không có sự hi sinh cùng trả giá, người khác dựa vào cái gì mà yêu cô? So với cô còn có rất nhiều người phụ nữ xinh đẹp ưu tú hơn nhiều.
Muốn chạm đến chân tâm của một người, cần phải lấy thiệt tình đổi thiệt tình a.
Lý Na thở dài, cô chỉ có thể lấy chân tình của mình để đổi lấy thiệt tình của người khác,… nói không chừng còn đem chính mình cuốn vào cuộc tình này.
Nằm trên giường một lúc, mới nghe thấy tiếng người gõ cửa, Lý Na đứng dậy, vuốt vuốt lại quần áo đã bị nhăn rồi mới đi ra mở cửa.
Tiến vào chính là Lục Chiêu một thân quân trang xanh biếc, trong tay hắn còn bưng theo một đống vật dụng, nhếch miệng cười lộ ra một chiếc răng khểnh: “Tẩu tử, lão đại bảo em mang đồ dùng sinh hoạt cho chị, ở đây bọn em năm giờ mới ăn cơm. Nếu chị đói bụng thì ăn tạm chút hoa quả này trước đi”.
Nói xong, hắn đem toàn bộ vật dụng đặt lên trên chiếc bàn trống không.
“Vất vả cho em rồi, Tiểu Chiêu.” Lý Na cười cười, thật đáng yêu a.
“Tiểu Chiêu?!” Lục chiêu biểu tình trong nháy mắt trở nên thực vi diệu, hắn vẻ mặt như đưa đám, Tiểu Chiêu không phải là cái cô nương thích Trương Vô Kỵ trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký sao?
“Làm sao vậy?” Lý Na đối với vẻ mặt của hắn cảm thấy kỳ quái.
“Tẩu tử, chị như mọi người gọi em là Tiểu Lục là được, Tiểu Chiêu…… nghe hơi kỳ quái.” Lục chiêu vẻ mặt uyển chuyển đưa ra đề nghị.
“Ha hả, kia cũng đúng.” Lý Na cười cười đáp hắn, lại hỏi: “Đúng rồi, Tống Nhiên sao bây giờ còn chưa về?”
“A! Cái này a……” Lục chiêu đôi mắt xoay chuyển, hắn cởi mũ quân trang xuống, gãi gãi tóc, sau đó lại đem mũ quân trang đội lên, nói: “Lão đại có một chút việc gấp cần phải xử lý, tẩu tử nếu chị nhàm chán có thể xuống dưới đi dạo vài vòng”.
“Không a, chị chỉ thuận miệng mới hỏi thôi. Phiền toái em rồi, Tiểu Lục, này, ăn một trái táo đi”. Lý Na mắt liếc Tiểu Lục đang nói dối, cô cũng lười vạch trần hắn, trên bàn cầm lấy một trái táo đỏ rực nhét vào tay Lục Chiêu.
“Cảm ơn tẩu tử, em còn có chút việc, em đi trước đây” Lục chiêu có chút chột dạ, cầm quả táo tìm một lý do chạy trốn.
Lý Na một lần nữa đóng cửa lại, nhìn những vật dụng Lục Chiêu đưa tới.
Ngoại trừ hoa quả tươi mới ngon miệng còn có bàn chải đánh răng, chậu rửa mặt, khăn bông,…Nhưng lại không có quần áo mới để tắm.
Lý Na cảm xúc cao hứng biến mất, phụ nữ luôn luôn muốn sạch sẽ, cô không muốn ngày mai lại phải mặc bộ quần áo này, cô muốn quần áo sạch sẽ…
Thời điểm năm giờ chiều, Lục Chiêu đưa cơm tới, đưa cho cô hộp cơm xong liền vội vàng rời đi, một bộ dáng sợ cô tra hỏi.
Thái độ của Lục Chiêu như vậy làm Lý Na sinh nghi, chẳng lẽ tiểu tử này biết cái gì sao? Vậy có nghĩa là Tống Nhiên có chuyện giấu cô?.
Nói đến Tống Nhiên bên này, hắn cùng với thủ trưởng thảo luận xong về nhiệm vụ lần này, liền có chút gấp gáp không chờ nổi hỏi: “Thủ trưởng, đơn tôi nộp, ngài đã phê duyệt chưa?”.
“Tiểu tử ngươi gấp cái gì?” Thủ trưởng nghiêng mặt liếc nhìn hắn, sau đó cúi đầu nhìn văn kiện: “Ngươi mới nộp không bao lâu, nào có nhanh như vậy?”.
Tống Nhiên nhướng mày: “Tôi không muốn con tôi sau khi sinh ra liền kêu người khác là cha” Hiện tại còn không nhanh lấy đơn xin kết hôn đã được phê duyệt, Lý Na nếu thật sự muốn mang theo con hắn gả cho người khác, hắn muốn khóc cũng không được, việc cấp bách bây giờ là cột cô chung với hắn.
“Khụ khụ…… Ngươi nói cái gì? Bạn gái ngươi có?!” Thủ trưởng bị tin tức này dọa sợ, cả khinh ho khan liên tục, sau đó vẻ mặt tán thưởng nói: “Được lắm tiểu tử, tốc độ đủ nhanh! A, ta cũng nên cho ngươi một lời chắc chắn, ngươi ngày mai 8 giờ, liền có thể mang theo người đi Cục Dân Chính lãnh chứng kết hôn!”
Ban đầu cô dựa vào cửa sổ xe để ngủ, nhưng mà Tống Nhiên thừa dịp cô ngủ liền đem cả người cô kéo vào trong lồng ngực mình, thuận tiện đem áo khoác tây trang cởi xuống, đắp lên trên người Lý Na.
Bởi vì Tống Nhiên không thành thục loại sự tình này, trên đường liền đem Lý Na đánh thức một lần, đương nhiên khi phát hiện chính mình đang dựa vào lồng ngực của Tống Nhiên, lại còn đắp áo khoác tây trang của hắn trên người, cô trực tiếp ném áo khoác xuống, cả người lùi về phía bên cạnh, giữ khoảng cách xa nhất có thể với Tống Nhiên.
Lý Na không những không cảm kích lại còn cư xử như thế với Tống Nhiên, liền làm hắn khuôn mặt đen thui, âm thầm nghiến răng nghiến lợi, bây giờ cứ ở trước mặt hắn ngoan cố đi. Về sau hắn nhất định sẽ làm cô khóc lóc van xin.
Lục Chiêu ngồi ở ghế lái trước, thông qua kính chiếu hậu thu hết sự tình phía sau vào trong mắt, trong lòng thịch thịch bồn chồn. Này lão đại cũng tẩu tử có mâu thuẫn đi, hình như còn rất nghiêm trọng, hắn chưa thấy tẩu tử cư xử như vậy đối với lão đại bao giờ.
Lục Chiêu trong lòng tò mò đầy bát quái, trên mặt lại không dám mở miệng, một đường trầm mặc lái xe trở về quân khu.
Lục Chiêu vừa dừng xe, Lý Na liền đi theo Tống Nhiên xuống xe một đường đi thẳng vào quân khu, trước kia cô đã từng đến đây vài lần, chủ yếu là đến thăm Tống Nhiên cùng Lý Dật.
Dọc đường đi, nhìn thấy đều là binh lính ăn mặc quân trang xanh biếc, có không ít người là thủ hạ của Tống Nhiên, nhìn thấy cô liền sôi nổi cúi đầu chào một tiếng tẩu tử hảo, Lý Na đối với họ mỉm cười gật đầu xem như chào hỏi, tuy nhiên đại bộ phận đều là những người cô không quen biết.
Thực mau liền tới ký túc xá nơi Tống Nhiên ở, với cấp bậc của hắn trong quân đội liền được cấp một phòng riêng biệt lại còn không nhỏ.
Lý Na tự động ngồi vào mép giường, ai thiết kế cái ký túc xá này cũng thật sạch sẽ gọn gàng làm người ta muốn giận sôi máu. Ghế cũng không có lấy một cái, trên giường chăn cũng bị xếp thành hình dạng miếng đậu hũ.
Tống Nhiên thay đổi một thân nhung trang, hắn nhìn Lý Na, suy nghĩ một chút liền mở miệng: “Anh đi ra ngoài một chút, lát nữa Lục Chiêu sẽ mang cơm lên đây cho em, buổi tối hôm nay em liền ở đây một đêm đi. Ngày mai anh đưa em trở về”.
Vừa nghe thấy lời này, Lý Na liền nhíu mày nói: “Nhưng em không có quần áo để tắm rửa, bàn chải đánh răng cũng không có”.
“Lát nữa anh sẽ bảo Lục Chiêu chuẩn bị cho em, em không cần lo lắng việc này”. Nói xong, Tống Nhiên liền quay đầu đi ra khỏi cửa.
Lý Na nhìn ký túc xá gọn gàng ngăn nắp, cảm khái một tiếng liền ngã ngữa ra giường, cô cứ nghĩ mình sẽ được về nhà ngủ….
-------------------------------
Trần Thư Nhã bên kia không được tốt cho lắm, mất đi bàn tay vàng là Tống Nhiên, cô ta còn có thế làm được cái gì.
-------------------------------
Thời gian kế tiếp chính là công lược Tống Nhiên, trên thế giới này, chỉ có nhất kiến chung tình thích nhưng lại không có nhất kiến chung tình ái.
Trừ phi là cốt nhục tình thân, bị huyết thông ràng buộc mới không thể tách rời.
Tình cảm oanh oanh liệt liệt không bằng mưa dầm thấm lâu, nhất kiến chung tình có thể oanh oanh liệt liệt, còn mưa dầm thấm lâu nhất định phải dựa vào lâu ngày sinh tình cảm.
Hiện tại Tống Nhiên có lẽ bởi vì đứa bé nên mới thích cô, chân chính yêu một người, là có thể yêu mọi khuyết điểm của người đó chứ không phải chỉ yêu ưu điểm của người đó.
Đương nhiên, trên thế giới này cũng không có tình yêu vô duyên vô cớ, nếu không có sự hi sinh cùng trả giá, người khác dựa vào cái gì mà yêu cô? So với cô còn có rất nhiều người phụ nữ xinh đẹp ưu tú hơn nhiều.
Muốn chạm đến chân tâm của một người, cần phải lấy thiệt tình đổi thiệt tình a.
Lý Na thở dài, cô chỉ có thể lấy chân tình của mình để đổi lấy thiệt tình của người khác,… nói không chừng còn đem chính mình cuốn vào cuộc tình này.
Nằm trên giường một lúc, mới nghe thấy tiếng người gõ cửa, Lý Na đứng dậy, vuốt vuốt lại quần áo đã bị nhăn rồi mới đi ra mở cửa.
Tiến vào chính là Lục Chiêu một thân quân trang xanh biếc, trong tay hắn còn bưng theo một đống vật dụng, nhếch miệng cười lộ ra một chiếc răng khểnh: “Tẩu tử, lão đại bảo em mang đồ dùng sinh hoạt cho chị, ở đây bọn em năm giờ mới ăn cơm. Nếu chị đói bụng thì ăn tạm chút hoa quả này trước đi”.
Nói xong, hắn đem toàn bộ vật dụng đặt lên trên chiếc bàn trống không.
“Vất vả cho em rồi, Tiểu Chiêu.” Lý Na cười cười, thật đáng yêu a.
“Tiểu Chiêu?!” Lục chiêu biểu tình trong nháy mắt trở nên thực vi diệu, hắn vẻ mặt như đưa đám, Tiểu Chiêu không phải là cái cô nương thích Trương Vô Kỵ trong Ỷ Thiên Đồ Long Ký sao?
“Làm sao vậy?” Lý Na đối với vẻ mặt của hắn cảm thấy kỳ quái.
“Tẩu tử, chị như mọi người gọi em là Tiểu Lục là được, Tiểu Chiêu…… nghe hơi kỳ quái.” Lục chiêu vẻ mặt uyển chuyển đưa ra đề nghị.
“Ha hả, kia cũng đúng.” Lý Na cười cười đáp hắn, lại hỏi: “Đúng rồi, Tống Nhiên sao bây giờ còn chưa về?”
“A! Cái này a……” Lục chiêu đôi mắt xoay chuyển, hắn cởi mũ quân trang xuống, gãi gãi tóc, sau đó lại đem mũ quân trang đội lên, nói: “Lão đại có một chút việc gấp cần phải xử lý, tẩu tử nếu chị nhàm chán có thể xuống dưới đi dạo vài vòng”.
“Không a, chị chỉ thuận miệng mới hỏi thôi. Phiền toái em rồi, Tiểu Lục, này, ăn một trái táo đi”. Lý Na mắt liếc Tiểu Lục đang nói dối, cô cũng lười vạch trần hắn, trên bàn cầm lấy một trái táo đỏ rực nhét vào tay Lục Chiêu.
“Cảm ơn tẩu tử, em còn có chút việc, em đi trước đây” Lục chiêu có chút chột dạ, cầm quả táo tìm một lý do chạy trốn.
Lý Na một lần nữa đóng cửa lại, nhìn những vật dụng Lục Chiêu đưa tới.
Ngoại trừ hoa quả tươi mới ngon miệng còn có bàn chải đánh răng, chậu rửa mặt, khăn bông,…Nhưng lại không có quần áo mới để tắm.
Lý Na cảm xúc cao hứng biến mất, phụ nữ luôn luôn muốn sạch sẽ, cô không muốn ngày mai lại phải mặc bộ quần áo này, cô muốn quần áo sạch sẽ…
Thời điểm năm giờ chiều, Lục Chiêu đưa cơm tới, đưa cho cô hộp cơm xong liền vội vàng rời đi, một bộ dáng sợ cô tra hỏi.
Thái độ của Lục Chiêu như vậy làm Lý Na sinh nghi, chẳng lẽ tiểu tử này biết cái gì sao? Vậy có nghĩa là Tống Nhiên có chuyện giấu cô?.
Nói đến Tống Nhiên bên này, hắn cùng với thủ trưởng thảo luận xong về nhiệm vụ lần này, liền có chút gấp gáp không chờ nổi hỏi: “Thủ trưởng, đơn tôi nộp, ngài đã phê duyệt chưa?”.
“Tiểu tử ngươi gấp cái gì?” Thủ trưởng nghiêng mặt liếc nhìn hắn, sau đó cúi đầu nhìn văn kiện: “Ngươi mới nộp không bao lâu, nào có nhanh như vậy?”.
Tống Nhiên nhướng mày: “Tôi không muốn con tôi sau khi sinh ra liền kêu người khác là cha” Hiện tại còn không nhanh lấy đơn xin kết hôn đã được phê duyệt, Lý Na nếu thật sự muốn mang theo con hắn gả cho người khác, hắn muốn khóc cũng không được, việc cấp bách bây giờ là cột cô chung với hắn.
“Khụ khụ…… Ngươi nói cái gì? Bạn gái ngươi có?!” Thủ trưởng bị tin tức này dọa sợ, cả khinh ho khan liên tục, sau đó vẻ mặt tán thưởng nói: “Được lắm tiểu tử, tốc độ đủ nhanh! A, ta cũng nên cho ngươi một lời chắc chắn, ngươi ngày mai 8 giờ, liền có thể mang theo người đi Cục Dân Chính lãnh chứng kết hôn!”
Bình luận truyện