Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 227



 

Chương 227: Hy Vọng Em Có Thể Lớn Lên Ở Cạnh Anh

Cả hai người lúc này đang ngồi trên tắm thảm lông cừu mềm mại, đôi tay nhỏ nhắn của Hạ Tịch Quán chống trên mặt đất, thân hình mảnh mai hơi ngả về phía sau, đôi chân nhỏ bé đá anh, khuôn mặt xinh đẹp đỏ ng còn cong lên đôi mắt nước đen. Có lẽ chính cô cũng không biết được giờ khắc này cô có bao nhiêu yếu ớt của người thiếu nữ.

Lục Hàn Đình tạm thời bỏ qua cho cô, anh thả cô ra.

Hạ Tịch Quán liền lồm cồm bò dậy, cô nằm trên khung cửa số sát đất, ngước mắt lên nhìn những vì sao trên trời, người ta nói ở đây chỉ cần đưa tay ra là có thể hái được sao, quả thật không phải là giả.

Hạ Tịch Quán nhìn chiếc nhẫn kim cương mà cô đang đeo trên tay phải, đôi môi đỏ mọng khẽ cong lên ngọt ngào, sau đó cô chậm rãi vươn bàn tay nhỏ hái những vÌ sao.

Đúng lúc này, xa xa có một trận mưa sao băng rơi  xuống, hết sao này đến sao khác đổ xuống, rơi thẳng vào tay Hạ Tịch Quán.

Hạ Tịch Quán sợ hết hồn, vừa thu bàn tay nhỏ bé lại cô vừa lùi lại phía sau, từ sau vòng ra một cánh tay mạnh mẽ khóa chặt lại vòng eo yêu kiều của cô, ôm chặt cô vào lòng từ phía sau.

“Sợ cái gì?” Đọc full tại truyen.one nhé. Lục Hựu hôn lên tóc cô, thấp giọng cười nói.

Chỉ thấy lúc này sao băng nổ một tiếng “bóp”, lập tức biến thành pháo hoa nhiều màu sắc, nhanh chóng rơi xuống đất, giống như mưa sao băng.

Bốp bốp bốp, hàng trăm bông hoa đua nhau bung nở trên bầu trời bên ngoài, vô số pháo hoa thắp sáng cả trời đêm Hải Thành.

Hạ Tịch Quán sững sờ, cô hệt như cô bé chưa từng ngắm nhìn thế giới: “Wow, đẹp quá.” Lục Hàn Đình chân tay dài giam chặt dáng người mảnh khảnh của cô vào lòng, môi mỏng ghé vào vành  tai trắng như tuyết của cô hôn hôn, sau đó lấy điện thoại di động ra, soạn Weibo đăng bài: “Lục phu nhân, mong em có thể ở bên anh từ từ lớn lên, trưởng thành một chút rồi lại trưởng thành một chút, sinh nhật vui vẻ „ nhé…

Hạ Nghiên Nghiên ở cổng ra của khách sạn Đề Hào, đứng bên ngoài khách sạn, lúc này toàn bộ Hải Thành đang sôi sục, tất cả xe cộ và người đi bộ đều dừng lại, giờ phút này mọi người đều si ngốc nhìn bầu trời.

Bầu trời của Hải Thành được vô số pháo hoa đốt sáng, những pháo hoa đó rơi từ đỉnh đầu xuống, khiến cho toàn bộ Hải Thành hệt như đón một trận mưa sao băng.

“Trời ơi, tôi thấy gì thế này, đây là có ai gặp may mắn hàng loạt hả?” “Ai mà mạnh tay như vậy, giàu thật đó.” “Chẳng lẽ mấy người chưa biết sao, hôm nay là sinh  nhật của Lục phu nhân, Lục tổng tổ chức sinh nhật cho Lục phu nhân đấy!” “Lên Weibo ngay đi.” “Weibo sập luôn rồi.” Hạ Nghiên Nghiên nhìn bầu trời đêm chói lọi, cô ta biết Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán đang ở đó, rạng sáng anh dùng hoa đăng thắp sáng Hải Thành, ban đêm rải mưa sao băng, anh thiếu điều đội Hạ Tịch Quán Lục phu nhân kia lên đầu luôn rồi.

Nhưng mà, nhưng mà tất cả những điều này rõ ràng là thuộc về cô ta! Hạ Nghiên nghiên thầm hâm mộ ghen tị, sự mắt mát và tiếc nuối quá lớn khiến cô ta cắm móng sâu vào lòng bàn tay, nhưng cô ta lại không cảm thấy đau đớn gì.

Cô lấy điện thoại di động ra đăng nhập vào Weibo, Weibo đã bị sập do quá nhiều người truy cập, nhân viên đang cấp tốc sửa chữa.

Hạ Nghiên Nghiên không ngừng load, sau vài phút Weibo trở lại bình thường, sau 3 hotsearch đầu tiên có một từ khóa hot, đây thực sự là tin nóng chưa từng có và lượng truy cập cao nhất trong lịch sử.

Hot search đầu tiên là Lục Hàn Đình đã đăng Weibo chúc mừng sinh nhật.

Hot search thứ hai là Hạ Tịch Quán, Lục phu nhân! Hot search thứ ba về mưa sao băng ở Hải Thành.

Hạ Nghiên Nghiên click vào Weibo của Lục Hàn Đình, anh được coi như nhân vật quyền quý hiển hách nhất Hải Thành, một ông lớn ngành thương nghiệp Lục Hàn Đình vẫn luôn tỏ ra bí ẩn và kín tiếng, nên anh không bao giờ công khai Weibo cá nhân của mình.

Nhưng vừa rồi, anh đã công Weibo cá nhân của mình, tài khoản của anh chỉ theo dõi một người, đó là Hạ Tịch Quán.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện