Chương 53: Chương 53
Cuối cùng thì cũng đến giờ thi của hội thứ nhất. Mọi người vào vị trí sẵn sàng. Thầy hiệu trưởng tuyên bố:
- Các em biết đấy… lớp nào có nhiều học sinh đoạt giải trong các phần thi sẽ được ở lại đây thêm 1 ngày nữa. Hội thi sẽ diễn ra trong một ngày. Phổ biến lịch thi như sau: Sáng thi thể thao – Chiều thi hóa học – Tối sẽ thi học sinh thanh lịch…. Thầy tuyên bố cuộc thi dành cho khối 12 chính thức bắt đầu
Ma Kết chạy lại chỗ Bạch Dương, đưa cho chiếc cặp tóc, anh cười:
- Cậu biết không… diễn văn cũng giống như thế này đó!
Mặt Bạch Dương méo đi thì Nhân Mã chen vào:
- Cô bé Bạch Dương… cố lên! Tớ tin chắc cậu sẽ làm được mà.
Song Tử cốc đầu Nhân Mã:
- Cậu nói như đùa… một nhân tài karate như Bạch Dương lại để cậu cổ vũ. Yên tâm phần thi chạy của cậu đi!
Sử Tử mỉm cười:
- Đội thể thao 12F8 cố lên.
Bạch Dương chạy lại ôm lấy Sư Tử:
- Bà chằn cố lên!!
- BẠCH DƯƠNG!!! – Sư Tử hét lên thu hút bao nhiêu sự chú ý.
Ma Kết cảm thấy đang bị bơ thì bỗng cả lớp 12F8 bắn pháo hoa như đúng rồi:
- ĐỘI THỂ THAO CỐ LÊN! HÚ HÚ! CỐ LÊN! CỐ LÊN!
Bạch Vũ đứng đầu hét loa… bộ dạng điệu của anh khiến hàng trăm giáo viên và học sinh chú ý. Chỉ có Ma Kết là cảm thấy mình bị bơ…
Đúng lúc đó thì Bạch Dương quay lại mỉm cười híp mắt với anh. Môn của cô thi đầu tiên mà… cô chạy lại, ôm lấy anh, đặt lên má anh một nụ hôn khiến Ma Kết đỏ mặt.
Hành động đó khiến học sinh nữ toàn trường như phát điên lên…
Bạch Dương bước ra sân mỉm cười nhìn đối thủ của mình… Một chàng trai với một khuôn mặt tự tin. Cô mỉm cười:
- Cậu có nhân nhượng với con gái không có?
- Đương nhiên là có rồi… đánh con gái là đồ hèn!
*Bắt đầu - tiếng trọng tài!*
Vừa nghe xong câu trả lời thì nhếch mép cười:
- Đó là do cậu chọn đó…
~1---2---3 ~ cú tung chân kinh điển của Bạch Dương đã hạ gụ đối tượng hoàn toàn.
Cả trường nữ thì há hốc… nam thì mắt trái tim. Cả lớp 12F8 đang reo hò. Chỉ có ánh mắt sắc lạnh của Ma Kết nhìn các bạn khác.
Vèo một cái Bạch Dương đã hạ được gần hết các đối thủ. Còn đúng một đối thủ cuối cùng. Tên này có bộ mặt rất tự mãn. Bạch Dương quan sát dáng đứng của hắn một chút bỗng cô bật cười:
- A! Lập Phong!
Tên con trai tên Lập Phong nhăn mặt lại rồi mỉm cười thân thiện:
- Đối thủ chung kết 4 năm trước… lại được gặp cậu trên sân đấu của trường.
Bạch Dương cười hì hì. Còn Lập Phong tiếp tục:
- Lúc đó cậu mới biết mà đã lọt được đến vào đó rồi…
- Nhưng tớ vẫn thua cậu mà… - Mặt Bạch Dương bỗng tỏ ra mếu máo rồi cô nở nụ cười đắc thắng – Lần này nhất định tớ không thua cậu đâu.
Lập Phong mỉm cười híp mắt… nụ cười khiến Bạch Dương thấy rất thân thuộc lộ vẻ hào hoa này chính là vũ khí khiến cô thua ngày đó… Cô hướng ánh mắt của mình vào nhìn Ma Kết và nụ cười của Ma Kết khiến Bạch Dương tiếp thêm động lực.
Tiếng còi của trọng tài thổi vang. Vì đây là trận cuối nên sẽ đấu làm hai trận… Hiệp đầu diễn ra rất quyết liệt và kết quả khiến toàn trường lặng đi… - Lập Phong thắng.
Hiệp đầu ai thắng thì thắng nhưng hiệp sau sẽ được cộng thêm điểm nên chỉ cần thắng trận sau coi như là mĩ mãn… Bạch Dương vuốt mái tóc màu hạt dẻ của mình:
- Trình độ của cậu vẫn tốt như ngày nào…
- Còn cậu thì vẫn tệ như ngày nào – Lập Phong mỉm cười để lộ nụ cười đó nhưng lần này nụ cưới đó của anh có chút tanh tanh máu…
Bạch Dương nhếch mép cười:
- Tôi không còn là con nhỏ của 4 năm trước nữa rồi. Tôi thắng.
Lập Phong túm lấy cánh tay Bạch Dương:
- Chưa chắc!
Và thế rồi Lập Phong đá chân định làm Bạch Dương ngã nhưng lần này thì anh lại thất bại. Mắt anh ngạc nhiên khiến cô mỉm cười:
- Có nhân vật đã dạy cho tôi chiêu này rồi. Xin chúc mừng… bạn đã thua!
*Bốp!* - Và đương nhiên là không phải nói mọi người cũng đã biết kết quả rồi nhỉ. Thôi thì mình cứ nói nghen: Bạch Dương thắng với tỉ số 2-1
Thế là mở môn đầu tiên vui như vậy đó. Lúc rời sân, Lập Phong có chạm tay vào vai Bạch Dương và thì thầm vào tai cô:
- Chúng mình hẹn hò một buổi nhé!
Bỗng hai ánh mắt sắc lạnh liếc nhìn khiến anh ta sởn sai ốc nổi da gà. Tiếng Ma Kết:
- * Crắck* Tên kia… mi có muốn chết không?
Tiếng Bạch Vũ:
- Tên kia… sao dám tán tỉnh con gái nhà lành trước mặt bạn trai nó hả…?
Và rồi cả lớp 12F8 giở bộ mặt nguy hiểm và giọng nói ghê sợ giữa rời hè:
- Tên kia…sao dám….
Lập Phong đã cao chạy xa bay khi các chàng các nàng chưa kịp nói hết câu. Cả bọn được trận cười vỡ bụng.
Bình luận truyện