Đại Hào Môn

Chương 246: Hà Lạc Âm Dương phái



- Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận? Cái này cũng có chút thú vị rồi...!

Diệp Cô Vũ một mình đứng trong địa cung vắng vẻ, trên mặt lộ ra một vẻ quái dị. Dường như anh ta cũng không ngờ đến, trận pháp phong thuỷ được lưu giữ trong địa cung thần bí này, lại là "Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận" của Hà Lạc truyền thừa.

Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận, trong trường phái phong thuỷ, có thể được coi là danh tiếng tuyệt đỉnh rồi.

Hà Lạc truyền thừa trong môn phái phong thuỷ, vốn chính là trường phái rất lớn, rất nhiều truyền thừa pháp thuật phong thuỷ, nhiều hay ít đều có chút liên quan với Hà Đồ Lạc Thư. Thậm chí không ít trường phái chính là trực tiếp được phân ra từ Hà Lạc phái.

Phục Hy đại đế có được Hà Đồ nhi thư Bát Quái, Lạc Thư ra đời mà định ra Cửu Cung.

Hà Lạc Âm Dương phái là nhánh lớn của Hà Lạc truyền thừa.

Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận còn là đại trận trấn phái của Hà Lạc Âm Dương phái!

Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận sở dĩ đại danh lừng lẫy, chính là bởi đại trận này chẳng những có thể che lấp thiên cơ, còn ngầm có ý kinh thiên sát cục. Những người trình độ về phong thuỷ hơi kém một chút, đừng nói là phá giải ngũ tuyệt trận này, chỉ sợ thậm chí không nhận ra cả trận pháp, mù mà mù mờ thôi. Cố lão tương truyền, thuật sĩ phong thuỷ bị Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận giết chết, có không ít người đến chết cũng không biết là nguyên nhân gì.

Đây còn không phải là điểm kinh khủng nhất của Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận, điểm mà Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận khiến cho người khác chỉ trích là, ngũ tuyệt trận này vô cùng "bám người". Một khi có người xâm nhập vào trong phạm vi sát cục của ngũ tuyệt trận, lập tức sẽ dẫn đến sát khí của ngũ tuyệt trận, trở thành cục diện không chết không thôi. Muốn phá giải sát khí của ngũ tuyệt trận, trừ phi người phá giải trình độ trên pháp thuật cao hơn người bày trận. Nếu không chẳng những không phá giải được sát kiếp, thậm chí ngay cả bản thân người phá giải cũng đều gặp họa.

Mà thuật sư có thể bố trí Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận, thông thường ở trình độ pháp thuật đều cực kỳ cao thâm, ít nhất là thân phận tông sư một đời.

Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận này nếu là đại trận trấn phái của Hà Lạc Âm Dương phái, thuật sư bình thường lại làm sao bày bố ra được?

Nói cách khác, nếu không may lỡ xông vào ngũ tuyệt sát trận, gần như chẳng khác nào bị phán xử tử hình!

Uyển Thiên Thiên được cho là vận khí cực tốt. Lỡ xông vào ngũ tuyệt trận, đúng lúc gặp được chưởng giáo chân nhân đương đại Vô Cực Môn. Tiêu Phàm lại là lòng nghĩa hiệp, tình nguyện hao tổn chân nguyên bổn mạng của mình, cũng phải trị liệu chữa bệnh cho cô. Nếu không, có lẽ Yên Chi Hồng tung hoành giang hồ, giờ này sớm đã quỵ xuống rồi.

Đổi người khác, cho dù có Tiêu Phàm có lòng từ bi như vậy, trình độ pháp thuật không cao, cũng chỉ là hữu tâm vô lực, chỉ có thể trơ mắt nhìn, lực bất tòng tâm. Cưỡng ép hành sự, chỉ bất cẩn một chút là ngay cả bản thân cũng mắc phải họa!

Tuy nhiên, Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận trong vòng một ngày, liên tục bị ba người nhận ra. E rằng vị cao nhân tiền bối lúc trước bày trận kia nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến.

Trong chuyện này cũng có điểm khác biệt nhất định.

Tiêu Phàm và Diệp Cô Vũ là bản thân năng lực pháp thuật cực cao, cho dù không cao hơn vị tiền bối lúc trước bày trận Hà Lạc Âm Dương phái kia, ít nhất cũng không yếu hơn y. Nếu không, Tiêu Phàm cũng không thể mượn một đạo dẫn trận, đã phá vỡ được Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận đại danh lừng lẫy.

Có lẽ, không thể gọi là phá giải, chỉ là tạm thời phân tán lực âm sát cắn nuốt của sát trận phong thủy hơn mấy trăm ngàn năm trầm tích lại. Chỉ cần chân cước của Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận không có bị phá giải, không bao lâu, lực âm sát cắn nuốt này lại sẽ từ từ hội tụ lại.

Tuy rằng như thế, Tiêu Phàm ở trình độ trận pháp, cũng đủ kinh người rồi.

Cơ Khinh Sa sở dĩ có thể nhận ra ngũ tuyệt sát trận, không phải ở trình độ pháp thuật cô cao hơn vị tiền bối kia, mà là vì, bản thân cô chính là truyền nhân của Hà Lạc Âm Dương phái.

Đây là bí mật của Cơ Khinh Sa!

Trong mắt rất nhiều truyền nhân trường phái pháp thuật phong thuỷ, Hà Lạc Âm Dương phái sớm đã thất truyền.

Chính là vì Hà Lạc Âm Dương phái hành sự tương đối ác độc, sát khí của Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận này quá nặng, cho nên dẫn tới công phẫn của các đồng đạo pháp thuật. Hà Lạc Âm Dương phái một dạo trở thành công địch của trường phái pháp thuật phong thuỷ, mọi người hợp lại công kích. Hơn một trăm năm trước, Hà Lạc Âm Dương phái sớm đã mai danh ẩn tích trên giang hồ, không có truyền nhân nào xuất hiện nữa.

Cơ Khinh Sa sau khi nổi dậy như kỳ tích, cũng có đồng đạo pháp thuật biết cô là xuất thân từ Hà Lạc phái. Nhưng lại chưa bao giờ có người nghĩ đến, cô thật ra chính là kế thừa của Hà Lạc Âm Dương phái.

Dù sao kế thừa Hà Lạc là đại giáo, quần chúng trường phái đông. Hơn nữa hiện nay, pháp thuật suy yếu, người hiểu được pháp thuật vốn ít càng thêm ít. Đừng nói đến là cao nhân trình độ cao kiểu như tông sư đại sư, như vậy càng của quý hiếm có rồi, lại có ai sẽ truy cứu căn nguyên này của Cơ Khinh Sa sao?

Bây giờ không như ngày xưa, cho dù Cơ Khinh Sa công khai tuyên bố với bên ngoài mình là truyền nhân của Hà Lạc Âm Dương phái, cũng sẽ không có phiền toái gì.

Chỉ là Cơ Khinh Sa cũng không ngờ tới, sẽ được nhìn thấy "Âm Dương ngũ tuyệt trận" truyền thừa của phái mình ở trong địa cung của một ngôi miếu đổ nát bên ngoài ngoại ô hoang vu tỉnh Tần Quan này.

Đối với Hà Lạc Âm Dương phái mà nói, hơn một trăm năm trước lần kiếp nạn đó, là đại họa thật sự. Chẳng những đệ tử tinh anh trong môn phái chết hầu như không còn, rất nhiều truyền thừa pháp thuật cũng theo đó mai một, khó có thể tìm lại được. Cơ Khinh Sa giành được truyền thừa Hà Lạc Âm Dương phái, sớm đã không trọn vẹn đầy đủ. Mấy năm trước, sau khi tu vi của Cơ Khinh Sa trong pháp thuật đã đạt tới cảnh giới nhất định rồi thì tiến vào bình cảnh, bị kẹt ở đó, bất luận cố gắng như thế nào đều không thể tiến thêm được tấc nào nữa. Lúc này, Diệp Cô Vũ liền xuất hiện, bổ sung cho Cơ Khinh Sa vô cùng nhiều kế thừa chính thống của Hà Lạc Âm Dương phái. Cơ Khinh Sa cuối cùng có thể đột phá bình cảnh, nâng cao một bậc.

Nhưng mà Diệp Cô Vũ bổ sung những truyền thừa này cho Cơ Khinh Sa, cũng không bao gồm Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận.

Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận là đại trận trấn giáo của Âm Dương phái, nhất quán đều là cơ mật cao nhất của Âm Dương phái. Cho dù là ghi chép của《 Vô Cực Thuật Tàng》, cũng chỉ biết không thể hiểu tường tận được.

Cơ Khinh Sa có thể từ phương vị của các bước chân Tiêu Phàm dừng lại, cảm giác được đây là Âm Dương ngũ tuyệt trận. Chỉ có thể nói lên được cô quen thuộc hình thức biểu hiện bên ngoài của Âm Dương ngũ tuyệt trận, nhưng không có nghĩa là cô hiểu được phương pháp bày trận của Âm Dương ngũ tuyệt trận.

Bày bố đại trận phong thuỷ, tuyệt đối không đơn giản!

Đối với Cơ Khinh Sa mà nói, chuyến đi đến Tần Quan lần này, thật sự đạt được rất nhiều ích lợi. Riêng đối với việc lĩnh ngộ về Âm Dương ngũ tuyệt trận, thì không phải là nhỏ. Lĩnh ngộ Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận đối với thuật sư trường phái khác mà nói, có lẽ chỉ có thể có tác dụng tham khảo. Nhưng đối với Cơ Khinh Sa mà nói, thì chính là tinh túy thật sự, lĩnh ngộ thêm một phần thì càng thêm có lợi.

Có lẽ, đợi sau khi mở cái hộp màu đen kia ra, thậm chí có thể tìm ra đại pháp bày trận có liên quan đến Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận. Nếu thật sự học được phương pháp bày trận này, Cơ Khinh Sa có lẽ có thể sải bước gia nhập vào trình độ cấp bậc tông sư.

Điều này thật sự rất khiến cho cô kỳ vọng.

Đứng trong địa cung, tâm trạng của Diệp Cô Vũ lại không có hưng phấn như Cơ Khinh Sa, sắc mặt trở nên lúc thì âm u lúc thì rạng rỡ.

Tiêu Phàm bọn họ vừa mới rời khỏi miếu Đông Hoa Đế quân, Diệp Cô Vũ ngay sau đó liền vào địa cung. Tuy nhiên Diệp Cô Vũ rõ ràng cũng chưa từng ngờ tới, đại trận thủ hộ bố trí trong địa cung này, không ngờ là Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận thất truyền đã lâu.

Đối với uy lực của đại trận này, Diệp Cô Vũ hiểu rất rõ.

- Thất Tinh đạo dẫn trận...

Một lúc, Diệp Cô Vũ lại khẽ lầm bầm một câu.

Trước đấy không lâu, Tiêu Phàm dùng Thất Tinh đạo dẫn trận hóa giải sát khí của Hà Đồ Âm Dương ngũ tuyệt trận, Diệp Cô Vũ còn cười hắn có chút không phóng khoáng. Đường đường là chân nhân chưởng giáo đương đại Vô Cực Môn, gặp phải "địch thủ" chỉ biết tránh chỗ mạnh đánh chỗ yếu. Nếu là Diệp Cô Vũ y, chắc chắn sẽ không lựa chọn đạo dẫn trận, mà trực tiếp bày trận trấn áp, phân thắng bại!

Hiện tại xem ra, cách làm của Tiêu Phàm không nghi ngờ là lựa chọn chính xác.

Không rõ "tình hình quân địch", cứng chọi với cứng để phân thắng bại, thực sự quá nguy hiểm. Tiêu Phàm có lẽ không sợ, đánh không lại còn có thể chạy đi, nhưng Uyển Thiên Thiên thì nguy hiểm rồi. Bày trận trấn áp một khi thất bại, lực cắn trả trong cơ thể Uyển Thiên Thiên và căn nguyên đại trận kết nối, lập tức sẽ phát tác mạnh.

Nên dẫn sát khí ra ngoài, phân tán ra giữa đất trời mới vững chắc.

Như vậy có thể thấy được, Tiêu Phàm làm việc đòi hỏi hiệu quả thực sự, cũng không chú ý thứ loè loẹt gì đó. Cái gọi là "thể diện", Diệp Cô Vũ rất là xem trọng, nhưng Tiêu Phàm dường như không quá xem trọng.

Có lẽ đạt tới cảnh giới như Tiêu Phàm rồi, đã không còn để ý đến cái gọi là thể diện nữa rồi.

Bàn về thân phận công khai, hắn là đích tôn trưởng của lão Tiêu gia; Bàn về kế thừa đạo thuật, hắn là chân nhân chưởng giáo Vô Cực Môn.

Đều vô cùng kính trọng!

Diệp Cô Vũ chậm rãi đi đến bệ đá giữa mật thất.

Vừa mới nhấc bước, lại "ồ" một tiếng xoay người lại, mắt nhìn cửa vào lối đi địa cung, lạnh lùng nói:
- Nếu đã đến đây rồi, thì không cần lén lén lút lút, xuất hiện ra đi!

Bên kia lối đi, lại truyền đến một tràng cười sang sảng, âm thanh vô cùng trầm, cho thấy được người đến này cũng là nhân vật lớn có thân phận.

- Diệp Vương hiểu lầm rồi, tôi cũng không biết Diệp Vương đến đây trước tôi một bước.

Theo tiếng tràng cười này, một bóng người vô cùng cao lớn, đi ra từ lối đi. Cũng là một người đàn ông trung niên, chậm rãi đi tới, cả người đầy vẻ uy nghiêm.

Nhìn thấy người đàn ông trung niên này, Diệp Cô Vũ cũng không cười nữa, hai mắt thản nhiên bắt đầu nhíu lại.

- Hóa ra là Đại Tế Ti Thanh Thiên! Xin chào Đại Tế Ti!

Diệp Cô Vũ mỉm cười nói.

Vị đàn ông trung niên này, rõ ràng chính là đệ tử người Hán của Tổ Sư Dung Thiên Tây Ly giáo, trong năm đại vu thánh Tây Ly giáo, đứng hàng thứ ba, được xưng là "Đại Tế Ti Thanh Thiên".

Thanh Thiên, vị trí thuộc về Đông Phương!

Diệp Cô Vũ rõ ràng đối xử với vị Đại Tế Ti Thanh Thiên còn khách khí hơn nhiều so với Tát Bỉ Nhĩ, thậm chí còn khách khí hơn nhiều so với Abbas.

- Hì hì, Diệp Vương khách khí rồi.

Khóe miệng Đại Tế Ti Thanh Thiên nhếch lên, một ý châm chọc chợt lóe cực kỳ nhanh rồi biến mất. Đương nhiên, ý châm chọc này không phải là hướng về Diệp Cô Vũ. Bây giờ, không phải nói không ai có thể châm chọc Diệp Cô Vũ, nhưng hiển nhiên cũng không bao gồm vị vu thánh Đông Phương này. Ý châm chọc của ông ta là hướng đến "Thanh Thiên Đại Tế Ti", dường như có chút xem thường cách xưng hô "Thanh Thiên Đại Tế Ti" này.

- Đại Tế Ti, lệnh sư đệ Abbas hành động ám sát nhằm vào Tiêu Phàm đã thất bại. Anh ta dùng số tiền lớn mời Ninja từ Nhật Bản và xạ thủ thần Cao Tư từ Germanic tới, tối hôm qua đều đã mất mạng.

Diệp Cô Vũ rất bình thản thông báo tình hình với Đại Tế Ti Thanh Thiên.

Thanh Thiên Đại Tế Ti cười nhạt một tiếng, nói:
- Liễu Sinh Hùng Nhị hữu danh vô thực, hoàn toàn không có lĩnh ngộ được chân đế của nhẫn thuật (Ninja), bị người khác giết chết là điều đương nhiên. Nếu đã ăn chén cơm này, không có chút bản lãnh thật sự nào, chết dưới dao người khác chính là chuyện sớm hay muộn. Nhưng thật ra Cao Tư bị chết cũng hơi đáng tiếc, cũng chết hơi uất ức. Sát thủ nổi tiếng như vậy, chết dưới móng vuốt mèo, hì hì ...

Thanh Thiên Đại Tế Ti nói xong, lắc lắc đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện