Đại Thiếu Trở Về

Chương 67



Cố Ngôn Tử là cùng đoàn phim <Giang Sơn> cùng nhau đi thảm đỏ, có thể nói rất nổi bật, nhưng người chú ý hắn rất nhiều, cho dù hắn muốn khiêm tốn, cũng không khiêm tốn được.

Hắn vừa đi vào, phóng viên đã không ngừng chụp ảnh, ánh đèn flash chớp nháy liên tục.

Mà sở dĩ như vậy, chủ yếu vẫn là vì Trịnh Gia Hòa.

Ban đầu Cố Ngôn Tử chỉ là một biên kịch, cho dù có thể nổi tiếng nhưng cũng không thể nổi tiếng như vậy, nhưng hiện tại có Trịnh Gia Hòa.

Trịnh Gia Hòa vẫn là người bận rộn, lúc trước Trịnh Gia Hòa cũng chỉ tham gia một số ít hội nghị của chính phủ, mới có ảnh chụp lộ ra, nhưng hắn rất có tiền, còn rất đẹp trai….

Trên mạng người nghị luận về hắn cũng không ít.

Hiện tại một kim cương vương lại ở bên một biên kịch…. Mọi người sao có thể không chú ý tới biên kịch này.

“Cố Ngôn Tử thật đẹp trai!”

“Lúc trước tôi còn tưởng rằng hắn chưa gặp qua tình huống này, chỉ sợ sẽ luống cuống, không nghĩ tới người ta lại bình tĩnh như vậy!”

“Cố biên kịch của tôi thật lợi hại!”

“Đột nhiên cảm thấy Trịnh Gia Hòa thích hắn thật bình thường… rất đẹp trai!”

….

Những người xem trực tiếp đều gửi đánh giá của mình.

Những thứ này Cố Ngôn Tử cũng không biết, nhưng Trịnh Gia Hòa vẫn chú ý, khóe miệng cong lên.

Trịnh Gia Hòa ở ngay tại hiện trường nghi thức lễ trao giải Hồng Diệp.

Hắn để cho trợ lý lên chào hỏi, có giấy mời của giải thưởng Hồng Diệp, có thể đến hiện trường nghi thức trao giải Hồng Diệp.

Đương nhiên, thân phận hắn như vậy, cũng không cần phải đi thảm đỏ, trước tiên hắn liền đi vào hội trường, hiện tại đã ngồi ở thính phòng.

Mà người ngồi bên cạnh Trịnh Gia Hòa, chính là người từng là bạn học của Trịnh Gia Hòa, chủ tịch của giải trí Huy Hoàng Dương Phong Ức.

Dương Phong Ức tới trễ hơn Trịnh Gia Hòa một chút, hắn đến gần cười với người đang chơi di động chào hỏi: “Gia Hòa, chúc mừng.”

“Cảm ơn.” Trịnh Gia Hòa cười nói.

Bên cạnh hai người có một nam nhân năm mươi tuổi ngồi, là một ông chủ của công ty giải trí khác, nghe được đối thoại của Dương Phong Ức và Trịnh Gia Hòa, hắn khó hiểu nhìn lại.

Trịnh Gia Hòa đột nhiên xuất quỹ, ở trên mạng có không ít người công kích không nói, sau này trong nhà khẳng định sẽ ầm ĩ không yên… Dương Phong Ức sao còn chúc mừng?

Lại nói tiếp… hắn nhớ rõ Trịnh Kiến Quân sau khi đem công ty giao cho Trịnh Gia Hòa, còn chưa tới vài năm? Hiện tại Trịnh Gia Hòa thích nam nhân, có thể trực tiếp đem công ty thu hồi hay không?

Kỳ thật, có rất nhiều người nghĩ giống như ông chủ công ty giải trí này.

Cho dù bởi vì cảm thấy nữ nhi không đáng giá trong lòng muốn sinh con trai, không phải bởi vì con trai có thể nỗi dõi tông đường cho hắn sao? Nếu con trai không dùng được… vậy con trai đối với bọn họ mà nói, cũng giống như nữ nhi mà thôi.

Cũng bởi vì như vậy, cha Bành mới có thể vì Bành Tĩnh Hoằng ba lần bốn lượt từ chối cùng nữ nhân sinh con, rõ ràng quyết định tự mình sinh.

Ở trong mắt những người này, tập đoàn Minh Lợi lớn như vậy, khẳng định phải có người thừa kế, hiện tại Trịnh Gia Hòa thích nam nhân….  Trịnh Kiến Quân có thể đồng ý sao?

Người giấu ở chỗ tối, chính là cũng nghĩ như vậy, trong lúc nhất thời còn vui vẻ như hoa nở.

Nhưng nghĩ tới sự coi trọng của Trịnh Kiến Quân đối với Trịnh Gia Hòa, lại không cam lòng.

Trên mạng, cũng có rất nhiều người nghĩ như vậy.

“nhiều người cảm thấy Cố Ngôn Tử và Trịnh Gia Hòa rất xứng đôi, sao có thể nghĩ như vậy được, hai người này, thân phận liền hoàn toàn không xứng?”

“Tôi cảm thấy môn đăng hộ đối vẫn là cần thiết.”

“Cho dù Trịnh Gia Hòa thật tình thích Cố Ngôn Tử, tôi không tin cha mẹ Trịnh Gia Hòa sẽ thích Cố Ngôn Tử.”

“Một nữ minh tinh nào đó sau khi gả vào nhà giàu đều qua không tốt, Cố Ngôn Tử là một người nam nhân chẳng lẽ còn có thể đứng vững gót chân ở nhà giàu sao?”

…..

Đồng thời còn có người đào ra không ít tin tức liên quan tới Trịnh Gia Hòa.

“Cha của Trịnh Gia Hòa thật lợi hại, từ hai bàn tay trắng mà có thể dựng nên sản nghiệp lớn như vậy!”

“Lợi hại +10086, vị Trịnh đổng này, năm đó cũng rất là xuất sắc!”

“Ba tôi ở tập đoàn Minh Lợi… hắn nói tính tình Trịnh đổng không tốt lắm, hiện tại Trịnh Gia Hòa cũng như vậy, cũng không biết hắn sẽ làm cái gì….”

“Chắc là sẽ nổi giận một trận!”

….

Này còn chưa tính, đột nhiên có người ở trên mạng đăng ảnh chụp ở sân bay, nói mình ở một sân bay nước ngoài ngẫu nhiên gặp vợ chồng Trịnh Kiến Quân, vẻ mặt hai vợ chồng lo lắng, mua vé máy bay về nước.

Người này nói xong, còn đăng lên hình ảnh vẻ mặt lo lắng của cha Trịnh và mẹ Trịnh.

Tuy rằng cha Trịnh khiêm tốn, nhưng thân phận hắn như vậy, trên mạng không có khả năng không có ảnh chụp.

Có nhân sĩ chuyên nghiệp còn đi qua, xác nhận thân phận của hắn, nói hắn chính là Trịnh Kiến Quân.

“Lúc trước Trịnh đổng là ở nước ngoài nghỉ ngơi sao? Hiện tại biết con trai mình gây ra chuyện lớn như vậy, là vội vàng trở về sao?”

“Nói cái gì mà yêu, để xem xem đến cuối cùng là yêu nhiều bao nhiêu?”

“Cố Ngôn Tử sắp bị lạnh nhạt à….”

“Đừng nói là Cố Ngôn Tử, đến ngay cả Trịnh Gia Hòa sợ là cũng sẽ bị xui xẻo… tập đoàn Minh Lợi là công ty cổ phần, nghe nói phần lớn còn nằm trên tay Trịnh đổng!”

…..

Trên mạng có rất nhiều người chờ xem kịch vui.

Cũng có vô số truyền thông kích động, muốn đi sân bay nhìn chằm chằm, sau đó làm phỏng vấn cho cha Trịnh mẹ Trịnh.

Mà lúc này, vẻ mặt của cha Trịnh mẹ Trịnh là ảo não.

Mẹ Trịnh lại không ngừng nhắc tới: “Ai! Mỗi ngày em đều xem tiểu thuyết của Ngôn Tử, thế mà không biết được hắn được để cử ở giải thưởng Hồng Diệp.”

“Chúng ta còn chưa chúc mừng hắn, cũng không biết Ngôn Tử có không vui hay không?”

“Hiện tại trở về, nghi thức trao giải Hồng Diệp chắn chắn là đã xong….”

….

Mẹ Trịnh nhắc thật lâu, cha Trịnh cũng nghe thật lâu.

Cuối cùng hắn lấy ra một cái kính lão đưa cho mẹ Trịnh: “Chuyện này cũng phải trách Gia Hòa, chuyện lớn như vậy, cũng không nói với chúng ta một tiếng!”

“Đúng vậy!” mẹ Trịnh lập tức nói.

“Lần này ngồi máy bay phải ngồi cả đêm… nào, chúng ta xem một bộ phim trước, sau đó ngủ một giấc.” Cha Trịnh nói xong, liến đưa kính lão cho mẹ Trịnh đeo, lại đưa máy tính bảng cho mẹ Trịnh xem TV.

Mẹ Trịnh còn nghiêm túc xem TV, cha Trịnh thấy thế, cũng đeo kính lão, sau đó tìm quyển sách xem.

Tuổi bọn họ đều lớn, xem cái gì cũng không thể nhìn lâu, một khi nhìn lâu mắt sẽ hoa, bởi vậy nhìn trong chốc lát, liền hạ thấp ghế xuống bắt đầu ngủ, hoàn toàn không biết có rất nhiều người đang muốn chờ bọn họ để phỏng vấn.

Tại hiện trường trao giải thưởng Hồng Diệp.

Sau khi Cố Ngôn Tử vào hội trường, cùng người của đoàn phim <Giang Sơn> ngồi cùng nhau.

Lúc trước quay <Giang Sơn>, tuy rằng Cố Ngôn Tử đi rất nhiều lần, nhưng người theo đoàn là Triệu Điền Dã, bởi vậy hắn và người trong đoàn phim không quen thân.

Nhưng cho dù vậy, cũng không tẻ nhạt, tất cả mọi người đều nhiệt tình nói chuyện với hắn. Ở trong giới này, cho dù có người chướng mắt hắn, trên mặt cũng sẽ không hiện ra ngoài.

“Cố biên kịch, không phải là cậu chọc vào người nào chứ, sao lúc nào cũng bị bôi đen vậy.” nam diễn viên chính của bộ phim Phong Tư Vũ nói.

Phong Tử Vũ làm tiểu sinh lưu lượng, diễn xuất bình thường, lần này cũng không được đề cử, nhưng hắn vẫn vui tươi hớn hở.

Đừng nhìn nữ diễn viên chính Đặng Gia Nghê được đề cử còn có hy vọng đoạt giải, sau khi <Giang Sơn> chiếu phim, người được lợi nhiều nhất, kỳ thật là Phong Tư Vũ.

Dù sao xem TV phần lớn là nữ sinh, mà nữ sinh, các nàng luôn có hảo cảm với người đẹp trai.

Cố Ngôn Tử nhìn về phía Phong Tư Vũ, cười nói: “Đúng vậy, không cần thận chọc vào một con chó điên… thế nhưng đã không còn liên quan.”

Lúc trước Cố Ngôn Tử không muốn cho người bên giải trí Tinh Duyệt biết được thân phận của mình, là sợ giải trí Tinh Duyệt bôi đen hắn muốn dựa vào hắn làm việc xấu.

Mà khi đó còn chưa ở bên Trịnh Gia Hòa, sau khi thân phận của mình bị đưa ra ánh sáng và chuyện hắn từng yêu đương với Bành Tĩnh Hoằng bị lộ ra, mọi người đều biết hắn bị một tên khốn lừa vài năm, tên khốn đó còn thuận tiện nói chuyện đính hôn với bạn gái, còn thật mất mặt.

Nhưng hiện tại… đám người Khương Tú đã bị kéo xuống, hiện tại tất cả mọi người đều biết hắn chia tay với Bành Tĩnh Hoằng. quan trọng hơn là, hiện tại hắn đã có Trịnh Gia Hòa một người bạn trai vĩ đại như vậy.

Hiện giờ những người trong giới biết chuyện này, cũng chỉ có thể hâm mộ hắn.

Phong Tư Vũ thấy Cố Ngôn Tử bình tĩnh như vậy, lập tức nghĩ tới Trịnh Gia Hòa, liền nói ngay: “Qủa thật, hiện tại cái gì cậu cũng không cần lo lắng.”

Có một đại phật hộ giá như vậy, Cố Ngôn Tử có cái gì phải sợ?

“Cố biên kịch, thân phận của Trịnh Gia Hòa cũng không phải bình thường, sau này cậu nên cẩn thận một chút.” Nữ diễn viên chính Đặng Gia Nghê lên tiếng: “Người ở trong gia đình như vậy…. có đôi khi ở chung không tốt lắm.”

“Chị Đặng, cảm ơn đã nhắc nhở.” Cố Ngôn Tử cười nói: “ kỳ thật tôi đã gặp người nhà Trịnh  Gia Hòa, bọn họ cũng không tồi.”

Cố Ngôn Tử biết, trước kia Đặng Gia Nghê có bạn trai  phú nhị đại, hai người đều nói đến chuyện cưới xin, kết quả cha mẹ bạn trai không đồng ý, cuối cùng cứng rắn chia rẽ bọn họ… Đặng Gia Nghê nhắc nhở, cũng là thực lòng.

Cố Ngôn Tử cười cười, Đặng Gia Nghê và Phong Tư Vũ lại kinh ngạc nhìn hắn.

Cố Ngôn Tử thế nhưng đã gặp qua cha mẹ Trịnh Gia Hòa? Xem ra Trịnh Gia Hòa so với bọn họ nghĩ càng thêm coi trọng Cố Ngôn Tử!

May mắn bọn họ lúc trước cũng không có châm chọc, mà là lựa chọn giao hảo….

Nghi thức trao giải của giải thưởng Hồng Diệp chính thức bắt đầu.

Đàm người Cố Ngôn Tử cũng không nói chuyện phiếm nữa.

Cả quả trình trao giảo đều là trực tiếp, bọn họ nếu cứ nói chuyện không ngừng, vậy thì thật lúng túng.

Nghi thức trao giải của giải thưởng Hồng Diệp, vì muốn cho người khác để ý, nên sẽ đem một ít giải thưởng quan trọng công bố sau cùng, nhưng thật ra giải thưởng biên kịch xuất sắc nhất, rất nhanh đã bắt đầu trao giải.

“biên kịch xuất sắc nhất của giải thưởng Hồng Diệp lần này, là….” Người chủ trì úp mở.

Trên trang web, lập tức liền xuất hiện rất nhiều tin nhắn: “Nhất định không phải là Cố Ngôn Tử!”

“giải thưởng Hồng Diệp vì muốn rửa sạch những tin tức không có, khẳng định sẽ không trao giải cho Cố Ngôn Tử.”

“Trước khi nghi thức trao giải cái người bôi đen Cố Ngôn Tử thật quá đáng.”

“Cái gì kêu là bôi đen, người ta chỉ là thả ra chút sự thật mà thôi.”

“Cố Ngôn Tử cố lên!”

…..

“Lần này biên kịch xuất sắc nhất của chúng ta rất trẻ tuổi! nhìn thấy hắn, tôi liền cảm thấy mình đã già rồi. quốc gia của chúng ta, quả nhiên là thuộc về người trẻ tuổi!” Người chủ trì nói: “Chúc mừng Cố Ngôn Tử!”

Mọi người đều bị kinh ngạc.

Bọn họ không nghĩ tới, khi người trên mạng đều đang nghi ngờ giải thưởng Hồng Diệp, rất nhiều người cảm thấy giải thưởng Hồng Diệp đã bị Trịnh Gia Hòa mua, mới có thể trao giải cho Cố Ngôn Tử, bọn họ thế nhưng vẫn trao giải cho Cố Ngôn Tử.

Có người đối với chuyện này rất bất mãn, nhưng càng nhiều người vui vẻ hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện