Đại Thúc, Tôi Muốn Anh

Chương 39: Phiên ngoại 1: Hà Minh



Lạc Thiên – đại thiếu gia Lạc thị, có mối quan hệ đặc biệt thân thiết với Hàn tổng, điều này ai cũng biết. Thế nhưng, ẩn tình sâu trong đó lại là chuyện khác.


Gần 20 năm trước, Hàn thị xảy ra biến cố lớn khiến cả gia đình ly tán. Trong đêm tối, vợ chồng Hàn tổng sau khi tạm biệt cậu con trai duy nhất mới bảy tuổi, rời khỏi Hàn gia ra sân bay thì bị ám sát. Dùng lính bắn tỉa, một phát đạn hai mạng người, cực kì tàn nhẫn. Tin tức ngay sau đó chẳng hiểu sao được phong toả ngay lập tức, đứa con trai của họ cũng như bốc hơi mất.


Vị quản gia Hàn thị không nói gì, dùng tốc độ nhanh nhất đem bất động sản đều đổi thành tiền mặt, hơn nữa toàn bộ đều chuyển ra ngoài, làm đám kền kền đầu trọc phần đông là thân thích trở tay không kịp.


Không có mạch tài chính Hàn thị chống đỡ, gia tộc thật vất vả đứng vững sau ngần ấy năm một đêm tay trắng. Hàn thị nổi danh một thời chính thức phá sản.


Trong lễ tang, thân thích biết tài sản Hàn thị đang có bị bán hết hét ầm lên, giơ nanh vuốt về phía vị quản gia kia. Y liền mang giấy tờ uỷ quyền do vợ chồng viết, trong đó ghi rõ nếu họ chẳng may gặp chuyện bất trắc, mọi quyền quyết định tài sản gia tộc đều thuộc về ông ta. Trong tiếng chửi bậy của bọn họ, y bất ngờ tung quyền sở hữu tòa biệt viện Hàn thị – đây là tài sản duy nhất trị giá vô giá không bị y đem ra bán.


Nguyên bản đám kền kền đầu trọc tụ tập đứng lên lên án vị quản gia biết rõ bọn họ sau này một cái cũng chẳng chiếm được, quan hệ đồng minh đổ vỡ, bắt đầu tranh đoạt ta chết ngươi sống quyền sở hữu biệt viện.


Vị quản gia chỉ lặng im đứng nhìn hết thảy.


Gần 20 năm sau, kẻ chủ mưu vụ việc năm xưa rốt cuộc lộ diện. Hoá ra chỉ vì chút ghen tị với tài kinh doanh mưu lược của vợ chồng Hàn thị, một tập đoàn đối thủ ra tay sát hại, đoạt mạng cả gia đình. Tuy nhiên đứa bé con của họ được sát thủ báo cáo lại rằng đã mất tích, ba ngày sau mới nghe được rằng trong cơn trốn chạy chẳng may ngã xuống vực thẳm, thân xác chôn vùi trong tàn tích mù sương.


Họ mải ăn mừng chiến thắng, không để ý rằng, trong những ngày đó, một bé trai cũng Lạc thị nhận nuôi, lấy tên Lạc Phong.


Cậu bé đó lớn lên, năm 18 tuổi đổi tên thành Hàn Phong, ra tay phục dựng Hàn thị dưới thân phận thừa kế, thiết lập kế hoạch trả thù, nhờ vào sự trợ giúp của vị quản gia bên cạnh, từng bước khiến công việc làm ăn của chúng lụi bại, rồi dùng chính phương thức ngày xưa mà giết toàn bộ kẻ thù năm đó.


Chuyện này như giai thoại, sau trở thành điều bàn tán rất lâu trong giới kinh doanh. Bất kì ai khi giao dịch với Hàn tổng cũng đều sợ hãi lẫn nể phục vị tổng tài trẻ tuổi này, mỗi cái bắt tay đều tràn ngập mồ hôi lạnh.




Quay lại với vị quản gia kia, không ai biết rằng, vào cái đêm định mệnh đó, trời đổ mưa thật lớn, y sau khi nhận được hung tin, lập tức đến cầu cứu Lạc thị. Hàn - Lạc gia lâu nay vốn mật thiết và gần gũi, chẳng cần nói hai lời mở rộng vòng tay đón Hàn Phong vào cửa.


Người ta từng hỏi y vì sao lại dành cả đời người để phục vụ Hàn thị, còn sẵn sàng chăm sóc cậu thiếu gia vô huyết thống kia, y đều một mực mỉm cười lắc đầu.


Hàn thị đối với y sao có thể gọi là phục vụ? Nợ ân tình của y với vợ chồng Hàn thị, y không sao trả nổi.


Năm xưa, do thực hiện nhiệm vụ thất bại, còn lộ đầu mối quan trọng trước cảnh sát, vợ con y đã bị sát hại nhằm bịt đầu mối, sau đó, tổ chức còn ra lệnh truy sát y. Ngay lúc đó, Hàn tổng bấy giờ – chính là cha ruột Hàn Phong, toàn tâm toàn ý vươn tay cưu mang y cả thân thể đầy vết thương đưa về nhà mình, sau khi chữa trị còn bồi dưỡng để y trở thành cánh tay đắc lực nhất của ngài. Đời này, mạng y do người Hàn gia cứu về. Y sống thì là người Hàn gia, chết là ma Hàn gia.


Kể từ ngày đó, y sống tại Lạc thị, ngoài việc tự mình chăm sóc bảo vệ tiểu thiếu gia, y còn ra sức dùng toàn lực bản thân dạy tất cả kĩ năng sát thủ năm xưa cho thằng bé, nhất là cách dùng súng, vì trong tiềm thức của y, cha mẹ nó đã chết thảm dưới họng súng đen ngòm ấy. Phải, hận ý trong nó do tay y gieo rắc vào. Bởi trong đầu y luôn tâm niệm hai chữ trả thù, muốn cho bọn ác nhân kia phải trả giá cho hành động tàn ác ngu xuẩn của chúng.


Cuối cùng, đúng như ý nguyện y, Hàn Phong lớn lên, ngoại trừ Lạc gia và y, hắn luôn dùng cách thức tàn khốc mà làm việc cũng như đối nhân xử thế. Ngày Gia Tĩnh sụp đổ và Bạch Đình tự sát có lẽ là ngày vui nhất cuộc đời y. Giờ đây mắt kém tay run, y đã hoàn thành tâm nguyện rồi.




Thế nhưng sau khi tên đại thúc kia xuất hiện, Hàn Phong liền thay đổi. Biệt viện Hàn thị lần đầu tiên có người khác sinh sống mà không phải bọn hạ nhân, còn Hàn Phong thì lần lượt đánh vỡ các nguyên tắc của bản thân. Trong ánh mắt già nua của y thời gian sau cũng minh bạch được một số chuyện. Tốt thôi, Hàn Phong gần nửa cuộc đời sống trong hận thù cùng u uất, người này đến, ít nhiều sẽ mang chút ánh sáng le lói cho hắn...


Hàn lão gia, tạ ơn ngươi trong cơn nguy khốn đã mang lại cho ta cuộc sống mới. Ân trọng như núi, Hà Minh ta - mãi mãi khắc ghi.








Rùa: biệt viện đó chính là nơi Phong vẫn sinh sống tới hiện tại, đưa Phàm đến ở có nghĩa muốn rước vợ vào hào môn ^^


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện