Đặt Tên Cho Bóng Đêm

Chương 55: Thử Cùng Với Tin Tức



Hết tiết, Vương Vân, Bạch Uyển Nhi, Hồ Tiểu Ngưu, Trương Thiên Chân bốn người lại gặp mặt trêи hành lang.

Bạn học lui tới đại đa số đều mặc đồng phục trường học, nhưng bốn người bọn họ bởi vì đồng phục trường học còn không có phát nên đều tự mặc trang phục của mình, có vẻ đặc biệt bắt mắt.

Chỉ bất quá, lúc các học sinh đi qua bên người bọn họ, đều sẽ cố gắng tránh ra một chút.

Loại đạo lý này giống như là trêи xe buýt có rất nhiều chỗ trống, một mỹ nữ ngồi đơn độc ở hàng ghế sau, phần lớn người đều sẽ không lựa chọn ngồi cùng chổ với cô ta, trừ khi không còn chỗ ngồi.

Hồ Tiểu Ngưu nhìn thoáng qua đồng hồ Rolex vàng ròng trêи cổ tay của mình, cách thời gian vào lớp còn 8 phút, hắn thấp giọng hỏi: "Nói tình hình bên kia của các cậu trước, có cái gì dị thường không?"

Bạch Uyển Nhi liếc mắt cười nhìn Vương Vân: "Dị thường khác không có, chỉ có một bạn học nam đặc biệt đổi chỗ ngồi vì Vương Vân."

"Cậu đừng nói bậy, " Vương Vân vỗ cánh tay của Bạch Uyển Nhi một chút: "Lỡ như người ta không có ý khác thì sao."

"Chính cậu trong lòng rõ ràng, " Bạch Uyển Nhi dùng giọng điệu mờ ám nói.

Nhưng mà lúc này, Hồ Tiểu Ngưu đột nhiên hỏi: "Hắn có phải Người du hành Thời Gian hay không? Bởi vì phán đoán các cậu là Người du hành Thời Gian, cho nên mới đổi tới bên cạnh các cậu?"

Thật ra Hồ Tiểu Ngưu rất rõ ràng, nam sinh trung học tính là trong lòng có tình cảm, cũng không chủ động đến mức vào ngày đầu tiên liền đổi vị trí với người khác để tiếp cận nữ sinh ngưỡng mộ trong lòng.

Cho nên, Hồ Tiểu Ngưu trước tiên liền cảm thấy có chút không thích hợp.

Vương Vân cùng với Bạch Uyển Nhi nhìn nhau: "Hẳn là không phải đâu?"

"Các cậu phải biết rằng nơi này là Lạc Thành, một trong mười chín nơi tập trung của Người du hành Thời Gian, bên cạnh có Người du hành Thời Gian ẩn giấu là rất bình thường, " Hồ Tiểu Ngưu phân tích: "Cẩn thận một chút, lỡ như hắn có thể nghe hiểu tiếng Anh chúng ta dùng nói chuyện, có thể sẽ xảy ra chuyện lớn."

"Hắn hẳn là nghe không hiểu, " Vương Vân nói: "Chúng tôi nói chuyện ngay mặt hắn, hắn làm bài thi toán đều không dừng qua."

"Như vậy, " Hồ Tiểu Ngưu nói: "Tiết sau các cậu quan sát một chút, bình thường hắn có cúi đầu nhìn cánh tay của mình hay không. Rõ ràng ý của tôi chứ, trêи cánh tay một người đột nhiên xuất hiện thời gian đếm ngược, mặc kệ là xuất phát từ tò mò hay là cảm giác mới mẻ, đều sẽ thường thường liếc nhìn một cái. Loại thói quen này phải đợi sau khi quen thuộc hoàn toàn, mới có thể chậm rãi bỏ."

Vương Vân suy nghĩ một chút rồi đáp ứng: "Tốt, tôi sẽ quan sát một chút."

Tiết học sau, bốn người lại gặp mặt trêи hành lang.

"Thế nào?" Hồ Tiểu Ngưu hỏi.

Vương Vân lắc đầu: "45 phút, hắn đều không nhìn cánh tay một lần, cho dù là vô sự ngồi ngây người, cũng không cúi đầu nhìn cánh tay."

Hồ Tiểu Ngưu thở phào nhẹ nhõm, Trương Thiên Chân hỏi: "Có thể là hắn đoán được, có người sẽ quan sát hắn, cho nên hắn cố ý không nhìn cánh tay hay không?"

Hồ Tiểu Ngưu trầm tư một chút: "Tạm thời loại trừ khả năng hắn là Người du hành Thời Gian trước, tâm tính của thiếu niên bình thường sẽ không khắc chế nhẫn nhịn như vậy, cũng không có khả năng suy nghĩ chu toàn như vậy đâu. Nếu như hắn thật sự giống như lời cậu như vậy, vậy cũng quá đáng sợ."

Trương Thiên Chân nói đùa: "Vậy hắn có khả năng là thật sự thích Vương Vân."



"Đúng rồi, các cậu bên kia thế nào, có tiến triển không?" Vương Vân hỏi.

"Không có, " Hồ Tiểu Ngưu bình tĩnh lắc đầu: "Lưu Đức Trụ quá có thể giả ngu, chúng tôi bây giờ còn chưa có cách nào khai thác từ trêи người hắn, phải chậm rãi bồi dưỡng cảm tình."

"Nếu không khai thác từ trêи người Giang Tuyết trước đi, " Trương Thiên Chân nói: "Cứ như vậy, ít nhất trước khi chúng ta đến thành phố số 18, có thể thông qua cô ta hiểu rõ hiện trạng của thành phố số 18một chút."

"Chỉ có thể như vậy, bất quá bên kia hình như cũng không dễ giao tiếp, " Bạch Uyển Nhi nói: "Chờ một chút, các cậu có nhớ ngày hôm qua cô bé gọi anh Khánh Trần hay không, khẳng định là Khánh Trần của lớp chúng tôi, quan hệ của hai nhà này hẳn là rất gần."

"Nếu không ra tay từ Khánh Trần trước?" Trương Thiên Chân hỏi.

"Ừm, liền trước tay từ Khánh Trần, lại thông qua hắn làm quen với Giang Tuyết, " Vương Vân gật đầu.

. . .

Đến tiết học tiếp theo, Khánh Trần đang ngồi ở trong phòng học cúi đầu xem điện thoại di động, ghi chép tất cả tin tức liên quan đến Người du hành Thời Gian.

Lúc này bên cạnh truyền đến âm thanh: "Khánh Trần, Nam Canh Thần, cầm lấy, đây là vừa rồi chúng tôi đi siêu thị trường học, mua cho các cậu."

Nam Canh Thần quay đầu nhìn lại, rõ ràng là một chai nước suối vừa lấy ra từ trong tủ lạnh, bên ngoài cái chai còn đang chảy nước.

Bởi vì ngón tay dính nước, ngón tay tinh tế trắng nõn của đối phương càng thêm lóng lánh.

Trong lớp bạn học len lén nhìn về bên này, có người đang suy nghĩ trong lòng Khánh Trần cùng với Nam Canh Thần làm quen với học sinh chuyển trường từ lúc nào?

Học sinh chuyển trường vậy mà còn mua nước cho bọn họ.

Nam Canh Thần sững sờ hỏi: "Đây là. . . Cho tôi sao?"

Bạch Uyển Nhi cười rạng rỡ nói: "Đương nhiên."

"Tốt, cảm ơn!" Nam Canh Thần kϊƈɦ động lên.

Chỉ là giờ phút này, Khánh Trần cúi đầu nhìn điện thoại di động, giống như là không nghe được.

Một tin tức trêи điện thoại di động: Trong nước thành công phá một cứ điểm giam cầm phi pháp, cũng giải cứu thành công 12 Người du hành Thời Gian đã thừa nhận thân phận trêи mạng internet.

Trong đó, còn bao gồm người nổi tiếng trêи mạng đột nhiên biến mất.

Trong tin tức, nhóm phạm tội bắt cóc 12 người này đến nhà xưởng bỏ hoang ở vùng ngoại thành, dùng thủ đoạn đe dọa, uy hϊế͙p͙, đạt được tin tức về thân phận của 12 người này ở thế giới Bên Trong.

Lấy an toàn sinh mạng của người nhà bọn họ ra uy hϊế͙p͙, bức hϊế͙p͙ Người du hành Thời Gian dùng thân thể mang theo vật phẩm cho bọn họ, đem dược phẩm nhét vào trực tràng, bao tử, khoang miệng, xuyên không từ thế giới Bên Trong ra thế giới Bên Ngoài.

Tại hiện trường gây án, cơ quan chấp pháp thu được nhiều dược phẩm của thế giới Bên Trong, trong đó thuốc gien chiếm đa số.



Theo tin tức được biết, hai loại thuốc gien tại hiện trường không thể tăng cường khí lực, nhưng có thể cải thiện bệnh lý di truyền của gia tộc: ví dụ thất thông mãn tính di truyền, bệnh tim mãn tính di truyền.

Hiện nay cơ quan chấp pháp đã bắt 4 người tình nghi phạm tội, nhưng có 9 người đang lẩn trốn, theo khẩu cung của người tình nghi, 9 người tình nghi đang lẩn trốn cũng la Người du hành Thời Gian.

Tin tức này thật sự quá chấn động.

Trước kia Người du hành Thời Gian phạm tội vẫn còn ở nước ngoài, bây giờ trong nước cũng xuất hiện chuyện không thể tưởng tượng nổi như vậy.

Cái này, sợ rằng không còn có người dám công khai công bố bản thân mình là Người du hành Thời Gian rồi?

Từ hôm nay trở đi, tất cả Người du hành Thời Gian đều phải im lặng.

Giống như tất cả mọi người đặt mình trong rừng tậm hắc ám.

"Khánh Trần?" Bên cạnh Vương Vân đợi một hồi lâu, thấy Khánh Trần không để ý đến mình, liền lần thứ hai lên tiếng.

Khánh Trần phục hồi tinh thần lại tiếp nhận chai nước khoáng: "Cảm ơn, bất quá sau này không cần khách khí như vậy đâu."

"Chúng ta là hàng xóm mà, sau này chiếu cố nhiều hơn, " Vương Vân cười ngồi xuống.

Bạn học trong lớp vừa nghe liền bùng nổ, tình huống gì, Khánh Trần và hai học sinh chuyển trường còn là hàng xóm? !

Khánh Trần im lặng ngồi tại chổ, chỉ trong nháy mắt liền suy nghĩ cẩn thận đối phương có chú ý gì.

Hắn không để ý đến ánh mắt hâm mộ hoặc khác thường của các học sinh, cũng không có để ý có vài bạn học nam ồn ào.

Hắn chỉ là chậm rãi bắt đầu tìm hiểu tính cách của Vương Vân, Bạch Uyển Nhi.

Những người này dưới vòng sáng của giáo ɖu͙ƈ tinh anh, trưởng thành quá sớm, có tính toán của mình.

Nhưng mà xét đến cùng đối phương vẫn chưa trải qua khổ thật sự, lòng dạ của đối phương đều là từ học được từ người lớn, còn chưa được xã hội nghiệm chứng.

Cho nên vài giờ trước hai người còn lạnh lùng, vài giờ sau lại đột nhiên chuyển biến thái độ, có vẻ đặc biệt cứng nhắc.

Lúc này, Vương Vân cười cười: "Nhìn cái gì mà chuyên tâm như vậy, gọi cậu đều không có phản ứng?"

Nói xong, cô gái cúi gập người để sát vào nhìn điện thoại di động của hắn, khi cô ta đột nhiên đến gần, mùi nước hoa không hiểu trêи người của đối phương ập vào trong lỗ mũi của Khánh Trần.

Đối phương tựa như có ý định.

Nhưng khi cô gái thấy tin tức trêи điện thoại di động, thân thể liền cứng lại.

. . .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện