Đặt Tên Cho Bóng Đêm

Chương 69: Có Thể Ở Nhà Anh



Sấm Vương, người sở hữu ID này tựa như nắm giữ rất nhiều tin tức.

Ngay cả đương sự Khánh Trần cũng không biết, tàu bay Người tuần tra lục địa của Khánh thị, còn có Vật Cấm kỵ ACE-009.

Tuy rằng không biết đồ vật kia là cái gì, nhưng có thể bị lấy ra để đối phó Lý Thúc Đồng, hẳn là vô cùng kinh khủng.

Nhưng Sấm Vương này rốt cuộc là ai?

Trong thế giới Bên Ngoài, người có quyền uy về tin tức nhất chính là Hà Tiểu Tiểu, nhưng đối phương làm chính là video hướng dẫn, còn Sấm Vương giống như là một người phóng viên chiến trường.

so sánh hai bên, luận về tính thực tế khẳng định là Sấm Vương càng tốt hơn.

Gần hai giờ, số lượng quan tâm tài khoản của Sấm Vương đã vượt hơn ba mươi triệu!

Khánh Trần ngồi ở trong lớp, quan tâm hướng đi của tin tức.

Bởi vì vụ án giam cầm phi pháp bị lộ ra, đám Người du hành Thời Gian bây giờ đã im lặng tập thể, rất sợ bị người nhớ thương thân phận Người du hành Thời Gian.

Nhưng ID Sấm Vương tựa hồ là lựa chọn giai đoạn mọi người im lặng tập thể, phát ra tiếng vang.

Cho nên thoáng cái liền tập trung rất nhiều ánh mắt.

Khánh Trần phán đoán, nhảy ra lúc này hẳn cũng không phải kẻ ngu, hoặc là đối phương có bối cảnh tổ chức như Côn Luân, căn bản không sợ tội phạm, hoặc chính là giống như Hà Tiểu Tiểu, nắm giữ khoa học kỹ thuật hoặc năng lực ẩn giấu tung tích.

Xuyên không là một chuyện khôn sống dại chết, giống Lưu Đức Trụ lúc đầu ồn ào, nếu như không phải được bảo vệ trong nhà tù, sợ là đã sớm chết.

Tựa như những người xuyên không bị tổ chức của thế giới Bên Trong tra tấn mà chết, khi trở về, chỉ còn là thi thể đầy vết thương.

Khánh Trần vẫn chờ đợi, muốn nhìn một chút, có thể có người tuôn ra tin tức về thân phận của Sấm Vương hay không.

Lúc trước có một Người du hành Thời Gian giả vờ thần bí, kết quả một tiếng đồng hồ sau đã bị hacker tìm được địa chỉ IP, thậm chí còn tiết lộ tin tức thân phận, còn có bạn học thời mẫu giáo đứng ra công bố bản thân bị người này đánh qua. . .

Đây là tin tức thời đại, không có năng lực, sớm muộn cũng bị người tìm ra.

Thế nhưng, đã đến buổi trưa nhưng Sấm Vương vẫn thần bí như trước.

Cái này đủ để nói rõ vấn đề.

"Xem ra, lập tức sẽ có càng ngày càng nhiều Người du hành Thời Gian xuất thế ngang trời, " Khánh Trần phán đoán trong nội tâm: "Mà những Người du hành Thời Gian này khác với người nổi tiếng trước kia, bọn họ nắm giữ kỹ thuật đối kháng thế giới Bên Ngoài, có kỹ xảo ẩn giấu bản thân."

Sau tiết học đầu tiên của buổi chiều, Khánh Trần đi nhà vệ sinh trong lúc vô ý nhìn thấy, đồng hồ đeo tay đắt tiền của Hồ Tiểu Ngưu từng mang qua.



Lúc này đã nằm trêи cổ tay của Lưu Đức Trụ.

Hơn nữa, Hồ Tiểu Ngưu, Lưu Đức Trụ, Trương Thiên Chân ba người chuyện trò vui vẻ, dường như trong một đêm liền biến thành bạn tốt.

Khánh Trần nhíu nhíu mày trở lại trong nhà vệ sinh đóng cửa phòng, mình đã đặc biệt dặn dò rất rõ ràng, không cần đồng hồ đeo tay, Lưu Đức Trụ đúng là không nghe lời của mình dặn.

Hắn trốn trong một phòng vệ sinh gửi tin nhắn cho Lưu Đức Trụ: trước đây mày nhắc tới bốn người học sinh chuyển trường của Hải thành, giao lưu với bọn họ có tiến triển hay không?

Cho đến hết tiết học tiếp theo, Lưu Đức Trụ mới trốn vào nhà vệ sinh trả lời tin nhắn: lão đại không nên gấp gáp, bốn người này mặc dù có tiền nhưng tương đối keo kiệt, tạm thời không có tiến triển.

Khánh Trần dở khóc dở cười, ngay từ đầu hắn còn tưởng rằng đối phương nghe không hiểu đề nghị của mình, kết quả hiện tại xem ra, đối phương dự định nuốt riêng đồng hồ đeo tay này.

Thằng nhãi này đầu tiên lừa gạt nhiều đồ vật từ Hồ Tiểu Ngưu bên kia, sau đó chỉ mang một phần cho mình, cuối cùng còn có thể lừa gạt một chút chỗ tốt từ chổ của mình, ví dụ như thuốc gien.

Cuối cùng Lưu Đức Trụ kiếm chậu đầy bát đầy, Khánh Trần và Hồ Tiểu Ngưu ngược lại trở thành công cụ kiếm tiền của đối phương.

Không thể không nói, Khánh Trần bỗng nhiên cảm giác chỉ số thông minh của thằng nhãi Lưu Đức Trụ này đột nhiên trở về!

Nếu không mình ở lớp bên cạnh, sợ là thật sự bị đối phương lừa dối.

Sợ rằng, Lưu Đức Trụ căn bản không nghĩ tới, Người du hành Thời Gian thứ ba sẽ ở lớp bên cạnh mình.

Dù sao Lạc Thành dù nhỏ, cũng có hơn sáu triệu nhân khẩu. . .

Thật ra phản ứng của Lưu Đức Trụ cũng xem như là bình thường, không có sự hợp tác nào có thể vĩnh viễn thuận buồm xuôi gió.

Trong quá trình hợp tác, mỗi người đều sẽ có tâm tư nhỏ của mình, đây mới là người chân thật, thế giới chân thật.

Không có đạo lý mình cho một chút đe dọa và chổ tốt, đối phương liền khăng khăng một mực làm bia ngắm, làm tường phòng cháy thay bản thân mình.

Bất quá Khánh Trần biết, Lưu Đức Trụ không phải một khối xương cứng.

Lúc này Lưu Đức Trụ gửi tin nhắn: Lão đại, bạn học của Hải thành muốn biết, làm cách nào nhanh chóng đặt chân tại thành phố số 18, chúng ta có thể cung cấp trợ giúp gì. Nếu không, chúng ta cho bọn họ một chút ngon ngọt trước đi?

Khánh Trần trả lời: "Ví dụ như, một đồng hồ đeo tay sao."

Lưu Đức Trụ vốn ngồi xổm trong phòng vệ sinh gửi tin nhắn, lập tức ngẩng đầu.

Mấy chữ ‘Đồng hồ đeo tay’ này quá then chốt, thế cho nên trong nháy mắt hắn liền rõ ràng, đối phương đã biết tất cả.



Người du hành Thời Gian thứ ba này, là bạn học trong lớp của mình, hoặc là bạn học trong trường?

Các học sinh đi lui đi tới trêи hành lang, trong giờ nghỉ giải lao, người đi tấp nập trêи sân trường xuất hiện trong trí nhớ.

Nhưng Lưu Đức Trụ cảm thấy lạnh buốt toàn thân, giống như là có đôi mắt đang từ chổ không biết, xuyên qua đám người lẳng lặng nhìn mình.

Lưu Đức Trụ hai tay run rẩy trả lời tin nhắn: "Lão đại tôi sai rồi, ngài nghiêm phạt tôi đi, ngài yên tâm, tôi sẽ đem đồng hồ trở về, hơn nữa tuyệt đối không nói lung tung. . ."

Sau vài phút, Lưu Đức Trụ từ trong phòng vệ sinh đi ra, Hồ Tiểu Ngưu chờ hắn bên ngoài có chút buồn bực: "Làm sao đi lâu như vậy? Buổi tối chúng ta đi quán bar chơi nhé, tôi đến Lạc Thành còn chưa đi qua quán bar."

Lưu Đức Trụ hít sâu một hơi nói: "Quán bar trước hết không đi, tôi ở chỗ này muốn chúc mừng năm mới cho cậu, một chúc cậu vạn sự như ý, hai chúc cậu cả nhà an khang. . ."

Hồ Tiểu Ngưu sững sờ nhìn Lưu Đức Trụ: ". . . ? ? ?"

Nói xong, Lưu Đức Trụ còn đem đồng hồ nhét vào trong tay Hồ Tiểu Ngưu, cũng hạ thấp âm thanh nói: "Hợp tác tiếp tục, nhưng sau này chúng ta đều dùng vàng thỏi giao dịch."

Nói thật, Lưu Đức Trụ lúc này hối hận đến xanh ruột.

Hắn không xác định, đối phương là ở gần mình thấy được tình hình thực tế.

Hay là, đối phương đang lừa gạt mình.

Nhưng hắn không dám cược.

Bằng không ngày sau trở về nhà tù đối mặt cái gì, hắn cũng không dám suy nghĩ. . .

. . .

Vừa xử lý xong Lưu Đức Trụ, trong Wechat của Khánh Trần đột nhiên xuất hiện yêu cầu thêm bạn tốt, hắn mở ra nhìn, là Lý Đồng Vân thêm hắn.

Thế nhưng trong trí nhớ, Lý Đồng Vân trước đây không có điện thoại di động.

Khánh Trần đồng ý thêm bạn tốt, Lý Đồng Vân trực tiếp gửi tin nhắn: "Anh Khánh Trần, Côn Luân gửi tin cảnh báo cho mẹ của em, nói chín tên nghi phạm đang lẩn trốn trước đây rất có thể đã tiến vào Lạc Thành. Trong 24 tiếng đồng hồ gần nhất, đã có hai Người du hành Thời Gian biến mất, anh nhất định phải cẩn thận."

Trong giây lát, trong lòng Khánh Trần xuất hiện dự cảm không tốt.

Dựa theo tin tức, chín tên nghi phạm đang lẩn trốn sử dụng thủ đoạn tương đối hung ác, người như thế đi tới Lạc Thành, sợ là sẽ có không ít Người du hành Thời Gian gặp nạn.

Hắn trả lời Lý Đồng Vân: "Mẹ của em bây giờ còn có thể liên hệ được không?"

Lý Đồng Vân trả lời: "Em và mẹ bây giờ đang ở cùng một chỗ, mẹ không có nguy hiểm. Em chính là muốn hỏi một chút, buổi tối có thể đến nhà anh Khánh Trần được không, em và mẹ nằm dưới đất cũng được."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện