Đế Long Tu Thần

Chương 64: 64: Thức Ăn Chạy Đến Bên Miệng




Đế Long tất nhiên nhìn ra được tình thế cấp bách, cơ thể nàng biến dài hơn ba trăm mét nằm ngang giữa trời bầu trời, nàng nâng vuốt rồng đặt ở mặt sau tấm bia, dùng tấm bia ngăn cản đòn tấn công của Tu Ma Giới, lấy đế khí bảo vệ cơ thể, còn cơ thể của mình thì bảo vệ Khương Hoài Ưu.

Móng vuốt còn lại Đế Long bấu chặt vào Ma Quan, long uy đế khí từng đợt từng đợt tràn ra phong ấn Ma quan kín mít.
Ma trận vừa kết thành, mười mấy tên ma tướng đồng thời dùng sát chiêu, sau đó đồng loạt đánh về phía Đế Long, trong chớp mắt ánh sáng pháp thuật bao phủ toàn bộ không gian nơi Đế Long đứng.

Dưới vô số đòn công kích của hàng ngàn tên ma tu tấm bia rất nhanh xuất hiện vết nứt, không được bao lâu liền bị thế công mạnh mẽ đánh vỡ, trực tiếp hóa thành cát bụi.

Không có tấm bia ngắn cản, toàn bộ công kích đều đánh vào người Đế Long, cho dù Đế Long có đế khí hộ thể vẫn bị lượng lớn pháp thuật và sát khí đánh đến đau nhức toàn thân, căn nguyên đế khí hiện ra bên ngoài cơ thể tự bảo vệ.

Đế Long cứng rắn chống đỡ công kích của Tu Ma Giới, nàng nói với Long Đế: "Ta không có hứng thú với đế khí của ngươi, ta muốn tiêu diệt ngươi không phải vì đế khí của ngươi, mà là vì ngươi muốn giết ta.

Đừng tưởng rằng Tu Ma Giới bao vây ta là có thể ép ta buông tha ngươi, quay đầu đối phó với bọn hắn, ta muốn đi, bọn hắn không giữ được ta!"
Long Đế trầm giọng hỏi: "Ngươi là quyết tâm muốn luyện hóa ta?" Đế Long uy thế làm lòng hắn tuyệt vọng, giống nhau đều là từ Tiên Giới ngã xuống, hắn biết rõ Tiên đối với một giới này đại biểu cho cái gì.

Hắn có thể tiêu diệt Đế Long, Đế Long cũng có thể luyện hóa hắn, chúng sinh ở một giới này căn bản không có khả năng diệt được bọn họ.

Đế Long không sợ những tên tu ma này, chỉ coi hắn là uy hiếp duy nhất, hắn nguy rồi.

Đế Long khinh thường mà hừ lạnh một tiếng, nói: "So nguyên thần, đế khí, mọi thứ ta đều mạnh hơn ngươi, so thân xác, ngươi hấp thu máu thịt thế gian đạt được phàm thể ở trong mắt ta không khác gì đồ bỏ đi, ngươi đáng để ta luyện hóa sao?"
Long Đế từng làm Tiên Đế, bây giờ lại để Đế Long chê bai một cắc cũng không đáng giá, tức giận đến nỗi phát run, cũng bất đắc dĩ, hắn hỏi: "Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?"
Đế Long nhíu nhíu mày, nói: "Chưa nghĩ ra.

Nếu ngươi không muốn giết ta, ta căn bản sẽ không ra tay với ngươi.


Hiện giờ bắt ngươi trong tay, không muốn luyện hóa ngươi, nhưng lại không thể thả ngươi, ngươi nói làm sao bây giờ?" Toàn bộ công kích từ Tu Ma Giới đều rơi trên người nàng, nàng đau! Đế Long quay đầu quát thành tiếng rồng: "Các ngươi dây dưa xong chưa? Không thấy ta đang nói chuyện phiếm à?" Lại một đợt tấn công nện xuống, cho dù có đế khí hộ thể, nguyên thần của nàng cũng sẽ nát.
Chúng tu ma kinh hãi.

Trước sự công kích dữ dội như vậy, Chân Long vậy mà một chút việc cũng không có.
Địa Quỷ Ma Vương nắm rất rõ tình huống ở Tu Tiên Giới, sự tích của Đế Long hắn rõ như lòng bàn tay, hắn kêu lên: "Cô ta đang gồng, tu vi của ả chỉ ở Đại Thừa sơ kỳ, chẳng qua là có Nguyên Thần mạnh mẽ chống đỡ mà thôi! Tiếp tục đánh, nổ nát nguyên thần của ả, lại từ từ luyện hóa ả."
Long Đế ngẫm nghĩ từng câu chữ Đế Long nói, đối với tâm tư của Đế Long đã hiểu rõ, con rồng nhỏ này tuy rằng khó giết, nhưng bị nhiều tu ma vây công như vậy cũng rất khó chịu, mà nàng định lấy mạng Địa Quỷ Ma Vương, còn muốn Ma Cờ kia, ý muốn giết hắn thì ít mà giết đám tu ma giới thì nhiều.

Hắn nói: "Con rồng nhỏ, nếu ngươi thả bản đế, bản đế thề nguyện trợ ngươi diệt đám tu ma này, sau này bản đế và ngươi đường ai nấy đi, nếu vi phạm lời thề, nguyện chịu trời phạt tan thành mây khói!"
Đế Long nghe vậy, nhếch mép rồng, la lên một tiếng: "Được!" Vuốt rồng thả lòng, thả Long Đế ra, cơ thể dài hơn ba trăm mét nháy mắt thu nhỏ chỉ còn mười mét, nàng mang theo Khương Hoài Ưu nhanh chóng trốn xuống dưới Ma Quan, sau đó hét lớn: "Long Đế, tiến lên, diệt bọn hắn!"
Long Đế thầm mắng một tiếng nương, hắn biết rõ ý đồ của con rồng nhỏ, lại không thể không làm theo, nhưng hắn đường đường là Long Đế, trừ lần ngã xuống đó, có khi nào mất mặt như vậy.
Hiện tại, Long Đế bị trọng thương, rất không tình nguyện thay con rồng nhỏ tiến lên đánh giặt, nhưng mà con rồng nhỏ thu nhỏ, toàn bộ công kích đều nện trên Ma Quan của hắn.

Ma Quan được đúc từ xương sống của hắn, xương sống của Chân Long cấp bậc Tiên Đế há có phải tiên bảo tầm thường, những thứ pháp thuật tép riêu căn bản chỉ gãi ngứa cho Ma quan của hắn.

Long Đế ngồi trong Ma Quan, rất muốn điều khiển Ma Quan đè chết Đế Long và Khương Hoài Ưu đang núp dưới Ma Quan, nhưng lại tưởng tượng con rồng nhỏ này là Đế Long viên mãn biến thái, hắn cũng không có mười phần nắm chắc trấn giữ được Đế Long, nếu lại bị con rồng nhỏ bắt được, hắn chính là chọn cái chết.

Mà hiện giờ hắn bị trấn áp trong phong ấn, muốn thoát vây chỉ sợ còn phải dựa vào con rồng nhỏ này, hắn thấy Đế Long tâm tư cũng không phải người độc ác, không bằng trước tiên kết giao với nàng, đợi sau khi thoát vây lại nói.
Long Đế hạ quyết tâm, nói với Đế Long: "Bạn nhỏ, ta đây liền đi diệt bọn hắn, mời ngươi cởi bỏ cấm chế."
Đế Long đáp: "Không thành vấn đề, bất quá ta nhắc nhở ngươi một câu, ngươi chính là ở trước mặt ta lập lời thề, nếu vi phạm lời thề, trời phạt ngay lập tức có thể đánh trên đầu ngươi." Nàng nói xong, nâng lên hai chi trước, một tay nâng niu Khương Hoài Ưu một tay che trên đầu Khương Hoài Ưu, sau đó lùi ra hai bước giơ hai chân phía sau lên chạy như bay.
Tuy là Long Đế kiến thức rộng rãi, nhưng khi nhìn thấy một màn này cũng phải trợn tròn mắt —— một con rồng dài chừng mười mét, chân trước uốn cong nâng Khương Hoài Ưu giống như nâng trứng hứng hoa, chân sau thì ra sức đạp không khí bay nhanh, cơ thể và cái đuôi thật dài còn đong đưa lên xuống nhịp nhàng, tốc độ nhanh như tia chớp, chỉ trong nháy mắt đã chạy ra ngàn dặm.

"Con rồng nhỏ này....." Long Đế hoàn toàn cạn lời.


Con rồng nhỏ có thực lực như vậy, nàng ta không đi thu thập những tên tu ma kia, lại quăng hắn ở đây, chính mình chạy trốn, để hắn ở đây coi như xong việc.

Bọn tu ma này liên quan đến hắn cái rắm a!
Hắn có thể không thu thập sao? Hắn có thể sao? Một giây trước hắn vừa mới lập lời thề.

Long Đế vừa uất nghẹn, vừa giận sôi máu, hắn phát giận vung quan tài ném về đám người tu ma.

Những người tu ma này lại không biến thái giống như Tiểu Đế Long và Khương Hoài Ưu có thể làm lơ phòng ngự của Ma Quan, căn bản không đã động gì đến Long Đế đang ở trong Ma Quan, hắn bị thương rất nặng, yêu cầu trước mắt chính là cần lượng lớn tinh huyết nguyên khí để khôi phục, trước mắt đám tu ma này đúng là đồ bồi bổ tốt.

Long Đế điều khiển Ma Quan đánh về phía đám tu ma.
Địa Quỷ Ma Vương liếc mắt một cái nhìn thấy Tiểu Đế Long đánh thủng một lỗ không gian từ trung tâm trận chiến lao ra giơ chân chạy trốn, hắn vội vàng la to: "Không hay rồi, Chân Long muốn chạy trốn, mau đuổi theo!" Vừa dứt lời, thình lình nhìn thấy Ma Quan trong truyền thuyết cũng vọt ra, mà còn là hướng về phía hắn.

Thân ở địa vị cao dạng gì biến cố mà hắn chưa từng gặp qua, nhìn thấy một màn này lập tức khẳng định Đế Long cùng Ma Quan đạt thành giao dịch gì đó, Ma Quan muốn thay Đế Long thu thập hắn.

Hắn niệm trong lòng, vừa nháy mắt, lập tức thi triển Ma Cở, điều khiển Ma Cờ lao về phía Ma Quan.

Đế Long vài bước đã lao ra mấy ngàn dặm xa, nàng thấy không có người đuổi theo, quay đầu lại vừa nhìn, thình lình nhìn thấy Ma Cờ phủ lên Ma Quan.

Vô số oan hồn lệ quỷ nhào tới Ma Quan, tên Long Đế vậy mà từ trong Ma Quan vọt ra, trực tiếp hóa thành hình rồng mở cái miệng khổng lồ ra cắn nuốt những oan hồn lệ quỷ đó.

Đế Long sợ mất mật mà la lên: "Không được!" Nàng gào thét lớn: "Không cần! Long Đế, không được phép ăn bọn họ, nhổ ra cho ta, không cho phép!" Đế Long nóng nảy, như bị chó rượt mà chạy trở về.


Nàng lạnh giọng rít lên: "Long Đế, nếu ngươi ăn chúng nó, ta và ngươi là kẻ thù không đội trời chung!"
Nhìn thấy Đế Long chạy về, mấy chục nghìn ma quân, ma tướng đồng thời quay đầu giết Đế Long, nhưng tốc độ tấn công của bọn hắn xa không bằng tốc độ Đế Long di chuyển, Đế Long giống như tia chớp vọt vào trong đại quân Ma Giới.

Vung lên vuốt rồng liền giết về phía ma quân trước mắt, trong giây lát máu văng tung tóe, người chết thành hàng.

Khương Hoài Ưu từ trong tay Đế Long nhảy ra, trực tiếp nhào vào Ma Cờ của Địa Quỷ.
Hồng Ngao đứng phía xa quan sát, sắc mặt âm u.

Mấy chục nghìn ma quân tạo thành pháp trận, tấn công và phòng ngự là một thể, mà đòn đánh không thể làm bị thương con rồng vàng này, pháp trận phòng ngự —— gặp Đế Long quả thực chính là thùng rỗng kêu to, bước chân dừng một chút cũng không mà trực tiếp vọt vào trong đại quân.

Nàng bỗng nhiên nghĩ đến truyền thuyết lai lịch của Chân Long về pháp trận Phong Thiên, hay truyền thuyết là sự thật? Chân Long có thể xuyên qua hết thảy pháp trận trên thế gian? Nàng nghĩ đến cảnh vương triều Hãn Hải đối đầu với Đế Long, lúc trước còn hoài nghi, bây giờ nhìn thấy một màn này, chỉ sợ truyền thuyết là thật.
Một con Chân Long đến từ Tiên Giới có thể nghênh ngang đi xuyên pháp trận, một chiếc Ma Quan khủng bố trôi dạt ở hư không Ma Giới mấy chục nghìn năm, cứ cách một ngàn năm lại hiện thế hủy diệt hết thảy sự sống của một phương thiên địa, mấy chục nghìn ma quân thêm một Địa Quỷ Ma Vương đối đầu với bọn họ chỉ lành ít dữ nhiều, Hồng Ngao nàng ở lại nơi này chỉ có một con đường chết.

Hồng Ngao quyết đoán mà chạy về pháp trận dịch chuyển, vội vàng chạy trốn, vì phòng bọn Chân Long đuổi theo, sau khi đào tẩu thành công lập tức phá hủy pháp trận dịch chuyển.

Kể từ đó, đoạn tuyệt con đường để bọn Đế Long truy lùng nàng đến Ma Đô, cũng chặt đứt đường lui của mấy chục nghìn ma quân và Địa Quỷ.
Địa Quỷ tất biết chính mình chặn Ma Quan không được, hắn lấy Ma Cờ ra chỉ là muốn giữ chân Ma Quan để bản thân có thời gian chạy trốn.

Ma Cờ là trọng bảo của bắn, cho dù quý trọng cỡ nào cũng không quan trọng bằng tánh mạng, mà, Đế Long, Khương Hoài Ưu và chiếc Ma Quan này đều nhắm đến Ma Cờ, Ma Cờ trong tay, hắn phần sống mỏng manh.

Nếu để Ma Quan hủy diệt Ma Cờ, cũng là đả kích to lớn đối với Khương Hoài Ưu.

Địa Quỷ lấy Ma Cờ ra trùm lên Ma Quan bắt nó vào, lập tức buông tay chạy về phía pháp trận dịch chuyển, nhưng hắn ngàn lần không ngờ tốc độ của Hồng Ngao nhanh hơn, đã vọt vào pháp trận trước hắn một bước.

Hắn chỉ đi sau Hồng Ngao vài bước, bước vào pháp trận dịch chuyển, hắn mới vừa bước vào, lập tức cảm thấy một nguồn năng lượng hủy diệt đánh úp lại, sau đó hắn bị năng lượng mạnh mẽ đánh văng ra, cánh cửa dịch chuyển cũng nháy mắt sụp đổ! Địa Quỷ bị đánh bay ra ngoài, sau khi ổn định cơ thể, lập tức giận đến thiếu chút hộc máu, hắn rít lên một tiếng thê lương: "HỒNG NGAO!"
Pháp trận dịch chuyển bị hủy, hắn làm sao có thể đào tẩu dưới tay Chân Long tốc độ cực nhanh và Khương Hoài Ưu.

Địa Quỷ quay đầu, phát hiện Khương Hoài Ưu và Đế Long đang nhắm phía Ma Cờ, hắn vội vàng lấy ra một cái pháp trận dịch chuyển vội vàng tẩu thoát.

Pháp trận dịch chuyển không thể dịch chuyển được xa như pháp trận Hồng Ngao vừa hủy, nhưng cũng đủ để hắn trong nháy mắt chạy xa một ngàn tám trăm dặm.
Đế Long đỏ mắt lập vứt vọt vào Ma Cờ trực tiếp rơi xuống trước miệng Long Đế, lấy móng vuốt banh to miệng Long Đế, nàng lớn tiếng kêu lên: "Không được ăn những oan hồn này!"
Long Đế bị banh miệng ra, tròng mắt chớp hai cái, bỗng nhiên ý thức được Đế Long đang ở trước miệng hắn, ngay cả đầu và vuốt trước cũng đã ở trong miệng của hắn.

Đế khí đưa đến bên mép, không ăn thì uổng, không cần phải uổng phí! Long Đế mở to miệng dùng sức hút một cái trực tiếp nuốt Đế Long vào bụng.
Khương Hoài Ưu vọt tới trước Ma Cờ vừa lúc thấy được một màn này, biến cố bỗng nhiên ập đến làm đầu óc nàng "Ầm" một tiếng trống rỗng, đứng yên ngay tại chỗ.

Long Đế nuốt Đế Long vào bụng, ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, cơ thể vung lên, quay đầu chui vào Ma Quan, Ma Quan từ trong Ma Cờ lao ra nháy mắt đi vào hư không, hoàn toàn biến mất.
Biến cố phát sinh chớp nhoáng làm Khương Hoài Ưu tưởng cứu đều không kịp, nàng sững sờ hô lên: "Long Nhi", lại phát hiện chính mình đuổi cũng không thể, cứu cũng không thể.

Trước mặt, ma quân đánh về phía nàng, còn có ma tướng muốn đi thu Ma Cờ.

Khương Hoài Ưu nhanh chóng phục hồi tinh thần lại, tránh thoát sát chiêu trước mặt, một bên chém giết ma quân, một bên chạy về phía Ma Cờ.
Không có tiểu Long Nhi bên người, chỉ còn một mình nàng hãm sâu giữa sự bao vây của ma quân, trong hoảng hốt giống như trở lại 5000 năm trước, thời điểm nàng vẫn là một tu sĩ nhỏ nhoi lẻn vào Tề Quốc cũ tiến vào Ma Giới tu luyện, nàng lấy việc giết chóc dẫn lối, cắn nuốt người tu ma để tu vi bản thân lớn mạnh, một người đấu với toàn bộ Ma Giới, mỗi ngày đều là giết và bị đuổi giết.

Khi đó nàng, mất đi Tề Quốc, lòng tràn đầy đau xót.

Năm nghìn năm qua đi, nàng cho rằng nàng đã không còn cảm giác, không hề cảm thấy đau, nhưng giờ phút này, nàng giống như trở về 5000 năm trước ——
"Long Nhi!" Khương Hoài Ưu hô nhỏ trong lòng, đong đưa trước mắt chính là ma ảnh to lớn, xác thịt bị nàng nổ nát trước kia, ánh sáng pháp thuật và các loại pháp bảo đánh tới, nàng tránh lui, giết ma, triển khai tiểu thế giới Hỗn Độn, một bên giết địch, một bên cắn nuốt năng lượng người tu ma bị nàng chém giết.

Nàng vọt tới trước mặt Ma Cờ, bắt đầu nếm thử lấy pháp lực thu phục Ma Cờ.
Bỗng nhiên, Ma Cờ chấn động, hình như có người ở phương xa thao túng, Ma Cờ quay đầu chụp về phía nàng.
Khương Hoài Ưu giật mình, lập tức ý thức được là tên Địa Quỷ vừa mới đào tẩu đang thao túng Ma Cờ, hắn đã nhìn thấy biến số nơi đây, dựa vào liên hệ với Ma Cờ, muốn trấn áp nàng ở chỗ này..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện