Dị Giới Chi Quang Não Uy Long
Quyển 6 - Chương 33: Dung luyện kết giới truyền kỳ
Tại đây giữa biển rộng mịt mờ, trên những con sóng nhấp nhô là sừng sững một hòn đảo không ai biết, như một viên mã não trong suốt, mộc mạc, được khảm trên tấm vài sa tanh xanh thẳm.
Đây là hải đảo của Hắc Long Vương các hạ. Khi Tiếu Ân theo truyền tống trận thượng cổ tới đây, lập tức cảm nhận được trên hải đảo kia có sự biến hóa thần kỳ.
So với trước kia, nơi này có thêm một cỗ sương mù bao phủ khắp trăm dặm quanh đảo. Kể từ đó, hải đảo bí mật này lại càng bí mật hơn, người bình thường càng không thể phát hiện hải đảo này tồn tại.
Tiếu Ân thử kiểm tra một chút, tầng sương mù này không những có thể làm đảo lộn cả những gì nghe thấy nhìn thấy, hơn nữa còn có khả năng ngăn năng lực ma pháp, thật không hổ là đại trận phòng ngự Hắc Long Vương tự mình bày ra, hơn xa rất xa cực hạn năng lực của con người bình thường.
Tuy nhiên, sau khi kiến thức thủ đoạn ở khe sâu và tòa thành to lớn, mấy thủ đoạn con con gì đó của Hắc Long Vương hắn cũng không thèm đặt trong mắt.
Tiếu Ân theo truyền tống trận trên Long Đảo đi ra, hắn cũng không tìm kiếm xung quanh nơi Hắc Long Vương đang ở, mà cứ như vậy khoanh chân ngồi xuống.
Tất nhiên Bạch Toàn Phong cũng ngồi xuống theo hắn, còn Vô Danh, bọn họ không rảnh chú ý đến, tuy nhiên trong lòng cũng thầm chờ đợi, không biết sau khi Vô Danh thần bí khó lường gặp Hắc Long Vương sẽ có một tràng long tranh hổ đấu thế nào.
Một lát sau, mọi người thấy hoa mắt, là Hắc Long Vương đã vô thanh vô tức xuất hiện.
Toàn bộ Long Đảo, thậm chí cả đám sương mù dày đặc kia đều bị lão theo dõi, đám người Tiếu Ân xuất hiện, tất nhiên cũng không thể gạt được lão.
Hắc Long Vương vừa thấy Tiếu Ân, trong mắt đã có vẻ kỳ quái, ngắm trái nhìn phải nửa ngày mới hỏi:
-Tiếu Ân, thế nào mà mỗi lần gặp lại người đều đem đến cho ta một cảm giác bất đồng. Thực lực hiện giờ của ngươi thế nào? Đã học được ma pháp ẩn nấp đặc biệt gì?
Tiếu Ân cười khổ, trước mắt ma pháp dao động trên người hắn là ở Lục, Thất tinh. Nhưng đây cũng không phải hắn cố ý, mà là hắn muốn giảm bớt một nửa hiệu quả.
Đừng nói Hắc Long Vương không nhìn thấy nông sâu trong đó, ngay cả chính hắn cũng không cảm thấy tự nhiên.
Hắc Long Vương cũng không chờ hắn trả lời, lão ngẩng đầu nhìn Bạch Toàn Phong nửa ngày nữa, vừa lòng gật đầu. Tiến bộ của tiểu gia hỏa này không khiến lão thất vọng, hai giọt long huyết lúc trước cũng không uổng phí.
Sau cùng, lão hướng mắt tới Vô Danh.
Sau khi thấy Vô Danh, trong đôi mắt lão lộ ra một vẻ kỳ dị, Tiếu Ân và Bạch Toàn Phong gần như cùng một lúc lùi về sau một bước.
Thần tiên đánh nhau, phàm nhân chịu thiệt.
Hai người này không phải người bọn họ có thể ứng phó. Nếu giữa họ bạo phát chiến tranh gì, thì Tiếu Ân và Bạch Toàn Phong nên chạy cho nhanh, nếu không ngay cả chết thế nào cũng không biết.
Nhưng ngoài dự đoán của hai người Tiếu Ân, sau nửa ngày Hắc Long Vương chần chừ, cũng không có giông bão nổi lên, nhưng cũng không có màu hòa nhã ở đây.
Hắn cao giọng hỏi:
-Tiếu Ân, vị này là ai?
-Long Vương đại nhân, hắn là Vô Danh tiên sinh.
Nhìn vẻ mặt Hắc Long Vương nhăn nhó khó hiểu, Tiếu Ân bất đắc dĩ giải thích:
-Tức là không có tên đó.
Hắc Long Vương thầm coi thường một chút, cái tên này quá tuyệt.
Tuy người trước mắt không có tên, theo như hắn cảm nhận thì trên người cũng không có chút ma pháp dao động gì, nhưng Hắc Long Vương là ai, vừa thấy biểu hiện của Tiếu Ân và Bạch Toàn Phong liền hiểu người này tuyệt đối không phải một thứ cặn bã, rất có thể là cường nhân bọn họ bất bình nên mới tới đây nhờ mình hỗ trợ.
Nhưng đối mặt với một người không thấu nông sâu, Hắc Long Vương tuy tự phụ nhưng cũng không dám có chút ý khinh thường. Đặc biệt là trên cái đảo này còn có hai bộ hạ đang dựng hình, không chấp nhận được nửa điểm quấy rầy.
Khẽ cau mày, Hắc Long Vương hỏi:
-Tiếu Ân, vị Vô Danh tiên sinh này tới đây làm gì?
Tiếu Ân vội vàng trả lời:
-Long Vương đại nhân, Vô Danh tiên sinh nói ta và một bằng hữu của ngài ấy đến từ cùng một nơi, nên cố ý đi theo ta, thẳng cho đến khi nhìn thấy vị bằng hữu đó mới thôi.
Hắc Long Vương ngẩn ra. Cả đời này không biết đã gặp qua biết bao chuyện kỳ quái, nhưng lấy cớ như thế, là lần đầu tiên lão nghe thấy.
Lão cẩn thận đánh giá Vô Danh, cuối cùng kết luận tuy mình cũng không sợ hắn, nhưng chưa chắc có thể phán đoán như thế nào.
Tròng mắt vừa chuyển, lão long vương lập tức cười ha hả:
-Thú vị, thật là thú vị, Tiếu Ân, để cho Vô Danh tiên sinh đi theo ngươi, ít hôm nữa tìm được bằng hữu của hắn rồi, để ta cũng đến xem đi.
Tiếu Ân và Bạch Toàn Phong liếc nhau một cái, hai người cũng nhẹ nhàng thở ra, còn có chút thất vọng.
Tuy đánh nhau trong dự đoán cũng không phát sinh, nhưng có thể khiến Hắc Long Vương chấp nhận Vô Danh cũng được cho là một loại thành công đi.
Vô Danh đứng trước mặt lão long vương, đầu tới cuối không nói một câu, dường như trước mặt hắn là một cường nhân Long tộc cũng được, mà là một cái cọc gỗ cũng được, đối với hắn chẳng có gì khác nhau.
Nhưng mà loại thái độ sâu xa khó hiểu này lại khiến lão cáo già như Hắc Long Vương đưa ra quyết định hòa bình ở chung.
Nếu trước mặt Hắc Long Vương, Vô Danh có thái độ gì khác, cũng không chắc chắn được lão long này coi trọng.
Tiếu Ân nhìn Bạch Toàn Phong, nó lập tức tiến lên kéo Vô Danh tới một sơn động gần đó tạm thời an trí ở đây.
Nơi này chính là nơi đám người Tiếu Ân đã từng lấy làm hang động, bên trong đầy đủ mọi thứ, tuy còn xa mới có thể so với ma pháp tháp đẹp đẽ quý giá xa xỉ, nhưng để ở thì hoàn toàn không có vấn đề gì.
Tiếu Ân thấy bọn họ rời đi, bước tới trước mặt Hắc Long Vương:
-Long Vương đại nhân, gần đây ta có học được một biện pháp thuộc tính kết giới áp súc mới, nhưng sau khi luyện không ngờ lại thành ra thế này. Ta muốn thỉnh giáo ngài một chút, luyện tập như thế có phải đã sai không?
Hắc Long Vương trợn hai mắt, cười to:
-Tiểu tử ngươi thật lợi hại, không ngờ lại sáng tạo ra một phương pháp tu luyện mới. bây giờ còn không làm ra vài thuộc tính kết giới mới đi.
Tiếu Ân đỏ mặt, chuyện về thuộc tính kết giới là trò cười cả đời hắn.
Không nói hai lời, hắn thuận tay phát động một quả cầu lửa nho nhỏ.
Một quả cầu lửa rất nhẹ nhàng hình thành trên đầu ngón tay Tiếu Ân, sau đó năng lượng hỏa hệ nhanh chóng ngưng tụ lại. Cách áp súc này cũng có vài phần tương tự kết giới áp súc trên đảo Vong Linh lần trước.
Nhưng Hắc Long Vương lập tức nhận ra sự khác biệt trong đó.
Sự áp súc trước kia là hết sức thay đổi năng lượng hỏa hệ, có thể nói là hoàn toàn dựa vào một thủ đoạn chậm rãi ngưng tụ lực lượng.
Nhưng giờ thì khác, quả cầu lửa trước mặt Tiếu Ân kia gần như chỉ trong nháy mắt đã hoàn thành xong nhiệm vụ nén ép của mình, dường như chỉ trong một khắc hình thành đã hoàn thành hàng trăm ngàn lần nén ép năng lượng.
Sự thay đổi kỳ lạ này khiến cho Hắc Long Vương trợn tròn xoe mắt.
Đây là cái gì? Quả cầu lửa nén ép siêu cấp ngay khi mới hình thành?
Nhìn Tiếu Ân một cái nghiêm túc, Hắc Long Vương biết hắn khẳng định đã có phát hiện gì mới.
-Quả cầu lửa này rất mạnh.
Hắc Long Vương cân nhắc
– Có thể trong nháy mắt hoàn thành ma pháp sức mạnh này, ngay cả là ta, cũng chỉ có khi hai nghìn tuổi là sau khi tiến giai ngàn năm truyền kỳ mới làm được.
Tiếu Ân ngẩn ra:
-Ngài tiến giai ngàn năm truyền kỳ cần đến hai nghìn năm sao?
Hắc Long Vương cười ha ha:
-Tiếu Ân, mỗi chủng tộc đều có đặc điểm khác nhau. Ngươi cũng không thể vơ đũa cả nắm. Long tộc chân chính chúng ta muốn tiến giai thật vô cùng khó khăn, ít nhất là khó khăn hơn xa nhân loại các ngươi hàng trăm lần. Tuy nhiên, sức mạnh của Long tộc chúng ta nhân loại các ngươi không thể bằng được. Một ngàn năm truyền kỳ Long tộc có thể thoải mái đánh thắng hơn mười cao thủ nhân loại cùng giai.
Tiếu Ân há hốc miệng thở dốc, nghĩ tới khí thế trên người Hắc Long Vương, trong lòng cũng có chút tin tưởng.
Hắc Long Vương tặc lưỡi nói một câu:
-Khi ta chưa tiến giai ngàn năm truyền kỳ cũng đã đánh nhau với ba kẻ là ngàn năm truyền kỳ nhân loại và thú nhân. Ha hả, năng lực của Cửu cấp Long tộc chúng ta đã hơn xa nhân loại các ngươi.
Cơ mặt Tiếu Ân giật giật, trong mắt hắn toát ra một tia chiến ý sắc bén không chút che giấu.
Cuối cùng Hắc Long Vương cười to:
-Tiếu Ân, tuy nhiên nói thật cho ngươi biết, đối thủ ta có đủ khả năng đối phó cũng chỉ là ngàn năm truyền kỳ bình thường thôi. Nếu là cao thủ biến thái hơn thế giống như ngươi, cho dù lấy một chọi một ta cũng không dám nói có thể trong thời gian ngắn xử chết ngươi đâu.
Tiếu Ân đỏ mặt, thực ra có một số người về chiến đấu quả thực có lợi thế may mắn. Ví dụ như chính mình, nếu đối mặt với cao thủ cùng cấp, hắn có thể chắc chắn quét sạch tất cả.
Người như thế tuy không nhiều lắm, nhưng Tiếu Ân tin tưởng, cũng không thể chỉ có một mình mình. Đương nhiên, Long tộc có lợi thế sức mạnh trời sinh, cũng có mỹ danh khiêu chiến càng cao, Hắc Long Vương không cho bọn họ là cái gì quá xuất sắc, có thành tích như thế cũng chẳng có gì lạ.
-Tốt lắm.
Hắc Long Vương khoát tay áo
– Thu lại quả cầu đó đi, để cho ta xem tình hình ngươi sử dụng ma pháp bình thường.
Sắc mặt Tiếu Ân lập tức trở nên cực kỳ buồn cười, hắn cười khổ:
-Long Vương đại nhân, thực không dám giấu diếm, ta đã không thể khống chế ma lực của mình nữa. Không ra tay thì thôi, vừa ra tay là vô số nguyên tố lực lượng trong nháy mắt tập hợp lại, tạo thành ma pháp có uy lực thật lớn.
Hắc Long Vương ngẩn ra, sắc mặt dần nghiêm trọng:
-Tất cả ma pháp của ngươi, nháy mắt đều trở thành ma lực chất chồng sao?
-Phải.
Tiếu Ân đáp không chút do dự
- Hơn nữa đây là một quá trình không thể khống chế. Chỉ cần động ý niệm trong đầu sẽ tự nhiên mà hoàn thành chất chồng. Mà loại ma pháp chất chồng này có uy lực thật sự quá lớn, ta căn bản là không dám phóng thích.
Hắc Long Vương suy xét một lát, vươn hai tay hình thành một cái động tròn tròn:
- Phát nổ quả cầu lửa trong cái động này đi.
Nếu là người khác nói như thế Tiếu Ân sẽ coi hắn là ngu ngốc, nhưng Hắc Long Vương đã nói như vậy, Tiếu Ân thật sự phát nổ quả cầu trên tay lão.
Một tiếng nổ mạnh không thể nghe thấy vang lên, quả cầu của Tiếu Ân thật sự đã nổ trong lòng bàn tay Hắc Long Vương. Tuy nhiên tiếng nổ này cũng không lớn, ma lực dao động cũng bị lão long vương hoàn toàn đánh tan.
Hắn bội phục nhìn lão, đây mới thực là cao thủ chân chính.
Nhưng Tiếu Ân cũng không biết, lúc này Hắc Long Vương đã vắt kiệt toàn lực, trong lòng thầm kêu may mắn.
Nếu sức mạnh phát nổ đó mạnh hơn một chút thôi, lão tuyệt đối không thể tiếp thoải mái như thế được.
Vỗ vỗ hai tay, Hắc Long Vương rút hai tay vào tay áo, giấu cánh tay hơi run run kia đi:
- Đúng vậy, sức mạnh rất cường đại. Sức mạnh này đã vượt qua cực hạn lớn nhất của ma đạo sĩ Cửu tinh. Ngay cả ngàn năm truyền kỳ cũng không nhất định có bao nhiêu người có thể phát ra.
Hai mắt Tiếu Ân sáng lên:
- Vậy vì sao ta còn chưa đạt tới cảnh giới ngàn năm truyền kỳ?
Hắc Long Vương trầm ngâm một lát:
- Ngươi phóng xuất thuộc tính kết giới xem thử.
Tiếu Ân lập tức phóng xuất hết cả sáu loại thuộc tính kết giới.
Bây giờ, sáu thuộc tính kết giới đó sau khi trải qua tầng tầng áp súc đã toàn diện ngưng thành một thể, dưới sức ép cường đại này mà ngưng lại, ngay cả là Hắc Long Vương cũng rất khó cảm nhận được sự khác biệt của sức mạnh này.
Nhưng Hắc Long Vương cau mày, cũng không khen Tiếu Ân.
Tiếu Ân đứng yên một bên chờ, Hắc Long Vương càng lâu mở miệng, lòng hắn càng trầm xuống thật sâu, vì hắn biết, khả năng là mình đã làm sai cái gì.
Cuối cùng lão long cũng thở dài một tiếng:
- Tiếu Ân, về một số phương diện thuộc tính kết giới của ngươi có thể nói đã không kém uy lực có thể của ngàn năm truyền kỳ.
Trong lòng Tiếu Ân rùng mình, những lời này khách khí như thế, nhưng đằng sau đó chẳng phải đang nói, uy lực của kết giới này còn xa không bằng ngàn năm truyền kỳ sao.
Hắn khom lưng thật sâu, cung kính:
- Xin đại nhân chỉ điểm.
- Thuộc tính kết giới của ngươi đã bị áp súc đến thế này, theo lý mà nói sớm nên xuất hiện cơ hội hợp nhất nhân giới. Nhưng vẫn không có, có lẽ chính là vì kết giới của ngươi rất tạp, bên trong đó chứa đựng quá nhiều thuộc tính mà lại không cùng dung hợp hoàn toàn.
Tiếu Ân mặt nhăn mày nhó:
- Phải thế nào mới có thể dung hợp hoàn toàn?
Hắc Long Vương vung tay lên, hai tảng đá bay lên, lão thả chúng xuống cùng một chỗ:
- Ngươi xem.
Dưới áp lực của bàn tay lão, hai tảng đá này cũng không bị chấn nát, ngược lại lại không ngừng nhỏ đi, thành hai miếng đá nhỏ mỏng khoảng bằng bàn tay, tuy nhiên vì đã bị nén ép quá mạnh nên hai tảng đá này chỉ có thể hòa vào với nhau một phần, không thể hòa tan thêm nữa.
- Đây là tình huống hiện tại của ngươi
Hắc Long Vương chậm rãi nói.
Tiếu Ân có chút sở ngộ mà gật đầu, mấy thuộc tính kết giới của hắn cũng vậy, bị áp chế dung hợp một chút nhưng chưa từng dung hợp toàn bộ.
Một ngọn lửa đột nhiên bùng lên trên tảng đá, tuy nhiên cũng trong nháy mắt đã nung cả hai tảng đá thành một dòng thạch thủy. Sau đó tất cả chất lỏng tan lẫn vào nhau, cuối cùng tuy hai mà một.
Một luồng khí lạnh như băng từ tay Hắc Long Vương thổi tới, giữa hư không hai dòng chất lỏng lập tức ngưng tụ lại, cuối cùng hình thành nên một tảng đá mới tinh.
Hai mắt Tiếu Ân tỏa sáng, hắn nhìn Hắc Long Vương thật sâu, gật đầu thật mạnh một cái:
- Ta đã hiểu rồi. Đa tạ ngài chỉ điểm.
Nếu dùng áp lực tác dụng hai khối vật chất hoàn toàn khác nhau, nhiều nhất cũng chỉ có thể bắt chúng nó dính vào nhau, nhưng sau khi biến nó thành nước hết, thì cái thứ có được sau đó chính là một khối hợp nhất đầy đủ.
Trách không được Vô Danh đã nói qua, hắn cảm thấy mình đã sai ở một điểm nào đó, hóa ra mấu chốt là ở đây.
Sau khi nghĩ thông suốt, tảng đã vẫn đè nặng trong lòng Tiếu Ân bất chợt được cất ra, khiến hắn không rõ vì sao sinh ra một sự tin tưởng trước nay chưa từng có.
Hắn thậm chí còn mơ hồ cảm ứng được, con đường lớn đi đến ngàn năm truyền kỳ đã hoàn toàn mở ra trước mắt hắn.
Hắc Long Vương cũng âm thầm thở dài một tiếng. Nói thật, loại người như Tiếu Ân, ngay cả lão đã sống hơn mười vạn năm cũng là lần đầu gặp phải.
Với tư chất của nhân loại, không ngờ lại có thể tiến bộ nhanh như vậy. Một ngàn năm truyền kỳ mới không đến ba mươi tuổi sắp ra lò.
Lại càng giật mình hơn, thực lực của hắn không ngờ cũng đã vượt xa tiêu chuẩn cùng cấp, năng lực áp súc cường đại này, đến tột cùng là có thể đạt tới đâu?
Toàn thân Tiếu Ân lặng ngắt như tờ, lĩnh ngộ vừa rồi thật sự là một đường thông, tất cả các con đường đều thông. Trong nháy mắt hắn nghĩ đến rất nhiều, không chỉ là thuộc tính kết giới, thậm chí còn ma pháp hệ nguyên tố triệu tập mà hắn am hiểu nhất, cũng đều có một sự thay đổi nghiêng trời lệch đất trong lòng hắn.
Hai mắt hắn dường như tỏa sáng, trong nháy mắt nghĩ đến rất nhiều điều quan trọng, tuy tất cả đều cần thực tiễn kiểm chứng, nhưng Tiếu Ân đã cảm thấy sốt ruột.
- Long Vương đại nhân, đa tạ ngài chỉ điểm. Cáo từ!
- Chờ một chút.
Hắc Long Vương đột nhiên gọi hắn lại, lão chậm rãi hỏi
– Tiếu Ân, ngươi muốn đi ngưng hợp sáu loại thuộc tính kết giới sao?
- Phải.
Tiếu Ân cũng không giấu diếm. Thực ra cho dù hắn có muốn giấu diếm cũng không gạt được lão già Hắc Long Vương này.
Hắc Long Vương khẽ gật đầu, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng:
- Tiếu Ân, ta cho ngươi bốn chữ, có được có mất.
Tiếu Ân nao nao, hắn tùy ý đáp:
- Đa tạ Long Vương đại nhân chỉ điểm.
Dứt lời, Tiếu Ân xoay người bước đi như bay. Giây lát hắn dừng lại bên trong sơn động.
Đằng sau hắn Hắc Long Vương đang há miệng thở dốc, duỗi thõng tay, khẽ lắc đầu. Tiếu Ân này thật đúng là quá nôn nóng. Quên đi. Về chuyện cực hạn nén ép này, hay là chờ sau khi hắn bế quan đi ra đã.
Còn hắn có thuận lợi cô đọng sáu loại thuộc tính kết giới này thành công không, thì phải xem vận may và khí lực của hắn thế nào. Còn phải xem hắn có hiểu được cái đạo chọn lựa không.
Động tác của Tiếu Ân cực nhanh, giống như một trận gió xuyên qua cửa động, nháy mắt đã vào bên trong.
Sơn động này trước kia cũng dùng để ở, nhưng Hắc Toàn Phong cũng cân nhắc đi vào. Toàn bộ sơn động có năm phòng, có thể nói là động trong động, mà lúc này Tiếu Ân đi tới chính là một hang động cuối cùng.
Lướt qua Vô Danh và Bạch Toàn Phong, hắn nói bốn tiếng:
- Ta muốn bế quan.
Sau đó hắn liền đi vào trong động, nhắm mắt ngồi, không có động tĩnh gì nữa.
Bạch Toàn Phong nhìn chủ nhân không hiểu gì. Không rõ hắn đang làm cái quỷ gì mà vừa mới dừng nói chuyện với Hắc Long Vương đã lập tức vô cùng lo lắng quay về, hơn nữa còn lập tức bế quan, cũng kỳ quái quá đi.
Nó quay đầu, vừa lúc thấy một tia mỉm cười hiếm hoi trên khuôn mặt Vô Danh.
Bạch Toàn Phong hỏi:
- Vô Danh tiên sinh, ngài cười cái gì?
Vô Danh liếc cái động Tiếu Ân đi vào:
- Chủ nhân của ngươi phi thường chăm chỉ.
Bạch Toàn Phong liên tục gật đầu. Về điểm này hắn tuyệt đối đồng ý. Một thân thực lực của chủ nhân đều là từng giọt mài ra, vững chắc hơn cách đầu cơ trục lợi hấp thu ma hạch tinh hồn của nó.
Vô Danh mỉm cười:
- Người chăm chỉ luôn sẽ có kết quả tốt.
Theo bản năng Bạch Toàn Phong gật đầu theo, sau đó mới phản ứng lại, Vô Danh này đang có ý tứ gì đây? Muốn mắng ta sẽ không có kết quả tốt sao?
Tuy nhiên, nhìn khuôn mặt mỉm cười của Vô Danh dường như rất thành thật không ẩn chứa dụng tâm gì.
Một màu vàng tràn đầy sinh động chợt xuất hiện quanh người Tiếu Ân. Ánh hoàng kim trải rộng khắp cả động, tràn đầy một sức sống phồn thịnh và hừng hực.
Lại một cỗ năng lượng màu xám đầy sâm nghiêm tán ra từ người Tiếu Ân. Khi cỗ năng lượng này tràn ngập trong động là một sát khí sắc bén khiến mấy con kiến trong hang cũng bị giết sạch.
Một cỗ năng lượng mỏng gần như không thể phát hiện ra lại chậm chậm xuất hiện, quanh thân hắn dường như có vô số tọa độ trắng. Các tọa độ này tản ra một lực lượng thần kỳ, dường như có thể xuyên thấu không gian, có liên hệ liên tiếp không ngừng với Tiếu Ân.
Một cỗ lương khí âm hàn dường như từ dưới lòng đất chảy ra, trộn vào dòng năng lượng dường như không có kẽ hở này. Loại năng lượng âm trắc này tràn ngập một cảm giác tà ác, lại như hoa thuốc phiện, có lực hấp dẫn trí mạng.
Một cảm giác như có như không đột nhiên từ trong sơn động ào ra, nhất thời, tất cả đều trở nên mơ hồ, giống như ảo ảnh, tất cả đều trở nên khó phân biệt.
Cuối cùng một cỗ đại khí mênh mông phóng lên cao, nháy mắt đã bao vây tất cả trong đó.
Trong cỗ đại khí này, bao gồm tất cả các nguyên tố năng lượng, như thể không sót nơi nào không bao lấy, không nơi nào không có, hấp thu tất cả vào trong đó.
Trăm sông đổ về biển lớn, miêu tả thật chính xác.
Đây là một câu cả đời Tiếu Ân học được.
Khi hắn vừa mới học được, cũng không rõ nó có ý tứ gì.
Nhưng thời khắc này, hắn đã có một cảm ngộ cực kỳ sâu sắc.
Thân thể hắn lúc này dường như đã không còn tồn tại, dưới đủ loại lực lượng, dường như biến thành một lòng sông thật lớn, nhưng trong lòng sông ấy không có lấy một giọt nước.
Mở ra, một lực lượng từ bên ngoài rót vào thân thể hắn, vô cùng vô tận, khiến dòng sông tràn đầy sức sống bừng bừng.
Ngay sau đó, lại là một lực lượng nữa từ bên ngoài, như một con sông lớn sôi trào, như hàng tỷ tấn nước sông ào ào chảy vào lòng sông của hắn.
Dần dần dòng sông thứ ba, thứ tư, thậm chí cả sáu dòng sông đều tới, lòng sông của hắn không còn trống trải, biến thành cơn sóng gió động trời, trở thành một đại dương mênh mông.
Tất cả nước đều đổ vào trong cơ thể hắn, tuy những dòng nước ấy đều đến từ các dòng sông khác nhau, tạp chất và sự sống trong đó đều khác nhau, nhưng một khi đã cùng đổ vào trong thân thể Tiếu Ân lập tức hòa thành một thể, không thể phân cách.
Mỗi cơn lũ đều gánh theo thật nhiều phù sa, tất cả phù sau đó cùng ngưng lại một chỗ, bắt đầu có sự biến hóa.
Chúng giằng co, va cham, bắn ra tia lửa vô cùng mãnh liệt.
Tia lửa này như xăng bắt lửa, ngay cả biển nước bao la kia cũng không thể dập tắt.
Trong lòng Tiếu Ân biết rõ, đây là thời điểm quan trọng nhất. Các loại sức mạnh lúc này đang sôi trào không ngớt trong cơ thể hắn, nếu co thể hòa tan tất cả năng lượng đó thành một thể, như vậy chẳng khác nào Tiếu Ân đã bước đi được một bước mấu chốt trên con đường tới mục tiêu ngàn năm truyền kỳ.
Nhưng nếu không thể thành công dung hợp, khiến cho nhiều thuộc tính như vậy cùng phản kích, lập tức thân thể Tiếu Ân sẽ như một tờ giấy bị sức mạnh này xé tan.
Tiếu Ân vững vàng ngồi, trong lòng không nóng vội, dường như tất cả phát sinh trong thân thể hắn đều mặc kệ cho dù thế nào.
Nhiều năm khổ tu trấn định khiến hắn tiến nhập vào một cảnh giới huyền diệu. Trong cảnh giới ấy, hắn có thể thể hội và nắm giữ rất chính xác mỗi phân lực lượng trong cơ thể mình.
Tuy nhiên, sáu loại thuộc tính bất đồng va chạm mang đến một áp lực vượt ra ngoài dự liệu của hắn.
Bất kể Tiếu Ân khống chế thế nào dường như đều không thể toàn toàn dung hợp các năng lượng này thành một thể.
Trong đầu đột nhiên lóe ra bốn chữ Hắc Long Vương tặng cho trước khi chia tay.
- Có được có mất.
Đến lúc này Tiếu Ân đã hiểu ý lão nhân gia.
Là lão nhân gia cảnh cáo chính mình, nếu không thể ngưng kết toàn bộ sáu loại thuộc tính kết giới, thì bỏ lại bớt đi.
Có lẽ sau khi buông bỏ cho một hai loại, sẽ nhận được tất cả những gì hắn hy vọng.
Trong lòng âm thầm thở dài, ngay trong nháy mắt như điện xẹt Tiếu Ân hạ quyết tâm.
Hắn cũng không cưỡng cầu, bắt đầu lựa chọn tính toán buông bỏ cái nào.
Nếu có thể dung hòa cả sáu loại thuộc tính thì Tiếu Ân có thể khẳng định là thành tựu tưong lai của mình không thể đo lường được, ngay cả so với ngàn năm truyền kỳ lâu đời trong truyền thuyết thậm chí so với Hắc Long Vương cũng sẽ không kém mảy may.
Đối với tu luyện ma pháp, hết thảy đều là công bằng, trả giá bao nhiêu sẽ thu hoạch bất nhiêu.
Sáu loại thuộc tính kết giới quấn với nhau rối tung một đống, tất nhiên sẽ là một chướng ngại thật lớn với bước tiếp theo. Nhưng ngay sau khi vượt qua được chướng ngại này, sáu loại thuộc tính kết giới sẽ vô cùng cường đại, đủ để khiến cho cao thủ cùng cấp quá ư sợ hãi.
Cho nên trong lòng Tiếu Ân thực ra vô cùng không muốn buông bỏ một loại thuộc tính kết giới nào hết.
Nhưng vấn đề lúc này là, ngay cả khi hắn toàn lực úng phó, dường như cũng không có khả năng ngưng tụ các thuộc tính kết giới này thành một thể. Nếu tiếp tục thế này, một khi Tiếu Ân không khống chế được, hắn sẽ không chịu nổi cái hỗn hợp vài loại thuộc tính kết giới này cắn trả, cuối cùng nổ tan xác mà chết.
Tới thời điểm quan trọng này, Tiếu Ân cho dù là trong lòng không muốn bỏ, cũng phải lựa chọn buông bỏ một loại, hoặc vài loại thuộc tính lực lượng.
Nhưng mà, quả thật khi phải có quyết định, trong lòng hắn vẫn còn một tia do dự.
Hoàng Kim hệ, Sát lục hệ, Không gian hệ, Vong linh hệ, Ảo thuật hệ và Nguyên tố triệu tập hệ, sáu loại lực lượng này, đến tột cũng là hắn phải vứt bỏ một loại sao?
Ngay trong thời khắc do dự này, từ bên ngoài thân thể đột nhiên có một năng lượng ôn hòa, an bình dũng mãnh đi vào.
Cỗ năng lượng này trong nháy mắt phá khai tất cả phong tỏa Tiếu Ân bày ra, vào trong cơ thể hắn, tới nơi sáu loại thuộc tính kia đang quấn rối tung thành một đám, trở thành một mồi lửa.
Như một dòng nước rót thật nhanh vào trong đó, mồi lửa dường như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung đột nhiên nhỏ lại…
Dường như không cam lòng ngủ đông như thế, sáu loại thuộc tính lực lượng cuối cùng bùng lên, năng lượng bùng nổ siêu cấp cường đại dường như lại một lần nữa ngưng kết và ngay sau đó sẽ hoàn toàn bùng nổ.
Nhưng ngay vào lúc này, dòng năng lượng bình thản như dòng nước kia lại giống như núi lửa, chợt bạo phát đầu tiên.
Áp lực lớn không thể tin nổi, như thần linh hiện thế. Khi cỗ áp lực này xuất hiện, sáu loại thuộc tính lực lượng kia lập tức tiêu tan như băng tan thành nước.
Thân thể Tiếu Ân hơi run run, hắn cũng cảm thấy áp lực không thể tin nổi này. Đây dường như là ngưng tụ ngàn vạn lần niềm tin làm một. Áp lực mênh mông này đừng nói là sáu loại thuộc tính lực lượng, cho dù là nhiều hơn vài loại nữa, chỉ sợ cũng không thể ngóc đầu lên trước áp lực không cùng loại với mình.
Theo lực lượng thuộc tính sụp đổ, năng lượng này lại một lần nữa trở lại ôn hòa. Loại năng lượng kỳ dị này tiến vào càng nhiều, khiến cho chuyện mà Tiếu Ân tha thiết ước mơ cuối cùng đã xảy ra.
Sáu loại thuộc tính lực lượng không ngờ ngay sau đó bắt đầu chầm chậm hòa vào nhau, tuy tốc độ không nhanh nhưng lại khiến Tiếu Ân khó kiềm chế mừng như điên.
Ngay vừa rồi, hắn còn đang suy xét đến tột cùng là phải buông bỏ một loại sức mạnh nào, nhưng năng lượng bất ngờ kia cuối cùng đã giúp hắn có được cục diện đại vui mừng, làm sao không mừng như điên cho được.
Tinh thần ý thức phân ra một chút, dạo qua xung quanh thân mình một vòng, hắn lập tức phát hiện ra nơi phát ra năng lượng này.
Quanh thân thể hắn, trước giờ vẫn tràn ngập một ít tín ngưỡng lực. Loại sức mạnh này đã từng một lần đạt đến đỉnh cao khi hắn hộ tống đoàn thuyền, nhưng một năm nay đã không còn mấy.
Tuy nhiên, dường như có một số người trong thâm tâm đã coi Tiếu Ân là đại anh hùng, nên quanh thân thể hắn sẽ có một chút tín ngưỡng lực mãnh liệt.
Tín ngưỡng lực đó tuy xa hơn các cao thủ như Sloppy Burger, nhưng so với mức độ đỉnh cao của loại này ngày xưa, cũng chỉ như kiến gặp voi, không đáng giá một xu.
Nhưng khiến cho Tiếu Ân không thể tưởng tượng được là khi sáu loại thuộc tính sức mạnh đang giằng co trong cơ thể hắn, va ngay khi hắn không thể ứng phó, tín ngưỡng lực quanh thân mình không ngờ lại bộc phát ra một sức mạnh không gì sánh được.
Đặc biệt khi Tiếu Ân không còn đường thoát, loại năng lượng này lại giống như cam lộ trên trời rơi xuống, và với khí thế sấm sét trấn áp toàn bộ sáu loại thuộc tính lực lượng.
Năng lượng ôn hòa, nhẹ nhàng như nước này, sau khi kích phát, không ngờ có thể sinh ra năng lượng và áp lực dũng mạnh không thể tin nổi như thế, thật sự khiến Tiếu Ân chấn động.
Lập tức hắn liên tưởng đến ba giọt kết giới tinh thần lực lượng bất đồng trên thân thể mình, và một khối tinh phiến thần lực không biết sử dụng ra sao kia.
Chưa kể đấy mới là tín ngưỡng lực dạng khí chưa ngưng kết đã có được năng lượng và áp lực không thể tin nổi đến như thế này, nếu đã ngưng kết thành tín ngưỡng lực thể lỏng, thậm chí là thể rắn, sẽ còn đạt tới cảnh giới đáng sợ nào nữa?
Nhất thời, cho dù Tiếu Ân không tỉnh lại từ tĩnh tọa minh tưởng cũng đã có một tia mơ màng.
Ý hắn đã quyết, quay lại phải đi hỏi Hắc Long Vương một chút, mấy thứ này đến tột cùng là nên sử dụng như thế nào.
Năng lượng quanh thân thể dần dần thu lại, tinh thần ý thức bên ngoài Tiếu Ân phóng thích lập tức phát hiện, năng lượng hắn thu hồi lại cũng không phải sáu loại thuộc tính năng lượng phân tán hỗn tạp khác nhau, mà là một dòng năng lượng đã hoàn toàn hòa tan thành một thể.
Đây là một loại năng lượng mới, là năng lượng hắn chưa bao giờ tiếp xúc qua.
Sau khi đưa tinh thần ý thức vào năng lượng này, lòng Tiếu Ân lập tức run lên.
Cái này đã không còn là kết giới, bởi vì năng lượng này cho hắn cảm giác, dường như không chỉ là cảm giác lan ra, mà kéo dài cảm giác của hắn ra.
Bỗng nhiên hắn có một cảm giác lạ, đó là hắn và loại năng lượng này đã là một phân thành hai, hai bên hợp nhất.
Hoảng hốt, mỗi câu Hắc Long Vương từng dạy bảo qua đều lần lượt lóe ra trong đầu hắn, Tiếu Ân hoàn toàn hiểu ra hàm nghĩa trong đó.
Nhân giới hợp nhất, hẳn là cảm giác người và kết giới hoàn toàn trở thành một thể.
Trong loại kết giới này, việc nắm giữa nguyên tốt ma pháp còn cao hơn vô số lần so với thuộc tính kết giới của cửu tinh ma đạo sĩ.
Bởi vì khi chưa hợp nhất, người và kết giới dù sao cũng không phải một thể, mặc kệ là phóng thích ma pháp hay tham dò ma lực dao động của đối phương, đều giống như vẫn còn một khoảng cách, xa xa không thể đạt tới thực sự làm theo ý mình.
Một khi đã hợp nhất rồi, sẽ giống như đã vượt qua tấm màn mỏng này, tất cả mọi thứ trong kết giới đều giống như đã thực sự xảy ra trên bản thân, tuyệt đối là không quên không sót chút gì.
Không chỉ có như thế, vượt qua được tấm màn mỏng này, năng lượng trên thân thể cũng được đề cao trên diện rộng, từ nay về sau, hắn và cao thủ Cửu tinh sẽ không bao giờ cùng một cấp bậc nữa.
Mà kết giới đã hợp nhất với người cũng không còn được gọi là kết giơii1 nữa.
Nó có một cái tên vô cùng nổi tiếng, khiến cho người ta hâm mộ - lĩnh vực.
Ngàn năm truyền kỳ đều có kỹ năng, lĩnh vực ngàn năm!
Cho nên, Tiếu Ân đứng lên, như thể phúc đến thì lòng cũng sáng, thân thể hắn đột nhiên trong một tư thế cực kỳ cổ quái, loại tư thế này cực kỳ khó, thật sự là không thể tưởng tượng, sợ là chỉ có nhân tài uốn dẻo mới có thể làm được động tác rợn người như thế.
Nhưng, Tiếu Ân vẫn cứ làm được, hơn nữa còn làm được rất tự nhiên.
Năng lượng khổng lồ bắt đầu chảy về, như một dòng nước chảy ngược về thân thể Tiếu Ân, nhưng dưới tư thế quỷ dị này, thân thể hắn dường như biến thành một hắc động không đáy, bất kể năng lượng này có bao nhiêu đều bị hắn ăn sạch không do dự.
Cuối cùng, toàn bộ năng lượng đều biến mất, một chút cũng không để sót bên ngoài.
Từ từ, Tiếu Ân mở hai mắt, thân hình run lên, chỉnh lại tư thế cổ quái này trở thành bình thường.
Trong mắt hắn là một sự yên tĩnh như nước, nhìn xung quanh, tất cả trong mắt hắn đều tràn ngập một cảm giác mới mẻ.
Hắn cúi đầu, lẳng lặng nhìn hai tay mình, trắng nõn không vết, làn da nhăn nheo ngày xưa gian khổ tập luyện dường như trong nháy mắt đã hoàn toàn biến mất.
Khi nhân giới hợp nhất, trong đầu Tiếu Ân đột nhiên hiện lên động tác tổng hợp trung cấp cuối cùng của quảng bá thể thao.
Động tác này hắn vẫn không thể hoàn thành, nhưng ngay trong một khắc cuối cùng kia, lại như ma xui quỷ khiến mà làm ra.
Vì thế, kết giới đưa sức sống vô cùng vô tận và ẩn chứa sức mạnh cường đại trong không gian vào trong cơ thể Tiếu Ân, khiến cho cơ thể hắn phảng phất như có được sự thay đổi thoát thai hoán cốt lớn lao.
Đây là một thay đổi tinh tế về thể chất, khiến cho Tiếu Ân trong nháy mắt này có được ưu thế vượt ngoài dự kiến này.
Hít một hơi thật sâu, Tiếu Ân từng bước một bình tĩnh đi ra ngoài. Trong mắt hắn không còn sự sợ hãi nữa. Bất kể kẻ đứng trước mặt hắn là ai, hắn đều tự tin, có thể vượt qua từng người...
-------------
Bên trong ngoại động, Bạch Toàn Phong đột nhiên nhảy dựng lên, hắn có thể cảm nhận được năng lượng mênh mông bên trong đó đột nhiên biến mất.
Cỗ năng lượng này biến mất, hẳn là Tiếu Ân thuận lợi xuất quan. Còn về một khả năng kia, Bạch Toàn Phong cho đến giờ cũng không nghĩ đến. Đối với nó, bất kể chuyện gì Tiếu Ân đều có thể dễ dàng làm được.
Quả nhiên, một lát sau, một bóng người chậm rãi đi ra từ trong nội động.
Bạch Toàn Phong ngẩn ra, nó cảm thấy người trước mắt dường như hơi xa lạ, giật giật cái mũi, ngửi ngửi cái mùi trong không khí và liên hệ linh hồn, cuối cùng nó cũng xác định. Đúng vậy, đây là chủ nhân!
So với trước kia, hiện giờ chủ nhân bình tĩnh hơn một chút, chững chạc hơn một chút, lại càng nhiều hơn một chút điềm tĩnh và an nhàn, khiến cho người ta cảm giác như một thiếu niên ngây ngô đột nhiên trong một ngày trưởng thành, biến thành một người đàn ông thành thục có đảm đương.
Nhưng thay đổi như thế cũng không làm người khác cảm thấy đột ngột, đặc biệt là thấy được khí chất sau khi thay đổi của hắn rồi, ngược lại cho người ta tin tưởng hơn.
Sắc mặt Bạch Toàn Phong không khỏi đại biến, nó xoa xoa mắt, lắp bắp gọi:
-Chủ, chủ nhân, ngài...
Tiếu Ân ngẩn đầu hỏi:
-Ta làm sao vậy?
Đây là hải đảo của Hắc Long Vương các hạ. Khi Tiếu Ân theo truyền tống trận thượng cổ tới đây, lập tức cảm nhận được trên hải đảo kia có sự biến hóa thần kỳ.
So với trước kia, nơi này có thêm một cỗ sương mù bao phủ khắp trăm dặm quanh đảo. Kể từ đó, hải đảo bí mật này lại càng bí mật hơn, người bình thường càng không thể phát hiện hải đảo này tồn tại.
Tiếu Ân thử kiểm tra một chút, tầng sương mù này không những có thể làm đảo lộn cả những gì nghe thấy nhìn thấy, hơn nữa còn có khả năng ngăn năng lực ma pháp, thật không hổ là đại trận phòng ngự Hắc Long Vương tự mình bày ra, hơn xa rất xa cực hạn năng lực của con người bình thường.
Tuy nhiên, sau khi kiến thức thủ đoạn ở khe sâu và tòa thành to lớn, mấy thủ đoạn con con gì đó của Hắc Long Vương hắn cũng không thèm đặt trong mắt.
Tiếu Ân theo truyền tống trận trên Long Đảo đi ra, hắn cũng không tìm kiếm xung quanh nơi Hắc Long Vương đang ở, mà cứ như vậy khoanh chân ngồi xuống.
Tất nhiên Bạch Toàn Phong cũng ngồi xuống theo hắn, còn Vô Danh, bọn họ không rảnh chú ý đến, tuy nhiên trong lòng cũng thầm chờ đợi, không biết sau khi Vô Danh thần bí khó lường gặp Hắc Long Vương sẽ có một tràng long tranh hổ đấu thế nào.
Một lát sau, mọi người thấy hoa mắt, là Hắc Long Vương đã vô thanh vô tức xuất hiện.
Toàn bộ Long Đảo, thậm chí cả đám sương mù dày đặc kia đều bị lão theo dõi, đám người Tiếu Ân xuất hiện, tất nhiên cũng không thể gạt được lão.
Hắc Long Vương vừa thấy Tiếu Ân, trong mắt đã có vẻ kỳ quái, ngắm trái nhìn phải nửa ngày mới hỏi:
-Tiếu Ân, thế nào mà mỗi lần gặp lại người đều đem đến cho ta một cảm giác bất đồng. Thực lực hiện giờ của ngươi thế nào? Đã học được ma pháp ẩn nấp đặc biệt gì?
Tiếu Ân cười khổ, trước mắt ma pháp dao động trên người hắn là ở Lục, Thất tinh. Nhưng đây cũng không phải hắn cố ý, mà là hắn muốn giảm bớt một nửa hiệu quả.
Đừng nói Hắc Long Vương không nhìn thấy nông sâu trong đó, ngay cả chính hắn cũng không cảm thấy tự nhiên.
Hắc Long Vương cũng không chờ hắn trả lời, lão ngẩng đầu nhìn Bạch Toàn Phong nửa ngày nữa, vừa lòng gật đầu. Tiến bộ của tiểu gia hỏa này không khiến lão thất vọng, hai giọt long huyết lúc trước cũng không uổng phí.
Sau cùng, lão hướng mắt tới Vô Danh.
Sau khi thấy Vô Danh, trong đôi mắt lão lộ ra một vẻ kỳ dị, Tiếu Ân và Bạch Toàn Phong gần như cùng một lúc lùi về sau một bước.
Thần tiên đánh nhau, phàm nhân chịu thiệt.
Hai người này không phải người bọn họ có thể ứng phó. Nếu giữa họ bạo phát chiến tranh gì, thì Tiếu Ân và Bạch Toàn Phong nên chạy cho nhanh, nếu không ngay cả chết thế nào cũng không biết.
Nhưng ngoài dự đoán của hai người Tiếu Ân, sau nửa ngày Hắc Long Vương chần chừ, cũng không có giông bão nổi lên, nhưng cũng không có màu hòa nhã ở đây.
Hắn cao giọng hỏi:
-Tiếu Ân, vị này là ai?
-Long Vương đại nhân, hắn là Vô Danh tiên sinh.
Nhìn vẻ mặt Hắc Long Vương nhăn nhó khó hiểu, Tiếu Ân bất đắc dĩ giải thích:
-Tức là không có tên đó.
Hắc Long Vương thầm coi thường một chút, cái tên này quá tuyệt.
Tuy người trước mắt không có tên, theo như hắn cảm nhận thì trên người cũng không có chút ma pháp dao động gì, nhưng Hắc Long Vương là ai, vừa thấy biểu hiện của Tiếu Ân và Bạch Toàn Phong liền hiểu người này tuyệt đối không phải một thứ cặn bã, rất có thể là cường nhân bọn họ bất bình nên mới tới đây nhờ mình hỗ trợ.
Nhưng đối mặt với một người không thấu nông sâu, Hắc Long Vương tuy tự phụ nhưng cũng không dám có chút ý khinh thường. Đặc biệt là trên cái đảo này còn có hai bộ hạ đang dựng hình, không chấp nhận được nửa điểm quấy rầy.
Khẽ cau mày, Hắc Long Vương hỏi:
-Tiếu Ân, vị Vô Danh tiên sinh này tới đây làm gì?
Tiếu Ân vội vàng trả lời:
-Long Vương đại nhân, Vô Danh tiên sinh nói ta và một bằng hữu của ngài ấy đến từ cùng một nơi, nên cố ý đi theo ta, thẳng cho đến khi nhìn thấy vị bằng hữu đó mới thôi.
Hắc Long Vương ngẩn ra. Cả đời này không biết đã gặp qua biết bao chuyện kỳ quái, nhưng lấy cớ như thế, là lần đầu tiên lão nghe thấy.
Lão cẩn thận đánh giá Vô Danh, cuối cùng kết luận tuy mình cũng không sợ hắn, nhưng chưa chắc có thể phán đoán như thế nào.
Tròng mắt vừa chuyển, lão long vương lập tức cười ha hả:
-Thú vị, thật là thú vị, Tiếu Ân, để cho Vô Danh tiên sinh đi theo ngươi, ít hôm nữa tìm được bằng hữu của hắn rồi, để ta cũng đến xem đi.
Tiếu Ân và Bạch Toàn Phong liếc nhau một cái, hai người cũng nhẹ nhàng thở ra, còn có chút thất vọng.
Tuy đánh nhau trong dự đoán cũng không phát sinh, nhưng có thể khiến Hắc Long Vương chấp nhận Vô Danh cũng được cho là một loại thành công đi.
Vô Danh đứng trước mặt lão long vương, đầu tới cuối không nói một câu, dường như trước mặt hắn là một cường nhân Long tộc cũng được, mà là một cái cọc gỗ cũng được, đối với hắn chẳng có gì khác nhau.
Nhưng mà loại thái độ sâu xa khó hiểu này lại khiến lão cáo già như Hắc Long Vương đưa ra quyết định hòa bình ở chung.
Nếu trước mặt Hắc Long Vương, Vô Danh có thái độ gì khác, cũng không chắc chắn được lão long này coi trọng.
Tiếu Ân nhìn Bạch Toàn Phong, nó lập tức tiến lên kéo Vô Danh tới một sơn động gần đó tạm thời an trí ở đây.
Nơi này chính là nơi đám người Tiếu Ân đã từng lấy làm hang động, bên trong đầy đủ mọi thứ, tuy còn xa mới có thể so với ma pháp tháp đẹp đẽ quý giá xa xỉ, nhưng để ở thì hoàn toàn không có vấn đề gì.
Tiếu Ân thấy bọn họ rời đi, bước tới trước mặt Hắc Long Vương:
-Long Vương đại nhân, gần đây ta có học được một biện pháp thuộc tính kết giới áp súc mới, nhưng sau khi luyện không ngờ lại thành ra thế này. Ta muốn thỉnh giáo ngài một chút, luyện tập như thế có phải đã sai không?
Hắc Long Vương trợn hai mắt, cười to:
-Tiểu tử ngươi thật lợi hại, không ngờ lại sáng tạo ra một phương pháp tu luyện mới. bây giờ còn không làm ra vài thuộc tính kết giới mới đi.
Tiếu Ân đỏ mặt, chuyện về thuộc tính kết giới là trò cười cả đời hắn.
Không nói hai lời, hắn thuận tay phát động một quả cầu lửa nho nhỏ.
Một quả cầu lửa rất nhẹ nhàng hình thành trên đầu ngón tay Tiếu Ân, sau đó năng lượng hỏa hệ nhanh chóng ngưng tụ lại. Cách áp súc này cũng có vài phần tương tự kết giới áp súc trên đảo Vong Linh lần trước.
Nhưng Hắc Long Vương lập tức nhận ra sự khác biệt trong đó.
Sự áp súc trước kia là hết sức thay đổi năng lượng hỏa hệ, có thể nói là hoàn toàn dựa vào một thủ đoạn chậm rãi ngưng tụ lực lượng.
Nhưng giờ thì khác, quả cầu lửa trước mặt Tiếu Ân kia gần như chỉ trong nháy mắt đã hoàn thành xong nhiệm vụ nén ép của mình, dường như chỉ trong một khắc hình thành đã hoàn thành hàng trăm ngàn lần nén ép năng lượng.
Sự thay đổi kỳ lạ này khiến cho Hắc Long Vương trợn tròn xoe mắt.
Đây là cái gì? Quả cầu lửa nén ép siêu cấp ngay khi mới hình thành?
Nhìn Tiếu Ân một cái nghiêm túc, Hắc Long Vương biết hắn khẳng định đã có phát hiện gì mới.
-Quả cầu lửa này rất mạnh.
Hắc Long Vương cân nhắc
– Có thể trong nháy mắt hoàn thành ma pháp sức mạnh này, ngay cả là ta, cũng chỉ có khi hai nghìn tuổi là sau khi tiến giai ngàn năm truyền kỳ mới làm được.
Tiếu Ân ngẩn ra:
-Ngài tiến giai ngàn năm truyền kỳ cần đến hai nghìn năm sao?
Hắc Long Vương cười ha ha:
-Tiếu Ân, mỗi chủng tộc đều có đặc điểm khác nhau. Ngươi cũng không thể vơ đũa cả nắm. Long tộc chân chính chúng ta muốn tiến giai thật vô cùng khó khăn, ít nhất là khó khăn hơn xa nhân loại các ngươi hàng trăm lần. Tuy nhiên, sức mạnh của Long tộc chúng ta nhân loại các ngươi không thể bằng được. Một ngàn năm truyền kỳ Long tộc có thể thoải mái đánh thắng hơn mười cao thủ nhân loại cùng giai.
Tiếu Ân há hốc miệng thở dốc, nghĩ tới khí thế trên người Hắc Long Vương, trong lòng cũng có chút tin tưởng.
Hắc Long Vương tặc lưỡi nói một câu:
-Khi ta chưa tiến giai ngàn năm truyền kỳ cũng đã đánh nhau với ba kẻ là ngàn năm truyền kỳ nhân loại và thú nhân. Ha hả, năng lực của Cửu cấp Long tộc chúng ta đã hơn xa nhân loại các ngươi.
Cơ mặt Tiếu Ân giật giật, trong mắt hắn toát ra một tia chiến ý sắc bén không chút che giấu.
Cuối cùng Hắc Long Vương cười to:
-Tiếu Ân, tuy nhiên nói thật cho ngươi biết, đối thủ ta có đủ khả năng đối phó cũng chỉ là ngàn năm truyền kỳ bình thường thôi. Nếu là cao thủ biến thái hơn thế giống như ngươi, cho dù lấy một chọi một ta cũng không dám nói có thể trong thời gian ngắn xử chết ngươi đâu.
Tiếu Ân đỏ mặt, thực ra có một số người về chiến đấu quả thực có lợi thế may mắn. Ví dụ như chính mình, nếu đối mặt với cao thủ cùng cấp, hắn có thể chắc chắn quét sạch tất cả.
Người như thế tuy không nhiều lắm, nhưng Tiếu Ân tin tưởng, cũng không thể chỉ có một mình mình. Đương nhiên, Long tộc có lợi thế sức mạnh trời sinh, cũng có mỹ danh khiêu chiến càng cao, Hắc Long Vương không cho bọn họ là cái gì quá xuất sắc, có thành tích như thế cũng chẳng có gì lạ.
-Tốt lắm.
Hắc Long Vương khoát tay áo
– Thu lại quả cầu đó đi, để cho ta xem tình hình ngươi sử dụng ma pháp bình thường.
Sắc mặt Tiếu Ân lập tức trở nên cực kỳ buồn cười, hắn cười khổ:
-Long Vương đại nhân, thực không dám giấu diếm, ta đã không thể khống chế ma lực của mình nữa. Không ra tay thì thôi, vừa ra tay là vô số nguyên tố lực lượng trong nháy mắt tập hợp lại, tạo thành ma pháp có uy lực thật lớn.
Hắc Long Vương ngẩn ra, sắc mặt dần nghiêm trọng:
-Tất cả ma pháp của ngươi, nháy mắt đều trở thành ma lực chất chồng sao?
-Phải.
Tiếu Ân đáp không chút do dự
- Hơn nữa đây là một quá trình không thể khống chế. Chỉ cần động ý niệm trong đầu sẽ tự nhiên mà hoàn thành chất chồng. Mà loại ma pháp chất chồng này có uy lực thật sự quá lớn, ta căn bản là không dám phóng thích.
Hắc Long Vương suy xét một lát, vươn hai tay hình thành một cái động tròn tròn:
- Phát nổ quả cầu lửa trong cái động này đi.
Nếu là người khác nói như thế Tiếu Ân sẽ coi hắn là ngu ngốc, nhưng Hắc Long Vương đã nói như vậy, Tiếu Ân thật sự phát nổ quả cầu trên tay lão.
Một tiếng nổ mạnh không thể nghe thấy vang lên, quả cầu của Tiếu Ân thật sự đã nổ trong lòng bàn tay Hắc Long Vương. Tuy nhiên tiếng nổ này cũng không lớn, ma lực dao động cũng bị lão long vương hoàn toàn đánh tan.
Hắn bội phục nhìn lão, đây mới thực là cao thủ chân chính.
Nhưng Tiếu Ân cũng không biết, lúc này Hắc Long Vương đã vắt kiệt toàn lực, trong lòng thầm kêu may mắn.
Nếu sức mạnh phát nổ đó mạnh hơn một chút thôi, lão tuyệt đối không thể tiếp thoải mái như thế được.
Vỗ vỗ hai tay, Hắc Long Vương rút hai tay vào tay áo, giấu cánh tay hơi run run kia đi:
- Đúng vậy, sức mạnh rất cường đại. Sức mạnh này đã vượt qua cực hạn lớn nhất của ma đạo sĩ Cửu tinh. Ngay cả ngàn năm truyền kỳ cũng không nhất định có bao nhiêu người có thể phát ra.
Hai mắt Tiếu Ân sáng lên:
- Vậy vì sao ta còn chưa đạt tới cảnh giới ngàn năm truyền kỳ?
Hắc Long Vương trầm ngâm một lát:
- Ngươi phóng xuất thuộc tính kết giới xem thử.
Tiếu Ân lập tức phóng xuất hết cả sáu loại thuộc tính kết giới.
Bây giờ, sáu thuộc tính kết giới đó sau khi trải qua tầng tầng áp súc đã toàn diện ngưng thành một thể, dưới sức ép cường đại này mà ngưng lại, ngay cả là Hắc Long Vương cũng rất khó cảm nhận được sự khác biệt của sức mạnh này.
Nhưng Hắc Long Vương cau mày, cũng không khen Tiếu Ân.
Tiếu Ân đứng yên một bên chờ, Hắc Long Vương càng lâu mở miệng, lòng hắn càng trầm xuống thật sâu, vì hắn biết, khả năng là mình đã làm sai cái gì.
Cuối cùng lão long cũng thở dài một tiếng:
- Tiếu Ân, về một số phương diện thuộc tính kết giới của ngươi có thể nói đã không kém uy lực có thể của ngàn năm truyền kỳ.
Trong lòng Tiếu Ân rùng mình, những lời này khách khí như thế, nhưng đằng sau đó chẳng phải đang nói, uy lực của kết giới này còn xa không bằng ngàn năm truyền kỳ sao.
Hắn khom lưng thật sâu, cung kính:
- Xin đại nhân chỉ điểm.
- Thuộc tính kết giới của ngươi đã bị áp súc đến thế này, theo lý mà nói sớm nên xuất hiện cơ hội hợp nhất nhân giới. Nhưng vẫn không có, có lẽ chính là vì kết giới của ngươi rất tạp, bên trong đó chứa đựng quá nhiều thuộc tính mà lại không cùng dung hợp hoàn toàn.
Tiếu Ân mặt nhăn mày nhó:
- Phải thế nào mới có thể dung hợp hoàn toàn?
Hắc Long Vương vung tay lên, hai tảng đá bay lên, lão thả chúng xuống cùng một chỗ:
- Ngươi xem.
Dưới áp lực của bàn tay lão, hai tảng đá này cũng không bị chấn nát, ngược lại lại không ngừng nhỏ đi, thành hai miếng đá nhỏ mỏng khoảng bằng bàn tay, tuy nhiên vì đã bị nén ép quá mạnh nên hai tảng đá này chỉ có thể hòa vào với nhau một phần, không thể hòa tan thêm nữa.
- Đây là tình huống hiện tại của ngươi
Hắc Long Vương chậm rãi nói.
Tiếu Ân có chút sở ngộ mà gật đầu, mấy thuộc tính kết giới của hắn cũng vậy, bị áp chế dung hợp một chút nhưng chưa từng dung hợp toàn bộ.
Một ngọn lửa đột nhiên bùng lên trên tảng đá, tuy nhiên cũng trong nháy mắt đã nung cả hai tảng đá thành một dòng thạch thủy. Sau đó tất cả chất lỏng tan lẫn vào nhau, cuối cùng tuy hai mà một.
Một luồng khí lạnh như băng từ tay Hắc Long Vương thổi tới, giữa hư không hai dòng chất lỏng lập tức ngưng tụ lại, cuối cùng hình thành nên một tảng đá mới tinh.
Hai mắt Tiếu Ân tỏa sáng, hắn nhìn Hắc Long Vương thật sâu, gật đầu thật mạnh một cái:
- Ta đã hiểu rồi. Đa tạ ngài chỉ điểm.
Nếu dùng áp lực tác dụng hai khối vật chất hoàn toàn khác nhau, nhiều nhất cũng chỉ có thể bắt chúng nó dính vào nhau, nhưng sau khi biến nó thành nước hết, thì cái thứ có được sau đó chính là một khối hợp nhất đầy đủ.
Trách không được Vô Danh đã nói qua, hắn cảm thấy mình đã sai ở một điểm nào đó, hóa ra mấu chốt là ở đây.
Sau khi nghĩ thông suốt, tảng đã vẫn đè nặng trong lòng Tiếu Ân bất chợt được cất ra, khiến hắn không rõ vì sao sinh ra một sự tin tưởng trước nay chưa từng có.
Hắn thậm chí còn mơ hồ cảm ứng được, con đường lớn đi đến ngàn năm truyền kỳ đã hoàn toàn mở ra trước mắt hắn.
Hắc Long Vương cũng âm thầm thở dài một tiếng. Nói thật, loại người như Tiếu Ân, ngay cả lão đã sống hơn mười vạn năm cũng là lần đầu gặp phải.
Với tư chất của nhân loại, không ngờ lại có thể tiến bộ nhanh như vậy. Một ngàn năm truyền kỳ mới không đến ba mươi tuổi sắp ra lò.
Lại càng giật mình hơn, thực lực của hắn không ngờ cũng đã vượt xa tiêu chuẩn cùng cấp, năng lực áp súc cường đại này, đến tột cùng là có thể đạt tới đâu?
Toàn thân Tiếu Ân lặng ngắt như tờ, lĩnh ngộ vừa rồi thật sự là một đường thông, tất cả các con đường đều thông. Trong nháy mắt hắn nghĩ đến rất nhiều, không chỉ là thuộc tính kết giới, thậm chí còn ma pháp hệ nguyên tố triệu tập mà hắn am hiểu nhất, cũng đều có một sự thay đổi nghiêng trời lệch đất trong lòng hắn.
Hai mắt hắn dường như tỏa sáng, trong nháy mắt nghĩ đến rất nhiều điều quan trọng, tuy tất cả đều cần thực tiễn kiểm chứng, nhưng Tiếu Ân đã cảm thấy sốt ruột.
- Long Vương đại nhân, đa tạ ngài chỉ điểm. Cáo từ!
- Chờ một chút.
Hắc Long Vương đột nhiên gọi hắn lại, lão chậm rãi hỏi
– Tiếu Ân, ngươi muốn đi ngưng hợp sáu loại thuộc tính kết giới sao?
- Phải.
Tiếu Ân cũng không giấu diếm. Thực ra cho dù hắn có muốn giấu diếm cũng không gạt được lão già Hắc Long Vương này.
Hắc Long Vương khẽ gật đầu, sắc mặt vô cùng nghiêm trọng:
- Tiếu Ân, ta cho ngươi bốn chữ, có được có mất.
Tiếu Ân nao nao, hắn tùy ý đáp:
- Đa tạ Long Vương đại nhân chỉ điểm.
Dứt lời, Tiếu Ân xoay người bước đi như bay. Giây lát hắn dừng lại bên trong sơn động.
Đằng sau hắn Hắc Long Vương đang há miệng thở dốc, duỗi thõng tay, khẽ lắc đầu. Tiếu Ân này thật đúng là quá nôn nóng. Quên đi. Về chuyện cực hạn nén ép này, hay là chờ sau khi hắn bế quan đi ra đã.
Còn hắn có thuận lợi cô đọng sáu loại thuộc tính kết giới này thành công không, thì phải xem vận may và khí lực của hắn thế nào. Còn phải xem hắn có hiểu được cái đạo chọn lựa không.
Động tác của Tiếu Ân cực nhanh, giống như một trận gió xuyên qua cửa động, nháy mắt đã vào bên trong.
Sơn động này trước kia cũng dùng để ở, nhưng Hắc Toàn Phong cũng cân nhắc đi vào. Toàn bộ sơn động có năm phòng, có thể nói là động trong động, mà lúc này Tiếu Ân đi tới chính là một hang động cuối cùng.
Lướt qua Vô Danh và Bạch Toàn Phong, hắn nói bốn tiếng:
- Ta muốn bế quan.
Sau đó hắn liền đi vào trong động, nhắm mắt ngồi, không có động tĩnh gì nữa.
Bạch Toàn Phong nhìn chủ nhân không hiểu gì. Không rõ hắn đang làm cái quỷ gì mà vừa mới dừng nói chuyện với Hắc Long Vương đã lập tức vô cùng lo lắng quay về, hơn nữa còn lập tức bế quan, cũng kỳ quái quá đi.
Nó quay đầu, vừa lúc thấy một tia mỉm cười hiếm hoi trên khuôn mặt Vô Danh.
Bạch Toàn Phong hỏi:
- Vô Danh tiên sinh, ngài cười cái gì?
Vô Danh liếc cái động Tiếu Ân đi vào:
- Chủ nhân của ngươi phi thường chăm chỉ.
Bạch Toàn Phong liên tục gật đầu. Về điểm này hắn tuyệt đối đồng ý. Một thân thực lực của chủ nhân đều là từng giọt mài ra, vững chắc hơn cách đầu cơ trục lợi hấp thu ma hạch tinh hồn của nó.
Vô Danh mỉm cười:
- Người chăm chỉ luôn sẽ có kết quả tốt.
Theo bản năng Bạch Toàn Phong gật đầu theo, sau đó mới phản ứng lại, Vô Danh này đang có ý tứ gì đây? Muốn mắng ta sẽ không có kết quả tốt sao?
Tuy nhiên, nhìn khuôn mặt mỉm cười của Vô Danh dường như rất thành thật không ẩn chứa dụng tâm gì.
Một màu vàng tràn đầy sinh động chợt xuất hiện quanh người Tiếu Ân. Ánh hoàng kim trải rộng khắp cả động, tràn đầy một sức sống phồn thịnh và hừng hực.
Lại một cỗ năng lượng màu xám đầy sâm nghiêm tán ra từ người Tiếu Ân. Khi cỗ năng lượng này tràn ngập trong động là một sát khí sắc bén khiến mấy con kiến trong hang cũng bị giết sạch.
Một cỗ năng lượng mỏng gần như không thể phát hiện ra lại chậm chậm xuất hiện, quanh thân hắn dường như có vô số tọa độ trắng. Các tọa độ này tản ra một lực lượng thần kỳ, dường như có thể xuyên thấu không gian, có liên hệ liên tiếp không ngừng với Tiếu Ân.
Một cỗ lương khí âm hàn dường như từ dưới lòng đất chảy ra, trộn vào dòng năng lượng dường như không có kẽ hở này. Loại năng lượng âm trắc này tràn ngập một cảm giác tà ác, lại như hoa thuốc phiện, có lực hấp dẫn trí mạng.
Một cảm giác như có như không đột nhiên từ trong sơn động ào ra, nhất thời, tất cả đều trở nên mơ hồ, giống như ảo ảnh, tất cả đều trở nên khó phân biệt.
Cuối cùng một cỗ đại khí mênh mông phóng lên cao, nháy mắt đã bao vây tất cả trong đó.
Trong cỗ đại khí này, bao gồm tất cả các nguyên tố năng lượng, như thể không sót nơi nào không bao lấy, không nơi nào không có, hấp thu tất cả vào trong đó.
Trăm sông đổ về biển lớn, miêu tả thật chính xác.
Đây là một câu cả đời Tiếu Ân học được.
Khi hắn vừa mới học được, cũng không rõ nó có ý tứ gì.
Nhưng thời khắc này, hắn đã có một cảm ngộ cực kỳ sâu sắc.
Thân thể hắn lúc này dường như đã không còn tồn tại, dưới đủ loại lực lượng, dường như biến thành một lòng sông thật lớn, nhưng trong lòng sông ấy không có lấy một giọt nước.
Mở ra, một lực lượng từ bên ngoài rót vào thân thể hắn, vô cùng vô tận, khiến dòng sông tràn đầy sức sống bừng bừng.
Ngay sau đó, lại là một lực lượng nữa từ bên ngoài, như một con sông lớn sôi trào, như hàng tỷ tấn nước sông ào ào chảy vào lòng sông của hắn.
Dần dần dòng sông thứ ba, thứ tư, thậm chí cả sáu dòng sông đều tới, lòng sông của hắn không còn trống trải, biến thành cơn sóng gió động trời, trở thành một đại dương mênh mông.
Tất cả nước đều đổ vào trong cơ thể hắn, tuy những dòng nước ấy đều đến từ các dòng sông khác nhau, tạp chất và sự sống trong đó đều khác nhau, nhưng một khi đã cùng đổ vào trong thân thể Tiếu Ân lập tức hòa thành một thể, không thể phân cách.
Mỗi cơn lũ đều gánh theo thật nhiều phù sa, tất cả phù sau đó cùng ngưng lại một chỗ, bắt đầu có sự biến hóa.
Chúng giằng co, va cham, bắn ra tia lửa vô cùng mãnh liệt.
Tia lửa này như xăng bắt lửa, ngay cả biển nước bao la kia cũng không thể dập tắt.
Trong lòng Tiếu Ân biết rõ, đây là thời điểm quan trọng nhất. Các loại sức mạnh lúc này đang sôi trào không ngớt trong cơ thể hắn, nếu co thể hòa tan tất cả năng lượng đó thành một thể, như vậy chẳng khác nào Tiếu Ân đã bước đi được một bước mấu chốt trên con đường tới mục tiêu ngàn năm truyền kỳ.
Nhưng nếu không thể thành công dung hợp, khiến cho nhiều thuộc tính như vậy cùng phản kích, lập tức thân thể Tiếu Ân sẽ như một tờ giấy bị sức mạnh này xé tan.
Tiếu Ân vững vàng ngồi, trong lòng không nóng vội, dường như tất cả phát sinh trong thân thể hắn đều mặc kệ cho dù thế nào.
Nhiều năm khổ tu trấn định khiến hắn tiến nhập vào một cảnh giới huyền diệu. Trong cảnh giới ấy, hắn có thể thể hội và nắm giữ rất chính xác mỗi phân lực lượng trong cơ thể mình.
Tuy nhiên, sáu loại thuộc tính bất đồng va chạm mang đến một áp lực vượt ra ngoài dự liệu của hắn.
Bất kể Tiếu Ân khống chế thế nào dường như đều không thể toàn toàn dung hợp các năng lượng này thành một thể.
Trong đầu đột nhiên lóe ra bốn chữ Hắc Long Vương tặng cho trước khi chia tay.
- Có được có mất.
Đến lúc này Tiếu Ân đã hiểu ý lão nhân gia.
Là lão nhân gia cảnh cáo chính mình, nếu không thể ngưng kết toàn bộ sáu loại thuộc tính kết giới, thì bỏ lại bớt đi.
Có lẽ sau khi buông bỏ cho một hai loại, sẽ nhận được tất cả những gì hắn hy vọng.
Trong lòng âm thầm thở dài, ngay trong nháy mắt như điện xẹt Tiếu Ân hạ quyết tâm.
Hắn cũng không cưỡng cầu, bắt đầu lựa chọn tính toán buông bỏ cái nào.
Nếu có thể dung hòa cả sáu loại thuộc tính thì Tiếu Ân có thể khẳng định là thành tựu tưong lai của mình không thể đo lường được, ngay cả so với ngàn năm truyền kỳ lâu đời trong truyền thuyết thậm chí so với Hắc Long Vương cũng sẽ không kém mảy may.
Đối với tu luyện ma pháp, hết thảy đều là công bằng, trả giá bao nhiêu sẽ thu hoạch bất nhiêu.
Sáu loại thuộc tính kết giới quấn với nhau rối tung một đống, tất nhiên sẽ là một chướng ngại thật lớn với bước tiếp theo. Nhưng ngay sau khi vượt qua được chướng ngại này, sáu loại thuộc tính kết giới sẽ vô cùng cường đại, đủ để khiến cho cao thủ cùng cấp quá ư sợ hãi.
Cho nên trong lòng Tiếu Ân thực ra vô cùng không muốn buông bỏ một loại thuộc tính kết giới nào hết.
Nhưng vấn đề lúc này là, ngay cả khi hắn toàn lực úng phó, dường như cũng không có khả năng ngưng tụ các thuộc tính kết giới này thành một thể. Nếu tiếp tục thế này, một khi Tiếu Ân không khống chế được, hắn sẽ không chịu nổi cái hỗn hợp vài loại thuộc tính kết giới này cắn trả, cuối cùng nổ tan xác mà chết.
Tới thời điểm quan trọng này, Tiếu Ân cho dù là trong lòng không muốn bỏ, cũng phải lựa chọn buông bỏ một loại, hoặc vài loại thuộc tính lực lượng.
Nhưng mà, quả thật khi phải có quyết định, trong lòng hắn vẫn còn một tia do dự.
Hoàng Kim hệ, Sát lục hệ, Không gian hệ, Vong linh hệ, Ảo thuật hệ và Nguyên tố triệu tập hệ, sáu loại lực lượng này, đến tột cũng là hắn phải vứt bỏ một loại sao?
Ngay trong thời khắc do dự này, từ bên ngoài thân thể đột nhiên có một năng lượng ôn hòa, an bình dũng mãnh đi vào.
Cỗ năng lượng này trong nháy mắt phá khai tất cả phong tỏa Tiếu Ân bày ra, vào trong cơ thể hắn, tới nơi sáu loại thuộc tính kia đang quấn rối tung thành một đám, trở thành một mồi lửa.
Như một dòng nước rót thật nhanh vào trong đó, mồi lửa dường như bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung đột nhiên nhỏ lại…
Dường như không cam lòng ngủ đông như thế, sáu loại thuộc tính lực lượng cuối cùng bùng lên, năng lượng bùng nổ siêu cấp cường đại dường như lại một lần nữa ngưng kết và ngay sau đó sẽ hoàn toàn bùng nổ.
Nhưng ngay vào lúc này, dòng năng lượng bình thản như dòng nước kia lại giống như núi lửa, chợt bạo phát đầu tiên.
Áp lực lớn không thể tin nổi, như thần linh hiện thế. Khi cỗ áp lực này xuất hiện, sáu loại thuộc tính lực lượng kia lập tức tiêu tan như băng tan thành nước.
Thân thể Tiếu Ân hơi run run, hắn cũng cảm thấy áp lực không thể tin nổi này. Đây dường như là ngưng tụ ngàn vạn lần niềm tin làm một. Áp lực mênh mông này đừng nói là sáu loại thuộc tính lực lượng, cho dù là nhiều hơn vài loại nữa, chỉ sợ cũng không thể ngóc đầu lên trước áp lực không cùng loại với mình.
Theo lực lượng thuộc tính sụp đổ, năng lượng này lại một lần nữa trở lại ôn hòa. Loại năng lượng kỳ dị này tiến vào càng nhiều, khiến cho chuyện mà Tiếu Ân tha thiết ước mơ cuối cùng đã xảy ra.
Sáu loại thuộc tính lực lượng không ngờ ngay sau đó bắt đầu chầm chậm hòa vào nhau, tuy tốc độ không nhanh nhưng lại khiến Tiếu Ân khó kiềm chế mừng như điên.
Ngay vừa rồi, hắn còn đang suy xét đến tột cùng là phải buông bỏ một loại sức mạnh nào, nhưng năng lượng bất ngờ kia cuối cùng đã giúp hắn có được cục diện đại vui mừng, làm sao không mừng như điên cho được.
Tinh thần ý thức phân ra một chút, dạo qua xung quanh thân mình một vòng, hắn lập tức phát hiện ra nơi phát ra năng lượng này.
Quanh thân thể hắn, trước giờ vẫn tràn ngập một ít tín ngưỡng lực. Loại sức mạnh này đã từng một lần đạt đến đỉnh cao khi hắn hộ tống đoàn thuyền, nhưng một năm nay đã không còn mấy.
Tuy nhiên, dường như có một số người trong thâm tâm đã coi Tiếu Ân là đại anh hùng, nên quanh thân thể hắn sẽ có một chút tín ngưỡng lực mãnh liệt.
Tín ngưỡng lực đó tuy xa hơn các cao thủ như Sloppy Burger, nhưng so với mức độ đỉnh cao của loại này ngày xưa, cũng chỉ như kiến gặp voi, không đáng giá một xu.
Nhưng khiến cho Tiếu Ân không thể tưởng tượng được là khi sáu loại thuộc tính sức mạnh đang giằng co trong cơ thể hắn, va ngay khi hắn không thể ứng phó, tín ngưỡng lực quanh thân mình không ngờ lại bộc phát ra một sức mạnh không gì sánh được.
Đặc biệt khi Tiếu Ân không còn đường thoát, loại năng lượng này lại giống như cam lộ trên trời rơi xuống, và với khí thế sấm sét trấn áp toàn bộ sáu loại thuộc tính lực lượng.
Năng lượng ôn hòa, nhẹ nhàng như nước này, sau khi kích phát, không ngờ có thể sinh ra năng lượng và áp lực dũng mạnh không thể tin nổi như thế, thật sự khiến Tiếu Ân chấn động.
Lập tức hắn liên tưởng đến ba giọt kết giới tinh thần lực lượng bất đồng trên thân thể mình, và một khối tinh phiến thần lực không biết sử dụng ra sao kia.
Chưa kể đấy mới là tín ngưỡng lực dạng khí chưa ngưng kết đã có được năng lượng và áp lực không thể tin nổi đến như thế này, nếu đã ngưng kết thành tín ngưỡng lực thể lỏng, thậm chí là thể rắn, sẽ còn đạt tới cảnh giới đáng sợ nào nữa?
Nhất thời, cho dù Tiếu Ân không tỉnh lại từ tĩnh tọa minh tưởng cũng đã có một tia mơ màng.
Ý hắn đã quyết, quay lại phải đi hỏi Hắc Long Vương một chút, mấy thứ này đến tột cùng là nên sử dụng như thế nào.
Năng lượng quanh thân thể dần dần thu lại, tinh thần ý thức bên ngoài Tiếu Ân phóng thích lập tức phát hiện, năng lượng hắn thu hồi lại cũng không phải sáu loại thuộc tính năng lượng phân tán hỗn tạp khác nhau, mà là một dòng năng lượng đã hoàn toàn hòa tan thành một thể.
Đây là một loại năng lượng mới, là năng lượng hắn chưa bao giờ tiếp xúc qua.
Sau khi đưa tinh thần ý thức vào năng lượng này, lòng Tiếu Ân lập tức run lên.
Cái này đã không còn là kết giới, bởi vì năng lượng này cho hắn cảm giác, dường như không chỉ là cảm giác lan ra, mà kéo dài cảm giác của hắn ra.
Bỗng nhiên hắn có một cảm giác lạ, đó là hắn và loại năng lượng này đã là một phân thành hai, hai bên hợp nhất.
Hoảng hốt, mỗi câu Hắc Long Vương từng dạy bảo qua đều lần lượt lóe ra trong đầu hắn, Tiếu Ân hoàn toàn hiểu ra hàm nghĩa trong đó.
Nhân giới hợp nhất, hẳn là cảm giác người và kết giới hoàn toàn trở thành một thể.
Trong loại kết giới này, việc nắm giữa nguyên tốt ma pháp còn cao hơn vô số lần so với thuộc tính kết giới của cửu tinh ma đạo sĩ.
Bởi vì khi chưa hợp nhất, người và kết giới dù sao cũng không phải một thể, mặc kệ là phóng thích ma pháp hay tham dò ma lực dao động của đối phương, đều giống như vẫn còn một khoảng cách, xa xa không thể đạt tới thực sự làm theo ý mình.
Một khi đã hợp nhất rồi, sẽ giống như đã vượt qua tấm màn mỏng này, tất cả mọi thứ trong kết giới đều giống như đã thực sự xảy ra trên bản thân, tuyệt đối là không quên không sót chút gì.
Không chỉ có như thế, vượt qua được tấm màn mỏng này, năng lượng trên thân thể cũng được đề cao trên diện rộng, từ nay về sau, hắn và cao thủ Cửu tinh sẽ không bao giờ cùng một cấp bậc nữa.
Mà kết giới đã hợp nhất với người cũng không còn được gọi là kết giơii1 nữa.
Nó có một cái tên vô cùng nổi tiếng, khiến cho người ta hâm mộ - lĩnh vực.
Ngàn năm truyền kỳ đều có kỹ năng, lĩnh vực ngàn năm!
Cho nên, Tiếu Ân đứng lên, như thể phúc đến thì lòng cũng sáng, thân thể hắn đột nhiên trong một tư thế cực kỳ cổ quái, loại tư thế này cực kỳ khó, thật sự là không thể tưởng tượng, sợ là chỉ có nhân tài uốn dẻo mới có thể làm được động tác rợn người như thế.
Nhưng, Tiếu Ân vẫn cứ làm được, hơn nữa còn làm được rất tự nhiên.
Năng lượng khổng lồ bắt đầu chảy về, như một dòng nước chảy ngược về thân thể Tiếu Ân, nhưng dưới tư thế quỷ dị này, thân thể hắn dường như biến thành một hắc động không đáy, bất kể năng lượng này có bao nhiêu đều bị hắn ăn sạch không do dự.
Cuối cùng, toàn bộ năng lượng đều biến mất, một chút cũng không để sót bên ngoài.
Từ từ, Tiếu Ân mở hai mắt, thân hình run lên, chỉnh lại tư thế cổ quái này trở thành bình thường.
Trong mắt hắn là một sự yên tĩnh như nước, nhìn xung quanh, tất cả trong mắt hắn đều tràn ngập một cảm giác mới mẻ.
Hắn cúi đầu, lẳng lặng nhìn hai tay mình, trắng nõn không vết, làn da nhăn nheo ngày xưa gian khổ tập luyện dường như trong nháy mắt đã hoàn toàn biến mất.
Khi nhân giới hợp nhất, trong đầu Tiếu Ân đột nhiên hiện lên động tác tổng hợp trung cấp cuối cùng của quảng bá thể thao.
Động tác này hắn vẫn không thể hoàn thành, nhưng ngay trong một khắc cuối cùng kia, lại như ma xui quỷ khiến mà làm ra.
Vì thế, kết giới đưa sức sống vô cùng vô tận và ẩn chứa sức mạnh cường đại trong không gian vào trong cơ thể Tiếu Ân, khiến cho cơ thể hắn phảng phất như có được sự thay đổi thoát thai hoán cốt lớn lao.
Đây là một thay đổi tinh tế về thể chất, khiến cho Tiếu Ân trong nháy mắt này có được ưu thế vượt ngoài dự kiến này.
Hít một hơi thật sâu, Tiếu Ân từng bước một bình tĩnh đi ra ngoài. Trong mắt hắn không còn sự sợ hãi nữa. Bất kể kẻ đứng trước mặt hắn là ai, hắn đều tự tin, có thể vượt qua từng người...
-------------
Bên trong ngoại động, Bạch Toàn Phong đột nhiên nhảy dựng lên, hắn có thể cảm nhận được năng lượng mênh mông bên trong đó đột nhiên biến mất.
Cỗ năng lượng này biến mất, hẳn là Tiếu Ân thuận lợi xuất quan. Còn về một khả năng kia, Bạch Toàn Phong cho đến giờ cũng không nghĩ đến. Đối với nó, bất kể chuyện gì Tiếu Ân đều có thể dễ dàng làm được.
Quả nhiên, một lát sau, một bóng người chậm rãi đi ra từ trong nội động.
Bạch Toàn Phong ngẩn ra, nó cảm thấy người trước mắt dường như hơi xa lạ, giật giật cái mũi, ngửi ngửi cái mùi trong không khí và liên hệ linh hồn, cuối cùng nó cũng xác định. Đúng vậy, đây là chủ nhân!
So với trước kia, hiện giờ chủ nhân bình tĩnh hơn một chút, chững chạc hơn một chút, lại càng nhiều hơn một chút điềm tĩnh và an nhàn, khiến cho người ta cảm giác như một thiếu niên ngây ngô đột nhiên trong một ngày trưởng thành, biến thành một người đàn ông thành thục có đảm đương.
Nhưng thay đổi như thế cũng không làm người khác cảm thấy đột ngột, đặc biệt là thấy được khí chất sau khi thay đổi của hắn rồi, ngược lại cho người ta tin tưởng hơn.
Sắc mặt Bạch Toàn Phong không khỏi đại biến, nó xoa xoa mắt, lắp bắp gọi:
-Chủ, chủ nhân, ngài...
Tiếu Ân ngẩn đầu hỏi:
-Ta làm sao vậy?
Bình luận truyện