Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 6 - Chương 44: Quốc gia Hồng Hắc



Nhìn cánh cửa tràn ngập máu tanh trước mắt, ánh mắt của Urey và Rui Deshen không hề kinh sợ, ngược lại còn tỏ vẻ hưng phấn.

Tới giờ phút này, bọn họ chỉ lo lắng không tìm được tên thần linh chứ không lo tới nguy hiểm ở bên trong.

Còn chuyện nguy hiểm, loại chuyện giết thần nếu đã tính toán trước thì tự nhiên đã sớm giác ngộ điều này.

Mấy người gật đầu với nhau. Rui Deshen tiến lên trước một bước nói:

-Ta tiến vào trước.

Dù sao nơi này cũng là hắc quỷ đại lục, còn hắn là người bảo vệ đại lục. Ngay cả chuyện giết thần cũng do hắn đề xuất, cho nên dù biết rõ người tiến vào đầu tiên sẽ gặp nguy hiểm nhất nhưng hắn vì nghĩa không thể chùn bước được.

Urey vội vàng nói:

-Chờ một chút.

Động tác của Rui Deshen chậm lại, nhưng vẫn tiến lên trước một bước. Đứng ngoài cửa, hắn cười nói:

-Các ngươi đừng tranh với ta, ta là người đầu tiên là chuyện đã định rồi.

Ánh mắt của Tiếu Ân tỏa ra tia sáng kỳ dị. Có thể trở thành Ngàn năm Truyền kỳ, lại là người bảo vệ đại lục, quả nhiên không phải hạng người xấu xa nham hiểm. Chỉ cần nghe lời nói của hắn là biét tâm ý của hắn đã quyết.

Môi của Urey run rẩy, rốt cuộc hắn lắc đầu thở dài nói:

-Được rồi, ngươi đi trước cũng tốt. Tuy nhiên đi vào đầu thì nên cầm thứ này.

Nói xong, hắn lấy hai đồ vật ra.

Trong đó có bức tượng gỗ điêu khắc của Rui Deshen, có thứ này tương đương với việc có thêm một phân thân. Đồ vật bảo mệnh luôn được ưu tiên, còn một kiện đồ vật khác lại khiến Tiếu Ân chấn động.

Không ngờ đó là một hai quân cờ vây đen trắng. Nguyên liệu chế tác không hề đơn giản, không ngờ lại giống viên nguyệt loan đao trong tay hắn.

-Rui Deshen, đây là vật do hội trưởng ma pháp công hội tặng ta. Lúc ấy hắn từng nói đây là thần vật của thần linh cao cấp. Ngay cả thần linh sơ cấp cũng khắc chế được. Ngươi mang theo thứ này, nếu vạn nhất gặp phải nguy cơ, thì lập tức sử dụng, có lẽ sẽ thu được hiệu quả.

Vẻ mặt của Urey ngưng trọng.

Rui Deshen cảm kích gật đầu một cái, có thể được bảo bối này, trong lòng hắn càng yên tâm hơn.

Urey lấy ra hai quân cờ đen và trắng, chân chừ một chút, ánh mắt thoáng nhìn qua Vô Danh, cắn răng lấy ra một đôi. Đưa cho Tiếu Ân và Vô Danh, nói:

-Hai vị, mỗi người lấy một bộ đi.

Vô Danh căn bản không thèm giơ tay, chỉ lạnh lùng nói:

-Ta không cần.

Khuôn mặt của Urey hơi trầm xuống, đúng là có hảo tâm mà không được báo. Hắn hừ lạnh một tiếng, thu đôi cờ lại. Ngươi không cần, việc gì ta phải luyến tiếc tặng.

Tiếu Ân không nói gì, cũng lắc đầu.

Urey không nhịn được, hắn khẽ cau mày hỏi:

-Tiếu Ân, vì sao ngươi không cần? Chẳng lẽ sợ ta hại ngươi?

-Tất nhiên không phải

Tiếu Ân chỉ vào quân cờ trong tay hắn, nói:

-Ở trong khe nứt không gian, ta từng lấy được đồ còn tốt hơn thứ này, cho nên không cần phải lãng phí.

Urey và Rui Deshen king ngạc nhìn nhau, thứ tốt hơn loại đồ này cũng nhặt được? Đúng là quá khoa trương.

Thấy ánh mắt nghi hoặc của bọn họ, Tiếu Ân sờ vòng cổ không gian, lập tức trên tay có thêm một chuôi viên nguyệt loan đao.

Đôi cờ vây lớn bao nhiêu? Sao có thể so được với viên nguyệt loan đao.

Khi Tiếu Ân lấy ra viên nguyệt loan đao, đôi mắt của Urey gần như lồi ra.

Ai cũng không nghĩ tới, Tiếu Ân có đồ tốt như vậy. Nhìn qua thì có uy lực còn lớn hơn đôi cờ vây nho nhỏ.

Tiện tay vung vài cái, Tiếu Ân cười nói:

-Thế nào, thứ này không tồi chứ.

Urey cười khổ nói:

-Đâu chỉ không tồi, có lẽ lần này ngươi phải làm chủ lực rồi.

Quả thực, sau khi thấy được thứ này, tuy trong lòng Urey và Rui Deshen khiếp sợ nhưng bọn họ càng ngạc nhiên và vui mừng hơn. Thực lực của bọn họ gia tăng, khả năng thành công càng lớn hơn.

Hơn nữa chút khúc mắc trong lòng Urey cũng vì chuôi viên nguyệt loan đao mà tan biến.

Trách không được Tiếu Ân không cần đôi cờ vây của mình, hóa ra trong tay hắn còn đồ tốt hơn.

Tiếu Ân cười ha hả, trong tay có thêm ba kiện đồ vật, trong đó có một kiện là tượng gỗ điêu khắc của Rui Deshen. Còn hai kiện khác là hai quyển trục chế tạo từ long lân.

Tiếu Ân trả lại tượng gỗ cho Rui Deshen, đồng thời đưa một quyển trục cho hắn, nói:

-Rui Deshen, đây là quyển trục thượng cổ ta lấy từ khe nứt không gian. Nghe nói có uy lực tương đương với cấm chú.

Sắc mặt của Rui Deshen và Urey lập tức thay đổi.

Sự hùng mạnh của cấm chú, bọn họ đều biết rõ. Nếu có thể phong ấn bên trong một quyển trục nho nhỏ, đúng là chuyện khó tin.

Tuy nhiên khi lực lượng tinh thần của bọn họ xuyên qua quyển trục bị phong ấn, có thể cảm ứng rõ năng lượng mênh mông ở bên trong.

Loại năng lượng to lớn đó, ngay cả hai người bọn họ cũng kinh hoàng.

Nếu quyển trục này chợt phóng thích bên người bọn họ. Trong tình huống không phòng bị, chắc chắn hai người sẽ gặp tai họa ngập đầu.

Thấy vẻ mặt yêu thích của bọn họ, Tiếu Ân vội vàng nói:

-Hai vị, tuy quyển trục có uy lực không nhỏ, nhưng phạm vi phóng thích ma pháp không thể so với cấm chú. Cho nên chỉ có thể tới gần đối thủ mới phóng thích được, nếu không không thu được hiệu quả đả thương địch.

Lúc này hai người Urey mới thở phào nhẹ nhõm. Nếu quyển trục này chẳng những có uy thế như cấm chú, hơn nữa còn bao phủ trong phạm vi trăm dặm thì mới gọi là khủng bố.

Rui Deshen và Urey đều tự nhận lấy một quyển trục, trong lòng họ càng không thể đoán được thực lực hiện tại của Tiếu Ân.

Trong lòng Tiếu Ân mừng thầm, khe nứt không gian đúng là một cái cớ tốt: Bất kể chuyện gì quái lạ cũng có thể đổ cho nó. Cho dù có người hoài nghi cũng không làm gì được.

Tất cả chuẩn bị xong, tay trái Rui Deshen cầm quyển trục, tay phải cầm quan cờ đen trắng. Trong miệng ngậm tượng gỗ điêu khắc.

Tuy rằng nhìn qua có chút cổ quái nhưng Tiếu Ân và Urey không hề cười nhạo.

Nơi hắn tiến vào, có một tên thần linh như hổ rình mồi ở phía sau. Đừng nói trong miệng có ngậm một thế thân. Nếu có bảo vật tương đương với quyển trục quang minh thần vực, chỉ sợ hắn cũng tay xách, nách mang.

Đi tới trước cánh cửa màu đỏ, chân của Rui Deshen nhẹ nhàng duỗi ra, sau đó động tác của hắn dừng lại.

Ánh mắt của Rui Deshen xoay chuyển, ma lực trên người hắn lưu chuyển, giống như nước chảy đá mòn, chân hung hăng lao về phía cánh cửa.

-Oanh

Một tiếng vang nhỏ vang lên. Cánh cửa huyết sắc khẽ dao động, không ngờ cánh cửa màu đỏ vẫn không mở ra.

Khuôn mặt của Rui Deshen trầm xuống, đang định tiếp tục thì nghe thấy một giọng nói lạnh như băng truyền đến:

-Ngươi dùng lực thì cửa truyền tống sẽ tự nổ.

Trong lòng hắn rùng mình, lập tức kiềm chế ma lực bùng nổ của mình. Bởi vì hắn biết giọng nói đó phát ra từ người Vô Danh.

Vô Danh rất hiếm khi mở miệng.

Khi đó mọi người đều xem nhẹ hắn, cho dù là liếc mắt cũng không nhìn. Nhưng khi hắn mở miệng, ngay cả Ngàn năm Truyền kỳ như Rui Deshen cũng không dám xem thường.

Urey vội vàng hỏi:

-Vô Danh tiên sinh, ngươi nói chúng ta không thể dùng ma lực để phá vỡ cánh cửa truyền tống?

-Phải

Vô Danh chỉ nói một chữ.

Urey và Rui Deshen ngơ ngác nhìn nhau. Đã chuẩn bị tốt mọi việc nhưng trước mắt lại không phá cửa được, tự nhiên trong lòng bọn họ u sầu tới chết.

Đột nhiên trong lòng Urey động, hỏi:

-Tiếu Â, ngươi có biện pháp nào không?

Tiếu Ân chần chừ một chút nói:

-Có lẽ phải sử dụng trong nháy mắt truyền tống?

-Trong nháy mắt truyền tống?

Urey cười khổ một tiếng nói:

-Trong nháy mắt truyền tống là kỹ năng đặc biệt của cường giả truyền kỳ không gian hệ. Chúng ta không thể tìm được một truyền kỳ không gian hệ. Ngay cả ba lão bất tử còn lại cũng không có kỹ năng này.

Tiếu Ân sờ mũi, có chút đắc ý nói:

-Trong nháy mắt truyền tống, ta thực hiện được.

Urey và Rui Deshen kinh ngạc nhìn Tiếu Ân, một lúc lâu sau, Urey cười khổ một tiếng nói:

-Tiếu Ân, ngươi còn cất giấu thứ gì, nói luôn một lần đi.

Tiếu Ân cười ha hả, nếu để bọn họ biết khi mình còn là cửu tinh ma đạo sỹ cũng có thể thi triển trong nháy mắt truyền tống, còn cảm ứng được thần lực thì không biết bọn họ sẽ có biểu tình gì.

-Chúng ta cùng đi.

Miệng Rui Deshen phun ra tượng gỗ điêu khắc nói:

-Trong nháy mắt truyền tống hẳn có thể mang theo hai người. Ngươi đem chúng ta vào đi.

Urey trầm giọng một chút, cũng đồng ý nói:

-Không tồi, ba chúng ta cùng vào, cho dù gặp phải mai phục cũng có lực để liều mạng.

Tiếu Ân cũng không từ chối. Dù sao đối với hắn thì trong nháy mắt truyền tống dùng cho một người hay ba người cũng như nhau, không có khác biệt lớn.

Ba người cùng đồng ý. Urey đột nhiên nói:

-Còn Vô Danh tiên sinh thì làm sao?

Tiếu Ân liếc mắt nhìn hắn, yên tâm nói:

-Không có vấn đề gì, hắn có thể theo kịp.

Urey và Rui Deshen lập tức nhớ lại sự xuất thần nhập quỷ của người này, trong lòng càng thêm yên tâm. Còn Tiếu Ân càng không để tâm tới chuyện này.

Trong mắt của hắn, trên tinh cầu này, không có nơi nào là Vô Danh không thể tới.

Tọa độ cửa truyền tống hiện ra. Rốt cuộc Tiếu Ân loại bỏ một tia lo lắng trong lòng. Cửa truyền tống này giống với cáh cửa truyền tống của quốc gia của thần. Hắn có thể tìm được tọa độ tương ứng ở bên trong.

Nhẹ nhàng dặn dò một tiếng, thân hình Tiếu Ân vừa động, cảnh sắc trước mắt chợ lóe lên, lập tức biến mắt. Cùng biến mất với hắn còn có Rui Deshen và Urey. Dưới sự dẫn dắt của Tiếu Ân, bọn họ tiến hành không gian truyền tống.

Vô Danh lẳng lặng nhìn bọn họ biến mất, cũng tiến lên trước vài bước, tới trước cánh cửa đỏ như máu.

Hắn nâng chân, đi vào cánh cửa truyền tống.

Động tác của hắn giống như của Rui Deshen, mũi chân tiếp xúc với cánh cửa cũng gần như một chỗ.

Nhưng mà khi với Rui Deshen khi mũi chân của hắn tiếp xúc với cánh cửa thì cánh cửa có màu đỏ như máu nhạt đi, hơn nữa khi thân thể hắn tiếp xúc với cánh cửa, phạm vi cửa mở rộng ra, hơn nữa màu sắc càng nhạt hơn.

Cứ như thế, Vô Danh dễ dàng xuyên qua cánh cửa truyền tống khiến hai vị Ngàn năm Truyền kỳ đau đầu. Khi toàn bộ thân thể của hắn tiến vào, màu đỏ lại đậm lên, rất nhanh khôi phục lại như bình thường. Giống như chưa từng phát sinh chuyện gì. Nhìn từ bên ngoài thì vẫn là cánh cửa màu đỏ.

Đập vào mắt bọn họ là một thế giới đỏ đen.

Trong thế giới này, màu đen là những dãy núi cao, còn màu đỏ là dung nham. Trong không khí có mùi lưu hoàng, nói rõ đây là một địa phương hiểm ác.

-Đây là nơi nào?

Urey thì thào hỏi.

Tiếu Ân xem như là người có kinh nghiệm. Nhưng chính vì hắn đã có kinh nghiệm nên thấy cảnh sắc này hắn không thể liên tưởng nó với quốc gia của thần.

Chỉ có Rui Deshen, vị cường giả lâu đời này dường như đã nghe nói qua, hoặc đã đọc ở đâu về nội dung này, cho nên hắn bình tĩnh nói:

Quốc gia của thần, chúng ta đã đến quốc gia của một vị thần linh.

Tiếu Ân yên lặng quan sát bốn phía, đột nhiên nói:

-Các vị, dường như quốc gia của thần này không được vững chắc.

Hai người ngẩn ra, đồng thời ngưng thần nhìn xung quanh. Một lát sau, khuôn mặt của hai người lộ ra vẻ vui mừng.

Phạm vi của thế giới này không lớn. Bay lên không trung là dễ thấy điểm cực hạn. Đây là một mảnh đất hình vuông, chiều dài và rộng đạt tới mười dặm so với ở bên ngoài.

Trong thế giới này tràn ngập sương mù, cái gì cũng không nhìn thấy. Còn bên trong thế giới là cảnh tượng núi lửa phun trào.

Chỉ có điều, núi lửa và dung nham khiến người ta có cảm giác không phải là hình ảnh chính, ngược lại nó giống như một đám ô vuông đang được tổ hợp lại.

Nếu dùng kinh nghiệm đời trước của Tiếu Ân để giải thích thì chính là dùng những vật bất quy tắc tổ hợp lại, khiến cho người khác có cảm giác khô khốc và không cân xứng.

Hai người Urey liếc mắt nhìn Tiếu Ân, không ngờ lộ vẻ bội phục.

Vừa mới vào thế giới, trong thời gian ngắn đã phát hiện ra, năng lực quan sát của Tiếu Ân quá mạnh.

Kỳ thật, điều này không phải công lao của Tiếu Ân. Nếu không có Nhất Hào, hắn đừng mơ nhanh chóng tìm ra điều này.

-Ha ha, quả nhiên là một tên thần linh suy yếu. Không ngờ kết cấu của quốc gia chưa được thành lập hoàn toàn.

Rui Deshen hưng phấn nói:

-Trước kia tên thần linh này bị thương quá nặng. Ngay cả quốc gia cũng bị người khác phá hủy, cho tới bây giờ chưa khôi phục lại được. Chúng ta chỉ cần dùng toàn lực phá hủy quốc gia của thần. Chẳng khác nào phá hủy thần vực của hắn. Tên thần linh này sẽ không còn nguy hiểm nữa.

-Tốt, động thủ.

Tuy rằng ba người không phải hạng người lang sói, nhưng trong tình huống này cũng biết phan nặng nhẹ. Ba đạo ma pháp hùng mạnh hung hăng lao xuống dưới đập phá.

Chẳng qua bọn họ muốn thử mà thôi. Nhưng còn kh6ong chờ ba cái ma pháp tiếp xúc với phía dưới thì thấy dung nham ở dưới sôi trào lên, tỏa ra sóng nhiệt, xóa tan ba ma pháp tấn công.

Ba người Tiếu Ân cũng không nóng nảy. Bọn họ chỉ lẳng lặng nhìn biến hóa ở phía dưới. Dường như sớm đoán được biến hóa này.

Từ khi bọn họ tiến vào đây, liền cảm giác được có một cỗ lực lượng đang quan sát bọn họ. Đó là một cỗ lực lượng hùng mạnh, hơn nữa còn ẩn nấp bên trong thế giới, khiến người tak hông xác định rõ vị trí cụ thể. Dường như ở trong này, có vô số ánh mắt, giám thị cử động của bọn họ.

Bọn họ cũng biết, tiến vào lãnh địa của đối phương thì không bao giờ giấu được cảm giác của đối phương.

Tuy nhiên tên thần linh ở trong quốc gia của mình sẽ có ưu thế hùng mạnh. Hắn không hiện thân thì dù Tiếu Ân cũng không xác định được vị trí cụ thể của hắn.

Cho nên bọn họ chỉ có thể phóng thích ma pháp để dẫn rắn rời khỏi hang.

Ngươi không muốn đi ra, chúng ta sẽ bức ngươi ra. Dù sao, đánh nhau trong hoàn cảnh này thì thời gian càng dài người chịu thiệt chắc chắn là bên mình. Không bằng lôi tên thần linh đang âm thầm ẩn núp ở bên trong ra để đánh.

Quả nhiên khi bọn họ vừa động thủ, tên thần linh không kiềm chế được, liền ra tay.

Ba cột dung nham giống như ba con hỏa long bay trên không trung. Trên người đám hỏa long ẩn chứa lực lượng thần bí, giống như có một bàn tay vô hình ở phía sau khống chế.

Ba người Tiếu Ân dễ dàng cảm ứng được loại sức mạnh này. Còn không chờ cỗ lực lượng này ngưng tụ và bắn ra thì ba người đã ra tay trước.

Ba siêu cấp ma pháp hùng mạnh từ tay ba người phát ra, mỗi người chọn một con hỏa long. Dường như bọn họ muốn so bì với nhau.

Ma pháp của Rui Deshen tự nhiên là vô số điện quang và lửa. Chúng vòng quanh thân hỏa long, hỏa long càng lúc càng lớn lên. Cuối cùng còn chưa bay lên giữa không trung thì lung lay sắp ngã xuống giống như thể bị sốt rét.

Khuôn mặt của Rui Deshen lộ ra vẻ cười lạnh. Ngón tay của hắn lại bắn ra, một đạo điện quang hình liêm đao bắn vào trong thân thể hỏa long. Thân thể hỏa long lay động một chút, rốc cuộc vỡ tan. Trong không gian ngoài đám sướng mù ra thì không còn lưu lại chút gì nữa.

Thủ đoạn của Urey tuy không khoa trương như Rui Deshen nhưng cũng vô cùng hữu dụng. Hắn lấy ma pháp trượng ra, khi ma pháp trượng xuất hiện, xung quanh tràn ngập một cỗ hơi thở lạnh lẽo hùng mạnh. Ngay cả ở trong thế giới đỏ đen này, mọi người cũng rùng mình một cái.

Cầm ma pháp trượng Urey nhẹ nhàng vung lên, giống như đuổi một con ruồi, rất phóng khoáng tự nhiên.

Nhưng theo động tác đó, đột nhiên xung quanh ma pháp trượng xuất hiện một màn sương trắng. Phạm vi của đám sương trắng không lớn, cũng chỉ có đường kính khoảng ba thước, bao bọc lấy hỏa long ở phía trước.

Hỏa long và sương trắng tiếp xúc nhau trên không trung. Không có động tĩnh gì xảy ra, hỏa long "vù" một tiếng, xuyên qua màn sương trắng. Đôi bên không xung đột gì cả.

Nhưng mà sau khi tách ra, dung nham trên người hỏa long không ngừng bốc lên. Sau đó biến thành một băng long đỏ như mául.

Băng long dừng lại trên không trung vài giây, sau đó mất đi động tác ngã xuống dưới.

Khi nó tiếp xúc mặt đất, thân thể nó lập tức dâp nát, thi thể không còn hoàn chỉnh.

Trong lòng Tiếu Ân có chút hâm mộ. Xem ra bọn họ đã sớm chuẩn bị trước.

Tuy nhiên nhìn hỏa long ở trước mặt, trong lòng hắn có chút không yên. Hắn không có kinh nghiệm đối phó với thứ này. Nhưng khuôn mặt hắn không hề thay đổi, dường như xem thường hỏa long này.

Urey và Rui Deshen liếc mắt nhìn hắn, trong lòng bội phục.

Đối mặt với hỏa long do thần linh phóng thích ra, không ngờ hắn không có chút kích động, thậm chí còn không thèm quan tâm.

So sánh với hắn, hai người bọn họ có vẻ thiếu kiên nhẫn hơn.

Tất nhiên nếu để bọn họ biết sự đam chiêu trong lòng Tiếu Ân lúc này, chắc chắn bọn họ sẽ tức tới hộc máu mồm.

Rốt cuộc, Tiếu Ân ra tay.

Bởi vì căn bản không biết đối phó thế nào, cho nên Tiếu Ân lựa chọn biện pháp đơn giản nhất. Hắn phong thích lĩnh vực của mình ra ngoài.

Lĩnh vực lực lượng hùng mạnh giống như thái sơn áp đỉnh đè xuống hỏa long.

Con hỏa long cuối cùng dường như to hơn hai con trước ba phần, khí thế xông lên mạnh mẽ không đỡ được.

Nhưng hỏa long vừa chạm phải lĩnh vực của Tiếu Ân, dị biến lập tức xảy ra.

Nhìn qua thì hai cỗ khí thế tương đương với nhau nhưng khi va chạm với nhau, lập tức phân thắng bại.

Lực lượng lĩnh vực của Tiếu Ân như bức tường năng lượng kiên cố, chậm rãi đè hỏa long xuống.

Hơi thở của hỏa long vừa tiếp xúc với năng lượng lĩnh vực, lập tức trở nên tán loạn, như một con rắn nhỏ bị một chiếc xe lu mười tấn đè nát. Lập tức tan xương nát thịt, thậm chí không phát ra được tiếng giãy dụa nào.

Tiếu Ân âm thầm thở phào một hơi, hỏa long này không hùng mạnh như sự tưởng tượng của mình.

Nhưng hắn không biết, thấy cảnh này, trong lòng Urey và Rui Deshen đều sợ hãi, càng thêm kiêng kỵ lĩnh vực lực lượng của Tiếu Ân.

Tuy rằng vừa rồi nhìn qua thì bọn họ dễ dàng phá hủy hỏa long, nhưng đó là do bọn họ chuẩn bị trước, trước đó đã nghiên cứu nhiều lần, đối với năng lương hỏa thuộc tính đã có công tác chuẩn bị kỹ lưỡng. Nhưng rõ ràng Tiếu Ân chỉ tùy ý làm, nhưng kết quả lại thoải mái hơn bọn họ nhiều.

Bởi vậy có thể thấy được, lĩnh vực lực lượng quả hổ danh là lĩnh vực đứng đầu trong bốn đại lĩnh vực.

-Không tốt, mau nhìn

Đột nhiên sắc mặt của Tiếu Ân khẽ biến, kinh hô.

Rui Deshen và Urey nhìn xuống phía dưới, sắc mặt đều biến hóa.

Ở phía trước, những mảnh vỡ của hỏa long không bị dập tắt, ngược lại còn run lên, giống như có thêm sinh mạng.

Một lát sau, ba hỏa long lại ngưng tụ. Trên người chúng nó truyền ra những trận năng lượng dao động mãnh liệt, thậm chí trình độ dao động còn cao hơn lúc trước.

Sau đó, ba hỏa long lại phóng lên cao. Mỗi con chọn một người, có khí thế không chết không dừng.

Tiếu Ân bất động thanh sắc, vung tay lên. Lĩnh vực lực lượng của hắn lại đè xuống.

Lần này phạm vi lĩnh vực lực lượng của hắn được mở rộng, không chỉ ngăn hỏa long trước mặt mình còn ngăn cản hai hỏa long ở bên cạnh.

Lĩnh vực lực lượng khóa chặt ba hỏa long, hình thành ba cái cự trảo kẹp chặt thân hình ba hỏa long. Năng lực khống chế tinh chuẩn đến cực điểm, không hỏa long nào thoát khỏi sự nắm giữ của hắn.

Cứ như thế, ba hỏa long lơ lửng trên không trung, quanh người tràn ngập lĩnh vực lực lượng của Tiếu Ân, căn bản không thể nhúc nhích nổi.

Vẻ mặt của Rui Deshen ngưng trọng nói:

-Ta có tra qua trong lịch sử, nơi này là quốc gia của thần. Thần linh là chủ nhân của nơi này, ở trong này, lực lượng của hắn liên tục sinh ra, bất kể chúng ta có đánh nát hỏa long bao nhiêu lần, hắn cũng có thể ngưng lại.

Trong lòng Tiếu Ân kinh hãi, hỏi:

-Có biện pháp nào không?

-Hay là vận làm như trước

Khuôn mặt của Rui Deshen hiện lên vẻ dữ tợn:

-Chỉ cần phá vỡ quốc gia này, tất cả vấn đề sẽ được giải quyết.

Nói xong, Rui Deshen giơ tay lên, hai phân thân lập tức xuất hiện:

-Các ngươi kéo dài một lúc, ta sẽ phá vỡ quốc gia này.

Khi hắn nói xong, trên người lập tức tràn ngập năng lượng dao động hùng mạnh. Từng đạo năng lượng thần kỳ xuất hiện trên người hắn. Mặt khác, hai cái phân thân cũng không ngoại lệ. Trên người chúng nó tràn ngập năng lượng hùng mạnh hàng thật giá thật. Nếu không phải cả hai đều giống Rui Deshen thì bọn họ không tin chúng ta phân thân.

Chỉ một lát sau, ba cỗ năng lượng liên kết với nhau, nhanh chóng phát ra ngoài.

Sự tình kỳ dị xảy ra. Trong cảm ứng của Tiếu Ân. Vô số ô vuông trong quốc gia của thần hơi lay động một chút. Sau đó những khe hở trong ô vuông tỏa ra rất nhiều năng lượng không thuộc nơi này

Ở bên người Rui Deshen, Tiếu Ân có thể cảm ứng, quanh người hắn có một từ trường khổng lồ. Lực lượng ở bốn phía không ngừng tiến vào thân thể hắn. Đúng là do có lực hút khó tin này nên mới có thể hút năng lượng khác vào trong quốc gia của thần

Tất nhiên, điều này cũng liên quan tới chuyện quốc gia của thần chưa ổn định

Nếu nói quốc gia của thần mà Tiếu Ân gặp ở trong thế giới băng có kết cấu như căn nhà thì quốc gia của thần này chỉ giống như căn nhà cỏ. Nó giống như một tờ giấy, gặp một trận mưa là vỡ nát, sụp đổ

Năng lượng từ bên ngoài không ngừng tiến vào, khe hở trong ô vuông từ từ mở rộng ra, ngày càng có xu thế mạnh hơn

Tiếu Ân cũng nhìn ra, Rui Deshen không triệu tập lĩnh vực mưa gió lôi điện có phạm vi nhỏ như ở trên loạn thạch

Trên người Rui Deshen tỏa ra một cỗ năng lượng mênh mông. Cường độ năng lượng vượt xa dự đoán của Tiếu Ân. Trong nháy mắt, trong đầu hắn hiện lên một hình ảnh, đó là hình ảnh một lão ma pháp sư triệu hoán hỏa hệ cấm chú

Lập tức, Tiếu Ân minh bạch, vì sao Rui Deshen nói câu đó. Bởi vì hiện tại hắn đang chuẩn bị thi triển cấm chú

Trong các hệ ma pháp, cấm chú lôi điện có uy lực hùng mạnh nhất, Hơn nữa điều qua trọng nhất là Rui Deshen có hai phân thân. Tốc độ phóng thích cấm chú nhanh nhất trong ba người, cho nên hắn mới gánh vác trách nhiệm này

Tốc độ dung nham lưu chuyển ở phía dưới bắt đầu nhanh hơn. Điều này nói rõ, tên thần linh cũng cám nhận được áp lực to lớn từ cấm chú

Nếu thần linh ở trạng thái cường thịnh thì cấm chú của ngàn năm truyền kỳ không đủ uy lực để uy hiếp tới bọn họ. Nhưng tên thần linh đang trong thời kỳ suy yếu, hơn nữa quốc gia của thần còn trong thời kỳ tu sửa, nên có lẽ uy lực của cấm chú là một đòn trí mạng đối với hắn

Một tòa núi lửa to lớn ở phía dưới rốt cuộc nứt ra

Dung nham từ trong miệng núi lửa sôi trào, phàm là nơi dung nham chảy qua, những khe hở trong ô vuông giống như được vá lại. Cuối cùng cũng ổn định lại

Từ từ quốc gia của thần đang lung lay ổn định trở lại. Khuôn mặt của Rui Deshen trở nên khó coi

Trong không trung, gió mưa lôi điện chưa thành hình, thậm chí chỉ mới ngưng tụ chưa được một phần mười

Sau đó, hắn đột nhiên phát hiện mình không hấp thu nguyên tố ma pháp từ bên ngoài nữa. Tình huống này không bao giờ phát sinh ở ngoài, nhưng ở trong này, trong quốc gia của thần lại xuất hiện

Urey nghiêm túc hỏi:

- Thế nào?

Rui Deshen âm thầm nguyền rủa một câu nói:

- Không tốt, năng lượng không đủ, căn bản không đạt tới yêu cầu của cấm chú

Vẻ mặt của Urey âm trầm bất định, rốt cuộc nói:

- Ngươi chỉ để ý tới việc triệu hoán cấm chú, còn lại giao cho chúng ta

Nghe hắn nói, Rui Deshen chỉ lên tiếng đáp ứng. Sau đó trên người Rui Deshen lại xuất hiện một cỗ năng lượng. Trong nháy mắt, lực hút quanh người hắn được đề cao lên một bậc. Những khe hở trong ô vuông lại động đậy

Urey nhìn Tiếu Ân nói:

- Tiếu Ân, tận lực đánh đi, chúng ta phải khiến quốc gia này dao động, nếu không không thể phá hủy được nó

Miệng hắn thì nói nhưng động tác không chậm tí nào. Ma pháp trượng trong tay không ngừng lay động, một cỗ sương trắng mãnh liệt bay xuống phía dưới

Đoàn sương trắng này ấn chứa năng lượng thuộc tính băng hùng mạnh, một khi chạm phải nơi nào, nơi đó lập tức biến thành một thế giới băng màu trắng. Nhưng thế giới băng không duy trì được lâu, chỉ duy trì được một lúc đã bị dung nham xóa đi

Nhưng Tiếu Ân nhạy cảm phát hiện, những nơi mà Urey công kích đều là những ô vuông. Một khi bị đóng băng, lập tức xuất hiện khe nứt lớn. Đồng thời năng lượng từ ngoài đột nhiên tuôn vào, hội tụ vào trong lôi điện mưa gió của Rui Deshen

Cho dù bị dung nhan phá tan thì lỗ hổng đó cũng khó tu sửa lại được luôn. Năng lượng dung nham không ngừng tiến vào để tu bổ

Trong lòng hắn thầm than: mọi người đều nói phá dễ, sửa khó. Xem ra rất đúng với trường hợp này

Chỉ có điều dù sao chỉ có một mình Urey, tuy tốc độ lay động ma pháp trượng của hắn không chậm nhưng đối với hỏa thế giới tràn ngập màu đỏ lại rất nhỏ bé, không hề đáng kể

Nhẹ nhàng thở dài, Tiếu Ân biết, trong tình huống này, không dốc toàn lực thì không được

Hai tay của hắn hơi nắm chặt lại. Hỏa long bị kiềm chế trên không trung, bất ngờ bị ép nát. Tiếu Ân không vì vậy mà bỏ qua, ngược lại còn sử dụng khí lực lớn hơn, cho tới khi toàn bộ mảnh vỡ biến thành hư vô, mới cảm thấy mỹ mãn, thu hồi lại linh vực của mình

Sau đó, quanh người hắn xuất hiện một cỗ khí thế khổng lồ. Cỗ khí thế đó mãnh liệt không kém cấm chú do Rui Deshen thi triển

Trong lòng Urey và Rui Deshen đồng thời thất kinh, chẳng lẽ Tiếu Ân cũng định phóng cấm chú

Thật không biết sức mạnh của lực lượng lĩnh vực sẽ phát ra cấm chú có uy lực như thế nào. Chỉ có điều, trước mắt đang ở trong quốc gia của người ta, ngay cả nguyên tố ma pháp dùng để ngưng tụ cấm chú cũng không điều động được thì hắn sẽ phóng thích cấm chú như thế nào?

Ngay khi hai người đang kinh dị thì cảm ứng được sự biến hóa mãnh liệt quanh người Tiếu Ân

Vô số điểm năng lượng từ người hắn tuôn ra. Những năng lượng đó ngưng tụ bên người hắn, cuối cùng trở thành hơn một ngàn cây búa to lớn

Trong mắt hai người Urey lộ vẻ sợ hãi, bọn họ có thể cảm ứng được năng lượng hùng mạnh trong mỗi cây búa. Cường độ năng lượng không hề thua kém đoàn sương trắng do Urey khổ cực tạo ra

Tiếu Ân cười, hét lớn một tiếng, những chiếc búa màu bạc quanh người hắn giống như tia chớp, hung hăng đập về bốn phía

Dưới sự khống chế của Nhất Hào, mỗi cái búa đều đập vào nơi yếu nhất trong mỗi ô vuông

Hơn nữa chuyện đáng sợ nhất là những chiếc búa đó đập xuống cùng một lúc. Tức là trong cùng một thời gian, toàn bộ quốc gia bị hơn một ngàn chiếc búa đập xuống

Vô số thanh âm long trời lở đất vang lên. Dưới đả kích của hơn một ngàn chiếc búa, toàn bộ quốc gia bắt đầu dao động kịch liệt

Kỳ thật cường độ công kích này không đủ để phá hủy toàn bộ quốc gia của thần. Nếu là lúc khác thì chắc chắn không có kết quả này

Nhưng dưới năng lực tính toán xuất sắc của Nhất Hào, mỗi một nhát búa đều đập xuống chỗ mấu chốt. Đối với quốc gia đã bị thương tổn, tự nhiên thu được hiệu quả vô cùng to lớn

Cùng một lực quyền, đánh vào bả vai một người làm sao hơn được đánh vào đan điền. Trình độ thương tổn cũng hoàn toàn khác nhau

Chịu một kích mãnh liệt này, toàn bộ quốc gia bắt đầu vỡ nát

Năng lượng ở bên ngoài điên cuồng chảy vào. Lôi điện, mưa gió trên đầu Rui Deshen ngày càng được mở rộng. Hắn có cảm giác, quốc gia của thần không còn phong tỏa được năng lượng bên ngoài nữa

Bởi vậy có thể thấy được, một kích của Tiếu Ân khiến quốc gia của thần chịu thương tổn lớn tới cỡ nào

Một tiếng quát lớn từ miệng núi lửa truyền ra, giống như dã thú bị thương, tràn ngập nguy hiểm và hung bạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện