Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 6 - Chương 61: Tinh thần lập uy



-William, ta cần kinh nghiệm của ngươi.

Tiếu Ân thản nhiên:

-Ngươi mang theo Liệt Duy và Thi Thụy Đức ba năm, theo ngươi đi khắp các thành thị giao dịch một lần, chỉ cho bọn hắn tất cả quy củ của thương nhân ma pháp trong vũ trụ. Chỉ cần ngươi đáp ứng, thì viên thần lực kết tinh này là của ngươi. Hơn nữa, sau ba năm về, ta còn cho ngươi một viên nữa.

Cổ họng William giật thon thót, ánh mắt gắt gao chằm chằm nhìn vào viên thần lực kết tinh trong tay Tiếu Ân.

Đây chính là chuyện tốt từ trên trời rơi xuống. Đừng nói ba năm, cho dù là mười năm hắn cũng sẽ không do dự mà đáp ứng.

Dù sao, một viên thần lực kết tinh tương đương với một vật phẩm siêu cấp. Mà loại vật phẩm này không phải tử kim thạch có thể đổi được. Một khi nghĩ đến mình sau ba năm đã có được hai vật phẩm siêu cấp, hắn không thể che dấu được kích động mãnh liệt trong lòng.

-Tiếu Ân các ha, ngài là người khẳng khái độc nhất vô nhị mà ta đã từng gặp. William hèn mọn vô cùng nguyện ý vì ngài mà tận sức.

Tiếu Ân mỉm cười, đưa thần lực kết tinh qua, sau đó xuất ra một vật phẩm không gian đưa cho Liệt Duy.

Sau khi nhận được, Liệt Duy không chút do dự dùng lực lượng tinh thần đảo qua, không khỏi kinh hô một tiếng:

-Tiếu Ân các hạ, đó là tử kim thạch?

-Ở đây có ba nghìn tử kim thạch, là lộ phí cho các ngươi đi giao du các thành thị giao dịch.

Tiê Ân bình tĩnh nói:

-Không cần hoang phí, cũng không cần keo kiệt, hết thảy biểu hiện bình thường một chút. Ta không hy vọng các ngươi thu hút sự chú ý của người khác.

Liệt Duy lập tức khom người:

-Vâng. Chúng ta minh bạch.

-Sau nửa tháng, ta sẽ cùng đồng hành với các ngươi. Trước hết đưa bọn ngươi đến chỗ thành thị giao dịch, sau đó chúng ta liền chia tay.

Tiếu Ân đứng lên, tay cầm hai sợi tóc và khéo léo dựng lên một trận đồ ma pháp

-Ta đã sửa chữa, các ngươi có thể thông qua trận đồ trực tiếp nói chuyện với ta.

-Vâng. Tiếu Ân các hạ.

Liệt Duy và Thi Thụy Đức lập tức đứng lên, cung kính tiếp nhận.

William ở một bên cực kỳ hâm mộ, có Tiếu Ân này làm chỗ dựa vững chắc, nguồn tài chính của bọn họ khẳng định là không thiếu được. Làm một thương nhân ma pháp, còn có cái gì đáng giá hơn nữa.

Nhưng trong lòng Liệt Duy lại có ý nghĩ bất đồng. Hắn hạ quyết tâm, nhất định phải khiến Tiếu Ân nhìn mình bằng con mắt khác xưa, sau này sẽ trở thành một trong những pháp sư tâm phúc của hắn.

Thoáng qua đã hết nửa tháng, mọi thứ đều bình thường.

Tiếu Ân cũng không nói kinh nghiệm lần đầu xuất hành này với ai, ngay cả đám người Kim cũng bị hắn hạ lệnh cấm khẩu. William đương nhiên rõ ràng, đánh chết cũng sẽ không nói chuyện của Tiếu Ân và Dick ra.

Khi Tiếu Ân đem theo ba người William rời đi, cũng không ai biết hắn lại vào trong vũ trụ.

Vô Danh tất nhiên không đồng hành cùng đám người Tiếu Ân. Thực ra, từ sau khi giao cho hắn mảnh vỡ thần cách, người này liền biến mất luôn không thấy.

Nếu không phải Tiếu Ân đã biết lai lịch của hắn, còn thực sự nghĩ hắn đã mang theo tang vật chạy trốn.

Giữa truyền tống trận sáng lên hào quang, mấy người bọn họ tiến vào trong thông đạo truyền tống.

Khi truyền tống trận còn chưa vận chuyển, ba người William cũng đã chủ động mặc thêm cho mình vòng bảo hộ ma pháp, trên đầu ba người bọn họ còn có một cái áo choàng thật to, đúng là cái áo choàng phòng hộ truyền tống trận mà Tiếu Ân nhìn trúng ngay từ lần đầu tiên.

Tu vi ba người bọn họ không đủ, Liệt Duy và Thi Thụy Đức mặc dù có tiến bộ nhảy vọt, nhưng khoảng cách tới đại ma pháp sư vẫn còn một chút, tất nhiên không chịu được áp lực của truyền tống trận cấp tinh cầu, chỉ có thêm vào cho mình vòng bảo hộ, lại cả áo choàng hai lần bảo vệ, mới có thể dễ dàng chống lại được.

Hào quang hiện lên, ba người đã xuất hiện ở một nơi giao dịch rất xa, Tiếu Ân cùng bọn họ tiến vào thành thị giao dịch này, sau đó chia tay, theo một chỗ khác của thành thị truyền tống trận đến thành bang Narnia.

Còn về phần ba người Liệt Duy, sẽ bắt đầu giữa vũ trụ, và phải dần làm quen với con người đặc sản các nơi. Đây là một công tác lớn, tuy nhiên Liệt Duy vẫn tràn đầy tin tưởng.

Tiếu Ân rời đi một mình, cũng đơn giản hơn. Cẩn thận tiến hành vài lần truyền tống, xác định không có khả năng có người truy tung được hắn, cuối cùng hắn đi tới Narnia thành bang, tìm Dick.

---------------------

Trong vũ trụ, các thành thị có công năng giao dịch nhiều đếm không xuể, một số trong đó có được tiếng vang hàng đầu, được cho là nổi bật.

Narnia thành bang tuy là một trong ba nơi giao dịch lớn nhất của người Queen, nhưng trong cả vũ trụ, căn bản cũng không đáng kệ, cho nên lúc này, khi trên trăm vạn thành thị liên hợp giao dịch, tất nhiên cũng không thể an bài trong Narnia thành bang.

Thực ra, có thể có tư cách chiếm một chỗ trong hội đấu giá này cũng được xem không phải hạng người vô danh. Đại hội đấu giá được xưng là liên hợp trăm vạn nơi giao dịch này, còn rất nhiều thành thị nhỏ đều không thể được tham gia như ý nguyện.

Mà người Queen có thể giữ được hai chỗ trong đó, cũng có thể nói là câu hỏi rất rõ ràng.

Còn về tinh cầu của Tiếu Ân, nói lời không dễ nghe, ngay cả tư cách thành lập một thành thị giao dịch bọn họ cũng không có.

Thành thị được tổ chức lần này là một thành thị lớn nhất của gia tộc Phong Linh.

Đương nhiên, trong thành phố này cũng không có bộ tộc Nguyệt Tinh Linh, mà từ hơn mười bộ lạc tinh linh khác nhau tạo thành một thành phố lớn, cũng là một cửa lớn của gia tộc Phong Linh bên ngoài.

Để buổi đấu giá thuận lợi tiến hành, toàn bộ thành thị đã sớm được bọn họ thiết kế lại.

Mấy trăm cây đại thụ ngất trời được cố ý vun lên, vay quanh một đài cao rộng mấy trăm thước vuông.

Đại thụ cao ngất tận mây, ngẩng đầu nhìn lên như liên miên không dứt kéo dài chừng hơn mười dặm xa.

Bởi vậy, có thể thấy được, đại thụ đó lớn đến bao nhiêu.

Nếu không có gia tộc Phong Linh, chỉ sợ cũng không có tộc thứ hai có thể có được thủ pháp lớn như thế.

Mỗi chỗ đại thụ giao nhau đều có một cái phòng nhỏ, trong từng phòng có thê chứa nhiều nhất khoảng ba người. Trong khoảng hơn mười dặm giữa các đại thụ, ở mỗi vị trí đều sắp đặt hơn một ngàn phòng như vậy.

Nếu không phải Tiếu Ân tận mắt nhìn thấy, thế nào cũng không tưởng tượng nổi khung cảnh hoàng tráng đến thế nào.

Từ trên trời nhìn xuống, chỉ là một khoảng cây vô biên vô hạn, chúng rực rỡ, sáng bóng lên, khiến cho người ta cảm thấy ổn định và rõ ràng, nhan sắc mộc mạc mà ảm đạm kia không ngờ lại có được khí tức tráng lệ như vậy.

Sau khi Tiếu Ân và Dick vào trong một gian phòng cách đài cao hơn mười dặm, cả hai đều tán thưởng không ngừng bài trí và trang hoàng nơi đây.

Trước cửa chính có một lan can xi măng hình lọ hoa và một hàng cột dài ngăn to nhỏ giống hệt nhau, trên mỗi cột có một quả cầu đen, trên đó không ngờ có khắc đồ án tinh tế. Tuy Tiếu Ân cũng không hiểu trên đó khắc cái gì, nhưng không thể nào phủ nhận, nơi này quả thực xa hoa.

Về kỹ năng của bộ tộc tinh linh lại một lần nữa khiến cho Tiếu Ân giật mình. Sau khi đi thăm quanh phòng, Dick lấy từ trong góc ra một bình rượu trái cây, nói:

-Đây đều là của gia tộc Phong Linh cấp. Rượu trái cây của bọn họ đều rất nổi tiếng. Lúc này không ngờ đúng là quá mức tự nhiên như thế.

Tiếu Ân nghe ra giọng của hắn mờ mịt vị chua, không khỏi buồn cười.

Nhìn quanh một chút, hắn cảm khái:

-Không ngờ có nhiều phòng như vậy, chỉ sợ phải lên đến con số hàng ngàn vạn.

Dick thở dài:

-Trăm vạn thành thị đạt được tư cách tham gia, mỗi thành thị đều có mười đề cử, đã lên đến con số ngàn vạn. Hơn nữa, còn có khách mời của gia tộc Phong Linh, còn có các chủng tộc có quan hệ chặt chẽ với họ đều phái người tham gia. Nếu không tới mười một triệu, khẳng định không đúng.

Khóe miệng Tiếu Ân hơi giật giật, đông người như thế, bảo sao cần không gian rộng lớn như vậy. Nếu những cây đại thụ đó không cao hơn nhiều lần so với các đại thụ chọc trời, chỉ sợ nơi này nhất định không đủ để an trí đông người như thế.

Dick cười khổ:

-Narnia thành bang chúng ta cũng chưa có một lần được mở mang mặt mũi trong hội đấu giá, nên lúc này xếp hạng càng thấp.

Tiếu Ân kinh ngạc nhìn, chỉ nghe hắn nói tiếp:

-So sánh các vị trí chúng ta được an bài, nếu là ma pháp sư bình thường, cho dù có ưng nhãn thuật cũng đừng mơ thấy rõ ràng những gì trên đài cao. Ngay cả vị trí được an bài cũng có thâm ý sâu sắc, hẳn là dựa theo phân chia thực lực các thành thị giao dịch.

Có điều nhìn căn phòng mà mình và Dick đang ngồi gần như đã là cuối cùng. Như vậy vị trí của Narnia thành bang ở đây có thể hình dung ra được rồi.

-Dick tiên sinh, ta tin chắc, lần sau ngài tới hẳn là có thể ngồi ở căn phòng phía trước.

Tiếu Ân cười nhạt.

Trên mặt Dick có chút thoải mái hơn, nói tự đáy lòng:

-Chỉ hy vọng như thế.

Thực ra trong lòng Tiếu Ân cũng rõ ràng, Dick giới thiệu hội đấu giá này với hắn tỉ mỉ như thế, không tiếc dâng lên một trong mười vị trí trong danh sách quý kia, còn không kể thân phận tự mình đưa đi, chỉ có một mục đích, là hy vọng Tiếu Ân toàn lực ra tay trong hội đấu giá này, phát dương danh khí gia tộc Narnia.

Nếu không, chẳng lẽ hắn thật ăn no rửng mỡ, hoặc hồ đồ nhìn trúng Tiếu Ân? Đó chẳng qua là lời nói vô căn cứ thôi.

Không có lợi ích thỏa đáng, không ai nguyện ý lãng phí thời gian và tiền tài.

Bên cạnh, Dick nao nao, lấy ra một tấm thiết bài từ trong người, nói mấy câu, nhíu mày, hoài nghi nhìn thoáng qua:

-Tiếu Ân các hạ, không biết ngài có biết Roosevelt hay không? Một tiểu hài tử có cảnh giới đại ma pháp sư, phụ tá của Vincenzo.

Tiếu Ân ngẩn ra, sau đó từ trong lòng dâng lên vui sướng. Đây là niềm vui xuất phát từ nội tâm, không có một chút kệch cỡm làm bộ.

Lập tức hắn chen ngang:

-Biết. Đương nhiên là biết. Đầu là bạn cũ. Hắn đang ở đâu?

Sắc mặt Dick cổ quái:

-Hắn là phụ tá của Vincenzo, hình như là hậu bối của Vincenzo, nghe nói ngài tới đây nên muốn tới bái kiến.

Tiếu Ân không hiểu, cười:

-Hắn nếu đã đến đây thì còn bái kiến cái gì nữa? Phòng chúng ta không phải có thể cho ba người ngồi sao? Kể cả hắn tới nữa cũng tốt.

Sắc mặt Dick lại càng thêm cổ quái, hắn do dự một chút, cười khổ:

-Được, sẽ làm theo ý ngài.

Thực ra trong lòng Dick cũng mất hứng. Dù sao hắn và Tiếu Ân cũng là những nhân vật cấp truyền kỳ, mà Roosevelt chẳng qua chỉ là một đại ma pháp sư, khoảng cách thực lực quả thật là quá xa.

Tuy hắn cũng từng nghe qua tên Roosevelt, biết hắn đã qua được cái nơi vùng đất tử vong được gọi là chắc chắn sẽ chết kia, là một trong những người đứng đầu có hy vọng thăng tiến lên Ngàn năm Truyền kỳ nhất. Nhưng đối với nhóm Ngàn năm Truyền kỳ lâu đời, trừ phi là thực lực của ngươi có thể sánh ngang với bọn họ, nếu không họ cũng không thèm nhìn đến nửa con mắt.

Cho nên, nếu không có biểu hiện hứng trí bừng bừng của Tiếu Ân, hắn quả thật có chút không muốn đáp ứng.

Một lát sau, Roosevelt lập tức vào phòng. Hắn đã thay đổi, thần thái cũng thêm vài phần phấn chấn, khí tức ma pháp trên người cực kỳ nồng đậm, rõ ràng là vừa mới tiến giai mà không thể khống chế hoàn toàn.

Tiếu Ân cười ha hả đứng lên, đi tới Roosevelt, ôm hắn một cái.

Dick đứng xem một bên mà trợn mắt há mồm, một Ngàn năm Truyền kỳ chủ động ôm một đại ma pháp sư? Việc này đến tột cùng là hắn nhìn không sai chứ? Hay thế đạo đã thay đổi?

-Tiếu Ân, thật là ngươi?

Roosevelt kích động.

Tiếu Ân gật mạnh đầu:

-Đúng vậy, là ta. Ta đã đi trước một bước, các ngươi cần phải cố lên đó.

Roosevelt cười khổ một tiếng:

-Bất kể ta cố thế nào cũng không có được khả năng siêu việt của ngươi.

Dừng một lát, hắn hừ dài

-Lúc trước chúng ta đã biết, người đầu tiên trở thành ma đạo sĩ khẳng định là ngươi.

Dick càng nghe càng hồ đồ, hừ lạnh một tiếng.

Roosevelt lập tức khẽ biến sắc, giãy khỏi cái ôm của Tiếu Ân, đi tới trước mặt Dick, cúi thấp thắt lưng, đầu gần như chạm xuống mặt bàn.

-Dick Thái thượng, Roosevelt gặp được bạn cũ, nhất thời say sưa xin ngài thứ lỗi.

Nhìn động tác cẩn thận và vẻ mặt kinh sợ của Roosevelt, Tiếu Ân khẽ cau mày, dường như cũng bao phủ một tầng sương mỏng.

Dick thầm rùng mình, vội vung tay lên, Roosevelt lập tức dù không muốn nhưng cũng bị Tiếu Ân kéo ngồi xuống.

-Ngươi và Tiếu Ân tiên sinh đã sớm quen nhau?

Dick hỏi như tùy ý.

Roosevelt ngẩn ra, hồ nghi nhìn Tiếu Ân, cao thủ này được tất cả người Queen coi như lão tổ tông, vì sao lại khách khí với Tiếu Ân như vậy?

Tuy trong lòng nghi hoặc, nhưng miệng cũng không dám chậm trễ, vội vàng đáp:

-Vâng. Ta và Tiếu Ân tiên sinh đã gặp nhau một lần bảy năm trước.

Dick kinh dị, chẳng qua chỉ mới gặp một lần, hai người đã hòa hợp như thế. Đây là một chuyện phi thường hiếm thấy.

-Các ngươi chỉ gặp qua có một lần?

-Vâng. Không dám lừa gạt ngài, ta và Tiếu Ân quả thực mới gặp một lần ở khe nứt thời không (thời gian và không gian).

Roosevelt chỉ thiếu mỗi chỉ lên trời mà thề.

Miệng Dick chậm chậm hé ra, cổ họng rung rung:

-Khe nứt thời không? Là một lần bảy năm trước sao?

-Phải.

Roosevelt thầm nghĩ, không phải là một lần bảy năm trước, chẳng lẽ là một ngàn lẻ bảy năm trước chắc? Tuy nhiên thực lực hai bên chênh lệch quá xa, hắn nhiều nhất cũng chỉ dám nghĩ trong lòng thôi, tuyệt đô không dám nói ra.

Dường như cuối cùng, Dick cũng định thần được, quay sang Tiếu Ân, khó tin hỏi:

-Tiếu Ân tiên sinh, xin ngài thứ cho ta vô lễ. Năm nay chẳng lẽ ngài còn chưa đến sau mươi tuổi sao?

Tiếu Ân cười mà không đáp, Roosevelt trả lời thay:

-Năm ấy Tiếu Ân mới có hai mươi hai, hiện giờ còn không đến ba mươi đâu.

Hắn dùng một giọng điệu hâm mộ

-Không đến ba mười đã trở thành một trong các ma đạo sĩ, trách không được ngài được lão nhân gia coi trọng.

Khuôn mặt già nua của Dick đỏ lên một chút, hắn như cười như không nói:

-Roosevelt, ngươi cho rằng Tiếu Ân là một ma đạo sĩ sao?

-Phải.

Roosevelt có chút cảm thán

-Tuy lúc trước chúng ta đã tin tưởng, Tiếu Ân khẳng định sẽ là một ma đạo sĩ tiến giai sớm nhất, nhưng chỉ mất bảy năm đã tiến giai thành công, tốc độ này cũng thật sự là quá nhanh.

Tiếu Ân vẫn cứ tươi cười sáng láng như trước, dường như không có ý muốn sửa lại sự hiểu lầm của hắn.

Dick tức giận hừ một tiếng:

-Roosevelt, Tiếu Ân có năm đệ tử, ngươi có biết không?

-Biết. Năm đệ tử của hắn cũng là những bằng hữu tốt nhất của ta. Hai vị trong số đó thiên phú trác tuyệt, phỏng chừng giờ phút này cũng có thể không kém ta bao nhiêu.

Trên mặt Roosevelt cuối cùng cũng có một tia đắc ý. Trong vài năm gần đây hắn vẫn cần tu khổ luyện, không một ngày có gan thả lỏng, chỉ trong bảy năm ngắn ngủi chẳng những tiến giai thành công đại ma pháp sư, hơn nữa còn là cấp bậc Ngũ tinh. Đây tuyệt đối là chuyện đáng ngưỡng mộ.

Nhưng Dick khẽ lắc đầu:

-Roosevelt, năm người bạn tốt kia của ngươi hiện giờ đều đã tiến giai thành công thành ma đạo sĩ.

Vẻ tươi cười trên mặt Roosevelt đã hoàn toàn cứng ngắt. Hắn ngây ngốc nhìn Tiếu Ân, chỉ thấy hắn hơi gật đầu một cái chắc chắn.

Ánh mắt mờ mịt của Roosevelt cũng thu lại, thay vào đó là cười khổ:

-Ta còn tưởng rằng mình tiến bộ nhanh nhất rồi, không thể tưởng tượng được còn xa không bằng bọn Kim và Đức Lỗ Phu. Ôi, thật sự là hổ thẹn!

Tiếu Ân mở miệng muốn an ủi vài câu, nhưng không biết nói thế nào. Dù sao hắn cũng không hiểu chuyện này, hơn nữa, bất kể là kiếp trước hay kiếp này dường như cũng không có kinh nghiệm tương tự.

Tuy nhiên, Roosevelt điều tiết cảm xúc phi thường tốt, chỉ là uể oải trong chốc lát, đã dũng cảm ngẩng đầu lên hỏi:

-Tiếu Ân, bọn họ đều đã tiến giai ma đạo sĩ, thế còn ngươi? Sẽ không kém hơn bọn họ chứ?

Tiếu Ân hơi cười cười:

-Roosevelt, ta hiện tại cũng không khác Dick tiên sinh lắm.

Đôi mắt Roosevelt lại càng trợn tròn hơn, ánh mắt ngây ra nhìn Tiếu Ân, thật lâu không thể thoát khỏi tình trạng này.

-Ngươi, không, ngài là Ngàn năm Truyền kỳ?

Thật lâu sau Roosevelt mới hỏi nổi.

Lần trước sau khi từ biệt, gần như mọi người đều bị biểu hiện của Tiếu Ân kích thích, nên hiệu quả tu luyện của họ đều rất không tồi, trong lòng một số người cũng có hùng tâm tráng trí muốn đuổi thành ma đạo sĩ trước Tiếu Ân.

Nhưng gặp hắn rồi, biết thực lực của hắn rồi, Roosevelt không còn tâm tư gì khác nữa.

Tiếu Ân vỗ nhẹ lên tay hắn:

-Roosevelt, bất kể ta là người thế nào, cũng vẫn là Tiếu Ân trước kia ngươi quen. Nếu ngươi còn câu thúc, chúng ta thực sự không phải là bằng hữu.

Roosevelt cúi đầu, chỉ cảm thấy trong lòng trào dâng, vội vàng áp chế cảm giác kỳ lạ này:

-Đúng. Ta hiểu.

Thực ra bất kê là Tiếu Ân hay Roosevelt đều hiểu được, chênh lệch thực lực của hai bên càng lớn, cái gọi là bằng hữu này khẳng định càng có nguy cơ tan thành mây khói. Người đi một khắc trà đã lạnh.

Nếu Roosevelt thực sự muốn trở thành bằng hữu của Tiếu Ân, thì hắn chỉ có tìm hết mọi biện pháp tiếp tục nâng cao, như vậy mới có thể đuổi kịp bước chân của Tiếu Ân. Đương nhiên, điều kiện đầu tiên là Tiếu Ân phải dừng lại, nếu hắn không ngừng tiến bộ, thì chênh lệch giữa bọn họ vĩnh viễn sẽ không có ngày được rút ngắn.

Dick vỗ tay một cái:

-Bắt đầu đấu giá rồi.

Ngay khi Tiếu Ân định dùng ưng nhãn thuật, đã thấy Dick vỗ lên mặt bàn, một quả cầu thủy tinh trong suốt lập tức xuất hiện trên mặt bàn.

-Đây là sắp xếp tốt thứ hai của gia tộc Phong Linh, trên đó có thể ghi lại được rất rõ ràng tất cả phát sinh trên đài cao, và truyền tin với tốc độ đồng bộ. Nếu không, nếu vì khoảng cách xa mà người đằng sau không thấy được mặt hàng đấu giá, chẳng phải là thiếu rất nhiều lạc thú cạnh tranh sao!

Tiếu Ân quét một chút lực lượng tinh thần:

-Chỉ là thấy hình ảnh thôi, chúng ta thậm chí còn không phân hình được.

Dick liên tục lắc đầu:

-Sử dụng tinh thần ý thức quét hình vật phẩm đương nhiên có thể, nhưng đối với vật phẩm đặc biệt này, nên cẩn thận một chút. Nếu vì thế mà gây ra hiểu lầm không cần thiết mới thực sự oan uổng - Sau đó hắn nhẹ nhẹ sờ lên quả cầu thủy tinh - Một khi bắt đầu đấu giá, chỉ cần viết giá ngươi muốn trả lên thủy tinh cầu, người chủ trì sẽ biết được. Cực kỳ tiện lợi.

Tiếu Ân nhẹ gật đầu, không hỏi nữa, tập trung chú ý tới đài cao thật lớn hiện lên trên quả cầu thủy tinh.

Lúc này, một vị tinh linh trung niên đi lên, khuôn mặt anh tuấn mà thành thục, quanh thân có năng lượng dao động tương đương với cao thủ Cửu tinh.

Đi tới giữa đài cao, hắn cung tay một vòng với tất cả, sau đó vung tay lên, một vị nữ tinh linh xinh đẹp tay cầm một hộp gỗ hình chữ nhật đi lên đứng cạnh hắn.

Tinh linh trung niên kia mở hộp gỗ ra, lập tức lộ ra một cay ma pháp trượng đen tỏa sáng.

Cả ma pháp trượng dài khoảng bốn mươi phân, nhưng tạo hình theo kiểu cổ, rất khác biệt. Chỉ có điều, vì cách quá xa, hơn nữa Dick cũng đã có cảnh cáo qua, nên Tiếu Ân cũng không dùng lực lượng tinh thần dò xét.

Tuy nhiên, một loạt âm thanh vang dội vang lên từ giữa cây, giới thiệu toàn bọ lai lịch của ma pháp trượng này.

-Các vị, cây ma pháp trượng này chính là pháp trượng tùy thân của Ngụy thần năm triệu năm trước truyền lại.

Tinh linh trung niên nâng hộp gỗ lên, tiếng nói của hắn nhờ hiệu quả ma pháp đặc biệt truyền khắp mọi ngõ ngách.

-Trên ma pháp trượng này có phong ấn một siêu cường cấm chú tâm huyết của Delphi các hạ mà ngài đã dựa vào để thành danh. Hơn nữa, chỉ cần là ma đạo sĩ Cửu tinh là có thể sử dụng. Ma pháp trượng này bất kể là năm đó hay hiện tại, hoàn toàn xứng đáng được gọi là một trong các thần khí.

Mí mắt Tiếu Ân nhảy vài cái, một ma pháp trượng, không ngờ có thể phong ấn một cấm chú? Thực quá khoa trương đi.

Sau khi tinh linh trung niên kia giới thiệu xong, đưa ma pháp trượng lại cho nữ tinh linh, cao giọng:

-Ma pháp trượng của Delphi giá khởi điểm là mười khắc thần lực kết tinh. Mời các vị ra giá đi.

Tiếu Ân ngẩn ra:

-Mười khắc thần lực kết tinh?

-Đúng.

Dick nhíu mày:

-Mười khắc thần lực kết tinh quả thật không tính rẻ. Giá trị đề thăng không gian của cây ma pháp trượng này đã không còn quá lớn.

Tiếu Ân kinh ngạc nhìn hắn:

-Dick tiên sinh, đây là một cây ma pháp trượng có phong ấn một cấm chú đó.

Dick khẽ mỉm cười:

-Cấm chú phong ấn thì sao? Chẳng lẽ chúng ta không thể phóng ra sao? Cái ma pháp trượng này thực ra chỉ thích hợp nhất cho ma pháp sư Cửu tinh sử dụng. Đối với chúng ta mà nói, thứ này kỳ thật có chút vô tác dụng.

Suy xét một lúc, Tiếu Ân không thể không thừa nhận vị lão nhân này nói phi thường có lý. Chỉ có điều ma pháp trượngn ày không cho các cao thủ khác cao cấp hơn sử dụng, nhưng đối với ma đạo sĩ Cửu tinh, không thể nghi ngờ là phương pháp bảo mệnh tốt nhất.

Chỉ có điều, ma pháp sư Cửu tinh nếu không có hậu phương, muốn bỏ ra mười khắc thần lực kết tinh trở lên, không khác gì nói si nói mộng mà thôi.

Quả nhiên, không có mấy người ra giá cho ma pháp trượng này. Sau nửa ngày, vị trung niên tinh linh kia mới báo giá tổng cộng năm lần. Hơn nữa mỗi lần tăng giá cũng chỉ tăng thêm một khắc thần lực kết tinh mà thôi.

Tinh linh trung niên đã cao giọng báo giá lần thứ hai, nếu sau lần thứ ba không có người nào tăng giá nữa, cái ma pháp trượng này sẽ thuộc về người kia.

Suy xét một lát, cuối cùng Tiếu Ân lặng lẽ viết lên trên quả cầu thủy tinh con số mười sáu.

Dick và Roosevelt đồng thời cùng nhìn hắn một cách kinh ngạc. Dick không hiểu vì sao Tiếu Ân đột nhiên lại thấy hứng thú với thứ này, còn Roosevelt lại càng kinh ngạc hơn, không thể tưởng tượng được trong tay Tiếu Ân lại có nhiều thần lực kết tinh như vậy.

Gần như ngay sau khi Tiếu Ân viết xuống con số mười sáu này, vị tinh linh kia có vẻ càng lớn tiếng hơn.

-Mười sáu khắc thần lực kết tinh. Có vị khách nhân tôn kính ra giá mười sáu khắc thần lực kết tinh.

Người trong mỗi căn phòng đều là bí ẩn, mà các tinh linh đó cũng biết đạo lý giữ bí mật, cho nên tuyệt đối sẽ không nói người đoạt vật trong buổi bán đấu giá ra giữa công chúng. Cho dù là sau này, nhiều nhất cũng chỉ có thể tra ra người đến từ thành thị nào mua. Ngoài người cầm vật này ra, cơ bản là không có khả năng tìm được người đã mua.

Sau khi Tiếu Ân ra giá mười sáu khắc thần lực kết tinh, không ngờ cũng không có ai tranh đoạt cùng hắn. Hắn đã có thể cất ma pháp trượng vào túi.

Chỉ có điều, trên mặt Dick lại có thần sắc khó hiểu:

-Tiếu Ân tiên sinh, cây ma pháp trượng này hẳn là đào được từ trong mộ Ngụy thần, tuy giá trị xa xỉ, nhưng mười sáu khắc thần lực kết tinh....

Hắn khẽ lắc đầu, ý tứ rất rõ ràng.

Tiếu Ân cười ha hả:

-Chẳng qua ta thấy thứ mình thích, nên muốn mua xem thôi. Chỉ cần thích là được rồi.

Dick mỉm cười gật đầu:

-Gã đưa ra ma pháp trượng của Ngụy thần Delphi thật có phúc, mười sáu khắc thần lực kết tinh, cũng đủ để cho hắn hưởng thụ một thời gian dài.

Hắn miệng thì cười, nhưng trong lòng vẫn cho là không đúng. Mười sáu khắc thần lực kết tinh đó! Có thể đổi tới mười sáu vật phẩm siêu cấp. Khơi khơi mà mất như thế. Nếu là hắn, tuyệt đối sẽ không có hành động xa xỉ như thế.

Thực ra trong lòng Tiếu Ân cũng có tính toán khác.

Từ khi Linnuo thăng tiến lên ma đạo sĩ, trình độ chế tác ma pháp trượng của hắn đã đạt tới đỉnh cao. Nếu đưa ma pháp trượng này cho hắn nghiên cứu, có lẽ có thể đột phá đỉnh cao này, thậm chí có thể nâng lên cao một bước.

Dù sao, thần lực két tinh trong tay hắn cũng có thừa, không cần quan tâm điều ấy. Vị tinh linh trung niên kia sau khi hoàn thành đấu giá cho vật này, lập tức cùng nữ tinh linh kia cung tay chào tất cả, dắt nhau xuống dưới.

Sau đó, lại một vị nữ tinh linh lên đài, theo năng lượng dao động quanh thân nàng, không ngờ là một ma đạo sĩ Cửu tinh.

Nàng phụ trách đấu giá một đạo cụ ma pháp khác, tuy Tiếu Ân nhìn cũng hay hay mắt, nhưng cũng không ra giá lần nữa.

Có thể xuất hiện ở hội đấu giá này tuyệt đối đều là tinh phẩm. Tiếu Ân căn bản không có khả năng ôm hết tất cả. Tám vạn thần lực kết tinh tuy không tí, nhưng một khi đã phân ra, thì cũng rất không nhiều.

Trên đài đấu giá môt vật phẩm khác nhau, sẽ lại đổi một người chủ trì khác. Mỗi người chủ trì đều là môt ma đạo sĩ Cửu tinh.

Chỉ cần nhìn vào điểm này cũng có thể thấy được cao thủ của Phong Linh tộc quả nhiên nhiều như mây, sâu không thấy đáy.

Một vài vật phẩm bán sau đó, Tiếu Ân hoàn toàn ngồi yên, chỉ lẳng lặng nhìn. Khi thì cùng Dick, Roosevelt đánh giá vài câu.

Kiến thức của Dick cố nhiên là uyên bác cực kỳ, mà tri thức của Roosevelt cũng khiến Tiếu Ân giật mình. Hắn có hiểu biết rất rõ ràng về nhiều đồ vật, dẫn chứng phong phú, hạ bút thành văn, khiến Tiếu Ân rất ngạc nhiên.

Roosevelt tất nhiên không có Nhất Hào, mà có thể có được như vậy, chứng tỏ hắn chẳng những rất có hứng thú sâu sắc với các tri thức siêu cường, cũng từng đổ rất nhiều công sức học tập, nếu không tuyệt đối không được như vậy.

Ánh mắt của Dick nhìn Roosevelt dần dần thay đổi, từ lãnh đạm lúc đầu đến chậm rãi thưởng thức, sau cùng lại nói:

-Roosevelt, sau buổi đấu giá này, mời ngươi đến Narnia thành bang.

Roosevelt mừng quá đỗi, vội vàng đứng lên trang trọng cảm tạ.

Hắn biết, lời nói này của Dick là có ý tứ ngày sau sẽ chỉ điểm. Hắn phi thường rõ ràng, có thể được một cao thủ Ngàn năm Truyền kỳ chỉ điểm, đến tột cùng có ý nghĩa gì.

Tiếu Ân nhẹ vỗ vỗ bả vai Roosevelt, cười cổ vũ, Roosevelt hiểu rõ, gật mạnh đầu một cái.

Động tác của bọn họ một chút không thoát khỏi con mắt của Dick, lòng lão nhân khẽ động, ban đầu còn có vài phần ý tứ có lệ, lúc này đã hạ quyết tâm sẽ dạy bảo thật tốt.

Đúng lúc này, màu sắc của quả cầu thủy tinh lại đổi lần nữa, bước lên là một cao thủ Cửu tinh, nhưng sau lưng có tới vài trăm thiếu nữ tinh linh xinh đẹp, mỗi thiếu nữ đều cầm một hộp gỗ.

Tiếu Ân đại kỳ, đây là bảo bối gì, không ngờ lại cần đến mấy trăm hộp gỗ.

Các tinh linh đó đi tới trên đài, mở hộp gỗ ra, Tiếu Ân tròn mắt, hóa ra trong hộp gỗ không ngờ đều tự bắn ra một quả cầu thật lớn chứa thần lực kết tinh lớn nhỏ khác nhau.

Nhiều chắc một trăm cái, ít cũng phải mấy chục cái.

Tất cả hộp đều là một mặt hàng thần lực kết tinh, nhưng hộp và thần lực kết tinh trong hộp không giống nhau. Có sáng rực rỡ, có ảm đạm, có đen trắng lẫn lộn, Tiếu Ân thậm chí còn thấy trong một cái hộp có hơn hai mươi giọt nước mưa lần lượt đổi màu đen hồng. Nếu hắn không lầm đây chính là thần lực kết tinh lần trước hắn để lại ở Narnia thành bang.

Thủ lĩnh tinh linh kia vung tay lên, các thiếu nữ tinh linh như đàn bướm bay múa lui xuống, bản thân không chút do dự đi tới cạnh đài cao, cao giọng nói:

-Các vị, các ngươi có thể sử dụng lực lượng tinh thần dò xét, thời gian chỉ có một khắc. Chúc các vị may mắn.

Dứt lời, không ngờ là một giây hắn cũng không dám dừng lại, liền nhảy xuống khỏi đài.

Tiếu Ân do dự một lát, hỏi:

-Cái này rốt cuộc là có chuyện gì?

Dick hơi đỏ mặt:

-Tiếu Ân các hạ, chúng ta bán thần lực kết tinh đã thu thập được.

Tiếu Ân khó hiểu:

-Bán thần lực kết tinh? Thế người ta dùng làm cái gì?

-Có thể mua thần lực kết tinh, đương nhiên phải sử dụng được thần lực kết tinh.

Dick mỉm cười.

Sắc mặt Tiếu Ân lại càng hoài nghi hơn, hắn đang thắc mắc không hiểu bên trong chuyện này đến tột cùng có huyền bí gì.

Nhớ tới lời tinh linh vừa rồi nói trước khi rời đi, Tiếu Ân thả lực lượng tinh thần ra. Lực lượng tinh thần của hắn lúc này đã hùng mạnh tới cỡ nào, nháy mắt đã tới đài cao.

Tuy nhiên, hắn chợt phát hiện, trên đài cao lúc này đã sớm bị che kín bởi vô số lực lượng tinh thần.

Các lực lượng tinh thần đó cũng không phải là do một, hai người phóng ra, mà là lực lượng tinh thần của không biết bao nhiêu cao thủ chen chúc trên đó. Các lực lượng tinh thần hơi kém một chút căn bản không thể sống yên, đã sớm bị vô số tinh thần dao động đánh vỡ tan. Chỉ còn lại những tinh thần dao động đặc biệt hùng mạnh, theo tần suất và quy tắc rõ ràng phiêu đãng trong đó.

Nhưng Tiếu Ân không rõ quy củ trong đó, vừa tiến vào đó, lập tức phát hiện gần như mỗi một cái hộp, thậm chí trên từng thần lực kết tinh trong mỗi hộp đều có một lớp hoặc nhiều lớp tinh thần lực lượng hùng mạnh, quả thực là chen chân không vào, khiến hắn không thể cảm ứng.

Thầm hừ lạnh một tiếng, hắn hiểu, lực lượng tinh thần đó khẳng định là đến từ các cao thủ chân chính trong các căn phòng trên cây này, cũng chỉ có tinh thần ý thức hùng mạnh của bọn họ mới có thể không bị đánh tan dưới tình huống như thế này.

Rất nhanh, Tiếu Ân đỡ tới trên hai mươi viên thần lực kết tinh đen hồng, quan sát thật gần, hắn sớm khẳng định đây chính là của mình tống xuất ra. Chỉ có điều không hiểu sao bọn Dick lại đem tới đây bán đấu giá.

Đột nhiên trên thủy tinh cầu của hộp gỗ có sự khác thường, ngẩng đầu nhìn, không khỏi bật cười không nói gì. Hóa ra chỉ ngay trong mấy phút ngắn ngủi này đã có một con số ba mươi hai.

Con số này có nghĩa đã có người nhìn trúng ba mươi khắc thần lực kết tinh này, đồng ý dùng ba mươi hai khắc để trao đổi.

Trong lòng Tiếu Ân thật kinh. Đến tột cùng đây là vật gì? Vì sao phải trao đổi một lượng thần lực kết tinh khác? Chẳng lẽ thần lực kết tinh cũng có phân biệt tốt xấu sao?

Ngay trong một chốc Tiếu Ân chần chừ, một khí tức cường đại mà mãnh liệt xông tới, giống như trâu điên húc loạn, như muốn đánh bay Tiếu Ân.

Đồng thời trong đầu Tiếu Ân có môt tiếng nói:

-Cút!

Sắc mặt Tiếu Ân hơi trầm xuống, tuy rằng chỉ là tiếp xúc tinh thần ý thức, nhưng hắn tuyệt đối cũng không tha cho kẻ cuồng vọng đến thế được. Tức giận hừ một tiếng, hắn giải trừ năng lượng tinh thần của mình truyền ra.

Ngay sau đó, trên đài cao lập tức vang lên một tiếng giòn tan, tinh thần dao động kiêu ngạo kia muốn đánh xơ xác Tiếu Ân nhưng hắn vẫn vững vàng như thể lực lượng tinh thần làm từ sắt thép.

Trên đài cao lập tức truyền đến một làn sóng năng lượng dao động mờ mịt, vô số người chú ý tới đây.

Thực ra lực lượng tinh thần phát đi thăm dò cũng là một loại năng lượng, tuy nhiên loại năng lượng này vô hình vô sắc, hơn nữa vô cùng bí mật, gần như ngoài người tự phát ra không ai phát hiện ra.

Đương nhiên, nếu là năng lượng tạo thành, có khả năng tấn công. Tinh thần ý thức lúc nãy là tự cho năng lượng ngưng kết của mình là mạnh, nên mới cuồng ngạo như thế, xem lực lượng tinh thần mà Tiếu Ân tận lực ẩn giấu là một cỗ lực lượng không được xếp hạng, lại không ngờ lực lượng thuộc tính của Tiếu Ân dũng mãnh cỡ nào. Đây là lực lượng mà ngay cả tín ngưỡng lực cũng có thể hấp thu và vây khốn, là người thường có thể với tới sao?

Song phương vừa tiếp xúc, lực lượng tinh thần của Tiếu Ân không tổn hao chút gì, mà lực lượng tinh thần của đối phương lại chịu tai ương ngập đầu, tiêu tan toàn bộ.

Tuy người phát ra lực lượng tinh thần này cũng không chịu nhiều đả kích, nhưng không khác gì vừ bị tát hai cái thật mạnh, không thể không hạ đài.

Gần như ngay sau đó, cỗ lực lượng tinh thần kia lại ngưng tụ lại lần nữa, và bên cạnh hắn còn có thâm vài tinh thần dao động hùng mạnh xa lạ.

Vài cỗ dao động này vừa xuất hiện, lập tức lũ lượt lao tới đè ép Tiếu Ân.

Tiếu Ân nhíu mày, không thể tưởng tượng được không ngờ trong này lại gặp chuyện không hiểu ra sao cả như thế. Lĩnh vực lực lượng của hắn lưu chuyển không ngớt, tuy cũng không thực sự vận dụng sức mạnh lĩnh vực, nhưng sức mạnh lĩnh vực mà mình có được cũng như dời non lấp biển mà phản kích lại.

Giữa không gian hư vô dường như có tiếng như pháo nổ, mấy khí tức và lực lượng tinh thần hùng mạnh kia tạo thành năng lượng thăm dò lại một lần nữa bị đập nát không chút lưu tình. Hơn nữa, tinh thần ý thức của Tiếu Ân vẫn vững chắc như thực thể, không có nửa điểm tổn thương. Người có tư cách có thể cảm ứng và chú ý tới động thái bên này cũng không khỏi giật mình, đều đang âm thầm tự hỏi đến tột cùng là ai có được lực lượng tinh thần cường đại đến rợn người như thế.

Một lát sau, Tiếu Ân cuối cùng cũng không phát hiện có một lực lượng tinh thần nào dám tới khiêu chiến nữa.

Dù sao, sau khi trải qua một màn vừa rồi, tất cả mọi người đều có vài phần kiêng kỵ với Tiếu Ân, mà mấy lực lượng tinh thần khơi mào gây sự kia cuối cùng cũng biết lợi hại của Tiếu Ân, biết được hai bên chênh lệch quá rõ ràng.

Nếu bọn họ không thức thời, thì thực sự là tự hành tìm khổ.

Sau khi trải qua một lượt đánh mắt thường không thấy này, Tiếu Ân đột nhiên phát hiện, bất kể tinh thần ý thức của mình đi tới trên hộp gỗ nào, các tinh thần lực lượng còn lại đều không muốn phát sinh xung đột cùng hắn đều tránh ra một con đường, ngay cả khi hắn chưa có hứng thú với viên thần lực kết tinh nào, lực lượng tinh thần phía trên cũng sẽ lộ ra một khe hở cho hắn cảm ứng thuộc tính lực lượng.

Cảm nhận được thiện ý, hoặc cũng có thể là sợ hãi của mọi người, Tiếu Ân không bao giờ bị sinh sự nữa, cứ tà tà cưỡi ngựa xem hoa vòng vòng các hộp gỗ.

Trong đó, hắn cũng gặp rất nhiều lực lượng hùng mạnh khiến hắn cảm thấy cực kỳ run động, nhưng bất ngờ là chủ nhân của những lực lượng đó cũng không lựa chọn tranh với hắn, khiến trong lòng Tiếu Ân thầm kêu may mắn.

Một khắc sau, Tiếu Ân đã cảm ứng hết các hộp gỗ. Sử dụng phương pháp tinh thần cảm ứng, nếu tự mình đi lên mà nhìn, đừng nói là trong một khắc, cho dù là cả ngày cũng không nhất định có thể đủ để hoàn thành một vòng công trình lớn đến thế này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện