Đồ Đệ Của Ta Đều Là Nhân Vật Chính

Chương 12-13



12: Lễ Vật Bái Sư Của Tần Lôi


Tần Lôi lấy ra công thức luyện đan, nhìn thoáng qua, trong lòng không khỏi sinh ra sùng kính vô hạn đối với sư phụ.“Không hổ là sư phụ, không ngờ liệu sự như thần tới như vậy!”“Hắn đã đoán được ta xúc động đả thương Tần Viêm, lại suy đoán đến đoàn trưởng lão của gia tộc sẽ không dễ dàng tha cho ta, cho nên, muốn dùng công thức luyện đan này, cứu ta khỏi khốn cảnh!”“Ân của sư phụ bao la như biển, không có gì báo đáp !”Hệ thống: “Đồ đệ Tần Lôi độ tin cậy với ký chủ tăng lên, độ tín nhiệm +3, trước mặt độ tín nhiệm 95, tôn thờ!”Tần Lôi thở dài một tiếng, khôi phục lý trí, lấy ra công thức luyện đan.“Nếu như vậy, mời chư vị trưởng lão xem thử !”Tần Thái Thượng khẽ nhíu mày: “Hửm? Đó là cái gì?”“Bá vương đan!”“Bá vương…… Đan?!”Tần Lôi cười ngạo nghễ: “Đúng vậy, đây là đệ nhất thánh dược cho võ đồ trong truyền thuyết.

Công thức luyện Bá vương đan! Chỉ cần có công thức luyện đan này này, phối hợp tu luyện có thể làm tốc độ tu luyện tăng rất nhanh! Tư chất cao chút thậm chí có thể tăng gấp 10 lần, 20 lần!”“Thái Thượng trưởng lão, chư vị trưởng lão…… xuất phát từ lợi ích thực tế , rốt cuộc là một tên Tần Viêm quan trọng hơn hay mười vị thậm chí hơn mười vị hậu bối càng thêm tinh anh quan trọng hơn.


Các ngươi hẳn sẽ biết cân nhắc nặng nhẹ đi?”Toàn trường nháy mắt lặng ngắt như tờ.Ngay cả Tần Thái Thượng cũng không khỏi biến sắc, há hốc mồm!“Ngươi, trong tay ngươi…… Thật sự là đệ nhất thánh dược, Bá Vương đan ?!”Tần Lôi hơi mỉm cười: “Ta cam đoan không phải là giả !”“Linh đan diệu dược bực này ngươi từ đâu mà có?”“Đương nhiên là…… Không thể nói!”Tần Thái Thượng hừ một tiếng.

Hắn đương nhiên biết tất nhiên là từ sư phụ trong miệng Tần Lôi tới.“Một người có thể khôi phục thiên phú Tần Lôi đang xuống dốc không phanh, có thể làm Tần Lôi phá tam cảnh, có thể lấy ra loại tuyệt thế linh dược Bá Vương đan này…… Xem ra, Tần gia không đắc tội nổi a!”Tần Thái Thượng suy tư liền căn nhắc rõ lợi hại.Hắn lộ ra ý cười: “Tần Lôi, nếu trong tay ngươi thật sự là Bá Vương đan, vậy hôm nay chẳng những có thể miễn trừ tội của ngươi, ngược lại ngươi có công rất lớn với Tần gia ta.


Nhưng ngươi muốn chứng minh như thế nào?”Tần Lôi nói: “Rất đơn giản, cho ta ba tháng, mượn sự trợ giúp của Bá Vương đan, Tần Lôi ta……”“Nhất định có thể đột phá cảnh giới võ giả chân chính!”Mọi người ồ lên.Ba tháng từ Lục phẩm võ đồ đột phá võ giả?Quả thực là phát ngôn ngông cuồng!“Nếu có thể đột phá thì chứng minh lời ta nói.

Nếu không thể, Tần Lôi ta tình nguyện chịu tội!”Tần Thái Thượng hơi mỉm cười: “Được! Ta đáp ứng ngươi ! chờ ngươi ba tháng sau!”Tần Chiến nghe vậy chấn kinh, mặt đen lại : “Thái Thượng trưởng lão! Hắn phế đi võ công Viêm nhi, nào có thể dễ dàng tạm tha như vậy!”Tần Thái Thượng liếc mắt một cái, không nói một lời, ngồi xuống, không nói gì thêm.Tần Chiến tay nắm chặt, cười lạnh, bế nhi tử xuyên qua đám người, quay lừng rời đi.Tần Chinh nhìn lão đối thủ một cái, thở dài một tiếng nói: “Cáo già này tất sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy, Lôi Nhi sau này ngươi phải cẩn thận!”“Ân, ta đã biết , phụ thân.”“Mà…… Bá vương đan là thật sao?”“Ân sư tặng đương nhiên là thật!”“Nga? Xem ra ngươi tín nhiệm vị sư phụ này trăm phần trăm”“Trăm phần trăm thì không hẳn, 92% đi……”Tần Chinh: “???”Tần Tích Vũ cũng nhíu mày, đi đến trước mặt hắn hỏi: “Ca…… Ngươi thật sự có thể trong ba tháng đột phá cảnh giới võ giả chân chính sao?”“Yên tâm đi Tích Vũ, giao cho ta.”“Ngươi tin tưởng Bá Vương đan như vậy? Hay là…… tự tin vì mình đã khôi phục thiên phú?”Tần Lôi cười: “Đều không phải, là ta tin tưởng tuyệt đối ân sư!”Tần Tích Vũ cùng Tần Chinh nhìn nhau, cười khổ một tiếng.Đúng lúc này, Lâm Nhược Lam cũng đưa một đám người đi tới, nàng nhìn Tần Lôi một cái, nói với Tần Chinh : “Tần bá bá, nếu chuyện ở đây đã xong, vãn bối cũng nên cáo từ rồi.”Tần Chinh không kiêu ngạo không siểm nịnh, mỉm cười nói: “Được.”Lâm Nhược Lam nhìn về phía Tần Lôi, bỗng nhiên khẽ cười nói: “Tần Lôi, chúc mừng ngươi khôi phục thiên phú, lấy lại được khả năng tuyệt diễm năm đó, tương lai trong Thập Đại thánh địa chắc chắn sẽ có một vị trí cho ngươi.

Nói không chừng đến lúc đó, ngươi và ta sẽ còn gặp lại……”Tần Lôi cũng cười nói: “Ba năm.”“Cái gì?”“Ba năm đi, sau ba năm nếu chúng ta có duyên gặp lại thì luận bàn một phen.”Lâm Nhược Lam sửng sốt một chút rồi cười: “Xem ra trong lòng ngươi vẫn có chút oán khí……”“Được, ta chờ ngươi.”Nói xong câu đó, nàng cùng Ly Hỏa Kiếm Tông quay lưng rời đi.Tần Tích Vũ liếc mắt nhìn nàng một cái, hơi nhăn mày.Tần Lôi lại giống như không có chuyện gì xảy ra, nói với Tần Chinh và Tần Tích Vũ: “Phụ thân, Tích Vũ, vì trong ba tháng phải hoàn thành cuộc đánh cược này, ta phải về Lôi Đình sơn trang, để sư phụ dạy dỗ, cho nên……”“Tạm thời chỉ có thể cáo biệt một thời gian.”Tần Chinh thở dài một tiếng: “Đi đi ”Tần Lôi nhìn phụ thân cùng Tần Tích Vũ rồi xoay người rời đi, bỗng nhiên nhớ tới cái gì.“Phụ thân, trong nhà còn thứ kia không?”Tần Chinh ngẩn ra: “Cái gì?”……Trong Lôi Đình sơn trang.Lý Thiên Sinh "tìm hiểu Thiên Đạo" xong, duỗi cái eo lười, nửa ngồi nửa nằm trên giường bỗng nhiên khẽ cau mày, phát hiện trước cửa sổ có bóng người……“Ân? Ai ở bên ngoài!”“Thưa sư phụ, là đệ tử Tần Lôi!”Lý Thiên Sinh nhẹ nhàng thở ra, không khỏi mắng: “Ngươi ở ngoài không nhúc nhích làm gì, làm ta hết hồn!”Tần Lôi cung kính nói: “Đệ tử…… muốn bái kiến sư phụ, nhưng sư phụ đang nghỉ ngơi cho nên yên lặng chờ ngài ở ngoài cửa”Nghe xong lời này Lý Thiên Sinh mặt hơi đỏ lên.Hắn ho khan một tiếng: “Được, vào đi!”“Vâng , sư phụ.”Lý Thiên Sinh ngồi ở mép giường, nhìn cái đệ tử c ung cung kính kính này, thở dài.“Đồ nhi, ngươi quả nhiên vẫn đem chuyện của vi sư nói ra ngoài a……”Tần Lôi sắc mặt tái nhợt, đột nhiên quỳ rạp xuống.“Sư phụ…… Là đệ tử nhất thời lỗ m ãng, đã quên lời sư phụ, làm những kẻ xấu xâm nhập sơn trang, quấy nhiễu sư phụ thanh tu.

Đệ tử....đệ tử tội đáng muôn chết !”Lý Thiên Sinh lắc đầu: “Ngươi đứng lên đã.”Tần Lôi rũ đầu đứng lên, thấy sắc mặt Lý Thiên Sinh vẫn không tốt, trong lòng hắn không khỏi bồn chồn……“Sư phụ, đệ tử về nhà mang cho lão nhân gia ngài thứ tốt……”“Hửm? thứ tốt gì?”Tần Lôi hơi mỉm cười: “Lai Phúc!"“Có!”Lai Phúc lập tức đẩy cửa phòng, bưng một cái khay đi đến.

Người còn chưa tới, Lý Thiên Sinh đã ngửi thấy một mùi thơm nồng , mùi thịt lan toả trong không gian.


Ngửi được mùi này, Lý Thiên Sinh không khỏi nước miếng giàn giụa, nước dãi chảy ba thước……“đây là gì?”Tần Lôi cười nói: “Thịt Sí Liệt Hỏa Ngưu!”“Tần gia ta trong đại hội săn bắn ba năm một lần, cả gia tộc mới bắt được yêu thú Sí Liệt Hỏa Ngưu , qua tay đệ nhất đầu bếp, ướp hơn mười tám loại linh thảo quý hiếm, ba mươi sáu loại gia vị quý hiếm, lấy thiên địa linh hỏa mà thành.

Thật sự đúng là món ăn mỹ vị thượng hạng, trân quý cả trên trời dưới đất !”Lý Thiên Sinh ch ảy nước dãi không ngừng, vội nhận lấy khay thịt, thỏa mãn hít một hơi thật sâu ……“Đệ tử tặng sư phụ mỹ vị này, thứ nhất xem như là lễ vật bái sư……”Lý Thiên Sinh hít một hơi hương thơm của mỹ vị, khẽ gật đầu.Tần Lôi thấy hắn biểu tình tốt hơn rất nhiều, không khỏi vui mừng.“Thứ hai, là cảm tạ sư phụ ban ba túi gấm chỉ điểm, đặc biệt là tờ công thức Bá Vương đan quý giá, đệ tử…… Đệ tử quả thực không có gì báo đáp!”Lý Thiên Sinh tâm tư chỉ để trên khay thịt, tùy ý nói: “Công thức luyện đan cái gì? À…… Ngươi nói cái kia , chỉ là tùy tiện viết một phương thuốc mà thôi, ta cũng không tốn công sức gì nhiều.”Tần Lôi: “…… Loại đệ nhất thánh dược Bá Vương đan, thế mà sư phụ chẳng cần suy nghĩ tuỳ tiện viết ? Đây là kiểu uy vũ , khí phách kiêu ngạo gì a?”Trong lòng hắn khiếp sợ cùng sùng bái không thôi, vội nói: “Vâng, còn thứ ba…… Là đệ tử hướng sư phụ bồi tội, thỉnh sư phụ tha thứ!”.

13: Lý Thiên Sinh Đáp Lễ


Lý Thiên Sinh trừng hắn một cái: “Tha thứ? Ngươi đưa một chén thịt bò nho nhỏ liền muốn vi sư tha thứ cho ngươi?”

Tần Lôi hoảng sợ, mồ hôi lạnh chảy ra, nơm nớp lo sợ.

Lý Thiên Sinh hừ một tiếng, cầm lấy đôi đũa gắp một miếng thịt Sí Liệt Hỏa Ngưu trong dị giới trân tu. Nóng hôi hổi, hương thơm nức mũi, hắn nhịn không được mà nhẹ nhàng cắn một miếng. Thịt vào miệng là tan ra, lưu lại hương vị nồng nàn……

“…… Thật thơm!”

“Tha thứ, tha thứ! Nếu ngươi mỗi ngày có thể mang mỹ thực tới cho vi sư, chỉ cần không khi sư diệt tổ, làm gì đều tha thứ ngươi!”

Tần Lôi, Lai Phúc: “……”

Tần Lôi nửa vui nửa buồn.

Hắn nói nhỏ: “Sư phụ có thể tha thứ cho đệ tử thì quá tốt rồi, chỉ là……”

Lý Thiên Sinh ăn ngấu nghiến một hồi, miệng bóng nhẫy, thuận miệng hỏi: “Chỉ là cái gì?”

Tần Lôi cười khổ một tiếng:" Sí Liệt Hỏa Ngưu này là yêu thú thập giai, dù là võ giả thì cũng phải cần tổ đội nhiều người, kết thành thế trận thì mới bắt được. Tần gia ta chỉ có một chút này.…”

Lý Thiên Sinh vung tay lên: “Ta đây mặc kệ, có việc đệ tử phải làm thay sư phụ, nhiệm vụ này vi sư liền giao cho ngươi!”

Tần Lôi chỉ có thể mặt như đưa đám đáp ứng: “Vâng.”

“Còn một việc nữa đồ đệ muốn bẩm báo sư phụ.”

“Nói nói nói.”

“ Những hắc y nhân trước quấy nhiễu sư phụ, sư phụ tính xử trí như thế nào?”

Lý Thiên Sinh nào quản nhiều như vậy, thuận miệng nói: “Ngươi xử lý là được.”

“Vâng, sư phụ.”

Một lúc lâu sau, Tần Lôi đã trở lại.

“Sư phụ, xử lý xong rồi.”

Lúc này Lý Thiên Sinh đã ăn uống no say, nửa nằm ở trên giường.

“Ân, xử lý như thế nào?”

“Tóm lại, về sau chắc chắn sẽ không đến quấy rầy sư phụ nữa.”

Lý Thiên Sinh sửng sốt: “…… Ngươi xuống tay đúng là tàn nhẫn.”

Tần Lôi hơi mỉm cười: “Sư phụ có biết những hắc y nhân đó là ai phái tới không ?”

Lý Thiên Sinh nói: “Chắc là người trong gia tộc đối nghịch với ngươi đi, tên Tần Viêm gì đó ngươi nói lần trước……”

“Sư phụ nói không sai, nếu biết bọn họ đứng sau thì giữ lại những người này có ích lợi gì?”

Lý Thiên Sinh: “……Nhưng đạo lý này cũng quá độc ác đi!”

“Đồ đệ này rất kính trọng ta nhưng đối người khác vô cùng tàn nhẫn độc ác……”

Nghĩ vậy, Lý Thiên Sinh bỗng nhiên nhớ tới quay thưởng.

“Hệ thống, khởi động quay thưởng 10 lần!”


“Lần đầu tiên quay thưởng x10, hao phí 1000 cốt truyện điểm, xác nhận có hay không ?”

“Xác nhận!”

Lộc cộc!

Xôn xao!

“Chúc mừng ký chủ đạt được kỹ năng R cấp, ngộ đạo bậc một, gia tăng ngộ tính cá nhân, tăng tốc độ tu luyện 1 điểm.”

“Chúc mừng ký chủ đạt được kỹ năng R cấp, ngộ đạo nhị cấp, gia tăng ngộ tính cá nhân, tăng tốc độ tu luyện 2 điểm.”

“Chúc mừng ký chủ đạt được kỹ năng R cấp, ngộ đạo tam cấp, gia tăng……”

“Chúc mừng……”

Lý Thiên Sinh: “???”

“Tại sao tất cả đều là R cấp? R cấp còn chưa tính, tại sao tất cả đều là 1 điểm?!”

“Chúc mừng ký chủ đạt được kỹ năng R cấp, chữa thương bậc một, gia tăng thể chất cá nhân, tăng tốc độ khôi phục 1 điểm.”

“Nga, thay đổi rồi…… Không phải vẫn là R cấp sao?!”

“Chúc mừng ký chủ đạt được kỹ năng R cấp, canh gà bậc một, tăng ý chí chiến đấu, tăng khí thế đội ngũ 1 điểm.”

“…… Cái quái gì vậy? Canh gà?”

“Chúc mừng ký chủ đạt được kỹ năng R cấp, BGM bậc một, tăng hạng các thuộc tính, tăng chiến lực toàn diện 5 điểm!”

“……BGM là cái khỉ gì!”

Liên tục chín cái đều là cấp R.

Lý Thiên Sinh tức giận mắng một tiếng, rốt cuộc……

Leng keng!

“Chúc mừng ký chủ đạt được kỹ năng SSR cấp, Khẩn Cô Chú bậc một, kỹ năng khống chế tuyệt đối. Khi thi triển gây đau nhức khó chịu, không chịu tác động của cảnh giới và phòng ngự của đối tượng.”

Lý Thiên Sinh: “Ân, cái này còn không tồi!”

Hắn tâm vừa động, tự hỏi một phen, hệ thống liền hóa ra một đạo kim cô nhẹ nhàng bay ra, đeo vào đỉnh đầu Tần Lôi.

“Sư, sư phụ…… Đây là vật gì?”

Lý Thiên Sinh ho khan một tiếng: “Là đáp lễ vi sư cho ngươi, gọi là kim cô. Vi sư khắc vào đó cấm chế thượng cấp, có thể tăng ngộ tính của ngươi!”

Tần Lôi quá đỗi vui mừng, vội bái tạ nói: “Đa tạ sư phụ!”

“Trước không vội cảm tạ ta. Ngoài ra, kim cô này còn mang thêm một đạo cấm chế vô cùng mạnh . Nếu ngươi dám to gan phản bội sư môn, vi sư liền niệm Khẩn Cô Chú, bảo đảm ngươi sẽ thống khổ vạn phần, sống không bằng chết!”

Tần Lôi khiếp sợ, vội quỳ rạp xuống đất: “Đệ tử tuyệt không dám phản bội sư phụ!”

Lý Thiên Sinh: “Khụ khụ, thế thì tốt.”

“Nhưng mà ngươi có muốn thử xem uy lực của Khẩn Cô Chú này không?”

Tần Lôi: “…… Đệ tử không tò mò.”


Lý Thiên Sinh cười hắc hắc: “Nhưng mà…… Ta rất tò mò.”

Hắn tâm vừa động, Khẩn Cô Chú lập tức hoạt động!

Tức khắc, Tần Lôi đột nhiên chấn động, đầu phảng phất bị ép lại, vô cùng đau đớn, tê tâm liệt phế, xuyên thẳng vào linh hồn, quả thực đau đớn muốn chết!

“AAAAAAA!”

Hắn hét thảm một tiếng, té ngã, tê liệt nằm bẹt trên mặt đất, r3n rỉ không ngừng.

Lý Thiên Sinh vội vàng ngừng lại, bất quá trong lòng cũng vô cùng vừa lòng Khẩn Cô Chú.

“Quả nhiên, Khẩn Cô Chú này còn có thể chế phục cả Tề Thiên Đại Thánh, càng không nói một tên Tần Lôi……”

Tần Lôi thấy hết đau đớn, trong lòng vẫn chưa hết sợ hãi, vội quỳ xuống.

“Sư phụ, đệ tử trung thành, tuyệt không có ý đồ phản bội!”

Lý Thiên Sinh cười: “Tốt, ngươi đi đi……”

“Vâng, sư phụ.”

“Chậm đã……”

Tần Lôi run người: “Sao vậy, sư phụ?”

“Lại chuẩn bị cho ta một phần thịt Sí Liệt Hỏa Ngưu.”

Tần Lôi: “…… Vâng!”

Lý Thiên Sinh đợi chốc lát, Tần Lôi lại đưa tới một phần thịt Sí Liệt Hỏa Ngưu. Trong phòng lập tức lại nừng mùi thơm làm người thèm nhỏ dãi.

“Ân…… Thơm!”

Lý Thiên Sinh nhịn không được bắt đầu ăn ngấu nghiến nhưng ăn được một nửa hắn khẽ cau mày.

Tần Lôi kinh hãi: “Sư phụ, có gì không đúng sao?”

“Không đúng, không…… Không phải mùi vị lúc trước!”

Tần Lôi xấu hổ: “Bẩm sư phụ, khay trước là đầu bếp Tần gia làm. Khay này là đầu bếp của Lôi Đình sơn trang làm. Đệ tử không coi trọng vấn đề ăn uống lắm nên tiêu chuẩn đầu bếp chỉ bình thường, cho nên……”

Lý Thiên Sinh buồn rầu buông đũa, thở dài một tiếng.

“Nếu không có phần trước thì chén này có thể coi là cực phẩm mỹ vị, nhưng mà…… Đã được ăn mỹ vị thượng hạng kia tất cả những món còn lại , dù làm ngon đến mấy cũng chỉ là phù du!”

Tần Lôi vội nói: “Hay là…… Ta đi mời vị danh trù Tần gia kia tới?”

Lý Thiên Sinh trừng hắn một cái: “Sao tới kịp?”

“Thôi……”

Hắn vất vả đứng lên.

Tần Lôi gãi đầu: “Sư phụ, lão nhân gia ngài đây định tự mình xuống bếp?”

“Không phải, là chuẩn bị dạy ngươi làm bếp.”

Tần Lôi: “…… Vâng.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện