Đô Thị Tàng Kiều
Chương 1532-1: Tin giật gân nhất!(1)
Diệp Lăng Phi đặt tay lên vùng lưng mượt mà trắng nõn của Bạch Tình Đình, da thịt mịn màng co dãn của cô khiến cho Diệp Lăng Phi đặt tay lên rồi thì không muốn rời đi nữa, tay kia cầm lấy ly rượu vàng, bắt chéo với tay Bạch Tình Đình thành hình uống rượu giao bôi, sau khi uống hết số rượu vang, Bạch Tình Đình để ly xuống, cô rời khỏi ngực Diệp Lăng Phi, đứng ở trước mặt Diệp Lăng Phi, cô cởi chiếc áo ngủ mỏng manh gần như trong suốt của mình, để lộ ra bộ nội y sexy mê người ở bên trong. Bộ nội y là Bạch Tình Đình cố ý mua ở tring tâm thương mại tháng trước, lúc đó Bạch Tình Đình cũng đã muốn mặc bộ nội y sexy cho Diệp Lăng Phi ngắm, chỉ là một mực không có cơ hội, cuối cùng hôm nay cũng đã hoàn thành nguyện vọng. Viền chiếc quần lót ren của Bạch Tình Đình kề sát với chỗ cuối đùi, chỉ có một chút vải căn bản không thể nào che được bộ mông của Bạch Tình Đình, áo lót thì giống như là mấy sợi dây cố ý buộc lại với nhau, căn bản không thể che đậy được hết, ngược lại cố ý để lộ ra những bộ phận dụ hoặc nhất, như vậy lại càng kích thích thị giác của đàn ông. Diệp Lăng Phi nhìn chằm chằm vào Bạch Tình Đình, hắn cảm thấy hai mắt mình còn chưa đủ dùng, ánh mắt dâm tặc đảo qua khắp người Bạch Tình Đình, sau đó hắn vươn tay ra, muốn kéo tay Bạch Tình Đình ôm cô vào trong lòng, nhưng Bạch Tình Đình nào có dễ dàng để hắn ôm như vậy, đúng lúc Diệp Lăng Phi giơ tay ra, Bạch Tình Đình lại tinh nghịch tránh qua một bên, giờ phút này Bạch Tình Đình giống như là một thiếu nữ ngượng ngùng, đôi má ửng đỏ, đứng ở trước mặt Diệp Lăng Phi, yêu kiều nói:
- Ông xã, không cho phép anh cười em!
- Tại sao anh lại cười em chứ?
Diệp Lăng Phi trông bộ dạng của Bạch Tình Đình, cười nói:
- Bà xã, anh cảm thấy như thế này rất đẹp, tại sao lại cười em chứ, nào lại đây, để anh xem cho thật kỹ nào!
Bạch Tình Đình không đi đâu cả, cô đứng trước mặt Diệp Lăng Phi, xoay một vòng, nhìn Diệp Lăng Phi, nhõng nhẽo hỏi:
- Ông xã, anh thấy có đẹp không?
- Tất nhiên là đẹp!
Diệp Lăng Phi cảm giác thấy lửa dục trong lòng đã bị Bạch Tình Đình khơi dậy, Bạch Tình Đình quả thực là hấp dẫn trí mạng, thân thể tuyệt mỹ toát lên vẻ thanh khiết rạng rõ, mặc dù gả cho Diệp Lăng Phi lâu như vậy những thân thể của Bạch Tình Đình vẫn mảnh mai nõn nà như thiếu nữa, những đường cong của cô gần như hoàn mỹ, phần mông cùng với đường cong ở vùng eo và hông khiến Diệp Lăng Phi cảm thấy như choáng váng, hắn nuốt từng ngụm nước bọt, cảm thấy hỏa dục thiêu đốt, người ta thường nào nói theo thời gian sự hấp dẫn giữa vợ chồng sẽ bị xói mòn, sự nhiệt tình sẽ từ từ suy giảm, nhưng Diệp Lăng Phi thấy ngọn lửa giữa hắn và Bạch Tình Đình bất kể là lúc nào cũng không hề có dấu hiệu giảm bớt. Diệp Lăng Phi vươn hai tay ra, cũng mặc kệ Bạch Tình Đình có muốn hay không, hắn kéo Bạch Tình Đình vào trong lòng, ngay tlúc hắn muốn vuốt ve làn da nõn nà của Bạch Tình Đình, chợt nghe Bạch Tình Đình yêu kiều cười nói:
- Ông xã, em múa cho anh xem được không, em vừa mới học một bài múa, em đảm bảo là anh sẽ thích!
Diệp Lăng Phi đã bị Bạch Tình Đình khiêu khích tới bốc hỏa, nào còn muốn xem múa may gì nữa, trong lòng hắn chỉ nghĩ xem làm thế nào để đè Bạch Tình Đình xuống hung hăng giày vò, ngay sau khi Bạch Tình Đình nói những lời đó, Diệp Lăng Phi lập tức đè Bạch Tình Đình xuống bên dưới, mặc kệ Bạch Tình Đình nói cái gì, Diệp Lăng Phi cũng không nghe vào tai, giờ phút này trong lòng hắn chỉ nghĩ xem sẽ chiếm hữu vưu vật ở dưới thân như thế nào. Một tia chớp sáng lóe lên giữa bầu trời đêm, sau đó là tiếng sấm rền vang, Diệp Lăng Phi cùng Bạch Tình Đình triền miên hai lượt, giờ phút này trên giường khăp nơi đều là dấu vết cuộc đại chiến giữa hai người, Bạch Tình Đình khép chặt hai chân lại, mãi mà không chịu buông ra. Diệp Lăng Phi ôm bả vai của Bạch Tình Đình, tay kia cầm một điếu thuốc, tuy Bạch Tình Đình nói không muốn Diệp Lăng Phi hút thuốc, nhưng khi Diệp Lăng Phi thật sự lôti thuốc ra hút, Bạch Tình Đình lại không gề lên tiếng. Trong lòng Bạch Tình Đình hiểu rõ thói quen đó của Diệp Lăng Phi, luôn thích hút một điêu sau khi hai người ân ái xong. Bạch Tình Đình hai chân kẹp chặt, đầu của cô tựa lên vai Diệp Lăng Phi, bàn tay cô vuốt ve bộ ngực cường tráng của Diệp Lăng Phi, lẩm bẩm:
- Ông xã, anh bảo con của chúng ta trong tương lai sẽ tên là gì, Mính Đình là tên con gái, tương lai chúng ta nhất định sẽ sinh một đứa con trai, em đang suy nghĩ xem tên của con trai chúng ta là gì, có thể là......!
Bạch Tình Đình lẩm bẩm trong miệng, Diệp Lăng Ph tay cầm điếu thuốc, điếu thuốc đã hút được hơn một nửa, nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, Diệp Lăng Phi liền dụi tắt điếu thuốc vào trong gạt tàn, hắn trở mình, ôm Bạch Tình Đình vào trong lòng, bàn tay hắn trượt xuống dưới ôm eo Bạch Tình Đình, cười nói:
- Làm sao em biết nhất định là con trai chứ, chẳng lẽ em không nghĩ mình sẽ sinh con gái sao?
- Là con gái cũng được thôi, em rất thích con gái!
Bạch Tình Đình cười nói.
Diệp Lăng Phi cười cười, hôn lên môi Bạch Tình Đình một cái, hắn vòng tay ôm Bạch Tình Đình thật chặt, thì thào:
- Bất kể bà xã em sinh con trai hay con gái thì anh cũng thích cả!
………………
Ngày hôm sau trời vẫn đổ mưa, chỉ có điều so với hôm qua thì đã nhỏ ơn rất nhiều, Diệp Lăng Phi dẫn theo hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi ra khỏi khách sạn, hắn để Vương Vĩnh ở lại khách sạn để bảo vệ Bạch Tình Đình, còn mình thì đi ra ngoài khách sạn. Hôm qua hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi đã nghe Diệp Lăng Phi nói muốn dẫn hai người đi làm việc gì đó cần các cô đi theo, chỉ là, các cô lại không biết rốt cuộc Diệp Lăng Phi muốn các cô làm chuyện gì, ở trong mắt hai chị em, Diệp Lăng Phi là người chuyện gì cũng có thể tự mình làm tốt, hoàn toàn không cần đến hai chị em cô. Diệp Lăng Phi đi ra khỏi cửa khách sạn không lập tức gọi xe taxi mà đi về phía nam, hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi nắm tay nhau đi bên cạnh Diệp Lăng Phi, chỉ là không biết rốt cuộc Diệp Lăng Phi muốn đi đâu, trong lòng hai tiểu cô nương cảm thấy lo lo, không biết sẽ thế nào, vốn muốn hỏi Diệp Lăng Phi nào, nhưng Thanh Nhi mở miệng định hỏi, cuối cùng vẫn không thể hỏi ra khỏi mồm.
- Trận mưa này tốt thật, đi ra ngoài cũng không lo bị ướt quần áo!
Diệp Lăng Phi đi đến một quán cà phê ở gần khách sạn, gọi ba ly cà phê, hắn đặt mông ngồi ở xuống một cái ghế, hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi càng ngày càng cảm thấy kỳ quái, không biết Diệp Lăng Phi dẫn hai người đến đây là có mục đích gì, Diệp Lăng Phi cầm cái muỗng nhõ, khuấy khuấy ly cà phê, tay kia cầm điện thoại, gọi cho ai đó, khi đầu dây bên kia có người nhấc máy, chỉ nghe Diệp Lăng Phi cười nói:
- Ai da, có phải là gọi điện cho ông sớm quá không, xin lỗi, xin lỗi nhé, tôi không ngờ lại gọi cho ông sớm như vậy, muốn trách thì phải trách đồng hồ của tôi, không hiểu sao lại chạy sai, ông xem tôi này, không biết tôi bị làm sao chứ, lại gọi điện thoại cho ông vào lúc này?
Hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi nhìn Diệp Lăng Phi nghe điện thoại, trong mắt của các cô, bộ dạng của Diệp Lăng Phi lúc này rất hèn mọn bỉ ổi, giống như là đang làm chuyện gì xấu vậy, từ biểu hiện của Diệp Lăng Phi hai chị em cô có thể phán đoán ra người đang nói chuyện điện thoại với Diệp Lăng Phi lúc này nhất định không có quan hệ tốt đẹp với Diệp Lăng Phi, nếu không, Diệp Lăng Phi cũng không nói chuyện với người đó bằng giọng điệu như vậy, hai người bọn họ người chỉ ngồi yên tại chỗ không nói gì, nghe Diệp Lăng Phi gọi điện thoại.
- Tốt, cứ quyết định như vậy đi, lát nữa chúng tôi sẽ qua đó!
Diệp Lăng Phi nói đến đây, hắn nhìn về phía hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi ngồi đối diện với mình, lập tức cười nói:
- À, tôi quên mất một việc, ở đây có mấy người bạn cũ của ông đấy, tôi tin là ông rất muốn gặp lại bọn họ!
Diệp Lăng Phi dập máy, hắn nhìn hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi, cười nói:
- Chờ lát nữa chúng ta đi gặp một người bạn cũ, chúng ta có thể từ từ thưởng thức cà phê ở đây, còn rất nhiều thời giờ mà!
Thanh Nhi và Tử Nhi ngồi đối diện với Diệp Lăng Phi, chăm chú nhìn Diệp Lăng Phi, ánh mắt hai chị em họ toát lên vẻ nghi hoặc khó hiểu, hai chị em họ thật sự không biết rốt cuộc Diệp Lăng Phi muốn dẫn hai người đến chỗ nào? Diệp Lăng Phi để cái muỗng nhỏ xuống, cầm lấy lấy cà phê, uống một ngụm, ánh mắt hắn nhìn về phía cửa quán, lúc này, một đôi nam nữ đi tới, người đàn ông đó khoảng chừng hơn 40 tuổi, nữ khoảng chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, nhìn diện mạo của hai người cũng cảm giác được đôi nam nữ này có quan hệ không bình thường. Diệp Lăng Phi tập trung uống cà phê, hắn không quan tâm đến chuyện của người khác, đôi nam nữ kia vừa đi vào trong quán, còn chưa tìm được chỗ để ngồi xuống, đã nhìn thấy một chiếc xe dừng ở trước cửa quán cà phê, ngay sau đó, có ba người đàn ông xông vào.
- Ông xã, không cho phép anh cười em!
- Tại sao anh lại cười em chứ?
Diệp Lăng Phi trông bộ dạng của Bạch Tình Đình, cười nói:
- Bà xã, anh cảm thấy như thế này rất đẹp, tại sao lại cười em chứ, nào lại đây, để anh xem cho thật kỹ nào!
Bạch Tình Đình không đi đâu cả, cô đứng trước mặt Diệp Lăng Phi, xoay một vòng, nhìn Diệp Lăng Phi, nhõng nhẽo hỏi:
- Ông xã, anh thấy có đẹp không?
- Tất nhiên là đẹp!
Diệp Lăng Phi cảm giác thấy lửa dục trong lòng đã bị Bạch Tình Đình khơi dậy, Bạch Tình Đình quả thực là hấp dẫn trí mạng, thân thể tuyệt mỹ toát lên vẻ thanh khiết rạng rõ, mặc dù gả cho Diệp Lăng Phi lâu như vậy những thân thể của Bạch Tình Đình vẫn mảnh mai nõn nà như thiếu nữa, những đường cong của cô gần như hoàn mỹ, phần mông cùng với đường cong ở vùng eo và hông khiến Diệp Lăng Phi cảm thấy như choáng váng, hắn nuốt từng ngụm nước bọt, cảm thấy hỏa dục thiêu đốt, người ta thường nào nói theo thời gian sự hấp dẫn giữa vợ chồng sẽ bị xói mòn, sự nhiệt tình sẽ từ từ suy giảm, nhưng Diệp Lăng Phi thấy ngọn lửa giữa hắn và Bạch Tình Đình bất kể là lúc nào cũng không hề có dấu hiệu giảm bớt. Diệp Lăng Phi vươn hai tay ra, cũng mặc kệ Bạch Tình Đình có muốn hay không, hắn kéo Bạch Tình Đình vào trong lòng, ngay tlúc hắn muốn vuốt ve làn da nõn nà của Bạch Tình Đình, chợt nghe Bạch Tình Đình yêu kiều cười nói:
- Ông xã, em múa cho anh xem được không, em vừa mới học một bài múa, em đảm bảo là anh sẽ thích!
Diệp Lăng Phi đã bị Bạch Tình Đình khiêu khích tới bốc hỏa, nào còn muốn xem múa may gì nữa, trong lòng hắn chỉ nghĩ xem làm thế nào để đè Bạch Tình Đình xuống hung hăng giày vò, ngay sau khi Bạch Tình Đình nói những lời đó, Diệp Lăng Phi lập tức đè Bạch Tình Đình xuống bên dưới, mặc kệ Bạch Tình Đình nói cái gì, Diệp Lăng Phi cũng không nghe vào tai, giờ phút này trong lòng hắn chỉ nghĩ xem sẽ chiếm hữu vưu vật ở dưới thân như thế nào. Một tia chớp sáng lóe lên giữa bầu trời đêm, sau đó là tiếng sấm rền vang, Diệp Lăng Phi cùng Bạch Tình Đình triền miên hai lượt, giờ phút này trên giường khăp nơi đều là dấu vết cuộc đại chiến giữa hai người, Bạch Tình Đình khép chặt hai chân lại, mãi mà không chịu buông ra. Diệp Lăng Phi ôm bả vai của Bạch Tình Đình, tay kia cầm một điếu thuốc, tuy Bạch Tình Đình nói không muốn Diệp Lăng Phi hút thuốc, nhưng khi Diệp Lăng Phi thật sự lôti thuốc ra hút, Bạch Tình Đình lại không gề lên tiếng. Trong lòng Bạch Tình Đình hiểu rõ thói quen đó của Diệp Lăng Phi, luôn thích hút một điêu sau khi hai người ân ái xong. Bạch Tình Đình hai chân kẹp chặt, đầu của cô tựa lên vai Diệp Lăng Phi, bàn tay cô vuốt ve bộ ngực cường tráng của Diệp Lăng Phi, lẩm bẩm:
- Ông xã, anh bảo con của chúng ta trong tương lai sẽ tên là gì, Mính Đình là tên con gái, tương lai chúng ta nhất định sẽ sinh một đứa con trai, em đang suy nghĩ xem tên của con trai chúng ta là gì, có thể là......!
Bạch Tình Đình lẩm bẩm trong miệng, Diệp Lăng Ph tay cầm điếu thuốc, điếu thuốc đã hút được hơn một nửa, nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, Diệp Lăng Phi liền dụi tắt điếu thuốc vào trong gạt tàn, hắn trở mình, ôm Bạch Tình Đình vào trong lòng, bàn tay hắn trượt xuống dưới ôm eo Bạch Tình Đình, cười nói:
- Làm sao em biết nhất định là con trai chứ, chẳng lẽ em không nghĩ mình sẽ sinh con gái sao?
- Là con gái cũng được thôi, em rất thích con gái!
Bạch Tình Đình cười nói.
Diệp Lăng Phi cười cười, hôn lên môi Bạch Tình Đình một cái, hắn vòng tay ôm Bạch Tình Đình thật chặt, thì thào:
- Bất kể bà xã em sinh con trai hay con gái thì anh cũng thích cả!
………………
Ngày hôm sau trời vẫn đổ mưa, chỉ có điều so với hôm qua thì đã nhỏ ơn rất nhiều, Diệp Lăng Phi dẫn theo hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi ra khỏi khách sạn, hắn để Vương Vĩnh ở lại khách sạn để bảo vệ Bạch Tình Đình, còn mình thì đi ra ngoài khách sạn. Hôm qua hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi đã nghe Diệp Lăng Phi nói muốn dẫn hai người đi làm việc gì đó cần các cô đi theo, chỉ là, các cô lại không biết rốt cuộc Diệp Lăng Phi muốn các cô làm chuyện gì, ở trong mắt hai chị em, Diệp Lăng Phi là người chuyện gì cũng có thể tự mình làm tốt, hoàn toàn không cần đến hai chị em cô. Diệp Lăng Phi đi ra khỏi cửa khách sạn không lập tức gọi xe taxi mà đi về phía nam, hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi nắm tay nhau đi bên cạnh Diệp Lăng Phi, chỉ là không biết rốt cuộc Diệp Lăng Phi muốn đi đâu, trong lòng hai tiểu cô nương cảm thấy lo lo, không biết sẽ thế nào, vốn muốn hỏi Diệp Lăng Phi nào, nhưng Thanh Nhi mở miệng định hỏi, cuối cùng vẫn không thể hỏi ra khỏi mồm.
- Trận mưa này tốt thật, đi ra ngoài cũng không lo bị ướt quần áo!
Diệp Lăng Phi đi đến một quán cà phê ở gần khách sạn, gọi ba ly cà phê, hắn đặt mông ngồi ở xuống một cái ghế, hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi càng ngày càng cảm thấy kỳ quái, không biết Diệp Lăng Phi dẫn hai người đến đây là có mục đích gì, Diệp Lăng Phi cầm cái muỗng nhõ, khuấy khuấy ly cà phê, tay kia cầm điện thoại, gọi cho ai đó, khi đầu dây bên kia có người nhấc máy, chỉ nghe Diệp Lăng Phi cười nói:
- Ai da, có phải là gọi điện cho ông sớm quá không, xin lỗi, xin lỗi nhé, tôi không ngờ lại gọi cho ông sớm như vậy, muốn trách thì phải trách đồng hồ của tôi, không hiểu sao lại chạy sai, ông xem tôi này, không biết tôi bị làm sao chứ, lại gọi điện thoại cho ông vào lúc này?
Hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi nhìn Diệp Lăng Phi nghe điện thoại, trong mắt của các cô, bộ dạng của Diệp Lăng Phi lúc này rất hèn mọn bỉ ổi, giống như là đang làm chuyện gì xấu vậy, từ biểu hiện của Diệp Lăng Phi hai chị em cô có thể phán đoán ra người đang nói chuyện điện thoại với Diệp Lăng Phi lúc này nhất định không có quan hệ tốt đẹp với Diệp Lăng Phi, nếu không, Diệp Lăng Phi cũng không nói chuyện với người đó bằng giọng điệu như vậy, hai người bọn họ người chỉ ngồi yên tại chỗ không nói gì, nghe Diệp Lăng Phi gọi điện thoại.
- Tốt, cứ quyết định như vậy đi, lát nữa chúng tôi sẽ qua đó!
Diệp Lăng Phi nói đến đây, hắn nhìn về phía hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi ngồi đối diện với mình, lập tức cười nói:
- À, tôi quên mất một việc, ở đây có mấy người bạn cũ của ông đấy, tôi tin là ông rất muốn gặp lại bọn họ!
Diệp Lăng Phi dập máy, hắn nhìn hai chị em Thanh Nhi và Tử Nhi, cười nói:
- Chờ lát nữa chúng ta đi gặp một người bạn cũ, chúng ta có thể từ từ thưởng thức cà phê ở đây, còn rất nhiều thời giờ mà!
Thanh Nhi và Tử Nhi ngồi đối diện với Diệp Lăng Phi, chăm chú nhìn Diệp Lăng Phi, ánh mắt hai chị em họ toát lên vẻ nghi hoặc khó hiểu, hai chị em họ thật sự không biết rốt cuộc Diệp Lăng Phi muốn dẫn hai người đến chỗ nào? Diệp Lăng Phi để cái muỗng nhỏ xuống, cầm lấy lấy cà phê, uống một ngụm, ánh mắt hắn nhìn về phía cửa quán, lúc này, một đôi nam nữ đi tới, người đàn ông đó khoảng chừng hơn 40 tuổi, nữ khoảng chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, nhìn diện mạo của hai người cũng cảm giác được đôi nam nữ này có quan hệ không bình thường. Diệp Lăng Phi tập trung uống cà phê, hắn không quan tâm đến chuyện của người khác, đôi nam nữ kia vừa đi vào trong quán, còn chưa tìm được chỗ để ngồi xuống, đã nhìn thấy một chiếc xe dừng ở trước cửa quán cà phê, ngay sau đó, có ba người đàn ông xông vào.
Bình luận truyện