Độc Nữ PK Thầy Giáo Lưu Manh
Chương 2
Cổ Dĩ Tiêu vừa rửa rau vừa ca hát, bỗng nhiên thật mạnh thở dài, xong rồi, học bổng năm nay của cô xem như ngâm nước nóng , thức đêm hai
ngày ôn tập cuộc thi, kỳ thi đến cuối cùng lại rớt một môn – chết
tiệt……đương đại hình nhi thượng học và nhận thức luận, mới vừa viết xong tên cô muốn nằm úp sấp nghỉ ngơi một chút rồi viết tiếp, cư nhiên cứ
như vậy ngủ đi.Khi tỉnh lại đều thấy mọi người đã nộp bài thi,cô vừa vặn nhìn đề mục — như thế nào là dũng giả (ý là dũng cảm)? Cô ở trong lòng
mắng to đương đại hình nhi thượng học cùng nhận thức luận giáo thư Dịch
Thừa, sớm biết rằng thi đề này, cô sẽ không cần ôn tập nhiều câu như vậy ! Cô hùng hùng hổ hổ, thầy giám thị lại đang thúc giục cô nộp bài thi,
cô đột nhiên có tình cảm mãnh liệt, đề bút viết năm chữ –“Đây chính là
dũng cảm!” Liền đem bài thi ném cho giám thị, giận dữ ra trường thi, đem Dịch Thừa nguyền rủa mười vạn lần.
Cô ngay từ đầu đã thấy khó chịu lão sư Dịch Thừa dạy đương đại hình nhi thượng học cùng nhận thức luận, cả ngày một bộ ăn nói thận trọng,áo tây giày da, nhìn qua thấy dáng vẻ có phần đứng đắn, không biết hắn có phải cái gọi là “Ban ngày là giáo sư, buổi tối là cầm thú”. Rõ ràng giảng bài không sẽ nghe mà các học sinh khác, nhất là nữ sinh lại nghe chăm chú, giống như đang nghe chuyện cổ tích hay nghe tiểu thuyết Kim Dung. Vì sao?Đương nhiên là vì dáng vẻ Dịch Thừa quá đẹp trai, vóc dáng cao ráo,lại có mị lực. Lại có học sinh nữ đi tỏ tình, kết quả đương nhiên là bị cự tuyệt sau đó trở về khóc rấtl âu, Cổ Dĩ Tiêu cảm thấy buồn cười cực kỳ,đẹp trai có ích lợi gì? Mua xong đồ ăn có thể sử dụng khuôn mặt kia làm thẻ tín dụng quét tiền sao? Nếu cho Cổ Dĩ Tiêu lựa chọn, cô tình nguyện đi về phía triết học phương Tây giáo sư_Trương Đại Tông để thổ lộ, người ta lên khóa có nhiều chuyện buồn cười, chẳng qua là giáo sư Trương đã hơn sáu mươi hơn tuổi ……
Đang nghĩ ngợi điện thoại đột nhiên vang lên, mẹ Cổ đón nghe, sau đó thét lên:“Dĩ Tiêu, điện thoại –”
“Đến đây!” Cổ Dĩ Tiêu lau khô tay đón lấy điện thoại, thì ra là bạn cùng phòng Hoa Tri Chi đánh tới ,“Là cậu sao,có chuyện gì nha? Đúng, nhà của chúng tôi còn chưa có ăn cơm tất niên nha…… Hiện tại nói năm mới còn quá sớm đi? Cái gì? Đã có kết quả rùi sao ?!” Nghe được đương đại hình nhi thượng học cùng nhận thức luận đã có điểm, đầu cô đầy mồ hôi lạnh,Dịch Thừa thật sự là ngươi bệnh thần kinh, lại phát thành tích đúng vào ngày giao thừa.
Cổ Dĩ Sênh cố ý hỏi:“Dĩ Tiêu,có thành tích rồi sao ? Vừa lúc hôm nay tất cả mọi người đều ở đây, bày ra một chút thành tích của em, thế nào?”
“Cổ Dĩ Sênh!” Cổ Dĩ Tiêu tức giận đến gọi đủ họ tên của anh trai mình, dùng ánh mắt giết người cảnh cáo hắn.
“Đúng vậy,Dĩ Tiêu, nói không chừng ba mẹ sẽ cho em thêm tiền mừng tuổi nha.” Lăng Thiên không biết trong đó có nguyên nhân, cười nháy mắt mấy cái.
Mẹ Cổ gật đầu nói,“Nhanh đi mở máy tính,mẹ cũng muốn nhìn xem.”
Da đầu Cổ Dĩ Tiêu cứng rắn, chậm rãi đi qua bên người Cổ Dĩ Sênh, hung hăng cho hắn một cước, Cổ Dĩ Sênh ăn đau lại không biểu hiện ra ngoài, lôi kéo Lăng Thiên cùng đi xem thành tích của Cổ Dĩ Tiêu.
“Dĩ Tiêu liên tục hai năm lấy học bổng , năm nay cũng có thể không thành vấn đề ha?” Lăng Thiên hỏi Cổ Dĩ Sênh.
“Ngựa còn có lúc thất thủ, người cũng có lúc hụt chân.” Cổ Dĩ Sênh nhún nhún vai, cố ý đem người và ngựa nói ngược.
Cổ Dĩ Tiêu không để ý đến hắn, buồn bực mở máy tính lên, sau đó vào trang Web đại học X, đăng ký, sau đó điểm “Thành tích thẩm vấn”. Trong nháy mắt, trong đầu cô hiện lên rất nhiều nhân vật anh hùng, Hoàng Kế Quang, Đổng Tồn Thụy,Lưu Hồ Lan…… Trời sập xuống có đỉnh núi đỡ lấy,cô còn có cái gì phải sợ ? Hưm,cô quả nhiên là dũng cảm.
Websites chậm rãi xuất hiện, Cổ Dĩ Tiêu giống như có thể phản phất thấy biểu thượng,“Đương đại hình nhi thượng học cùng nhận thức luận” Thành tích chẳng lẻ là “0”. Tối thiểu cũng năm điểm chứ? Tốt xấu gì cô cũng viết năm chữ nha.
“Phiếu điểm đi ra .” Mẹ Cổ nói.
Cổ Dĩ Tiêu nuốt nước miếng, chậm rãi giương mắt nhìn về phía màn hình. Bỗng dưng ánh mắt của cô trừng lớn, khó có thể tin che miệng mình — max điểm! Ông trời!100 điểm! Cô dường như nghĩ đến chính mình đang nằm mơ!
“Rất giỏi a, em còn cho tới bây giờ chưa thấy qua ai có thể thi đại học mà đạt điểm tuyệt đối nha.” Lăng Thiên hâm mộ kéo lấy cổ tay Cổ Dĩ Tiêu,“Em làm sao được nha?>_
Kết quả — điểm tối đa? Có lầm hay không? Hệ thống xảy ra vấn đề sao? Cổ Dĩ Tiêu dụi mắt nhìn rõ rang, “100” điểm kia thật là bắt mắt, thấy thế nào cũng không như là giả . Chẳng lẽ lần này điểm tối đa là một điểm sao?
Cổ Dĩ Sênh hoài nghi nhìn Cổ Dĩ Tiêu, vẻ mặt như không thể tin. Cổ Dĩ Tiêu phục hồi lại tinh thần, mạnh đứng lên, hai tay chống nạnh, hướng về phía Cổ Dĩ Sênh cười to ba tiếng,“Anh,anh ở đại học có khi nào đạt 100 điểm hay không?”
Cổ Dĩ Sênh không nói gì chống đỡ mà xám xịt rời đi.
…………….
Ngày đầu năm mới, khắp nơi hớn hở.
Cổ Dĩ Tiêu cùng người nhà đi ra ngoài chúc tết, khi về nhà đã là chín giờ tối. Cô càng nghĩ càng quỷ dị, vì thế dốc lòng cầu học tập bộ trưởng điện thoại hỏi Dịch Thừa, lo lắng hồi lâu mới lấy di động ra bấm.
Điện thoại vang ba tiếng,rồi được người tiếp, rất có lễ phép,“Em khỏe không.”
Giọng của hắn ở trong điện thoại rất dễ nghe a. Cổ Dĩ Tiêu khi đi học căn bản không để ý nghe hắn giảng bài,cô luôn nghe nhạc Mp3, cho nên đến nay đối với giọng hắn còn chưa quen thuộc. Nói thật cô có chút khẩn trương.“Dịch…… Giáo sư,thành tích kia…… A, đã quên,em ở trong lớp tên là Cổ……”
“Cổ Dĩ Tiêu.” Đối phương thực chính xác nói ra tên của cô.
“Đúng vậy, cái kia…… là em muốn hỏi, thành tích của em có phải……”
“Quá thấp?”
Cổ Dĩ Tiêu ầm ầm té xỉu, cô nào dám nói thấp? Cô hẳn là sớm đốt Tam Trụ Hương bái tế tổ tông, còn có bái hắn tế Dịch Thừa. Thật không biết hắn có phải hay không. Cổ Dĩ Tiêu hắng cổ họng, cuối cùng khôi phục da mặt dày chính mình thành bình thường,“Giáo sư,thầy thật sự cảm thấy được đáp án của em đúng tiêu chuẩn sao?Em mới viết năm chữ thôi nha.”
“Đề mục của tôi là cái gì?”
“Như thế nào dũng cảm.”
“Em chính là.”
Đây là khen ngợi? Khóe mắt Cổ Dĩ Tiêu co rúm không hiểu ý của hắn. Bất quá may mắn là điểm tuyệt đối là hắn cho , ha ha, hắn muốn cho thì cứ cho,chuyện có lợi như vậy có gì không nên nha? Cổ Lấy Tiêu cười nở hoa,nói khách sáo vài câu sau đó cắt điện thoại.
Cô ngay từ đầu đã thấy khó chịu lão sư Dịch Thừa dạy đương đại hình nhi thượng học cùng nhận thức luận, cả ngày một bộ ăn nói thận trọng,áo tây giày da, nhìn qua thấy dáng vẻ có phần đứng đắn, không biết hắn có phải cái gọi là “Ban ngày là giáo sư, buổi tối là cầm thú”. Rõ ràng giảng bài không sẽ nghe mà các học sinh khác, nhất là nữ sinh lại nghe chăm chú, giống như đang nghe chuyện cổ tích hay nghe tiểu thuyết Kim Dung. Vì sao?Đương nhiên là vì dáng vẻ Dịch Thừa quá đẹp trai, vóc dáng cao ráo,lại có mị lực. Lại có học sinh nữ đi tỏ tình, kết quả đương nhiên là bị cự tuyệt sau đó trở về khóc rấtl âu, Cổ Dĩ Tiêu cảm thấy buồn cười cực kỳ,đẹp trai có ích lợi gì? Mua xong đồ ăn có thể sử dụng khuôn mặt kia làm thẻ tín dụng quét tiền sao? Nếu cho Cổ Dĩ Tiêu lựa chọn, cô tình nguyện đi về phía triết học phương Tây giáo sư_Trương Đại Tông để thổ lộ, người ta lên khóa có nhiều chuyện buồn cười, chẳng qua là giáo sư Trương đã hơn sáu mươi hơn tuổi ……
Đang nghĩ ngợi điện thoại đột nhiên vang lên, mẹ Cổ đón nghe, sau đó thét lên:“Dĩ Tiêu, điện thoại –”
“Đến đây!” Cổ Dĩ Tiêu lau khô tay đón lấy điện thoại, thì ra là bạn cùng phòng Hoa Tri Chi đánh tới ,“Là cậu sao,có chuyện gì nha? Đúng, nhà của chúng tôi còn chưa có ăn cơm tất niên nha…… Hiện tại nói năm mới còn quá sớm đi? Cái gì? Đã có kết quả rùi sao ?!” Nghe được đương đại hình nhi thượng học cùng nhận thức luận đã có điểm, đầu cô đầy mồ hôi lạnh,Dịch Thừa thật sự là ngươi bệnh thần kinh, lại phát thành tích đúng vào ngày giao thừa.
Cổ Dĩ Sênh cố ý hỏi:“Dĩ Tiêu,có thành tích rồi sao ? Vừa lúc hôm nay tất cả mọi người đều ở đây, bày ra một chút thành tích của em, thế nào?”
“Cổ Dĩ Sênh!” Cổ Dĩ Tiêu tức giận đến gọi đủ họ tên của anh trai mình, dùng ánh mắt giết người cảnh cáo hắn.
“Đúng vậy,Dĩ Tiêu, nói không chừng ba mẹ sẽ cho em thêm tiền mừng tuổi nha.” Lăng Thiên không biết trong đó có nguyên nhân, cười nháy mắt mấy cái.
Mẹ Cổ gật đầu nói,“Nhanh đi mở máy tính,mẹ cũng muốn nhìn xem.”
Da đầu Cổ Dĩ Tiêu cứng rắn, chậm rãi đi qua bên người Cổ Dĩ Sênh, hung hăng cho hắn một cước, Cổ Dĩ Sênh ăn đau lại không biểu hiện ra ngoài, lôi kéo Lăng Thiên cùng đi xem thành tích của Cổ Dĩ Tiêu.
“Dĩ Tiêu liên tục hai năm lấy học bổng , năm nay cũng có thể không thành vấn đề ha?” Lăng Thiên hỏi Cổ Dĩ Sênh.
“Ngựa còn có lúc thất thủ, người cũng có lúc hụt chân.” Cổ Dĩ Sênh nhún nhún vai, cố ý đem người và ngựa nói ngược.
Cổ Dĩ Tiêu không để ý đến hắn, buồn bực mở máy tính lên, sau đó vào trang Web đại học X, đăng ký, sau đó điểm “Thành tích thẩm vấn”. Trong nháy mắt, trong đầu cô hiện lên rất nhiều nhân vật anh hùng, Hoàng Kế Quang, Đổng Tồn Thụy,Lưu Hồ Lan…… Trời sập xuống có đỉnh núi đỡ lấy,cô còn có cái gì phải sợ ? Hưm,cô quả nhiên là dũng cảm.
Websites chậm rãi xuất hiện, Cổ Dĩ Tiêu giống như có thể phản phất thấy biểu thượng,“Đương đại hình nhi thượng học cùng nhận thức luận” Thành tích chẳng lẻ là “0”. Tối thiểu cũng năm điểm chứ? Tốt xấu gì cô cũng viết năm chữ nha.
“Phiếu điểm đi ra .” Mẹ Cổ nói.
Cổ Dĩ Tiêu nuốt nước miếng, chậm rãi giương mắt nhìn về phía màn hình. Bỗng dưng ánh mắt của cô trừng lớn, khó có thể tin che miệng mình — max điểm! Ông trời!100 điểm! Cô dường như nghĩ đến chính mình đang nằm mơ!
“Rất giỏi a, em còn cho tới bây giờ chưa thấy qua ai có thể thi đại học mà đạt điểm tuyệt đối nha.” Lăng Thiên hâm mộ kéo lấy cổ tay Cổ Dĩ Tiêu,“Em làm sao được nha?>_
Kết quả — điểm tối đa? Có lầm hay không? Hệ thống xảy ra vấn đề sao? Cổ Dĩ Tiêu dụi mắt nhìn rõ rang, “100” điểm kia thật là bắt mắt, thấy thế nào cũng không như là giả . Chẳng lẽ lần này điểm tối đa là một điểm sao?
Cổ Dĩ Sênh hoài nghi nhìn Cổ Dĩ Tiêu, vẻ mặt như không thể tin. Cổ Dĩ Tiêu phục hồi lại tinh thần, mạnh đứng lên, hai tay chống nạnh, hướng về phía Cổ Dĩ Sênh cười to ba tiếng,“Anh,anh ở đại học có khi nào đạt 100 điểm hay không?”
Cổ Dĩ Sênh không nói gì chống đỡ mà xám xịt rời đi.
…………….
Ngày đầu năm mới, khắp nơi hớn hở.
Cổ Dĩ Tiêu cùng người nhà đi ra ngoài chúc tết, khi về nhà đã là chín giờ tối. Cô càng nghĩ càng quỷ dị, vì thế dốc lòng cầu học tập bộ trưởng điện thoại hỏi Dịch Thừa, lo lắng hồi lâu mới lấy di động ra bấm.
Điện thoại vang ba tiếng,rồi được người tiếp, rất có lễ phép,“Em khỏe không.”
Giọng của hắn ở trong điện thoại rất dễ nghe a. Cổ Dĩ Tiêu khi đi học căn bản không để ý nghe hắn giảng bài,cô luôn nghe nhạc Mp3, cho nên đến nay đối với giọng hắn còn chưa quen thuộc. Nói thật cô có chút khẩn trương.“Dịch…… Giáo sư,thành tích kia…… A, đã quên,em ở trong lớp tên là Cổ……”
“Cổ Dĩ Tiêu.” Đối phương thực chính xác nói ra tên của cô.
“Đúng vậy, cái kia…… là em muốn hỏi, thành tích của em có phải……”
“Quá thấp?”
Cổ Dĩ Tiêu ầm ầm té xỉu, cô nào dám nói thấp? Cô hẳn là sớm đốt Tam Trụ Hương bái tế tổ tông, còn có bái hắn tế Dịch Thừa. Thật không biết hắn có phải hay không. Cổ Dĩ Tiêu hắng cổ họng, cuối cùng khôi phục da mặt dày chính mình thành bình thường,“Giáo sư,thầy thật sự cảm thấy được đáp án của em đúng tiêu chuẩn sao?Em mới viết năm chữ thôi nha.”
“Đề mục của tôi là cái gì?”
“Như thế nào dũng cảm.”
“Em chính là.”
Đây là khen ngợi? Khóe mắt Cổ Dĩ Tiêu co rúm không hiểu ý của hắn. Bất quá may mắn là điểm tuyệt đối là hắn cho , ha ha, hắn muốn cho thì cứ cho,chuyện có lợi như vậy có gì không nên nha? Cổ Lấy Tiêu cười nở hoa,nói khách sáo vài câu sau đó cắt điện thoại.
Bình luận truyện