Độc Tình Sự Tàn Nhẫn Của Lão Đại

Chương 41: 41: Kẹo Đường




Nam Ân, tối này cùng ăn tối nhé Y Mễ nhắn một tin cho Nam Ân..
Được, hôm nay em mời hửm Nam Ân trả lời kèm theo biểu cảm cười ngại
Không thành vấn đề
Anh muốn order một buỗi tối, có nến có hoa, có món ngon, rượu ngọt, có cả em
Y Mễ cất điện thoại, cô mang mang vội chiếc áo khoác cô đi bôk ra siêu thị gần nhà.

Nếu đã yêu cầu vậy cô sẽ tự chuẩn bị …
Cô mua vài món để nấu Gà Nướng Đất Sét, Dimsum, Tôm Rim, Canh Soup … cô không giỏi nấu nướng, cô chỉ biết làm vài món gia đình bình thường.

Mong là không bị chê … đi ngang qua quầy trái cây..

cô mua một hai loại quả …
Ra khỏi siêu thị cũng đã chiều ….

Y Mễ tự thấy mình lề mề …
Về đến nhà vội vàng bắt tay vào làm … cô ra bàn ăn trang trí hai cây nến, hoa hồng … ly rượu..

quay vội vào trong canh cũng đã sôi …
Buổi tối
Nam Ân cũng đã chuẩn bị xong anh đi sang bên cạnh bấm chuông không hiểu cô làm gì trong nhà cả buỗi chiều không thấy đâu nhắn tin không thấy trả lời …

Tiếng chuông hai ba hồi Y Mễ đi ra mở cửa
Đi thôi
Đi đâu? Y Mễ trố mắt hỏi
Đi ăn tối, không phải em quên chứ
Y Mễ phì cười nhìn Nam Ân anh bận một comle đen tóc vuốt keo từ đầu đến cuối gút của chót luôn … mà tiếc thay chỉ ở nhà cô dùng bữa
Em đâu có quên, buổi tối em mời là tại gia mà em sắp nghèo rồi, làm gì có tiền mời anh nhà hàng chứ .
Nam Ân ngó đầu vào trong nhìn cũng cười lên không kém
Sao từ đầu không nói làm anh chuẩn bị cả buổi chiều đấy, thôi kệ món em nấu sao phải thử
vào thôi
Y Mễ di trước miệng vẫn cười cô thật sự nhịn không được vẻ mặt của Nam Ân
Taddaa - Y Mễ quay lại nói: Em không biết làm mấy món ngon của nhà hàng chỉ vài món nay mong là anh không chê
Nam Ân đi lại nhìn bàn đồ ăn của Y Mễ.

Quả nhiên không bắt mắt lắm.

Trang trí cũng tạm mà mùi thơm thì rất thơm: Tạm ổn nhỉ, cũng giỏi đấy
ngồi đi, có phải ngày trước anh nghỉ em chỉ toàn uốn éo tới lui không biết làm gì không Y Mễ bĩu môi
Anh nghĩ em không phải típ phụ nữ của gia đình
Y Mễ gật đầu
Căn phòng khách lúc này đèn mờ ảo xung quanh, bàn ăn nến đã thấp lên sáng một vùng bàn ăn

Mờii Y Mễ nâng ly rượu đỏ mời Nam Ân
Rượu em mua ở siêu thị Nam Ân cười trêu
Y Mễ gật đầu: Rất rẻ, đang sale nữa
Này, em tiết kiệm với anh thế hả Nam Ân chống tay lên bàn
Em sắp nghèo rồi, anh thông cảm Y Mễ khẽ cười
Rượu ở hộp đêm cô không thiếu chỉ là khi đi siêu thị cô thấy nó đang sale cũng tiện nên mua luôn
Theo anh biết hộp đêm dạo này làm ăn khá ỗn sao lại nghèo
Em vưa trích một khoảng hỗ trợ xây trường học cho các em nhỏ ở trấn xa thành phố, và tu sửa lại cô nhi viên ngày trước em từng sống
Nam Ân xụ mặt nhìn Y Mễ: Sao không nói anh cũng muốn chung tay … cũng là nghĩa vụ của anh mà
À em có chuyện muốn hỏi anh
Nam Ân tay gắp thức ăn gật đầu
Ở trấn đó, có ông trưởng ông ấy hay làm khó viện trưởng về việc xây cất anh có thể nói giúp em được không? Y Mễ chậm rãi nhìn anh
Chuyện gì khó chứ để anh nói Khởi yên tâm đi..
Y Mễ mĩm cười nhìn gắp tôm cho Nam Ân: món này dở lắm sao nãy giờ em không thấy anh ăn
Nam Ân nhìn con tôm trong chén một lúc nói: Món nào dỡ mà em nấu với anh nó cũng như kẹo đường
Y Mễ lại gắp thêm một con cho Nam Ân
Hạo Dương vừa đi giao dịch lô hàng ở Ý về đáp chuyến bay riêng …
Trên tay có cầm một túi giấy màu trắng
Khi đi về anh có thấy cửa hàng bên đó bán một loại nước hoa mới ra độc quyền chỉ có số lượng hai mà hãng này theo hắn biết, Y Mễ rất thích …
...****************...
À đợi anh một tý Nam Ân buông đũa đi về nhà mình
Y Mễ nhìn theo cũng tiếp tục ăn
...****************...
Bây giờ mới bắt đầu quan tâm chị nhà có muộn quá không dạ anh Hạo Dương:)))
Chuẩn bị có cơm chó nhé, có cả …..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện