Độc Y Xấu Phi
Chương 8: Thu phục năm vị chưởng quỹ
Editor: Tuyết.Nhi
Hạng Trị Chung để lại cho Hạng Quân Vãn năm cửa tiệm, có thư điếm, tiệm tơ lụa, tửu lâu, tiệm son phấn, còn có một gian thanh lâu quy mô không nhỏ. Nhìn đến tên “Bách Hoa Lâu”, Hạng Quân Vãn đối với phụ thân hiện tại của mình là Hạng Trị Chung rất tò mò, đưa một gian thanh lâu cho nữ nhi làm của hồi môn, người phụ thân này thật sự là quá mốt rồi.
“Tiểu thư, ta là chưởng quỹ của ‘Hanh Thông tửu lâu’ Chu Thừa.”
“Ta là chưởng quỷ của ‘Yên Chi Cẩm’ Lý Dịch.”
“Ta là chưởng quỹ của ‘Kim Phấn Thế Gia’ Triệu Hằng.”
“Ta là chưởng quỹ của ‘Bách Hoa Lâu’ Hoa Ngũ Nương.”
“Ta là chưởng quỹ của ‘Kim Ngọc Mãn Đường’ La Húc.”
Năm người, theo thứ tự đứng ở trước mặt Hạng Quân Vãn.
Chu Thừa giống một phật Di Lặc, mập mạp, cười híp mắt cả mặt đầy thịt. Lý Dịch tuy là chưởng quỹ của tiệm tơ lụa, lại có một bộ dáng trung thực. “Kim phấn Thế Gia” mua bán chính là son phấn cao cấp, Triệu Hằng ngược lại giống một thương nhân gian trá.
Về phần thư điếm, đặt tên là “Kim Ngọc Mãn Đường”, đại khái là xuất phát từ “Trong sách đều có Hoàng Kim Ốc, trong sách đều có Nhan Như Ngọc”, La Húc một thân phong độ của người trí thức, không có mùi tiền chút nào, ngược lại quả thật thích hợp làm chưởng quỹ tiệm sách. Hoa Ngũ Nương của Bách Hoa Lâu, là một nữ tử nhìn qua hơn hai mươi tuổi, khuôn mặt tuấn tú, mắt phượng nhếch lên, cả người mặc đồ màu hồng chói mắt, cổ tay của làn váy thêu đầy tơ vàng hoa Phù Dung.
Nhìn thấy năm người, Hạng Quân Vãn đối với bọn họ có đánh giá sơ lược. Không biết có phải nàng quá mức mẫn cảm hay không, Hạng Quân Vãn luôn cảm thấy năm vị chưởng quỹ này không đơn giãn giống như bề ngoài của họ nhìn thấy qua như vậy. Ít nhất, tuy bọn họ trong miệng xưng nàng là “Tiểu thư”, nhưng Hạng Quân Vãn lại không cảm nhận được sự tôn kính của bọn họ đối với mình.
Cũng may mấy ngày nay, Hạng Quân Vãn từ chỗ La Húc chưởng quỹ lấy được sổ sách ba năm nay, nghiên cứu thật kĩ một chút lợi nhuận của năm cửa tiệm, đối với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của bọn họ, nàng cũng không sợ.
“Các vị chưởng quỹ, đây là một ít kế hoạch ta cải tiến cho cửa tiệm, hôm nay mời các người lại đây, chính là vì cùng các ngươi thương lượng một chút làm sao thay đổi mánh khóe tiêu thụ, làm sao để đề cao lợi nhuận buôn bán.”
Hạng Quân Vãn gật đầu, Lạc Tuyết đem kế hoạch tiểu thư viết hai ngày nay phân phát cho năm người ngồi ở phía dưới. Lúc đầu cầm lấy vài trang giấy mỏng manh trên tay, trên mặt năm người cũng không biến hóa lớn, chờ sau khi lật xem nội dung hai trang, Lạc Tuyết rõ ràng phát hiện ánh mắt của năm vị chưởng quỹ này nhìn tiểu thư khác với lúc trước, giống như bọn họ là sói đói, còn Hạng Quân Vãn giống như dê con tươi ngon vậy.
“Tiểu thư, mặt nạ trắng da người nói, nếu làm ra nhất định sẽ mua may bán đắt đó!” Triệu Hằng ném hai tờ giấy kích động run rẩy đứng lên, “Còn có kem Như Ngọc sạch mặt, kem Mẫu Đơn trừ tàn nhan, những thứ này nếu làm ra, quả thực chính là lợi nhuận cao!”
Triệu Hằng chưa nói xong, bị thân hình mập mạp của Chu Thừa đẩy sang một bên, “Tiểu thư tiểu thư, lẩu và thịt dê mà người nói làm như thế nào vậy? Mùa đông mà ăn lẩu nhất định rất sảng khoái! Tiểu thư tốt của ta, làm phiền người trước hết di giá Hanh Thông tửu lâu của chúng ta, trước tiên dạy cho đầu bếp của Hanh Thông, thế nào?”
“Tam Bàn Tử, đi qua một bên!”
Nhìn Lý Dịch thành thực nhất đem Chu Thừa đẩy ra, khuôn mặt tươi cười nghênh tiếp Hạng Quân Vãn, “Tiểu thư, thêu hai mặt người nói là cái gì? Còn thêu chữ thập lại là cái gì? Còn có, bộ váy mà người vẽ là chính ngài thiết kế sao? Thật xinh đẹp, nếu làm ra nhất định sẽ danh chấn kinh thành đó...”
“Đâu chỉ danh chấn kinh thành!” La Húc cầm bản thảo sách trong tay, hai mắt sáng lên, “Tiểu thư, Di Hồng Công Tử là ai? Người lúc nào thì quen một người tuyệt diệu như thế? “Hồng Lâu Mộng” này quả thực viết rất là khéo ! Nếu in ra sách, nhất định sẽ nổi tiếng toàn bộ đại lục! Đúng rồi, sách tiểu nhân của người nói là cái gì? Tập san lại là cái gì?”
Bốn nam nhân ở trước mặt Hạng Quân Vãn tranh thành một đoàn, cuối cùng Hoa Ngũ Nương hai tay chống nạnh, cả người thét chói tai, ghê đến mức lỗ tai mọi người run lên, bốn người mới ngừng lại được.
“Tiểu thư, đừng để ý đến họ!” Hoa Ngũ Nương cười quyến rũ, lắc lắc thân mình đi đến trước mặt Hạng Quân Vãn, dịu dàng cầm lấy tay nàng, mắt phượng khẽ lướt, “Nếu không, người đi Bách Hoa Lâu của ta đi! Bọn họ đều là những xú nam nhân, theo chân bọn họ cùng một chỗ mới không thú vị, trong Bách Hoa Lâu của chúng ta khắp nơi đều là cô nương trẻ tuổi, lại rất náo nhiệt!”
Nghe Hoa Ngũ Nương nói như vậy, Chu Thừa mặc kệ , “Ngũ Nương, tiểu thư băng thanh ngọc khiết, sao có thể đi Bách Hoa Lâu được!”
“Chu Nhị, lời này của ngươi nói không đúng rồi! Bách Hoa Lâu của ta làm sao? Ngươi là khi dễ ta làm ăn da thịt, không đặt nổi tiền cọc có phải hay không? Bách Hoa Lâu của ta đây cũng kiếm được bạc chói lóa, so với Hanh Thông của các ngươi cũng không kém đâu! Tiểu thư là con nhà nữ nhi, mỗi ngày sống ở tửu lâu, nếu bị nam nhân nhìn thấy, thì nói giống cái gì!”
Hoa Ngũ Nương là một nữ nhân lợi hại, nói chuyện quả thực là lí lẽ không tha người, có điểm giống nữ nhân mạnh mẽ ở hiện đại, Hạng Quân Vãn ngược lại rất thích tính cách mạnh mẽ dám nghĩ dám làm của nàng ta.
“Ta nói, các ngươi đừng ầm ĩ nữa, hãy để cho tiểu thư tự mình quyết định đi!” Làm người đứng đầu trong năm người, La Húc càng có lí trí một chút, hắn vừa mở miệng, bốn người đang cãi nhau ngừng lại, năm người đều nhìn về phía Hạng Quân Vãn.
Trước khi đến đây, mấy người kia đối với Hạng Quân Vãn vẫn không để ý cho lắm, bọn họ là nễ mặt mũi của đại Tướng quân, đối với tiểu thư lớn lên đã xấu còn vô dụng này, cũng không ấn tượng sâu cho lắm, nên không có quá nhiều hảo cảm.
Nhưng là ngay tại lúc vừa rồi, sau khi thấy Lạc Tuyết đưa cho bọn họ kế hoạch, ấn tượng của năm người đối với Hạng Quân Vãn hoàn toàn thay đổi. Đây vẫn là vị tiểu thư kia trong mắt bọn họ sao? Người có thể nghĩ ra điểm mấu chốt tài tình tuyệt diệu như vậy, sẽ là phế vật trong miệng mọi người sao? Mới vừa rồi năm vị trưởng quỹ còn ôm lòng khinh thường, lúc này đã thu hồi tâm tư lười nhác, cũng không dám xem thường Hạng Quân Vãn nữa.
Nhìn vẻ mặt biến đổi thất thường trên mặt năm vị chưởng quỹ trước mắt, Hạng Quân Vãn mỉm cười.
Hiệu quả nàng muốn đã đạt được! Năm ngày này, La Húc tuy rằng đối với yêu cầu của nàng ngoan ngoãn phục tùng, nhưng nàng không có từ trong mắt La Húc nhìn thấy tôn kính nên có. Chắc là chủ cũ quá mức yếu đuối, bọn họ chẳng qua là nhìn mặt mũi của Hạng Trị Chung cho nên mới gọi nàng một tiếng tiểu thư.
Nay, những người này rốt cục đối với nàng vài phần kính trọng, bắt đầu coi trọng vị tiểu thư này, nhưng đây chỉ là bước đầu tiên phải làm của Hạng Quân Vãn. Nàng muốn nếu không lên tiếng thì thôi, còn bỗng lên tiếng liền kinh người! Chủ cũ hèn nhát sống mười bảy năm, còn nghèo túng chết thảm như thế, hiện tại nàng xuyên qua đến đây, tự nhiên là muốn sống có thành tựu!
Năm người này tuy là Hạng Trị Chung để lại cho nàng, nhưng bọn họ chỉ là nễ mặt mũi của Tướng quân, đều không phải là thành tâm thành ý quy thuận nguyện trung thành với nàng. Việc nàng phải làm lúc này là thu phục bọn họ, làm cho bọn họ chân chính trở thành người của mình, trở thành trợ lực ở cái thời đại xa lạ mà nàng đến này!
“La đại thúc, Lý nhị thúc, Chu tam thúc, Triệu tứ thúc, Hoa ngũ di, xin cho phép ta xưng hô các người như thế!” Hạng Quân Vãn đứng lên, đối với năm người nhẹ nhàng cúi đầu, “Mấy năm nay đa tạ các ngươi giúp ta chiếu cố cửa hàng, nếu như không có mồ hôi công sức của các người cũng sẽ không có thành tựu như hiện nay.”
Tôn xưng trong miệng của Hạng Quân Vãn cùng cái cúi đầu kia của nàng, khiến cho năm người lập tức lắc mình, dường như không nhận nổi, La Húc còn vội vã tiến lên phía trước nâng nàng đứng lên, “Không được, tiểu thư, người như thế chính là giết chết chúng ta”
Hạng Trị Chung để lại cho Hạng Quân Vãn năm cửa tiệm, có thư điếm, tiệm tơ lụa, tửu lâu, tiệm son phấn, còn có một gian thanh lâu quy mô không nhỏ. Nhìn đến tên “Bách Hoa Lâu”, Hạng Quân Vãn đối với phụ thân hiện tại của mình là Hạng Trị Chung rất tò mò, đưa một gian thanh lâu cho nữ nhi làm của hồi môn, người phụ thân này thật sự là quá mốt rồi.
“Tiểu thư, ta là chưởng quỹ của ‘Hanh Thông tửu lâu’ Chu Thừa.”
“Ta là chưởng quỷ của ‘Yên Chi Cẩm’ Lý Dịch.”
“Ta là chưởng quỹ của ‘Kim Phấn Thế Gia’ Triệu Hằng.”
“Ta là chưởng quỹ của ‘Bách Hoa Lâu’ Hoa Ngũ Nương.”
“Ta là chưởng quỹ của ‘Kim Ngọc Mãn Đường’ La Húc.”
Năm người, theo thứ tự đứng ở trước mặt Hạng Quân Vãn.
Chu Thừa giống một phật Di Lặc, mập mạp, cười híp mắt cả mặt đầy thịt. Lý Dịch tuy là chưởng quỹ của tiệm tơ lụa, lại có một bộ dáng trung thực. “Kim phấn Thế Gia” mua bán chính là son phấn cao cấp, Triệu Hằng ngược lại giống một thương nhân gian trá.
Về phần thư điếm, đặt tên là “Kim Ngọc Mãn Đường”, đại khái là xuất phát từ “Trong sách đều có Hoàng Kim Ốc, trong sách đều có Nhan Như Ngọc”, La Húc một thân phong độ của người trí thức, không có mùi tiền chút nào, ngược lại quả thật thích hợp làm chưởng quỹ tiệm sách. Hoa Ngũ Nương của Bách Hoa Lâu, là một nữ tử nhìn qua hơn hai mươi tuổi, khuôn mặt tuấn tú, mắt phượng nhếch lên, cả người mặc đồ màu hồng chói mắt, cổ tay của làn váy thêu đầy tơ vàng hoa Phù Dung.
Nhìn thấy năm người, Hạng Quân Vãn đối với bọn họ có đánh giá sơ lược. Không biết có phải nàng quá mức mẫn cảm hay không, Hạng Quân Vãn luôn cảm thấy năm vị chưởng quỹ này không đơn giãn giống như bề ngoài của họ nhìn thấy qua như vậy. Ít nhất, tuy bọn họ trong miệng xưng nàng là “Tiểu thư”, nhưng Hạng Quân Vãn lại không cảm nhận được sự tôn kính của bọn họ đối với mình.
Cũng may mấy ngày nay, Hạng Quân Vãn từ chỗ La Húc chưởng quỹ lấy được sổ sách ba năm nay, nghiên cứu thật kĩ một chút lợi nhuận của năm cửa tiệm, đối với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của bọn họ, nàng cũng không sợ.
“Các vị chưởng quỹ, đây là một ít kế hoạch ta cải tiến cho cửa tiệm, hôm nay mời các người lại đây, chính là vì cùng các ngươi thương lượng một chút làm sao thay đổi mánh khóe tiêu thụ, làm sao để đề cao lợi nhuận buôn bán.”
Hạng Quân Vãn gật đầu, Lạc Tuyết đem kế hoạch tiểu thư viết hai ngày nay phân phát cho năm người ngồi ở phía dưới. Lúc đầu cầm lấy vài trang giấy mỏng manh trên tay, trên mặt năm người cũng không biến hóa lớn, chờ sau khi lật xem nội dung hai trang, Lạc Tuyết rõ ràng phát hiện ánh mắt của năm vị chưởng quỹ này nhìn tiểu thư khác với lúc trước, giống như bọn họ là sói đói, còn Hạng Quân Vãn giống như dê con tươi ngon vậy.
“Tiểu thư, mặt nạ trắng da người nói, nếu làm ra nhất định sẽ mua may bán đắt đó!” Triệu Hằng ném hai tờ giấy kích động run rẩy đứng lên, “Còn có kem Như Ngọc sạch mặt, kem Mẫu Đơn trừ tàn nhan, những thứ này nếu làm ra, quả thực chính là lợi nhuận cao!”
Triệu Hằng chưa nói xong, bị thân hình mập mạp của Chu Thừa đẩy sang một bên, “Tiểu thư tiểu thư, lẩu và thịt dê mà người nói làm như thế nào vậy? Mùa đông mà ăn lẩu nhất định rất sảng khoái! Tiểu thư tốt của ta, làm phiền người trước hết di giá Hanh Thông tửu lâu của chúng ta, trước tiên dạy cho đầu bếp của Hanh Thông, thế nào?”
“Tam Bàn Tử, đi qua một bên!”
Nhìn Lý Dịch thành thực nhất đem Chu Thừa đẩy ra, khuôn mặt tươi cười nghênh tiếp Hạng Quân Vãn, “Tiểu thư, thêu hai mặt người nói là cái gì? Còn thêu chữ thập lại là cái gì? Còn có, bộ váy mà người vẽ là chính ngài thiết kế sao? Thật xinh đẹp, nếu làm ra nhất định sẽ danh chấn kinh thành đó...”
“Đâu chỉ danh chấn kinh thành!” La Húc cầm bản thảo sách trong tay, hai mắt sáng lên, “Tiểu thư, Di Hồng Công Tử là ai? Người lúc nào thì quen một người tuyệt diệu như thế? “Hồng Lâu Mộng” này quả thực viết rất là khéo ! Nếu in ra sách, nhất định sẽ nổi tiếng toàn bộ đại lục! Đúng rồi, sách tiểu nhân của người nói là cái gì? Tập san lại là cái gì?”
Bốn nam nhân ở trước mặt Hạng Quân Vãn tranh thành một đoàn, cuối cùng Hoa Ngũ Nương hai tay chống nạnh, cả người thét chói tai, ghê đến mức lỗ tai mọi người run lên, bốn người mới ngừng lại được.
“Tiểu thư, đừng để ý đến họ!” Hoa Ngũ Nương cười quyến rũ, lắc lắc thân mình đi đến trước mặt Hạng Quân Vãn, dịu dàng cầm lấy tay nàng, mắt phượng khẽ lướt, “Nếu không, người đi Bách Hoa Lâu của ta đi! Bọn họ đều là những xú nam nhân, theo chân bọn họ cùng một chỗ mới không thú vị, trong Bách Hoa Lâu của chúng ta khắp nơi đều là cô nương trẻ tuổi, lại rất náo nhiệt!”
Nghe Hoa Ngũ Nương nói như vậy, Chu Thừa mặc kệ , “Ngũ Nương, tiểu thư băng thanh ngọc khiết, sao có thể đi Bách Hoa Lâu được!”
“Chu Nhị, lời này của ngươi nói không đúng rồi! Bách Hoa Lâu của ta làm sao? Ngươi là khi dễ ta làm ăn da thịt, không đặt nổi tiền cọc có phải hay không? Bách Hoa Lâu của ta đây cũng kiếm được bạc chói lóa, so với Hanh Thông của các ngươi cũng không kém đâu! Tiểu thư là con nhà nữ nhi, mỗi ngày sống ở tửu lâu, nếu bị nam nhân nhìn thấy, thì nói giống cái gì!”
Hoa Ngũ Nương là một nữ nhân lợi hại, nói chuyện quả thực là lí lẽ không tha người, có điểm giống nữ nhân mạnh mẽ ở hiện đại, Hạng Quân Vãn ngược lại rất thích tính cách mạnh mẽ dám nghĩ dám làm của nàng ta.
“Ta nói, các ngươi đừng ầm ĩ nữa, hãy để cho tiểu thư tự mình quyết định đi!” Làm người đứng đầu trong năm người, La Húc càng có lí trí một chút, hắn vừa mở miệng, bốn người đang cãi nhau ngừng lại, năm người đều nhìn về phía Hạng Quân Vãn.
Trước khi đến đây, mấy người kia đối với Hạng Quân Vãn vẫn không để ý cho lắm, bọn họ là nễ mặt mũi của đại Tướng quân, đối với tiểu thư lớn lên đã xấu còn vô dụng này, cũng không ấn tượng sâu cho lắm, nên không có quá nhiều hảo cảm.
Nhưng là ngay tại lúc vừa rồi, sau khi thấy Lạc Tuyết đưa cho bọn họ kế hoạch, ấn tượng của năm người đối với Hạng Quân Vãn hoàn toàn thay đổi. Đây vẫn là vị tiểu thư kia trong mắt bọn họ sao? Người có thể nghĩ ra điểm mấu chốt tài tình tuyệt diệu như vậy, sẽ là phế vật trong miệng mọi người sao? Mới vừa rồi năm vị trưởng quỹ còn ôm lòng khinh thường, lúc này đã thu hồi tâm tư lười nhác, cũng không dám xem thường Hạng Quân Vãn nữa.
Nhìn vẻ mặt biến đổi thất thường trên mặt năm vị chưởng quỹ trước mắt, Hạng Quân Vãn mỉm cười.
Hiệu quả nàng muốn đã đạt được! Năm ngày này, La Húc tuy rằng đối với yêu cầu của nàng ngoan ngoãn phục tùng, nhưng nàng không có từ trong mắt La Húc nhìn thấy tôn kính nên có. Chắc là chủ cũ quá mức yếu đuối, bọn họ chẳng qua là nhìn mặt mũi của Hạng Trị Chung cho nên mới gọi nàng một tiếng tiểu thư.
Nay, những người này rốt cục đối với nàng vài phần kính trọng, bắt đầu coi trọng vị tiểu thư này, nhưng đây chỉ là bước đầu tiên phải làm của Hạng Quân Vãn. Nàng muốn nếu không lên tiếng thì thôi, còn bỗng lên tiếng liền kinh người! Chủ cũ hèn nhát sống mười bảy năm, còn nghèo túng chết thảm như thế, hiện tại nàng xuyên qua đến đây, tự nhiên là muốn sống có thành tựu!
Năm người này tuy là Hạng Trị Chung để lại cho nàng, nhưng bọn họ chỉ là nễ mặt mũi của Tướng quân, đều không phải là thành tâm thành ý quy thuận nguyện trung thành với nàng. Việc nàng phải làm lúc này là thu phục bọn họ, làm cho bọn họ chân chính trở thành người của mình, trở thành trợ lực ở cái thời đại xa lạ mà nàng đến này!
“La đại thúc, Lý nhị thúc, Chu tam thúc, Triệu tứ thúc, Hoa ngũ di, xin cho phép ta xưng hô các người như thế!” Hạng Quân Vãn đứng lên, đối với năm người nhẹ nhàng cúi đầu, “Mấy năm nay đa tạ các ngươi giúp ta chiếu cố cửa hàng, nếu như không có mồ hôi công sức của các người cũng sẽ không có thành tựu như hiện nay.”
Tôn xưng trong miệng của Hạng Quân Vãn cùng cái cúi đầu kia của nàng, khiến cho năm người lập tức lắc mình, dường như không nhận nổi, La Húc còn vội vã tiến lên phía trước nâng nàng đứng lên, “Không được, tiểu thư, người như thế chính là giết chết chúng ta”
Bình luận truyện