[Đồng Nhân NHAC] Asisu Dưỡng Bảo Bảo
Chương 15
Carol trong lòng cười lạnh, mới vài ngày đã không nhịn được mà tìm tới nàng rồi.
Mira lúc này cởi bỏ khăn che mặt, bước tới gần Carol. Ánh mắt không che dấu được lo lắng. Nôn nóng hỏi:
- Công nương Carol, người ở Ai cập chắc hẳn biết nữ hoàng Asisu mang thai???
Carol vẻ khó hiểu nhìn Mira, hỏi ngược lại:
- Phải, nhưng tại sao ngươi lại hỏi ta chuyện đó.
Mira nắm lấy tay Carol, giọng chút run rẩy nói:
- Vậy nữ hoàng Asisu mang thai là đứa bé của ai?
Carol lắc đầu, cuối đáy mắt hiện ra trào phúng.
- Ta không biết. Nhưng...
Mira chăm chú lắng nghe Carol, tim nàng ta cầu mong điều nàng ta nghĩ không phải sự thật. Lúc này Carol lên tiếng nói tiếp:
- Nhưng... ta thấy hoàng tử Izumin đối xử rất ôn nhu với nữ hoàng Asisu. Ngươi có lẽ không biết, hoàng tử Izumin khi biết tin nữ hoàng mang thai liền vội vàng đưa nữ hoàng trở về Hitaito.
Mira ánh mắt chua xót, Carol lo lắng hỏi nàng ta " ngươi sao vậy " nhưng Mira chẳng nghe thấy. Trong đầu nàng ta chỉ nghe được rằng " đứa bé nữ hoàng Asisu đang mang trong bụng là của Hoàng tử Izumin "
Mira lao ra ngoài rời đi, chính vì vội vàng rời đi như vậy nên không nhìn thấy nụ cười trào phúng đã thay thế khuôn mặt ngây thơ của Carol.
+++++++++++++++++++++++++++++
Cung điện Thượng Ai cập.
Menfuisu đang đứng ở hành lang. Hắn nhìn xuống dòng sông nile hiền hòa, Nhưng khác với tâm trạng hắn bây giờ, lòng hắn vô cùng hỗn loạn.
Mấy ngày nay hắn chưa nhận được chút tin tức gì của chị. Nỗi lo luôn tràn ngập trong từng giấc ngủ của hắn.
Menfuisu thở dài một hơi, rồi lên tiếng:
- Minuê!
Minuê đứng phía xa, nghe hắn gọi tên mình thì bước tới. " vâng " một tiếng, Menfuisu nói tiếp:
- Nói với tể tướng Imotep, gửi thư tới Hitaito. Ta sẽ đích thân tới đó.
Minuê hành lễ rồi rời đi. Menfuisu nắm chặt bàn tay. Kiên định suy nghĩ.
Chị! Đợi ta.
++++++++++++++++++++++++++++++
Nhược Thiên dùng xong điểm tâm thì muốn đi dạo một chút.
nàng mặc chiếc váy trắng thêu lên những chữ tượng hình đơn giản mà sống động. Chiếc vòng cổ đá mã não đen tôn lên da thịt trắng mịn, non mềm. Thân thể căng mọng càng thêm đầy đặn. Những bông hoa bên cạnh kém phần rực rỡ khi ở cạnh nàng.
Ana đứng nhìn ngẩn người, nữ thần. Trong mắt nàng ta chỉ có thể dùng từ nữ thần để miêu tả vẻ đẹp của nữ hoàng Asisu.
Nhược Thiên nhìn Ana ngẩn người mà buồn cười, nàng vẫn biết bản thân mình đẹp. Nhưng để cho nữ nhân khác dùng ánh mắt sùng bái nhìn mình thì vẫn có chút ngượng ngùng a~
Nàng nhìn Izumin từ xa đi tới, mỉm cười. Lên tiếng:
- Izumin, ngươi tới vừa kịp lúc. Ta có chuyện muốn nói với ngươi.
Izumin bước tới gần nàng, nhìn đôi mắt đen sáng như bảo thạch của nàng, giọng trầm thấp lên tiếng:
- Chuyện gì sao?!
Nhược Thiên đặt tay lên bụng như một thói quen. Ana đã tự động lui ra ngoài, nàng nói tiếp:
- Ngươi nói muốn thành hôn với Carol, tại sao ta không thấy ngươi chuẩn bị vậy?!
Đây là điều sáng nay nàng bất chợt nhớ tới. Nàng đến đây đã nửa tháng với tư cách khách mời. Và nàng cũng không có ý định tham gia vào cuộc tranh đấu giữa Menfuisu và Izumin. Nàng muốn nhanh chút trở về Hạ Ai Cập bình an sinh cục cưng.
Izumin trong tâm trầm xuống, có chút tức giận. Nàng nhanh vậy đã ném hắn cho Carol. Rồi trở về với Menfuisu???
Hừ! Thất vọng cho nàng rồi. Hắn chẳng có ý định lấy một nữ nhân như Carol. Hắn cũng không có ý định cho nàng trở về bên Menfuisu.
Khuôn mặt hắn chẳng biểu lộ chút cảm xúc nhưng ánh mắt lại hiện ôn nhu hiếm có, hắn ôm nàng vào lòng. Đặt tay nhẹ nhàng lên bụng nàng, hai người tư thế ám muội.
Nhẹ giọng nói:
- Asisu, ngươi là đang muốn trở về với Menfuisu sao?!
Nhược Thiên nhíu mi, muốn đẩy hắn ra nhưng hắn vẫn chẳng xê dịch chút xíu nào.
Nàng mặt hơi hồng hồng, đang định phản bác lời hắn thì...
Hắn bỗng nhiên áp môi hắn lên môi nàng, đây có lẽ là hành động nông nổi nhất từ trước tới nay của hắn, hắn cũng chẳng quan tâm nàng sẽ chán ghét hắn.
Nhược Thiên cảm nhận cảm giác ấm áp, ướt át trên môi nàng. Đầu óc nàng chẳng nghĩ được gì. Đây là nụ hôn đầu của cả hai kiếp của nàng.
Izumin nhẹ nhàng mút đôi môi của nàng, hương vị thanh thuần, ngọt ngào khiến hắn hôn muốn thêm nữa. Hắn trêu chọc chiếc lưỡi của nàng, đầy ôn nhu cắn lên, nàng bị hắn hôn đến quên cả thở, cánh tay của hắn xiết chặt nàng trong lòng.
Tim nàng đập nhộn nhạo, khuôn mặt hồng rực. Đôi môi bị hắn hôn đến sưng đỏ mà cong lên thêm phần ma mị. Miệng nàng thoát ra những tiếng " ưm " xấu hổ khiến tâm Izumin càng thêm ngứa ngáy
Khi Izumin cảm nhận thân thể hắn đang phản ứng thì mới buông nàng ra, nếu tiếp tục hắn nghĩ bản thân hắn sẽ không dừng được lại.
Nàng lúc này mới có thể hít thở, thân thể mềm mại tựa vào ngực hắn.
Hai người lúc này chìm đắm vào cảm xúc riêng của mình. Không biết rằng một đôi mắt thù hận đang nhìn họ.
Mira nắm chặt tay, móng tay cơ hồ đâm vào lòng bàn tay đến chảy máu. Nàng ta muốn tìm hoàng tử Izumin hỏi sự thật, nhưng đây là điều nàng ta thấy, còn gì để hỏi nữa sao???. Trái tim nàng ta đau đớn, đôi mắt đang bị thù hận che mờ.
Mira lúc này chỉ muốn GIẾT ASISU, GIẾT ĐỨA BÉ TRONG BỤNG NÀNG.
Mira lúc này cởi bỏ khăn che mặt, bước tới gần Carol. Ánh mắt không che dấu được lo lắng. Nôn nóng hỏi:
- Công nương Carol, người ở Ai cập chắc hẳn biết nữ hoàng Asisu mang thai???
Carol vẻ khó hiểu nhìn Mira, hỏi ngược lại:
- Phải, nhưng tại sao ngươi lại hỏi ta chuyện đó.
Mira nắm lấy tay Carol, giọng chút run rẩy nói:
- Vậy nữ hoàng Asisu mang thai là đứa bé của ai?
Carol lắc đầu, cuối đáy mắt hiện ra trào phúng.
- Ta không biết. Nhưng...
Mira chăm chú lắng nghe Carol, tim nàng ta cầu mong điều nàng ta nghĩ không phải sự thật. Lúc này Carol lên tiếng nói tiếp:
- Nhưng... ta thấy hoàng tử Izumin đối xử rất ôn nhu với nữ hoàng Asisu. Ngươi có lẽ không biết, hoàng tử Izumin khi biết tin nữ hoàng mang thai liền vội vàng đưa nữ hoàng trở về Hitaito.
Mira ánh mắt chua xót, Carol lo lắng hỏi nàng ta " ngươi sao vậy " nhưng Mira chẳng nghe thấy. Trong đầu nàng ta chỉ nghe được rằng " đứa bé nữ hoàng Asisu đang mang trong bụng là của Hoàng tử Izumin "
Mira lao ra ngoài rời đi, chính vì vội vàng rời đi như vậy nên không nhìn thấy nụ cười trào phúng đã thay thế khuôn mặt ngây thơ của Carol.
+++++++++++++++++++++++++++++
Cung điện Thượng Ai cập.
Menfuisu đang đứng ở hành lang. Hắn nhìn xuống dòng sông nile hiền hòa, Nhưng khác với tâm trạng hắn bây giờ, lòng hắn vô cùng hỗn loạn.
Mấy ngày nay hắn chưa nhận được chút tin tức gì của chị. Nỗi lo luôn tràn ngập trong từng giấc ngủ của hắn.
Menfuisu thở dài một hơi, rồi lên tiếng:
- Minuê!
Minuê đứng phía xa, nghe hắn gọi tên mình thì bước tới. " vâng " một tiếng, Menfuisu nói tiếp:
- Nói với tể tướng Imotep, gửi thư tới Hitaito. Ta sẽ đích thân tới đó.
Minuê hành lễ rồi rời đi. Menfuisu nắm chặt bàn tay. Kiên định suy nghĩ.
Chị! Đợi ta.
++++++++++++++++++++++++++++++
Nhược Thiên dùng xong điểm tâm thì muốn đi dạo một chút.
nàng mặc chiếc váy trắng thêu lên những chữ tượng hình đơn giản mà sống động. Chiếc vòng cổ đá mã não đen tôn lên da thịt trắng mịn, non mềm. Thân thể căng mọng càng thêm đầy đặn. Những bông hoa bên cạnh kém phần rực rỡ khi ở cạnh nàng.
Ana đứng nhìn ngẩn người, nữ thần. Trong mắt nàng ta chỉ có thể dùng từ nữ thần để miêu tả vẻ đẹp của nữ hoàng Asisu.
Nhược Thiên nhìn Ana ngẩn người mà buồn cười, nàng vẫn biết bản thân mình đẹp. Nhưng để cho nữ nhân khác dùng ánh mắt sùng bái nhìn mình thì vẫn có chút ngượng ngùng a~
Nàng nhìn Izumin từ xa đi tới, mỉm cười. Lên tiếng:
- Izumin, ngươi tới vừa kịp lúc. Ta có chuyện muốn nói với ngươi.
Izumin bước tới gần nàng, nhìn đôi mắt đen sáng như bảo thạch của nàng, giọng trầm thấp lên tiếng:
- Chuyện gì sao?!
Nhược Thiên đặt tay lên bụng như một thói quen. Ana đã tự động lui ra ngoài, nàng nói tiếp:
- Ngươi nói muốn thành hôn với Carol, tại sao ta không thấy ngươi chuẩn bị vậy?!
Đây là điều sáng nay nàng bất chợt nhớ tới. Nàng đến đây đã nửa tháng với tư cách khách mời. Và nàng cũng không có ý định tham gia vào cuộc tranh đấu giữa Menfuisu và Izumin. Nàng muốn nhanh chút trở về Hạ Ai Cập bình an sinh cục cưng.
Izumin trong tâm trầm xuống, có chút tức giận. Nàng nhanh vậy đã ném hắn cho Carol. Rồi trở về với Menfuisu???
Hừ! Thất vọng cho nàng rồi. Hắn chẳng có ý định lấy một nữ nhân như Carol. Hắn cũng không có ý định cho nàng trở về bên Menfuisu.
Khuôn mặt hắn chẳng biểu lộ chút cảm xúc nhưng ánh mắt lại hiện ôn nhu hiếm có, hắn ôm nàng vào lòng. Đặt tay nhẹ nhàng lên bụng nàng, hai người tư thế ám muội.
Nhẹ giọng nói:
- Asisu, ngươi là đang muốn trở về với Menfuisu sao?!
Nhược Thiên nhíu mi, muốn đẩy hắn ra nhưng hắn vẫn chẳng xê dịch chút xíu nào.
Nàng mặt hơi hồng hồng, đang định phản bác lời hắn thì...
Hắn bỗng nhiên áp môi hắn lên môi nàng, đây có lẽ là hành động nông nổi nhất từ trước tới nay của hắn, hắn cũng chẳng quan tâm nàng sẽ chán ghét hắn.
Nhược Thiên cảm nhận cảm giác ấm áp, ướt át trên môi nàng. Đầu óc nàng chẳng nghĩ được gì. Đây là nụ hôn đầu của cả hai kiếp của nàng.
Izumin nhẹ nhàng mút đôi môi của nàng, hương vị thanh thuần, ngọt ngào khiến hắn hôn muốn thêm nữa. Hắn trêu chọc chiếc lưỡi của nàng, đầy ôn nhu cắn lên, nàng bị hắn hôn đến quên cả thở, cánh tay của hắn xiết chặt nàng trong lòng.
Tim nàng đập nhộn nhạo, khuôn mặt hồng rực. Đôi môi bị hắn hôn đến sưng đỏ mà cong lên thêm phần ma mị. Miệng nàng thoát ra những tiếng " ưm " xấu hổ khiến tâm Izumin càng thêm ngứa ngáy
Khi Izumin cảm nhận thân thể hắn đang phản ứng thì mới buông nàng ra, nếu tiếp tục hắn nghĩ bản thân hắn sẽ không dừng được lại.
Nàng lúc này mới có thể hít thở, thân thể mềm mại tựa vào ngực hắn.
Hai người lúc này chìm đắm vào cảm xúc riêng của mình. Không biết rằng một đôi mắt thù hận đang nhìn họ.
Mira nắm chặt tay, móng tay cơ hồ đâm vào lòng bàn tay đến chảy máu. Nàng ta muốn tìm hoàng tử Izumin hỏi sự thật, nhưng đây là điều nàng ta thấy, còn gì để hỏi nữa sao???. Trái tim nàng ta đau đớn, đôi mắt đang bị thù hận che mờ.
Mira lúc này chỉ muốn GIẾT ASISU, GIẾT ĐỨA BÉ TRONG BỤNG NÀNG.
Bình luận truyện