Dụ Dạ

Quyển 1 - Chương 3



Lãnh Dạ kiếp trước là sát thủ, tốc độ phản ứng so người thường nhanh hơn rất nhiều, nhưng tình huống ngoài ý muốn xảy ra liên tiếp khiến hắn có chút phân thần, không kịp trốn tránh vì thế cứng rắn nhận một cái tát này.

Tiếng bàn tay đánh xuống thanh thúy mà chói tai, hai má Lãnh Dạ bị đánh có chút chết lặng, miệng phảng phất có vị rỉ sắt.

Nam nhân thực tức giận chỉ vào mũi Lãnh Dạ bắt đầu mắng: ” Ta biết người không phải thứ tốt, nhưng không biết ngươi lại tiện như vậy, cư nhiên dám phá hôn lễ của ta? Ngươi đem ảnh chụp này gửi cho ta là có ý gì? Còn gọi điện cho ta nói muốn tự sát, haha, cho ngươi một trăm lá gan ngươi cũng không dám! Vì lừa ta đến đây còn mặc như vậy, muốn câu dẫn ta sao? Đáng tiếc thân thể ngươi ta đã sớm chơi chán, đưa đến trước mặt ta ta đều lười liếc mắt một cái, cũng không soi gương nhìn xem, bộ dáng hiện tại của ngươi có bao nhiêu tiện!”

Lãnh Dạ mắt lạnh nghe xong hắn cuồng loạn chửi bới, biểu tình không thay đổi. Nếu là chính mình trước kia, có người dám đối hắn như vậy, hắn đã sớm đem người nọ chặt làm tám khối ném vào trong sông cho cá ăn.

Nhưng là hiện tại, tình huống giống như phim truyền hình cẩu huyết lúc 8h ngược lại gợi lên hứng thú của hắn.

Ngu ngốc phụ lòng nam PK khổ tình tiểu bạch thỏ?

Thú vị…

Không bằng chơi trước đã.

Lãnh Dạ như cười như không hỏi: “Ảnh chụp gì?”

“Giả không biết? Không phải là chính là ảnh chụp ngươi và ta chụp chung, ngươi còn không biết xấu hổ đưa cho người khác xem!”. Nói tới đây biểu tình của nam nhân có vẻ trốn tránh.

Xem ra là cái gọi là diễm chiếu

“Ngươi làm sao biết là ta gửi?”

“Ngươi còn dám nói dối?” Nam nhân giận không thể kiềm chế: “Có thể làm ra loại chuyện này trừ ngươi ra còn có ai? Còn tự mình gửi tới hộp thư của Tiêu Tiêu, biết địa chỉ của cô ấy chỉ có ngươi.”

Lãnh Dạ đột nhiên cảm thấy Văn Hạo Kiệt thật sự đáng thương, như vậy thủ đoạn vô oan đại khái chỉ có não tàn cẩu huyết phim kịch nam chính mới có thể tin tưởng, nam nhân này lại có thể tin không nghi ngờ, thực sự là không thể bình luận thêm.

Thức nhân không rõ a…

Lãnh Dạ lại hỏi: “Nhà cô dâu rất giàu có?”

“Chuyện này liên quan gì đến ngươi?” mặt của nam nhân lập tức tối đi, rõ ràng bị nói trúng điểm yếu.

xem ra, thật đúng là cẩu huyết.

Lãnh Dạ khóe môi giơ lên: “Làm con rể ở nhờ cảm giác thế nào, đã sửa họ chưa? ”

“Ngươi!” nam nhân mặt đỏ bừng lên, gân xanh ở huyệt thái dương giật giật, xem ra bị tức giận không nhẹ, miệng quát to: “Tiện nhân!”. Hắn dường như chỉ biết mắng hai chữ này.

Mắt thấy bàn tay của nam nhân vừa muốn đánh xuống, Lãnh Dạ cười lạnh mọt cái, hơi hơi nghiêng đầu, dễ dàng né tránh.

Lãnh Dạ nhìn hắn, bỗng nhiên nở nụ cười sáng lạn sặc sỡ lóa mắt đến mức để người không thể rời tầm mắt.

Nam nhân nhất thời nhìn phát ngốc.

Ngay sau đó, quyền đầu của Lãnh Dạ đã hung hăng đấm trúng bụng hắn, chỉ một quyền, nam nhân thân thể cao lớn đã ầm ầm ngã xuống đất.

Nhìn nam nhân thống khổ rên rỉ trên mặt đất, trên mặt Lãnh Dạ hiện lên tươi cười lạnh lùng.

So với chính mình trước kia, hiện tại khối thân thể này thực sự quá yếu, sức lực cũng cực kỳ nhỏ, nhưng là Lãnh Dạ làm sát thủ mười mấy năm cũng không phải để không, liền bởi vì thân thể gầy yếu, đối phó một người bình thường cũng chỉ cần động động ngón út, thân thể yếu hại nơi nào hắn biết rất rõ ràng, có hàng trăm loại phương pháp ở trong vài giây khiến cho nam nhân thống khổ chết đi.

Nhưng mà Lãnh Dạ cũng không tính toán nhanh như vậy đã ra tay kết thúc.

Hắn tính toán chơi đùa trước.



Chú thích:

Diễm chiếu: ảnh 18+

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện