Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 61: Sư Phụ Dạy Con Một Biện Pháp (2)



Tôn Ngộ Không cầm một quả dại mà cắn, hắn không hứng thú với thịt.

Trên đường đi, cứ đi đi dừng dừng. Đường Tăng và Cao Thúy Lan còn tạm, bởi phần lớn đều ở trên lưng long quy.

Mà long quy, Trư Bát Giới và cả Tôn Ngộ Không thì phải tự mình đi bộ, tuy có pháp lực rất mạnh thì cũng vẫn mệt mỏi.

Chỉ chớp mắt mà đã ba ngày trôi đi.

Ngày này, đám người Đường Tăng vừa vượt qua một rặng núi lớn, thì thấy một con sông lớn chặn ở phía trước.

Bên cạnh sông, một tấm bia đá đã rêu phong được cắm xuống đất, bề mặt có khắc ba chữ: sông Lưu Sa!

- Cuối cùng đã đến sông Lưu Sa rồi sao?

Đường Tăng mỉm cười.

- Đinh! Thông báo nhiệm vụ chính: Nhận đồ đệ Sa Tăng, thưởng 500 điểm kinh nghiệm.

Tiếng hệ thống vang lên đúng lúc.

Đường Tăng lập tức nở nụ cười. Hắn chờ khoảnh khắc này đã lâu. Hắn có một dự cảm rằng một khi nhận Sa Tăng thì nội dung Tây Du Ký sẽ biến đổi rất lớn.

Mà tất cả đều liên quan tới hắn.

- Dừng!

Đường Tăng kêu lên.

Long quy dừng bước, Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới cũng dừng lại, nghi hoặc nhìn Đường Tăng.

- Sư phụ bấm đốt ngón tay, phía trước có yêu quái!

Đường Tăng nói với vẻ mặt nghiêm túc.

- A, yêu quái?

- Đại sư phụ...

Cao Thuý Lan và Tằng Tiểu Muội tức thì căng thẳng.

- Có yêu quái?

Tôn Ngộ Không vội vàng lấy Kim Cô Bổng ra, đồng thời dùng Hoả Nhãn Kim Tinh nhìn phía trước.

- Yêu quái ở đâu?

Trư Bát Giới cũng cảnh giác.

Bất tri bất giác mấy đồ đệ rất là tin tưởng vị sư phụ Đường Tăng này. Bởi vì bản thân Đường Tăng có pháp thuật, lại còn lấy ra thứ như Hoàng Phong Nhãn Kính lúc trước, luôn phát huy tác dụng ở thời khắc mấu chốt.

- Yêu quái ở nơi này!

Đường Tăng chỉ vào sông Lưu Sa trước mặt:

- Chưởng Tâm Lôi!

Bùm!

Tia chớp mang theo lôi cầu phóng ra, nổ tung giữa sông Lưu Sa.

Một tiếng nổ lớn vang lên, cát và nước sông văng tung toé.

Rào rào rào...

Bỗng nhiên giữa dòng sông Lưu Sa rộng lớn lại hình thành dòng nước xoáy.

Tôn Ngộ Không tức thì bay lên, thét to:

- Bảo vệ sư phụ sư mẫu!

Chíu!

Một con yêu quái với bộ râu màu đỏ bay ra khỏi dòng nước xoáy kia.

- Ha ha ha ha...

Tiếng cười phát ra từ trong miệng yêu quái râu đỏ, đinh tai nhức óc:

- Đã lâu bản toạ không ăn thịt người rồi...

- Ngộ Không, đánh hắn cho sư phụ, đánh đau một chút!

Đường Tăng quát.

- Vâng, sư phụ!

Tôn Ngộ Không bay tới, vung gậy đánh tới yêu quái râu đỏ.

Yêu quái râu đỏ lập tức mặt biến sắc, vội dùng vũ khí chống đỡ.

Keng!

Một tiếng vang lớn, yêu quái râu đỏ rơi khỏi bầu trời, bị đánh cho rơi vào sông Lưu Sa, khiến cả lòng sông rung chuyển dữ dội.

Tôn Ngộ Không lập tức xuất hiện bên cạnh sông Lưu Sa, dùng Hoả Nhãn Kim Tinh quan sát con sông, sau đó quay đầu nói với Đường Tăng:

- Sư phụ, yêu quái kia trốn rồi!

Đường Tăng dạy bảo:

- Ngộ Không, sư phụ dạy cho con một cách. Lúc đánh yêu quái ấy, đừng quan tâm việc nó có trốn đi hay không. Nếu con đủ mạnh, hãy dùng cách đơn giản nhất mà làm, đừng có từ từ tìm, mà tung gậy đánh bay núi lớn, chưng khô dòng sông, đập vỡ mặt đất, xem yêu quái kia trốn nơi nào?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện