Đường Tăng Xông Tây Du

Chương 87: Thịnh tình không thể chối từ! (1)



Oành!

Lại một đạo Chưởng Tâm Lôi như xuất hiện từ trong hư vô, nhanh đến mức kinh người, đánh trúng Thanh Dật, làm cho pháp lực của nàng tiêu hao cực lớn.

Bởi đẳng cấp của Đường Tăng thấp hơn Thanh Dật rất nhiều, mặc dù liên tục công kích vào nàng mấy lần, nhưng cũng không thật sự làm nàng bị thương, bởi vì căn bản không phá tan pháp lực phòng ngự của nàng.

Oành!

Một tia chớp từ bên dưới xuất hiện, mục tiêu nhắm thẳng vào giữa hai chân Thanh Dật.

Thanh Dật kinh hãi đến biến sắc, theo bản năng xoay chuyển thân thể mềm mại, tránh được đạo thiểm điện kia, khiến nó bay lên trên không mấy trăm mét mới nổ tung.

Oành...

Lại một đạo thiểm điện xuất hiện, bổ về phía ngực Thanh Dật, lần này nàng không thể tránh thoát, bị đánh bay đi.

Nhất thời một luồng đau nhức cùng tê dại truyền đến, làm cho nàng vừa thẹn vừa giận.

Bỗng nhiên Đường Tăng đột nhiên xuất hiện ở phía sau Thanh Dật, một cước đạp vào mông Thanh Dật, một xúc cảm mềm mại co dãn truyền đến từ bàn chân, sau đó hắn không chút do dự thuấn di rời đi.

- A a a...

Thanh Dật sắp điên rồi, liều lĩnh phát ra ánh kiếm bổ về phía nơi Đường Tăng biến mất, không khí chỗ đó đều bị bổ ra.

Ầm!

Đột nhiên một Bạo Liệt Hỏa Cầu xuất hiện, đánh Thanh Dật rơi từ trên trời xuống đất, mặt đất lập tức xuất hiện một hố sâu hình người.

Sau một khắc, Đường Tăng thuấn di xuất hiện tại bên cạnh hố sâu, nhìn cả người Thanh Dật bốc lên khói đen từ bên trong bò ra ngoài, mỉm cười nói:

- Nữ thí chủ quả nhiên pháp lực vô biên, ta thừa nhận!

Đường Tăng cũng không nói lung tung, hắn liên tục đánh trúng Thanh Dật nhiều lần, nhưng đều không phá tan được phòng ngự của Thanh Dật.

Đừng nhìn Thanh Dật hiện tại rất chật vật, trên thực tế nàng căn bản không bị thương.

Nhưng mà Thanh Dật nghe xong lời Đường Tăng, lại cảm thấy như nhận được rất nhiều trào phúng cùng sỉ nhục:

- Hòa thượng chết tiệt, bản cô nương muốn giết ngươi!

Thanh Dật đột nhiên đánh về phía Đường Tăng, tốc độ cực kỳ nhanh, cơ hồ chính là lưu quang lóe lên trong nháy mắt.

Có điều trong giây lát này, Đường Tăng đã thuấn di rời đi, mặc dù tốc độ của hắn chậm hơn Thanh Dật rất nhiều, nhưng tốc độ phản ứng thần kinh đã đủ nhanh rồi.

Sở dĩ dám

một mình đấu

với Thanh Dật, cũng bởi vì có Thuấn Di Thần Thông!

Hắn nắm giữ Thuấn Di Thần Thông, chỉ cần một ý nghĩ là có thể thuấn di đến bất kì một nơi nào ở trong vòng trăm dặm.

Phốc...

Vị trí lúc trước Đường Tăng bị ánh kiếm xẹt qua, bổ ra một cái khe lớn dài mười mấy mét.

Oành...

Kết quả lại có một tia chớp từ phía sau xuất hiện, suýt chút nữa khiến cho mông Thanh Dật nở hoa.

Thanh Dật kêu thảm bay về phía sau.

Oành...

Tia chớp thứ hai xuất hiện, vẫn bổ về phía mông Thanh Dật, không thể tránh được.

Oành!

Tia chớp thứ ba cũng bổ trúng vị trí đó, đánh Thanh Dật rơi xuống đất, xung quanh một mảng thảm thực vật lớn đều bị lôi điện trên người nàng đánh cho cháy đen.

Cả người Thanh Dật bốc lên khói đen, thẹn quá thành giận, làm cho nàng cơ hồ muốn phát rồ.

Đồng thời pháp lực trong cơ thể nàng lưu chuyển, bảo vệ chỗ yếu hại của nàng, có thể nhìn thấy vầng sáng lưu chuyển, tiêu diệt dòng điện trên người nàng.

- A di đà Phật, nữ thí chủ quả nhiên thần thông quảng đại, bần tăng nhận thua!

Đường Tăng xuất hiện tại cách đó trăm thước, ý cười nhẹ nhàng nhìn Thanh Dật nổi giận.

Thanh Dật nghiến răng nghiến lợi, tức giận đến thân thể mềm mại run rẩy, cả người pháp lực nổ tung, có xu thế tẩu hỏa nhập ma.

- Ngộ Không, phong ấn pháp lực của nàng.

Đường Tăng vội vàng kêu lên.

Tôn Ngộ Không đánh một đạo pháp lực vào trong cơ thể Thanh Dật, giam cầm pháp lực của nàng.

Nhất thời, Thanh Dật như mất đi khí lực, xụi lơ xuống, suýt chút nữa ngồi dưới đất, có điều nàng rất kiên cường, mạnh mẽ chống đỡ, không để bị ngã xuống.

Thanh Dật cũng không phải Thần Ma Luyện Thể, sau khi mất đi pháp lực, thân thể nàng cũng chỉ mạnh hơn người bình thường một chút mà thôi, lúc này nàng cảm giác mệt bở hơi tai.

- Nữ thí chủ, phải buông bỏ cừu hận mới được.

Đường Tăng nói, có điều luôn cảm thấy có chút giống chữa lợn lành thành lợn què, bởi vì Thanh Dật càng hận hắn kìa.

Thanh Dật không nói lời nào, chỉ là con mắt đỏ lên trừng mắt Đường Tăng, đồng thời nghiến răng nghiến lợi, nhìn đến mức Đường Tăng cũng thấy ngại.

- Nếu đã buông được cừu hận, vậy chúng ta tiếp tục lên đường đi.

Đường Tăng vội ho một tiếng, pháp lực quấn lấy Thanh Dật, bay lên trên lưng Long Quy:

- Tiếp tục xuất phát!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện