Dưỡng Thành Nữ Vương

Chương 2: Danh sư thu đồ đệ



Âu Dương Trì bình tĩnh nhấn nút đồng ý, hệ thống ngay lập tức gửi đến thông báo chúc mừng cậu cùng Quân lâm thiên hạ kết làm sư đồ. Cũng không phải hỉ kết lương duyên, có gì hay đâu mà chúc mừng, Âu Dương Trì đối với sự dài dòng của hệ thống thầm nghĩ.

[Tán gẫu][Quân lâm thiên hạ] nói với bạn: Đệ tử, tới Tiêu Dao phái đi.

[Tán gẫu] Bạn nói với [Quân lâm thiên hạ]:?

[Hệ thống] Người chơi [Quân lâm thiên hạ] mời bạn gia nhập tổ đội, đồng ý hay không?

Âu Dương Trì sau khi chọn đồng ý, Quân lâm thiên hạ lại gửi tới một lời mời.

[Hệ thống] Người chơi [Quân lâm thiên hạ] mời bạn đi theo tổ đội, đồng ý hay không?

Thế là tiểu y sư một đường trèo non lội suối tiến về phái Tiêu Dao, một thân y phục màu bích ngọc đơn giản, mái tóc dài được cố định bằng một cây trâm phỉ thúy, vị tiểu y sư toàn thân tỏa ra một cỗ khí chất tươi mát này cuối cùng gặp được sư phụ của mình, tại dòng suối nhỏ bên cạnh Tiêu Dao phái.

Quân lâm thiên hạ là một phương sĩ, dung mạo anh tuấn, vóc dáng cao ráo nhưng không kém phần khôi ngô. Mặc một kiện y phục trắng muốt, tay áo cùng vạt áo được trang trí những hoa văn màu lam thanh nhã.

Mái tóc dài được cuộn lại bằng cây trâm bạch ngọc, quanh thân tỏa màu lam quang, cưỡi trên một con cự long màu bạc, từ phía xa chân trời hạ xuống thác nước này. Dòng nước từ trên cao đổ xuống như từng dải cánh hoa bàng bạc đọng lại bên chân y. Hình ảnh ấy đối với Âu Dương Trì chính là ấn tượng ban đầu không bao giờ phai nhạt.

[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Sư phụ, chúng ta ở chỗ này ngắm cảnh sao?

[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Không, ta mang ngươi đi đánh quái.

Nói dứt lời, Quân lâm thiên hạ liền cưỡi rồng lướt đi, tiểu y sư tội nghiệp dùng chân lúp xúp chạy theo sau.

[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Vì sao ngươi không trực tiếp đến trước đợi?

[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Ta muốn lưu cho ngươi ấn tượng sâu sắc mà.

Âu Dương Trì nhịn xuống nỗi xúc động muốn trợn mắt, may mắn là trong cuộc sống thực mình không quen biết gì cái tên dở hơi này.

[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Ngươi không có tọa kỵ sao?

[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Có con ngựa trắng…

[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Sao không lấy ra cưỡi?

[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Ta không biết để ngựa vào ô nào mới có thể cưỡi được.

Quân lâm thiên hạ tự thấy rằng mình chính là một sư phụ tốt, dù cho đã muốn tới cửa phụ bản rồi, vẫn có thể dùng lời ít ý nhiều giảng giải cho Trì trung chi vật làm thế nào để cưỡi ngựa, tận mắt nhìn thấy cậu cưỡi ngựa rồi mới tiến vào phụ bản.

Ý thức được đồ đệ mới của mình là một tiểu bạch (ý là tay mơ hểm biết gì) Quân lâm thiên hạ cố ý nhắc nhở:

[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Chút nữa đi theo nhớ cách ta ra một quãng.

[Tổ đội][Trì  trung chi vật]: Ân.

Âu Dương Trì tuy rằng nói chưa từng chơi võng du, nhìn qua vô cùng tiểu bạch, nhưng năng lực nhận thức lý giải vấn đề của cậu lại rất mạnh. Tiểu y sư nghe lời sư phụ nói xong liền vừa vặn đứng cách Quân lâm thiên hạ một quãng không xa không gần, đem chính mình bảo hộ tốt, không cần Quân lâm thiên hạ phải quan tâm.

Tiêu diệt hết một đàn quái, tiểu y sư theo bước Quân lâm thiên hạ tiến vào vùng rừng rậm u ám.

Âu Dương Trì cảm thấy sư phụ mình đánh quái dễ như không, cứ thẳng một đường đi tới khiến cậu cảm thấy có chút nhàm chán, vì thế liền hóa thân thành cái đuôi nhỏ tò mò bắt đầu đặt câu hỏi.

[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Sư phụ, có vấn đề muốn hỏi…

[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: nói.

[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Vì cái gì mà ta mời người khác gia nhập tổ đội luôn bị từ chối?

[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Có người không thích tổ đội với người lạ, cũng có thể là chê ngươi lv quá thấp.

[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Vậy ta đây làm sao mới có thể đi phụ bản một mình?

[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Vì y sư lực công kích không cao, nên đi một mình thì hơi khó…

Quân lâm thiên hạ vừa cùng Âu Dương Trì trò chuyện, vừa “thuận tay” diệt sạch vài con tiểu quái.

[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Vậy nghĩa là đường nào cũng phải đi theo tổ đội?

[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Y sư cũng có dòng chiến, nhưng như thế thì kĩ năng buff coi như bỏ đi rồi.

[Tổ độ][Trì trung chi vật]: Sư phụ, ta có thể đổi nghề không?

[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Ngươi an tâm làm y sư đi, làm vú em dễ sống lắm, ngươi là RP không tốt mới bị cự tuyệt thôi. (RP là may mắn á, nói theo ngôn ngữ game của TQ. Ý ảnh là em xui lắm nên pty mới bị từ chối)

[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Sư phụ, chúng ta còn phải ở đây bao lâu mới được đi ra?

[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Phía trước có boss cuối, ngươi đứng xa xa một chút. Đừng có hỏi hỏi làm ta phân tâm.

Quân lâm thiên hạ cùng tiểu y sư cách ra một khoảng, rừng rậm xung quanh đã âm u lại càng thêm ảm đạm. Ở một nơi tương đối trống trải trong rừng, một con quái mình người đầu hổ thật lớn, tay cầm bảo đao thân mang áo giáp đứng chờ.

Quân lâm thiên hạ như con gió nhẹ lướt lên trên, trực tiếp chém quái vật một nhát, sau đó nhanh nhẹn lui về thi triển một cái phép thuật đặc biệt đẹp mắt, nhìn qua hết sức oai hùng. Quái vật đầu hổ kia “đông” một tiếng liền đi đời nhà ma, trang bị cùng ngân lượng văng ra tứ phía.

[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Lụm hết đồ đi, giờ chúng ta đi ra ngoài.

Tiểu y sư chầm chậm tiến đến gần xác quái vật bắt đầu thu lượm.

[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Hành trang đầy rồi làm sao bây giờ?

[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Cái gì vô dụng thì ném đi. Về sau nhớ mua thêm cái mở rộng rương.

Tiểu y sư ngây người trong chốc lát, bắt đầu từng đem từng kiện từng kiện phế vật ném ra ngoài, sau đó lại kiểm tra đám trang bị mới.

Hoàn thành phụ bản xong, Quân lâm thiên hạ lại đem tiểu y sư đi đánh thêm vài cái phụ bản giúp nhanh chóng lên lv.

[Tổ đội][Quân lâm thiên hạ]: Ta đi ăn cơm, buổi tối bận chút chuyện không dẫn ngươi đi train được.

[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Đã biết…

Thấy Quân lâm thiên hạ offline, Âu Dương Trì ngồi chơi chốc lát rồi cũng off game. Đứng dậy hoạt động tứ chi một chút, nhìn thời gian mới phát hiện đã 7 giờ.

Bất tri bất giác một ngày liền đã trôi qua, thật đúng là phương pháp giết thời gian tuyệt vời, Âu Dương Trì cảm thấy đây quả là một chủ ý tốt của Tô Lâm.

“Tiểu Lâm~, tôi cảm thấy anh cuối cùng cũng nghĩ ra được một chủ ý tốt rồi…” Âu Dương Trì lại một lần nữa gọi đến phá Tô Lâm.

“Âu Dương, cậu lên game sao không đến tìm tôi? Làm tôi ngồi chờ cậu cả ngày.”  Tô Lâm có điểm ủy khuất nói.

Anh bình thường quen gọi Âu Dương Trì là Âu Dương, cũng giống như Âu Dương Trì có thói quen gọi anh là Tiểu Lâm vậy. Hai người làm việc với nhau cũng đã năm năm, tuổi tác lại không chênh lệch nhiều, tuy rằng Tô Lâm ngoài miệng thường xuyên oán hận tính tình cổ quái của Âu Dương Trì, nhưng trên thực tế, vẫn là đem Âu Dương Trì trở thành huynh đệ tốt của mình.

Cùng hảo hữu cùng nhau chơi game rất thú vị, Tô Lâm tội nghiệp đã ôm cái ý tưởng như thế ngồi chờ Âu Dương Trì cả ngày.

“Tôi đã bái được sư phụ, nên cũng không cần làm tốn thời gian của anh”

“Nhưng ít nhất cũng phải thêm tôi vào danh sách bạn bè chứ…” Tô Lâm có điểm bất đắc dĩ nói “Bây giờ ngay cả cậu tên gì tôi còn không biết nữa là…”

“Tên là Trì trung chi vật, có gì buổi tối online nói sau, tôi cúp máy đây.” Âu Dương trì cúp điện thoại, nghĩ đến buổi tối còn muốn lên game, liền ôm theo laptop đi về phòng ngủ.

“Tiên sinh, nên ăn cơm rồi” không bao lâu sau Dì Lý bảo mẫu nhẹ nhàng gõ cửa phòng ngủ.

Dì Lý ở Âu Dương gia làm bảo mẫu ba năm rồi. Nhiệm vụ của bà chính là khi Âu Dương Trì có ở nhà thì chuẩn bị cho hắn một ngày ba bữa cơm cùng quét tước phòng ốc. Khi Âu Dương Trì đi diễn xa, công việc chỉ còn đơn giản quét phòng.

Dì Lý sau khi đem mọi công việc hoàn thành liền lặng lẽ đi về, bởi vì Âu Dương Trì không thích trong nhà mình còn có người khác ở, cậu cảm thấy như vậy mình sẽ không được tự nhiên.

Ăn cơm chiều xong, Âu Dương Trì log on vào game.

[Hệ thống] Người chơi [Tô Châu viên lâm] muốn trở thành bằng hữu với bạn, đồng ý hay không?

Âu Dương Trì thêm Tô Lâm vào danh sách hảo hữu xong mới phát hiện, Tô Lâm trong trò chơi nói còn nhiều hơn ở bên ngoài.

[Tán gẫu][Tô Châu viên lâm] nói với bạn: Âu Dương cậu chơi char nữ sao? (oát đờ? Char nữ sao?!! Sao C1 nó bẩu gay y thư sinh @@… mà thôi kệ không sửa đâu, để y như vậy cho nó lừa tình hén =]]) (S: hèn chi anh công mới bảo hắn là ‘nàng’ =))

[Tán gẫu] Bạn nói với [Tô Châu viên lâm]: Char nữ nhìn thuận mắt tôi hơn.

[Tán gẫu][Tô Châu viên lâm] nói với bạn: Được rồi, tuy rằng char nam ngoại hình cũng không tệ, nhưng đúng là char nữ nhìn đẹp mắt hơn.

[Tán gẫu] Bạn nói với [Tô Châu viên lâm]: Ân.

[Tán gẫu][Tô Châu viên lâm] nói với bạn: Đúng rồi, sư phụ của cậu là ai vậy?

[Tán gẫu] bạn nói với [Tô Châu viên lâm]: Là Quân lâm thiên hạ.

[Tán gẫu][Tô Châu viên lâm] nói với bạn: vận khí của cậu cũng tốt quá điiiiiii!!!!!!

[Tán gẫu] bạn nói với [Tô Châu viên lâm]: nói vậy là sao?

[Tán gẫu][Tô Châu viên lâm] nói với bạn: Quân lâm thiên hạ là một tên NB (tự cao, tự mãn, bá đạo), hắn là bang chủ bang tôi, nên tôi với hắn cũng xem như hiểu biết ít nhiều. Hắn rất mạnh, kỹ năng game các loại cũng vô cùng tốt. Mà quái dị nhất chính là, hắn ta đặc biệt thích thu nhận đồ đệ, nhưng mà với đồ đệ lại kén cá chọn canh, người được hắn “luyện” thành tài cuối cùng không có mấy người.

[Tán gẫu] Bạn nói với [Tô Châu viên lâm]: hắn ta thích chơi trò dạy học sao?

[Tán gẫu][Tô Châu viên lâm] nói với bạn: = =|||||

[Tán gẫu] Bạn nói với [Tô Châu viên lâm]: cái vẻ mặt anh như vậy là sao?

[Tán gẫu][Tô  Châu viên lâm] nói với bạn: = =|||| chỉ có thể tự hiểu mà không diễn đạt được bằng lời. Thôi pty tôi đi, muốn tôi dẫn cậu đi đánh phụ bản không?

[Tán gẫu] Bạn nói với [Tô Châu viên lâm]: đương nhiên là muốn!!

Nghề nghiệp Tô Lâm chọn cũng là y sư, bất quá chính là char nam. Một thân thanh y, cầm trong tay phất trần, cưỡi trên tiên hạc nhìn qua có vài phần cảm giác bất nhập phàm trần.

Tiên mạo y sư ra tay quyết tuyệt, quái vật ven đường rất nhanh đã bị giết sạch.

[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Ủa không phải dame (sức tấn công) của y sư chỉ là thứ vứt đi sao? @@

[Tổ đội][Tô Châu viên lâm: Làm ơn đi, ít nhiều gì tôi cũng cấp 120 rồi.

[Tổ đội][Trì trung chi vật]: anh so ra kém Quân lâm thiên hạ tới tận 20 lv sao?

[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]: Âu dương đại ca a, sư phụ của đại ca là người thường sao? Cả server này lv trên 140 cũng chỉ có 2 người, lv trên 130 cũng chỉ khoảng mười mấy người thôi. Lv 120 như tôi xem như là cao thủ rồi!!!!!!!!!!!

[Tổ đội][Trì trung chi vật]: Ngồi bấm nhiều dấu chấm than như vậy anh không mệt sao?

[Tổ đội][Tô Châu viên lâm]: Không. Cậu đứng yên đó đi, sắp đến boss rồi.

Buổi tối, Âu Dương Trì trừ khi có công việc còn lại không bao giờ thức đêm, bởi vì mắt cậu rất dễ có quầng thâm, nên chưa chờ Tô Lâm nói xong đã log out ra rồi. Để lại một mình Tô Lâm lv cao ngất ngưỡng giống như giết gà dùng dao mỗ trâu, trong phụ bản một mình anh dũng giết địch.

Vì mấy ngày liền mưa dầm, ánh sáng mặt trời bên ngoài cũng trở nên đôi phần u ám, tấm màn phòng ngủ thật dày lại càng làm cho ánh nắng lọt vào phòng thêm mỏng manh. Không có gì quấy nhiễu, Âu Dương Trì hiếm có được cảm giác ngủ thẳng giấc đến tự tỉnh dậy. Tuy rằng ngủ thật sự ngon, nhưng cậu vẫn phải ngồi trên giường ngẩn người đến mười phút sau mới phục hồi tinh thần lại.

Dì Lý đem bữa sáng bày ra trên bàn, đơn giản quét tước phòng ốc một chút rồi cũng rời đi. Âu Dương Trì một bên uống sữa một bên lật tạp chí giải trí xem.

Đợi cho cậu chậm rì rì login vào game, Quân lâm thiên hạ đã muốn online thật lâu.

[Tán gẫu][Quân lâm thiên hạ] nói với bạn: Đồ đệ, đi phó bản.

[Tán gẫu] Bạn nói với [Quân lâm thiên hạ]: Sư phụ, ngươi không cần train lv sao?

[Tán gẫu][Quân lâm thiên hạ] nói với bạn: pty train lv của ta có vài người buổi tối mới login.

[Hệ thống] Người chơi [Quân lâm thiên hạ] mời bạn gia nhập tổ đội, đồng ý hay không?

Vì thế, tiểu y sư lại một lần nữa theo Quân lâm thiên hạ sánh bước trên một lộ trình…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện