Duyên Nợ

Chương 8



Ngày hôm ấy ngồi học mà đầu óc Hương cứ như trên mây, cô đúng là ngu dại đi tin lời hắn để cho hắn …, mất mặt quá mà. Giờ này biết đối mặt với hắn làm sao nhục ơi là nhục.

- Thầy gọi mày lên bảng kìa, mặt mũi sao mà đoe lựng cả lên thế?

Cái Nga khều tay nhắc cô, nãy giờ mải suy nghĩ nào có để được lời dạy nào của thầy vào đầu đâu mà biết thầy gọi. Bây giờ thầy dậy đến đâu còn không biết thì sao mà biết thầy gọi làm bào nào? Đưa ánh mắt cầu cứu sang nhìn cái Nga, may mà nó hiểu ý cô nên ném cho cô quyển vở của nó. Ngày thường cô luôn đứng trong top 5 của lớp nên hôm nay dù không nghe giảng nhưng để làm được bài này chắc cũng không quá sức với cô.

- Lớp phó học tập đâu, sao tôi gọi nãy giờ còn chưa đứng lên?

- Dạ, em đây ạ.

Bình thường thầy khá quý Hương nhưng với sự chậm chạp ngẩn ngơ vừa rồi của cô có lẽ thầy cũng có đôi chút khó chịu nên có lớn tiếng làm cô sợ. Lập cập đem theo sách của Nga lên bảng, bài này tuy không quá khó nhưng do vừa rồi không nghe giảng nên cũng khiến cô toát mồ hôi. May mắn thay cô đã hoàn thành bài tập 1 cách trọn vẹn nhất có thế.

Trở về chỗ ngồi cô mệt mỏi thả mình ngồi lên ghế, bên cạnh cái Nga cứ léo nhéo:

- Con này hôm nay làm sao thế, sáng thì áo quần buộc cả vào với nhau, giờ thì cứ như người trên mây vậy. Có chuyện gì mà tao chưa biết đúng không?

- Làm gì có chuyện gì đâu, mày cứ để ý quá nên thế ấy

- Mày biết mày rất tệ trong khoản nói dối hay không, tao biết mày từ khi cởi chuồng tắm mưa mày thấy đã bao giờ mày dối được tao chưa? Nhìn mặt này mà bảo không có chuyện gì, khai mau không thì không yên với tao đâu.

- Ờ thì cũng có, nhưng mà…

- Hương đứng lên, đang trong giờ học mà lại ngồi nói chuyện hả? Có biết nãy giờ tôi đang nhận xét bài làm của em không? Ngồi học thì như trên mây, bây giờ lại còn nói chuyện.

Vừa nói thầy vừa lấy cây thước gỗ gõ gõ xuông bàn vang lên những tiếng “cộc, cộc” khô khốc làm cho không chỉ cô mà cả cái Nga ngồi bên cạnh cũng phải tái mặt.

- Em xin lỗi thầy, em hứa từ nay sẽ không thế nữa.

- Em có còn nhớ mình là lớp phó học tập không mà lại ngồi nói chuyện trong giờ học. Từ giờ đến cuối giờ tôi phạt em đứng học để em ghi nhớ.

Nói xong thầy quay lên nhắc cả lớp:

- Cả lớp đã ai làm được bài số 5 chưa? Ai giải đúng bài này tôi cho 10 điểm đồng thời cộng thêm 1 điểm vào bài kiểm tra 15 phút ngày mai.

- Thầy ơi bài này khó quá, thầy gợi ý đi thầy – cả lớp nhao nhao.

- Khó thì mới treo giải thưởng chứ, cố lên các em chỉ cần suy nghĩ 1 chút sẽ ra mà. Đừng quên các em là học sinh lớp chọn, tôi tin các em sẽ làm được.

Đó là thầy Nghĩa, thầy đảm nhiệm dạy môn Hoá cho lớp cô. Thầy tuy mới về trường nhưng khá khó tính trong việc học tập, với thầy học ra học chơi ra chơi, không bao giờ có khái niệm vừa học vừa chơi. Bình thường thầy có quý cô đến đâu thì với lỗi nói chuyện trong giờ học này thầy chắc chắn không thể nương tay rồi.

Chẳng hiểu sao lúc này cô lại nhớ đến hắn, đúng rồi tất cả những xui xẻo ngày hôm nay của cô đều là do gặp hắn mà ra. Báo hại cô làm sai bài hình khi kiểm tra toán 1 tiết, bây giờ lại bị phạt đứng học. Do hắn cả, do hắn là sao quả tạ ám cô đây mà. Thù này cô nhất định phải trả.

- ---*----*----

Tại quán game Long ngồi mà cứ hắt hơi tiên tục, bực mình cậu chửi thề:

- Má nó đang hồi gay cấn mà đứa nào chửi mình làm mình mất tập trung thế này, kèo này mà thua thì tối nay ông ngồi nguyền rủa cái đứa nhắc đến ông cả đêm.

- Nói ít thôi cái thằng này, tập trung đi, mày đang kéo team xuống kìa, thua bây giờ.

Tiếng thằng Du bên cạnh gắt làm Long càng cảm thấy khó chịu hơn.

5 phút sau thật trái ngược với dự đoán ban đầu, hội của Long thua 1 cách nhục nhã, chỉ một phút xao nhãng không tập trung mà đội kia đã lật ngược kèo khiến cho team cậu thua thảm hại thế này. Mất 10 triệu vì thua kèo không phải vẫn đề, mà vấn đề là cái danh bất bại của team “Hổ Chiến” đã bị đạp đổ. Đạp đổ vì 1 lỗi lãng nhách, kì này chắc cậu chêt ngộp trong sự cằn nhằn của lũ kia mất thôi.

- --*---*----

Cùng lúc này ở trường tiếng trống tan trường vang lên, khép lại 1 buổi học dài lê thê với cô. Xếp sách vào cặp toan đứng lên thì bị cái Nga kéo giật lại:

- Ê ban nãy mày còn chưa nói hết, rốt cuộc hôm nay mày làm sao? Hay con ranh Huệ lại giở trò gì với mày đúng không. Mẹ cái con này nhờ bố mày lấy mẹ nó nên mới được 1 bước lên tiên mà không biết điều gì cả. Sao mày không đánh bỏ mẹ nó đi, nhịn thế để nó ngồi lên đầu lên cổ đấy.

Xua xua bàn tay Hương nói:

- Không phải do nó đâu, dó hắn đấy.

- Hắn? lại mọc ra hắn nào ở đây? Còn chuyện gì giấu tao nữa?

- Xếp sách đi còn về, rồi tao kể cho. Mày có nhớ tay Long khoá 11 mới chuyển về không?

- Nhớ, mày còn định tán nó còn gì?

- Tao mà thèm là do chúng mày thách tao nhé

- Uk thì thách, nhưng sao?

- Thì đấy, hôm qua tao có bảo mày là nghĩ cách tiếp cận hắn đấy. Tao có mua 1 cái áo phông để đền cho cái áo mà tao làm đổ cafe vào hôm trước, đang loay hoay không biết lấy lí do gì hẹn gặp thì va vào hắn ở hành lang.

- Thế thì liên quan gì đến việc mày ngồi học như trên mây. Hay nói chuyện lại thấy nó đẹp trai quá nên phải lòng rồi.

- Đẹp trai mà biến thái tao cóc cần, dù cho đàn ông trên thế giới này chết hết chỉ còn mình hắn tao cũng không thèm phải lòng.

Hương giận dữ nói lớn khiến cho Nga cũng phải nhạc nhiên, trước nay cô vồn nổi tiếng là hiền lành nhỏ nhẹ. Hôm nay lại khó chịu như này chắc hẳn tên kia phải gây ra tội gì lớn lắm đây. Nga hỏi tiếp:

- Thế rốt cục là làm sao?

- Thì tao va vào nên làm rơi mất thẻ học sinh, hắn nhặt được. Sáng nay không có thẻ thầy Hùng không cho vào trường.

- Bảo sao chào cờ không thấy mày đâu. Bà Liên lại đến gặp thầy giáo xin cho mày vào à?

- Không tao gọi nhưng dì Liên không thấy nghe, đang ngồi đợi dì gọi lại thì gặp hắn. Chả biết thế nào tao lại nghe theo rồi trèo tường chỗ cây nhãn sau trường vào, đã thế còn bị hắn… hắn.. sờ mông

Nói xong cô xấu hổ chạy trước, Nga vội vàng đuổi theo:

- Thế sờ xong có làm gì nữa không?

- Không, điên à, cũng không hẳn là sờ mà là nó lấy tay đỡ cho tao trèo vào trong.

- Haha cái vụ này mà lan ra ngoài thì mấy anh trồng cây si mày chắc phải ức chết mất nhỉ?

- Mày có khép cái miệng này lại không, nếu như có thêm ai đó biết thì chỉ có mày bép xép thôi.

- Có vụ gì bí mật thế, người yêu có thể bật mí với anh không?

Tiếng Long cợt nhả vang lên khiến cả Hương và Nga không rủ mà cùng quay lại phía sau.

Không biết hắn là ma hay là người nữa, ban nãy rõ ràng cô và Nga là người cuối cùng ra khỏi lớp, lớp cô lại nằm cuối hành lang, hắn chui ở đâu ra đây? Nhìn thấy bản mặt hắn cô giận tím mặt kéo tay Nga rảo bước đi trước.

Thế mà hắn vẫn không buông tha cho cô còn cố tình nói lớn khiến lũ bạn phía trước phải ngoái cả lại nhìn:

- EM YÊU, CHỜ ANH VỚI.

Giả vờ như không phải gọi mình, cô bước tiếp vì sợ ánh mắt soi mói của đám nữ sinh kia, sợ họ sẽ hiểu nhầm cô và hắn có gì. Nếu thế thật thì những tháng ngày đi học của sau này cô sẽ mệt mỏi lắm đây.

Cô nào biết hắn là kẻ mặt dày, không thưa hắn lại nhào tới cười nói rồi còn khoác vai, khiến cô chết lặng. Cái Nga bên cạnh thì cứ dụi mắt mấy lần, chắc nó không nghĩ mối quan hệ của cô và hắn lại tiến triển nhanh đến vậy.

Nhưng thứ cô bận tâm bây giờ là ánh mắt hình viên đạn của đám nữ sinh kia, dường như họ có thể ăn tươi nuốt sống ngay lập tức.

Ai chả biết hắn nổi tiếng đẹp trai, dù mới chuyển về trường chưa đầy 1 tháng nhưng đám con gái si mê hắn chắc phải xếp 1 hàng dài, dài hơn cả học sinh lớp cô. Ngày mai, mà không ngay bây giờ thôi sẽ ối kẻ tức tối mà kiếm chuyện với cô cho xem.

- Đồ mặt dày, đồ sao quả tạ, sao hôm nay anh cứ ám tôi thế. Anh muốn cái gì, hay anh cố tình để đám nữ sinh kia kiếm chuyện với tôi?

- Đừng có nói với tôi là cô quên sáng nay đã hứa gì nhé?

Cái tên chết bầm này, hắn dám ghé vào tai cô thì thâm, hắn cố tình cho đám người kia thấy cô và hắn thân thiết với nhau đây mà. Đã thế cô phải cho hắn biết thế nào là chêu gẹo cô. Nghĩ là làm cô co chân húc mạnh bào đùi dưới của hắn khiến hắn gục xuống ôm đùi đau đớn:

- Cô.. cô… sao cô dám?

- Nếu anh còn đụng vào tôi lần nữa tôi không biết mình sẽ làm gì hơn thế nữa đâu nhé. Rât có thể tôi sẽ húc cao lên chút nữa thế nên anh biết điều thì tránh xa tôi ra.

- Dù gì thì từ giờ đến cuối tuần cô vẫn phải là người yêu tôi theo đúng như giao kèo sáng nay.

- Nên nhớ chân tôi không có mắt đâu nhé.

- Cô nghĩ làm thế thì đám con gái kia sẽ tha cho cô sao? Tội làm đau Crush của họ sẽ nặng lắm đấy.

Cái ghì cơ, cô vừa nghe thấy gì cơ “Cờ cờ rút” á? Đúng là cái loại ảo tưởng sức mạnh mà.

Cô lè lưỡi đồng thời dơ nắm đấm ra doạ hắn rồi co chân chạy thẳng ra cổng trường. Ban nãy đôi co với hắn cô có thấy chú tư và cái Huệ đang đứng chờ ở đó. Không quên ngoái lại dặn cái Nga:

- Tao về trước đây, mai gặp buôn tiếp nhé.

Cái Nga đứng đó nãy giờ chứng kiến một màn đối đáp của 2 người mà chẳng hiểu chuyện gì xảy ra ở đây nữa. Bọn cô đang thách đố nó cưa đổ anh chàng này cơ mà, sao bây giờ lại thành ra hắn cầm cưa thế này? Đúng là khó hiểu mà, nhưng thôi Hương nó chào về rồi cô cũng không nên đứng thêm ở đây làm gì nữa. Đứng cạnh hắn lâu e rằng sẽ bị đám nữ sinh kia để ý mất.

Còn lại 1 mình hắn vẫn đang ôm đùi đứng giữa hành lang. Bóng cô đã khuất sau cánh cổng kia mà cơn đau nơi đùi trái vẫn còn truyền đến khiến cho đôi lông mày của hắn giật giật vài cái.

Hình ảnh 1 soái ca mạnh mẽ oai hùng hắn xây dựng bấy lâu nay chỉ vì 1 cái đạp của cô mà tan vỡ.

- Chúng ta sẽ còn nhiều chuyện dây dưa, cô nghĩ có thể thoát khỏi tôi dễ dàng khi mà đã bôi nhọ tôi thế sao? Xưa nay tôi chưa từng chấp nhặt đám con gái nhưng với cô có lẽ là ngoại lệ. Cô cứ chờ mà xem, tôi sẽ vờn cô như vờn 1 con chuột.

Nói dòi hắn cũng dảo bước đi mất.

- --*---*---

Vội vàng mở cửa xe và ngồi xuống, vừa đóng cửa cô vừa nói:

- Xin lỗi chú tư hôm nay con bận chút nên ra trễ.

- Bận đong đưa trai hả?

- Cô đừng có mà ăn nói linh tinh, tôi không có

- Không có sao? Thế vừa nãy ai ôm cô tình tứ thế.

Hắn mới chỉ khoác vai cô mà qua miệng nó đã thành ôm rồi sao? Nhìn cái mặt đểu giả của nó cô hận bản thân mình không thể cho nó vài cái bạt tai.

- Cô nên lo chuyện của mình trước đi thì hơn. Đừng nên trêu tức tôi, con người ta khi nóng giận sẽ khó giữ bí mật lắm đấy.

Lần đầu tiên cô phản ứng mạnh mẽ thế nên cái Huệ có chút giật mình, trước đến nay dù nó có làm gì nói gì cô đều im lặng vậy mà hôm nay lại dám đe doạ nó. Nghiến răng, Huệ nói:

- Mày được lắm, để tao xem mày thì có gì tốt đẹp hơn tao

Thế mà cô lại bình thản nhắm mắt, dựa đầu vào ghế như đang thư giãn.Rõ rang là cô đang nhịn không muốn đôi co với nó vậy mà nó lại nghĩ là cô khinh nó rồi hậm hực với cô. Đúng là con điên.

Phía trên chú tư im lặng lái xe, đã quá quen với những cuộc tranh cãi như này nên chú Tư cũng chẳng bạn tâm lắm. Lần nào cũng thế cứ hễ ngồi cạnh nhau thì Huê chắc chắn sẽ kiếm cớ xỉa xói Hương, chú dù rất thương Hương nhưng phận lái xe làm sao dám lên tiếng. Chỉ mong tiểu thư mạnh mẽ hơn để biết tự bảo vệ mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện