Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 680: Em còn yêu anh thật sao? (2)



Cô nhìn chằm chằm nội dung trong Weibo, lâu đến nỗi màn hình tối sầm lại lần nữa, ánh mặt của cô vẫn chưa rời đi.

Bên ngoài nhà vệ sinh, mẹ Tần đã bưng món ăn lên hết, thấy Tần Chỉ Ái vào nhà vệ sinh lâu như vậy vẫn chưa ra, bà không nhịn được, đi tới, giơ tay gõ cửa phòng: “Tiểu Ái, con bé này có rửa tay không mà cũng lâu…”

Tần Chỉ Ái hoàn hồn, giọng nói bình tĩnh hơn cô nghĩ rất nhiều: “Con ra ngay đây.”

Cô nghe tiếng bước chân của mẹ đi xa dần mới quay lại gương trên tường.

Trong kính, đáy mắt của cô lấp lánh trong suốt, không có chút sương mù nào, giống như tin tức của Cố Dư Sinh và Lương Đậu Khấu không hề ảnh hưởng gì tới cô cả.

Có thể trong lòng cô hiểu rõ nhất, cô phải dùng sức nhiều đến thế nào mới có thể kiềm chế được những cảm xúc đang dậy sóng lúc này.

Ăn cơm tối xong, Tần Chỉ Ái đi rửa chén, thu dọn nhà bếp, còn đi bỏ rác một chuyến.

Chỉ là lúc cô đi bỏ rác, thấy được một cặp vợ chồng trẻ, trong tay người chồng ôm một đứa bé rất nhỏ, còn chưa tới một tuổi, đó là một cảnh tượng rất thông thường nhưng cô lại sửng sốt một lúc lâu, mới nén rác vào thùng, sau đó nhẹ nhàng giơ tay lên sờ sờ bụng dưới bằng phẳng, xoay người, từ từ đi vào nhà.

Xem phim truyền hình nhiều tập với mẹ Tần xong, nội dung của bộ phim rất hài hước, trong nhà từng trận cười vang lên.

Tần Chỉ Ái ngồi bên cạnh mẹ, ôm một cái gối dựa, nhìn chằm chằm màn hình tivi, lại không thể cười nổi, thậm chí lúc mẹ cô hỏi cô có muốn uống nước không, cô mới gật gật đầu với bà.

Ban đêm rất yên tĩnh, Tần Chỉ Ái nằm trên giường bệnh, lăn qua lộn lại, trằn trọc không ngủ được.

Lúc giáo đường cách đó không xa vang lên tiếng chuông, Tần Chỉ Ái mở mắt ra, ngồi dậy.

Cô cầm điện thoại di động lên, không kiềm lòng được lại bấm vào Weibo, tin tức kết hôn của Lương Đậu Khấu còn chễm chệ trên đó, vẫn nằm ở vị trí tin tức hot được nhiều người quan tâm nhất, thậm chí còn có nhiều bình luận vui vẻ chúc phúc, còn vô số lượt chia sẻ.

Mặc kệ dù thế nào đi chăng nữa, trong sinh mệnh của cô cũng chỉ tồn tại một người mà cô đã yêu suốt 10 năm, Cố Dư Sinh.

Lúc này hắn và cô thật sự đã vẽ nên dấu chấm tròn hoàn chỉnh, mà Tần Chỉ Ái lại cảm thấy như dấu tròn này cũng không khác gì dấu chấm hết trong sinh mệnh của cô.

.......

Kỳ thật, Cố Dư Sinh không nghĩ mình lại đến Hàng Châu tìm Tần Chỉ Ái nhanh như vậy.

Tối thiểu, hắn biết hắn vẫn chưa giải quyết xong chuyện của Lương Đậu Khấu với ông như mà ít nhất là với người ngoài, hắn đã hoàn toàn rũ bỏ mọi quan hệ với Lương Đậu Khấu, mới dám đến Hàng Châu tìm cô.

Nhưng không nghĩ đến, sáng ngày thứ, hai, Tiểu Vương lại gọi đến điện thoại trong nhà của hắn, nói Hạ tiên sinh muốn tìm hắn vì Chu Tịnh bên kia có phái Lực Ca làm việc.

Hầu như Cố Dư Sinh không hề do dự chút nào, để Tiểu Vương đặt một chuyến bay gần nhất đến Hàng Châu vào buổi trưa hôm đó.

......

Cả buổi tối, Tần Chỉ Ái có làm thế nào cũng không ngủ được.

Sáng sớm thức dậy, cô lại đau đầu, ăn sáng xong lại về phòng ngủ bù.

Vừa rơi vào giấc mộng, cô liền ngủ đến ba giờ rưỡi chiều, sau khi tỉnh lại, Tần Chỉ Ái liếc nhìn cửa sổ, âm trầm, giống như muốn mưa.

Cô đến nhà vệ sinh một chút, tắm sửa sạch sẽ, sau khi đi ra ngoài vừa gọi mẹ cô, kết quả điện thoại trong phòng lại reo lên.

Mẹ cô đang ở trong phòng khách nên bắt máy rất nhanh, nghe bà nói trong điện thoại: “Cái gì? Sao có thể như thế? Tôi lập tức đi qua đó!” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện