Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)
Chương 682: Em còn yêu anh thật sao? (4)
Chuyện rất đơn giản, chính là lúc thi có một thí sinh khác ném một mảnh giấy nhỏ về phía Tần Gia Ngôn, còn chưa kịp nói với giáo viên gác thi thì đúng lúc giám thị hành lang mà cũng chính là giáo viên chủ nhiệm của Gia Ngôn nhìn thấy, chạy đến lấy tờ giấy, mở ra, trên đó là những dòng chữ đáp án lít nha lít nhít, lập tức phán Tần Gia Ngôn tội gian lận trong thi cử, gọi vào phòng giáo vụ.
Đương nhiên, Tần Chỉ Ái cũng đã giải thích rồi, nói tờ giấy đó không phải do cậu viết, là người khác ném lên bàn của cậu.
Nhưng mà giáo viên chủ nhiệm lại không tin, một mực chắc chắn dòng chữ đó là do cậu viết, hơn nữa còn nói những người gian lận tất nhiên sẽ không nhận mình quay cóp rồi.
Mẹ Tần thật sự lo Tần Gia Ngôn bị nhà trường xử lý kỷ luật, bây giờ có quay cóp hay không thì cũng không phải là chuyện quan trọng, bà nghe giáo viên chủ nhiệm nói xong liền bắt đầu xin lỗi: “Xin lỗi, thầy chủ nhiệm, mong thầy nghĩ đến từ trước đến nay Gia Ngôn vẫn luôn rất chăm chỉ mà tha cho nó, nó cũng chỉ mới vi phạm lần đầu thôi, lần này cảnh cáo nó như vậy là được rồi, có gì từ từ giải quyết…”
Từ khi tiến vào phòng giáo vụ giải thích xong rồi còn chưa nói gì, lúc này nghe thấy mẹ nói như vậy, Tần Gia Ngôn liền nhíu mày thốt lên: “Mẹ!”
Mẹ Tần nháy mắt ra dấu, ra hiệu cho hắn im lặng, lại tiếp tục ăn nói khép nép với thầy chủ nhiệm.
Thầy chủ nhiệm vẫn khó đăm đăm, không để ý đến những lời bà nói, cũng không có chút xiêu lòng nào.
Tần Chỉ Ái nhìn thấy mẹ mình phải cầu xin người khác như vậy, tiến lên lôi mẹ mình một cái, sau đó nói với thầy chủ nhiệm: “Làm phiền thầy đưa tờ giấy kia cho tôi nhìn một chút có được không?”
Giáo viên chủ nhiệm không từ chối, đưa tờ giấy ra cho Tần Chỉ Ái.
Tần Chỉ Ái mở ra, liếc nhìn chữ trong giấy, liền mở miệng nói: “Chủ nhiệm, tờ giấy này rõ ràng không phải là chữ viết của Tần Gia Ngôn, một trường học lớn như vậy sao có thể tùy tiện chỉ trích học sinh gian lận quay cóp trong khi chứng cứ thì lại không thích đáng? Nếu không tin, thầy có thể kiểm tra lại nét bút!”
Thầy chủ nhiệm hừ lạnh một tiếng: “Chữ viết không giống cũng không chứng minh được cậu ấy không gian lận không phải sao? Tôi tận mắt nhìn thấy cậu ấy cầm tờ giấy này!”
Sau đó, giáo viên chủ nhiệm cảm thấy chuyện của Tần Gia Ngôn nói đi nói lại quá lâu rồi, cuối cùng mở miệng nói: “Như vậy đi, dù sao em này cũng là sinh viên mới, bây giờ cậu viết một bảng kiểm điểm, sau đó xuống phòng giáo vụ thương lượng, xem nên xử lý kỷ luật như thế nào.”
Viết kiểm điểm? Vậy không phải là đã thừa nhận cậu gian lận rồi sao?
Tần Gia Ngôn còn chưa mở miệng nói không, Tần Chỉ Ái đã kiên quyết từ chối.
“Nếu như vậy tôi gọi điện thoại cho đơn vị cậu ta xin thực tập, nói cho bọn họ biết chuyện này, coi bọn họ sẽ xử lý như thế nào?” nói xong, giáo viên chủ nhiệm liền cầm điện thoại di động lên.
Gọi cho đơn vị thực tập, vậy không phải cố ý nói cho bọn họ biết Tần Gia Ngôn gian lận, không trung thực, đạo đức có vấn đề rồi sao, chắc chắn sẽ không được tuyển dụng.
Mẹ Tần nghe thầy chủ nhiệm nói xong liền rơi nước mắt, vừa chịu tội vừa cầu xin thầy chủ nhiệm.
Thầy chủ nhiệm lại coi như mẹ Tần không tồn tại, bấm điện thoại, mẹ Tần dưới tình thế cấp bách liền bắt lấy cánh tay của thầy chủ nhiệm.
Thầy chủ nhiệm làm như rất ghét bỏ mẹ Tần vậy, vung tay một cái, hất bà qua một bên.
Mẹ Tần lùi lại vài bước, cũng may Tần Gia Ngôn nhanh tay đỡ bà, nếu không bà đã ngã xuống đất rồi.
Đương nhiên, Tần Chỉ Ái cũng đã giải thích rồi, nói tờ giấy đó không phải do cậu viết, là người khác ném lên bàn của cậu.
Nhưng mà giáo viên chủ nhiệm lại không tin, một mực chắc chắn dòng chữ đó là do cậu viết, hơn nữa còn nói những người gian lận tất nhiên sẽ không nhận mình quay cóp rồi.
Mẹ Tần thật sự lo Tần Gia Ngôn bị nhà trường xử lý kỷ luật, bây giờ có quay cóp hay không thì cũng không phải là chuyện quan trọng, bà nghe giáo viên chủ nhiệm nói xong liền bắt đầu xin lỗi: “Xin lỗi, thầy chủ nhiệm, mong thầy nghĩ đến từ trước đến nay Gia Ngôn vẫn luôn rất chăm chỉ mà tha cho nó, nó cũng chỉ mới vi phạm lần đầu thôi, lần này cảnh cáo nó như vậy là được rồi, có gì từ từ giải quyết…”
Từ khi tiến vào phòng giáo vụ giải thích xong rồi còn chưa nói gì, lúc này nghe thấy mẹ nói như vậy, Tần Gia Ngôn liền nhíu mày thốt lên: “Mẹ!”
Mẹ Tần nháy mắt ra dấu, ra hiệu cho hắn im lặng, lại tiếp tục ăn nói khép nép với thầy chủ nhiệm.
Thầy chủ nhiệm vẫn khó đăm đăm, không để ý đến những lời bà nói, cũng không có chút xiêu lòng nào.
Tần Chỉ Ái nhìn thấy mẹ mình phải cầu xin người khác như vậy, tiến lên lôi mẹ mình một cái, sau đó nói với thầy chủ nhiệm: “Làm phiền thầy đưa tờ giấy kia cho tôi nhìn một chút có được không?”
Giáo viên chủ nhiệm không từ chối, đưa tờ giấy ra cho Tần Chỉ Ái.
Tần Chỉ Ái mở ra, liếc nhìn chữ trong giấy, liền mở miệng nói: “Chủ nhiệm, tờ giấy này rõ ràng không phải là chữ viết của Tần Gia Ngôn, một trường học lớn như vậy sao có thể tùy tiện chỉ trích học sinh gian lận quay cóp trong khi chứng cứ thì lại không thích đáng? Nếu không tin, thầy có thể kiểm tra lại nét bút!”
Thầy chủ nhiệm hừ lạnh một tiếng: “Chữ viết không giống cũng không chứng minh được cậu ấy không gian lận không phải sao? Tôi tận mắt nhìn thấy cậu ấy cầm tờ giấy này!”
Sau đó, giáo viên chủ nhiệm cảm thấy chuyện của Tần Gia Ngôn nói đi nói lại quá lâu rồi, cuối cùng mở miệng nói: “Như vậy đi, dù sao em này cũng là sinh viên mới, bây giờ cậu viết một bảng kiểm điểm, sau đó xuống phòng giáo vụ thương lượng, xem nên xử lý kỷ luật như thế nào.”
Viết kiểm điểm? Vậy không phải là đã thừa nhận cậu gian lận rồi sao?
Tần Gia Ngôn còn chưa mở miệng nói không, Tần Chỉ Ái đã kiên quyết từ chối.
“Nếu như vậy tôi gọi điện thoại cho đơn vị cậu ta xin thực tập, nói cho bọn họ biết chuyện này, coi bọn họ sẽ xử lý như thế nào?” nói xong, giáo viên chủ nhiệm liền cầm điện thoại di động lên.
Gọi cho đơn vị thực tập, vậy không phải cố ý nói cho bọn họ biết Tần Gia Ngôn gian lận, không trung thực, đạo đức có vấn đề rồi sao, chắc chắn sẽ không được tuyển dụng.
Mẹ Tần nghe thầy chủ nhiệm nói xong liền rơi nước mắt, vừa chịu tội vừa cầu xin thầy chủ nhiệm.
Thầy chủ nhiệm lại coi như mẹ Tần không tồn tại, bấm điện thoại, mẹ Tần dưới tình thế cấp bách liền bắt lấy cánh tay của thầy chủ nhiệm.
Thầy chủ nhiệm làm như rất ghét bỏ mẹ Tần vậy, vung tay một cái, hất bà qua một bên.
Mẹ Tần lùi lại vài bước, cũng may Tần Gia Ngôn nhanh tay đỡ bà, nếu không bà đã ngã xuống đất rồi.
Bình luận truyện