Chương 11: Con Của Con Trai Mẹ Đó! 667 Chữ
” Con giả vờ cái gì? Hai đứa cưới nhau chưa được 1 tuần con bé lại có thai 6 tuần? ” Mẹ Dương cực kì thích đứa con dâu này nên mới nói chuyện với Dương Hàn rồi mới giải quyết nếu không đã đuổi đi từ lâu rồi.
” Con sao phải giả vờ? Có con đương nhiên con vui rồi ” Dương Hàn cười cười trả lời.
” Mẹ biết con yêu Tiểu Trân.
Sẵn sàng vì con bé mà từ bỏ tất cả về đây chỉ để cưới con bé về nhà.
Nhưng con đừng yêu đến mù quáng như thế.
“
” Vì cô ấy con mất tất cả cũng không sao chỉ cần cô ấy chịu ở cạnh con.
“
” Con không hiểu hay cố tình không hiểu? Ý mẹ là đứa con trong bụng Tiểu Trân không phải của con tại sao con vẫn cứ mù quáng như thế? ” Mẹ Dương vô cùng lo lắng.
” Là cháu của mẹ đấy.
Mẹ đừng hiểu lầm cô ấy “
” Con nói gì ba mẹ không hiểu? “
” Trong bụng cô ấy đương nhiên là con của con trai ba mẹ rồi “
” Chuyện này không có khả năng! “
” Mẹ nhớ lại xem ngày con về nước là ngày bao nhiêu? “
” Hơn một tháng trước “
” Đúng hơn là 6 tuần trước ” Anh khẳng định.
” Không phải con và con bé…? “
” Không sai.
Tối hôm đó con không về nhà là ở cùng cô ấy “
” Chẳng trách hôm đó con về nhà lại vui vẻ như thế.
Nhưng sao con bé lại…? “
” Hôm đó cô ấy uống say, con vì không kiềm chế được cùng cô ấy làm loạn “
” Làm tốt lắm! Mẹ còn sợ không có gì để giữ chặt đứa con dâu này giờ thì nó muốn chạy cũng không được rồi ” Nghe rõ mọi chuyện ba mẹ Dương vui vẻ hẳn lên.
” May mắn hôm nay mẹ chưa nặng lời gì với cô ấy nếu không cô ấy bỏ đi thật thì con phát điên mất “
” Con yên tâm, con bé còn quan trọng với ba mẹ hơn con ba mẹ không để nó đi đâu “
” Thật sự chẳng biết ai là con của ba mẹ nữa ” Anh lắc đầu cười cười.
” Về chăm sóc vợ con đi , an ủi con bé đừng để con bé nghĩ lung tung ” Mẹ Dương vui vẻ như muốn nói cho tất cả mọi người đều biết con dâu mình có thai.
[……]
Lúc anh gọi điện thoại cho cô, cô mới thật sự để ý đến thái độ của mẹ Dương rất lạ so với mọi khi.
Nghĩ đi nghĩ lại mãi cô mới nhớ ra, cô và anh cưới nhau còn chưa được 1 tuần làm sao có thai 6 tuần được.
Chắc chắn là mẹ Dương đang nghi ngờ cô chuyện đó.
Ai thật là đau đầu định nói rõ ràng với mẹ Dương nhưng Dương Hàn nói sẽ tự nói rõ với mẹ Dương nên cô cũng bỏ ý định.
” Em suy nghĩ gì mà ngồi không động đậy luôn thế? ”
Anh vừa nói vừa xoa đầu cô.
” Không có gì.
Nói chuyện với mẹ sao rồi? ” Lạc Hi Trân lo lắng.
” Bà ấy hiểu rõ mọi chuyện rồi.
Không sao nữa “
” Vậy thì tốt “
Anh bỗng nhiên ngồi xuống ôm cô vào ngực nói.
” Sau này có chuyện gì thì nói với tôi đừng tự mình giải quyết, cũng đừng tự mình buồn phiền “
Cô bị anh ôm vào ngực định đẩy ra nhưng thấy lồng ngực của người đàn ông này cũng không tệ.
Cô có thể cảm thấy rõ ràng lồng ngực rắn chắc của người đàn ông này.
Cô bất giác đưa tay vẽ vòng tròn trêи ngực anh.
Anh bỗng cảm thấy cơ thể mình có phản ứng rất lạ anh nói:
” Em đừng lợi dụng thời cơ mà quyến rũ tôi, tôi sẽ không vì em có thai mà nhân nhượng đâu ” Anh lại cười khẽ..
Bình luận truyện