Chương 3: 3: Đêm Nay Anh Là Bạn Trai Tôi
Thượng Hải, thành phố hoa lệ.
Nơi tràn ngập ánh đèn lấp lánh về đêm, là lúc những cậu ấm cô chiêu dấng thân vào cuộc chơi xa hoa, trụy lạc.
Ở quán bar Seven lớn nhất thành phố, là nơi hội tụ đại đa số những kẻ lắm tiền nhiều của, các thiếu gia, tiểu thư thích bay lắc, đắm mình vào điệu nhạc DJ quay cuồng.
Ở khu vực VIP hiện tại lúc bấy giờ, một cô gái ăn mặc cực kì gợi cảm, bởi trên người chỉ có mấy tấc vải che chắn nơi nhạy cảm nhất, cả tấm lưng mảnh khảnh cũng được khi3u gợi để lộ ra ngoài.
Cô ấy, xinh đẹp như hoa, quyến rũ như loài hồ ly với đôi mắt sắc bén, lạnh lùng.
Ngũ quan sắc nét, thân hình nuột nà, nóng bỏng, là cô gái đang khiến tất cả những ánh mắt đàn ông nơi đây trở nên thèm khát.
Cô nhận ra điều đó, nên trên môi luôn xuất hiện nụ cười trào phúng, khinh bỉ.
Suy cho cùng thì cô cũng quá quen với cái nhìn tràn đầy d*c vọng đó rồi, càng không cảm thấy lạ lẫm khi có kẻ vừa tiến tới ngồi bên cạnh mình.
Hắn cầm ly rượu trên tay, và đang hướng đến trước mặt cô gái.
"Chào người đẹp, uống với anh một ly được chứ?"
Tình huống này lại chẳng lạ lẫm gì, vì ngày nào cô tới đây mà chả có đàn ông v3 vãn, gạ gẫm.
Nhếch môi tà mị một cái, cô bình thản đưa ly của mình chạm với ly rượu kia, rồi nhàn nhã uống một ngụm nhỏ.
"Người đẹp tên gì?"
Tiếp tục nhận được câu hỏi, cô gái vẫn hết sức điềm nhiên giương ánh mắt ma mị vương chút trào phúng nhìn sang người đàn ông bên cạnh, âm thầm đánh giá một lượt.
Xét thấy đây cũng là kẻ phong độ, đẹp trai, trên người không ít hàng hiệu, vô tình lại được lọt vào mắt xanh của cô nàng.
Cong nhẹ môi, cô ngọt ngào đáp trả:
"Kelsey!"
"Kelsey? Là nữ chiến binh ư?"
Cô khẽ gật đầu, cùng nụ cười bí ẩn trên vành môi, thoáng chốc đã khiến đối phương say đắm.
"Mạnh mẽ đấy người đẹp!"
Câu nói và hành động đi kèm của người đàn ông chính là tùy ý đưa tay vòng ra phía sau ôm eo cô gái.
Hành động đó chẳng mấy chốc đã khiến ánh mắt cô gái trở nên sắc lạnh, tàn khốc.
Bấy giờ, hắn ta liền ghé sát vào tai cô mà đưa ra đề nghị:
"Anh thấy người đẹp dường như không được vui cho lắm! Có muốn đi thư giãn cùng anh đêm nay không? Bảo đảm khiến em hài lòng."
Ngay lúc này, cô gái liền giương ánh mắt phủ toàn băng lạnh nhìn sang người đàn ông.
Cô đưa những ngón tay thon dài của mình vuốt v e một bên gò má đôi phương, và rồi vẫn là âm giọng nhẹ nhàng vang lên:
"Bà đây dễ gạ, nhưng không dễ nuốt.
Phiền cưng cút đi cho."
Tưởng "thịt" này dễ xơi, ai ngờ bị vả một phát đơ cả cơ mặt.
Nhưng một khi đàn ông đã thẹn quá sẽ sinh ra tức giận.
Chẳng những không buông tay ra khỏi cơ thể cô gái, mà còn bấu chặt vào hơn.
"Thứ lẳng lơ như mày mà dám tỏ thái độ với ông à, con khốn?"
*Xoảng.
Tình thế bỗng chốc biến đổi ngược chiều.
Khi hắn ta sắp đem cô ra trút giận thì Diệp An Băng đã chộp lấy chai rượu trên bàn đập thẳng vào đầu hắn ta, rồi thản nhiên đứng dậy cầm túi xách quay người rời đi mà chẳng có lấy chút sợ sệt nào.
Thấy cô ngang nhiên bỏ đi, người đàn ông liền ôm đầu máu đứng dậy, chộp lấy chai bia trên bàn rồi nhanh chóng đuổi theo ra tới cửa.
Đến thời khắc sắp bị đánh lén từ phía sau, mà cô gái vẫn chẳng hề nhận ra, cho tới khi chai bia trong tay gã ta sắp đập lên đầu cô ấy, thì bất ngờ có một thế lực nào đó ra tay ngăn cản.
*Bụp, xoảng."
Nghe thấy tiếng động ở sau lưng, cô gái liền dừng bước, ung dung xoay người nhìn lại, nhưng hình ảnh trước mắt cũng chẳng khiến cô ngạc nhiên, trái lại còn nhếch mép cười trào phúng.
Cô đi từng bước từ tốn tới chỗ người đàn ông máu me đầy mặt đang nằm dưới đất với dáng vẻ đau đớn kia, thong thả cất lời:
"Chậc chậc, xem kìa, xem có đáng thương chưa! Đã bảo bà đây không dễ nuốt rồi mà cưng không nghe! Để vệ sĩ của bà đánh ra nông nổi này, thật là tệ quá rồi."
"Con chó, mày có biết tao là ai không hả?"
Nghe hắn ra gầm gừ tức tối, mà cô gái lại nhoẻn miệng cười hết sức tự nhiên.
"Đương nhiên không biết, và cũng chả có nhu cầu cần biết.
Vì mày có là con của trời, thì bà đây cũng đếch sợ."
Nói rồi, cô gái liền đứng dậy, sau đó lấy ra một sấp tiền mặt từ túi xách rồi dứt khoát ném thẳng xuống hắn ta, kèm câu nói:
"Về lo thuốc thang, không đủ thì tới tổ chức Black Ice mà lấy.
Cái gì chứ tiền thì bà đây không thiếu."
Câu nói được kết thúc bằng nụ cười kiêu.
ngạo trên môi cô gái.
Diệp An Băng xoay người nhìn về phía chàng trai trẻ đang đứng gần đó, vẫn là nụ cười tà mị, đi cùng mệnh lệnh.
"Đi thôi!"
"Tiểu thư muốn đi đâu?"
"Tới tham dự sinh nhật người yêu mới của người yêu cũ."
...
Xe May Bach dừng trước trung tâm thương mại SJA...
"Chẳng phải tiểu thư nói đi dự sinh nhật hay sao? Sao giờ lại tới đây?"
"Đúng là phải đi, nhưng trước tiên phải thay đổi diện mạo cho anh đã."
Người đàn ông cau mày tỏ vẻ phức tạp xen lẫn khó hiểu trong ánh mắt.
Thấy vậy, Diệp An Băng liền thong thả giải đáp:
"Quách Khiếu Nam! Đêm nay, anh là bạn trai của tôi!"
Hắn ta nghe rõ câu nói, nhưng vẫn lạnh lùng không đưa ra lời đáp trả, cho tới khi cô gái bất ngờ đưa tay áp lên gò má điển trai ấy, để buộc hắn nhìn về phía mình.
"Tại sao im lặng?"
"Im lặng có nghĩa là không đồng ý."
"Lý do?"
"Vai trò của tôi là một người vệ sĩ, phụ trách bảo vệ an nguy cho tiểu thư.
Nếu để ông chủ biết tôi đi quá giới hạn, e là không hay."
"Haha..."
Diệp An Băng bỗng nhiên bật cười thành tiếng, rồi lại dùng âm giọng ngọt ngào mở lời:
"Lẽ nào anh cũng muốn đi quá giới hạn với tôi ư? Trông tôi dễ "nuốt" tới vậy sao?"
Quách Khiếu Nam tuyệt nhiên lạnh lùng, cứng nhắc trả lời:
"Diệp tiểu thư tự luyến quá rồi.
Phận là nữ nhi, vẫn nên tiết chế, dè dặt thì hơn."
Đối với người khác giới, Diệp An Băng luôn dùng ánh mắt ma mị để câu dẫn, nhưng hiện tại lại phản tác dụng với người đàn ông trước mặt.
Thậm chí còn nhận được lời lẽ khó nghe, khiến nụ cười tà mị trên môi cô nàng vụt tắt, thay vào đó là sắc thái lạnh lùng.
"Người như anh mà cũng có tư cách dạy đời Diệp An Băng tôi?"
"Không dám, tôi chỉ đang thiện chí nhắc nhở tiểu thư mà thôi."
Người đàn ông nói chuyện nhưng còn chả buồn nhìn mặt cô gái một cái, khiến Diệp An Băng càng thêm bất mãn.
"Tóm lại là đêm nay anh phải trở thành bạn trai của tôi.
Nếu không, tôi cũng hết cách giữ anh ở lại tổ chức."
Yêu cầu của cô gái, khiến bàn tay của người đang đặt trên vô lăng bất giác siết chặt lại.
Rõ là tâm trạng đã cực kì không vui, nhưng biết làm sao đây?
Diệp An Băng chính là con gái của ông trùm Diệp Ức.
Quách Khiếu Nam anh khó khăn lắm mới được gia nhập vào tổ chức, những tưởng sẽ được cầm súng bôn ba giang hồ cùng ông trùm, nhưng nào ngờ lại bị cưỡng chế trở thành một tên vệ sĩ theo chân phụ nữ thế này.
Bình luận truyện