Hắc Đạo Đại Ca Cởi Ra Đi Nào!

Chương 140: Tạm Biệt Anh



Đinh Tiểu Lộ ngã người xuống sàn nhà lạnh lẽo, Knife vừa mới dùng bán súng đánh mạnh vào đầu cô.

" Cao Tuấn, ông làm chủ tôi hơi lâu rồi đấy! Đến lúc nên nhường lại vị trí đó cho tôi rồi, bộ xương già của ông nên về hưu rồi nhỉ!" Knife chậm rãi đi đến bên cạnh Cao Tuấn nói.

Ông ta nhìn hắn ú ớ không nói nên lời, vết thương Đinh Tiểu Lộ đâm cũng là điểm chí mạng của ông ta.

" Chậc chậc, máu chảy nhiều thật đấy! Ông chủ, ngài có cảm thấy đau lắm không?" Knife đưa tay nắm vào cán dao xoắn một vòng, rồi giả vờ lo lắng hỏi.

" K...Knife....t....tên...k..." Cao Tuấn nói không ra hơi, thần chết dường như đã đứng bên cạnh ông ta rồi.

" Dù gì cũng sắp chết rồi, tôi nói cho ông chủ nghe một chuyện vậy. Thật ra người chặn đường, rồi tiêm độc tố vào cơ thể của ngươi chính là ta, chứ không phải tổng thống Stephen đâu!" Knife cười tà ác nói, vẻ mặt không ngừng trêu ngươi Cao Tuấn.

" Cao Tuấn! À không phải, là ngài Vincent mới đúng chứ! Ngươi như vậy mà lại không nhận ra ta, thật là làm ta buồn lắm! Dù gì, ta cũng là em trai của ngươi mà, sao ngươi có thể quên ta vậy?" Một mình Knife độc thoại ở đó, bởi không ai trả lời hắn được.

" Haizzz, nhưng đến đây là kết thúc rồi! Từ nay những thứ của ông chủ sẽ là của tôi, tôi sẽ không còn là một thằng yếu kém nữa! Hahaha!" Knife phá lên cười suиɠ sướиɠ.

" Ma...Martin...là...là...ngươi..." Cao Tuấn thều thào nhận ra, giọng nói đứt quãng rồi trút hơi thở cuối cùng.

" Vincent, bây giờ ngươi cũng chỉ là một cái xác chết không hơn không kém! Ta bây giờ có thể tùy ý chà đạp, giẫm đạp ngươi dưới chân ta. Ta bây giờ là duy nhất, sẽ không ai đem ngươi so sánh với ta nữa." Knife thống khoái nói, bàn chân liên tục đạp vào người Cao Tuấn.

Vincent và Martin là anh em sinh đôi giống nhau, nhưng trái với người thông minh được yêu thích như Vincent, thì Martin lại bị coi là phế vật. Bởi vì luôn luôn bị so sánh và khinh rẻ, Martin đã phẫn nộ và bỏ nhà đi khi tròn 20 tuổi. Rời khỏi gia tộc Walker lớn mạnh, ông ta đã phẫu thuật thay đổi dung mạo của mình, và lấy tên là Knife.

Nhưng là sau đó ông ta không cam tâm, và quyết định lên kế hoạch trả thù. Knife đã giành hơn 25 năm thanh xuân, chỉ để chờ một cơ hội để hạ bệ Vincent. Mặc dù phải tốn kha khá thời gian, nhưng ông ta có lẽ đã thắng rồi, Vincent Walker đã chết.

" Này, ngươi thích con đàn bà này lắm phải không? Bởi vì nó giống mẹ của nó, có đúng không?" Knife mặt như ác quỷ hỏi Cao Tuấn, nhưng là ông ta đã chết rồi.

Đinh Tiểu Lộ cũng từ từ tỉnh lại, cơ thể cô đau đớn nhìn Knife đang cố hành hạ xác chết của Cao Tuấn.

" Ngay trước mặt ngươi bây giờ, ta sẽ chơi chết nó, ta biến nó thành người phụ nữ của ta! Đồ của ngươi sẽ là của ta, thứ ngươi muốn ta sẽ cướp lấy!" Ông ta điên rồ nói, ánh mắt du͙ƈ vọиɠ nhìn chằm chằm Đinh Tiểu Lộ.

Theo bản năng Đinh Tiểu Lộ lồm cồm bò dậy, cô lui về phía sau. Những lời kinh tởm Knife vừa nói cô đều nghe được hết rồi, ông ta bây giờ trông thật giống những kẻ bệnh hoạn.

" Tiểu Lộ, mau đến đây đi!" Knife cười quỷ dị nói, ông ta đứng lên chậm rãi bước về phía Đinh Tiểu Lộ.

" Cút, tránh xa tôi ra! Đồ bệnh hoạn!" Đinh Tiểu Lộ gào lên, cũng vừa lúc lưng cô chạm vào vách tường lạnh lẽo.

" Bốp!" Knife như kẻ điên, ông ta đánh thật mạnh vào mặt của Đinh Tiểu Lộ, rồi rống lên.

" Con điếm chết tiệt, đừng tưởng tao không biết thân thể nhơ nhuốc của mày đã bị cái tên Lucifer kia vấy bẩn rồi. Còn ở đó giả vờ thanh cao với tao sao?"

" Nếu không phải vì tên Vincent kia thích mày, thì cũng đừng mơ tao chạm vào cơ thể bẩn thỉu của mày." Hắn không một chút lưu tình, liên tục đá vào người Đinh Tiểu Lộ.

" Ahhh...cái đồ khốn kiếp!" Cô đau đớn thét lên.

" Để xem tao có dạy dỗ mày nên người không?"

" Roẹt!" Một âm thanh lớn vang lên, Knife thô bạo xé rách áo của Đinh Tiểu Lộ. Một bên ngực của cô lộ ra trước mắt hắn, làn da trắng nõn của cô khiến hắn thèm thuồng.

Sức lực Đinh Tiểu Lộ đã cạn kiệt rồi, cô không còn sức để chống lại một kẻ mạnh như Knife, hoàn toàn bất lực.

Knife nhanh chóng đè cô xuống sàn nhà, hắn ta tay lại tiếp tục cởϊ áσ của Đinh Tiểu Lộ ra, hắn như một con thú đói, thèm khát con mồi ở trước mặt.

" Mau bỏ ra! Tên khốn, tôi có làm quỷ cũng sẽ không tha cho ông đâu!" Đinh Tiểu Lộ gào đến khản cổ.

" Đợi một chút nữa, xem mày có còn kêu gào được không? Lúc đó sẽ thay bằng âm thanh rêи ɾỉ dâʍ ɖu͙ƈ của mày!" Knife cười lớn nói.

" Vậy nếu là một cái xác chết thì thế nào hả?" Đinh Tiểu Lộ hai hốc mắt đỏ ngầu, cô trừng mắt nhìn hắn hỏi.

Không biết từ lúc nào cô đã chụp được dao nhỏ trên sàn nhà, cô vung dao về phía Knife, khiến hắn đứng bật dậy. Đinh Tiểu Lộ lại tiếp tục kề dao vào cổ mình, ánh mắt không một tia sợ hãi. Cô bây giờ đánh không nổi nữa rồi, nhưng tự tử thì có thể a, như vậy cũng tốt hơn là bị làm nhục.

" Ba mẹ, chờ con một chút!" Cô mỉm cười nói, xem như đây là sự giải thoát cho chính bản thân mình. Cô chỉ cảm thấy đau lòng vì Đông Phương Tước, nếu như cô chết rồi hắn chắc sẽ thương tâm lắm.

" Tạm biệt anh!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện