Hoàng Hậu Ngỗ Nghịch

Chương 19: Nguy hiểm (1)



Bây giờ nàng còn muốn đến một nơi nữa , một nơi mà nam nhân rất thích ..

Kĩ viện Túy Hương Lầu ..

-" Hoàng phi người còn muốn đi đâu "- Tiểu Hằng lo sợ rúm ró đi theo sau , người không biết có bao nhiêu là nhiều ánh mắt đang nhìn ư !

-" Tiểu Hằng mau tìm cho ta một bộ y phục nam "- Bách Lệ Băng kín đáo nói

-" Người muốn làm gì !"- Tiểu Hằng hoảng sợ , hoàng phi người còn muốn làm gì nữa đây !

-" Ta bảo ngươi tìm thì cứ tìm , tiện thể lấy cho ngươi luôn nha !"- Bách Lệ Băng bực mình nói , bảo tìm thì cứ tìm sao hỏi lắm thế ...

Tiểu Hằng không thể trái lệnh , lén lút đi tìm được hai bộ nam trang ..

Rồi bất ngờ bị vị hoàng phi nào đó ép buộc mặc vào ...

Ám vệ .." phi lễ chớ nhìn a !"

-" Xong rồi , ta đi thôi !"- Bách Lệ Băng vui vẻ bước ra

-" Hoàng phi..."- Tiểu Hằng nhăn nhúm nói

-" Gọi là Thất công tử nghe không !"- Bách Lệ Băng sửa lỗi

Bây giờ không còn là hoàng phi tuyệt thế khuynh thành nữa mà là nữ phẫn nam trang , Bách Lệ Băng cải thành nam nhân để thuận tiện đi lại ..

Nàng thật hối hận , biết thế thì nghe Tiểu Hằng cải trang từ đầu cho rồi !

Trên phố kinh thành náo nhiệt bây giờ xuất hiện một vị công tử rất ư là "xinh đẹp "..

Mặc dù vậy nhưng chẳng ai nhận ra nàng cả , ha ha vậy là tốt rồi !

Ám vệ thầm chảy mồ hôi ..

Khi Bách Lệ Băng muốn vào kĩ viện ...

-" Hoàng...công tử người ngàn vạn lần không thể vào "- Tiểu Hằng vô cùng kiên quyết đứng trước mặt nàng ..

-" Tại sao ta không thể , đường đường là nam nhân đương nhiên là có thể vào rồi , ngươi tránh ra !"- Bách Lệ Băng không khách khí đẩy tay Tiểu Hằng ra nhưng vẫn bị ngăn lại ..

-" Xin người , thật sự không thể vào nơi này "- Tiểu Hằng gần như quỳ xuống van xin , sao trên đời lại có vị hoàng phi cố chấp vậy cơ chứ , tiểu thư ơi hồn người ở nơi nào rồi !

Bách Lệ Băng bực mình lắm rồi ! đúng lúc có tiếng mời gọi như mật rót vào tai của mấy giai nhân kĩ viện ..

-" Công tử mau vào đây "

-" Công tử thật khí chất hơn người quả nhiên là mỹ nam "

Bách Lệ Băng chẳng thèm nói gì trực tiếp bước vào mặc kệ Tiểu Hằng đang đứng ngoài gào khóc..

Hoàng thượng người mau đến đem hoàng phi ra , hu hu hu !

Ám vệ âm thầm kêu không tốt , nhanh chóng lướt người vào bên trong Túy Hương Lầu ..

Quả thật nơi này khiến cho người khác không thể nào quên được ...

Mọi nơi đều giăng vải liễu mềm mại , các giai nhân thì đi lại tấp nập đón đưa mời rượu các vị khách xen vào cùng tiếng cầm rộn ràng , tiếng cười , tiếng mời gọi , quả thật là nơi phồn hoa nhất kinh thành .

Bách Lệ Băng bị choáng ngợp , thật sự là quá xa hoa mà !

-" Không biết đây là vị công tử nào "- Vị tú bà một thân đỏ rực ẻo lả ra đưa đón..

Bách Lệ Băng nhìn đến trợn mắt suýt nữa thì nôn , người gì mà sặc sụa mùi phấn hương vậy !

-" A hèm , không biết nơi đây có giai nhân nào đẹp không , ta bao hết chỗ này !"- Nàng cố gắng điều chỉnh giọng sao cho thật giống đấng nam nhân ..

-" Có , có , xin công tử vào phòng đợi một lát , các nàng sẽ đến ngay đây ạ !"- Tú bà như vớ được vàng cười không thể rạng rỡ hơn lôi kéo nàng vào phòng , Tiểu Hằng bây giờ thì đã lặng lẽ đi theo , chú thích là Tiểu Hằng cũng cải nam nha !

Bách Lệ Băng rút cái quạt nhẹ nhàng phe phẩy ung dung bước vào trong sự ngưỡng mộ của mọi người ..

-" Công tử người không sợ hoàng thượng biết được ư ?"- Tiểu Hằng lo lắng nói , nhưng trong lòng thực đang cầu hoàng thượng mau đến ..

-" Chàng làm sao biết được cơ chứ ! Ta cũng đâu có làm gì sai cũng chỉ dạo chơi lát thôi mà , đằng này cũng là nữ nhân với nhau có sao , nếu là nam nhân thì còn nói được !"- Bách Lệ Băng vô tư nói không hề biết rằng ám vệ trong bóng tối đang chảy mồ hôi ròng ròng...

-" Công tử các nàng đến đây rồi !"- Giọng nói như cái bánh mỡ chảy nước vang lên ...

Lần lượt một hàng dài mĩ nhân bước vào Bách Lệ Băng được một phen mở rộng tầm mắt .....

Cái gì mà mĩ nhân ! Người thì mảnh mai quá mức , người thì béo tròn béo trịa , cũng có người tương đối thanh tú ...

Chẳng đẹp bằng một góc áo của nàng !

-" Đi ra ngoài hết đi , ta đang nói là mĩ nhân , mĩ nhân bà hiểu không ! ai là hoa khôi của Túy Hương Lầu này !"- Bách Lệ Băng chẳng ngần ngại đuổi hết đi trong sự phụng phịu đến buồn nôn của mấy giai nhân kia ..

-" Công tử , chuyện này..nàng đã tiếp một vị khách khác "- Tú bà có vẻ hơi khó xử ..

-" Là ai , ai dám tranh với bản công tử "- Bách Lệ Băng nổi giận đập một phát xuống bàn ..

Nàng khẽ nhăn mặt , ôi đau chết ta mà !

Ám vệ nhìn mà buồn cười , nàng làm bộ cũng giỏi quá đi !

-" Công tử đợi chút , ta sẽ gọi nàng đến ngày !"- Tú bà đang phân vân , hai công tử này địa vị tương đối nhau , bà không biết xử thế nào ..

Được một lát , tiếng náo loạn bên ngoài vang lên khiến Bách Lệ Băng đang chờ mỏi cả người bật dậy ..

-" Ai là Thất công tử bước ra đây cho ta "- Một giọng nói âm trầm nhưng hống hách gào lên bên ngoài ..

Bách Lệ Băng vô cùng ưu nhã bước ra ..

-" Là ta "

Vẻ mặt mỗ nam kia thoáng chốc thay đổi rõ rệt ....

-" Là ngươi " - Mỗ nam bỗng nhiên rất bình tĩnh nói

-" Phải , là ta " - Bách Lệ Băng nhàn nhạt mở miệng , lặng quan sát người đối diện ..

Ôi trông cũng được đó , khá anh tuấn ừ thì nói thật là rất đẹp quả là mĩ nam nhưng làm sao đẹp bằng Phong Thần nhà nàng

-" Ngươi tại sao ngang nhiên cướp mĩ nữ của ta "- Mỗ nam tức giận mở miệng ..

-" Ta đâu có cướp "- Chứng cứ là ta còn chưa gặp mặt nàng đó nha !

Bỗng nhiên một thân ảnh hồng rực xuất hiện, nhẹ nhàng đi như lướt trên mặt đất , xuất hiện lúc này là một mĩ nhân đúng chất , quả thật là vô cùng đẹp , xứng làm hoa khôi ..

-" Nàng là...Bách Hợp "- Bách Lệ Băng hồi hồn hỏi..

-" Vâng "- Giọng nói rất yểu điệu , khiến nàng còn run cả người ..

-" Này chuyện của chúng ta chưa xong đâu !"- Mỗ nam kia chen miệng ..

-" Vậy bây giờ ngươi muốn gì !"- Bách Lệ Băng chán nản đưa ra đề nghị ..

-" Thi uống rượu , thắng thì có mĩ nhân , thua thì làm quân hầu "- Mỗ nam thẳng thắn nói ..

Tiểu Hằng , ám vệ trong bóng tối âm thầm kêu ca , hoàng phi ngài ngàn vạn lần không được !

-" Được "- Một lời ban ra phá tan hy vọng cỏn con của họ ..

Một bàn bày sẵn 10 bát rượu được đưa lên , mọi người tập trung lại xem vụ cá cược này ....

-" Bắt đầu "

Vừa dứt lời cả hai điên cuồng lao vào uống ...

Bách Lệ Băng chẳng kém gì đâu , trước kia nàng một lúc còn tu được 10 chai rượu mà , nhưng đó là rượu vang a !

Mỗ nam nhìn sang môi khẽ nhếch cười âm hiểm ..

Khi uống được hết 5 bát , Bách Lệ Băng âm thầm kêu không tốt kiểu này làm sao mà nàng thắng được ....

-" Stop , dừng lại ta đi cầu ( đi WC đó ) một lát !"- Nàng đưa tay ra hiệu rồi chạy một mạch vào nhà cầu ..

Mặc dù mọi người không hiểu câu nói nhưng nhìn cũng đủ biết , chỉ thấy mỗ nam cũng biến đi đâu mất tăm ..

Bách Lệ Băng vội vàng co chân lên chạy đến nhà cầu ..

Trong 36 kế , chuồn là thượng sách ..

-" Tiểu Hằng đỡ ta lên " - Bách Lệ Băng vô cùng sốt ruột nói ..

Tiểu Hằng chẳng dám cãi lời đành cúi xuống để cho vị hoàng phi nào đó leo ra cửa sổ ..

-" À được rồi , bây giờ ngươi leo lên đi ta đỡ cho "- Bách Lệ Băng ngồi được lên bậc tường đưa tay muốn kéo Tiểu Hằng lên ..

-" Hoàng phi Tiểu Hằng có thể ra bằng cửa chính mà !"- Tiểu Hằng nói , hoàng phi người hồ đồ rồi !

Bách Lệ Băng bừng tỉnh , bảo Tiểu Hằng ra trước để còn đỡ nàng , nàng sợ nhất là đau a !

Ám vệ nhìn mà nóng hết cả ruột , hoàng phi người ngàn vạn lần đừng xảy ra chuyện gì !

Bất chợt đang ngồi cheo leo thì người nàng không giữ được vững liền lảo đảo và từ từ rơi xuống đất ..

Ông trời ơi , nàng từ lúc đến nơi này bị ngã bao nhiêu lần rồi hả ! Ừ thì không ngã mà chỉ suýt nữa ngã !

Lần này chắc hôn đất mẹ thật rồi !

Bỗng dưng cả người nàng được rơi vào vòng tay của người nào đó , rốt cuộc lại là ai đây , hẳn không phải Phong Thần đâu !

-" AAA...sao lại là ngươi "- Bách Lệ Băng hét to , nhảy phốc xuống từ trên tay người nào đó ..

-" Ta biết ngay là ngươi sẽ trốn "- Người đó chính là mỗ nam vừa nãy ..

-"Ách nhà ta ...có việc phải về sớm lần sau gặp lại a , Tiểu Hằng mau đi thôi , nhanh lên "- Bách Lệ Băng làm ngơ hắng giọng gọi rồi một mạch bóng hai người đã đi đâu mất tăm ..

Để lại mỗ nam đen mặt , sao chạy nhanh quá vậy cứ làm như sẽ ăn thịt nàng vậy !

Yên tâm , kiểu gì cũng gặp lại !

Bách Lệ Băng chạy được một hồi thì dừng lại thở dốc ..

-" Mệt chết ta mất , canh mấy rồi , phải về thôi , kẻo tí nữa Phong Thần mà giận thì có mà trời sập !"- Nàng mệt nhọc đến nỗi phải để Tiểu Hằng đỡ ..

-" Tiểu Hằng bây giờ em cứ gọi ta là tiểu thư được rồi cứ suốt ngày hoàng phi , hoàng phi mãi nghe đến khó chịu cái tai "- Nàng đột nhiên nói..

Tiểu Hằng nghe mà suýt nữa rớt nước mắt , tiểu thư ..

Ám vệ xác nhận thông tin , hiện là tin khẩn cấp , liền rời nàng ngay lập tức về hoàng cung báo cho chủ nhân của họ là Mạc Phong Thần ..

...................................................................................

-" Các ngươi xác định "

-" Đúng là người đó thưa chủ nhân "

-" Được rồi , mau quay về chỗ hoàng phi "

-" Dạ "

..................................................................................

Nhưng một điều không thể ngờ được khi ám vệ cạnh nàng rời đi giây lát mà nàng đã có chuyện không may xảy ra..

Khi Bách Lệ Băng và Tiểu Hằng đang trên đường trở về hoàng cung thì đột nhiên có 5 hắc y nhân xuất hiện và thả ra một làn khói ..

Ngay lúc đó Bách Lệ Băng còn chưa kịp phản ứng thì đã ngất đi từ lúc nào ...

Khi mở mắt ra thì chỉ còn một mảng màu đen ..

-" Các ngươi là ai , mau thả ta bọn khốn kiếp "

-" Bịt mồm ả lại cho ta "

-" Bốp " một cái tát được rơi trên mặt nàng , cả đời nàng từ lúc sinh ra chưa có ai dám đối xử với nàng như thế , thù này nàng nhất định phải báo !

Một lần nữa nàng lại thiếp đi trong cơn mê man ..

Phong Thần , chàng đâu rồi mau tới cứu ta , ta đau quá !

Mạc Phong Thần con tim bỗng nhiên đau tới mức quặn lại ..

Hắn cảm nhận được điều không ổn ..

Băng nhi , nàng mau về , trẫm thật sự cảm thấy không ổn ..

Băng nhi , Băng nhi ..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện