Hợp Đồng Hôn Nhân 100 Ngày
Chương 29: Cô quàng lấy tay anh ta
Uất Noãn Tâm tức giận cả một ngày, cho đến khi Hà quản gia thúc giục cô, cô mới miễn cưỡng đi thay quần áo, khi đi xuống lầu Hướng Lăng Phong đã ngồi ở phòng khách đợi cô. Nghĩ đến những việc xấu hổ xảy ra ngày đó, hai bên tai liền đỏ ửng, cố gắng tỏ ra thật bình thường. “Chào anh!”
“Ưm! Cô rất đẹp!” Hướng Lăng Phong vô cùng thoải mái, dường như không hề để bụng chuyện xảy ra lần trước.
Mặc dù trong lòng anh đã bị dáng vẻ duyên dáng cùng khuôn mặt tuyệt sắc của cô làm cho điên đảo.
Lần trước nhìn thấy cô, anh liền có một loại cảm giác đặc biệt. Cũng giống như đêm nay, anh cảm thấy cô giống như một thiếu nữ thanh tuần, không hề nhiễm một chút bụi trần.
Làn da của cô thật sự rất trắng, mềm mại làm cho người khác muốn véo một cái. Một đôi mắt vừa to vừa sáng. Lúc anh nhìn thấy cô, anh liền cảm có cảm giác như cô đang muốn nói bản thân anh điều gì, khiến cho tim anh đập loạn xạ.
Màu trắng là màu hợp với với cô nhất, cô mặc chiếc váy vào trông rất thuần khiết và tinh tế, rất động lòng người.
Anh biết cô trong sáng tựa như hoa sen, tuyệt đối không cô gắng lấy lòng người khác. Nhưng cô lại là một yêu tinh, mê hoặc lòng người, làm cho người khác không thể cưỡng lại sức hấp dẫn của cô.
Đặc biệt khi ánh mắt của di chuyển đến đôi môi hồng mềm mại của cô, làm cho tim anh đập chậm lại, trong lòng kích động nghĩ…muốn hôn cô.
Chết tiệt! Anh làm sao có thể có loại ý nghĩ này đối với vợ của bạn thân mình chứ?
Hướng Lăng Phong nhan chóng kìm chế nhiệt độ cơ thể mình lại, cái cảm giác mất không chế lúc nãy chỉ cần đàn ông là loại động vật cảm nhận bằng trực quan sẽ đều bị vẻ đẹp này hấp dẫn.
“Cũng sắp đến giờ rồi, chúng ta đi thôi!”
“Anh ấy đâu?”
“Ở công ty có một số việc cần cậu ta giải quyết, cậu ấy sẽ đi thẳng đến đó!”
Uất Noãn Tâm gật đầu. Cô không lo Nam Cung Nghiêu vắng mặt. Nhưng cùng Hướng Lăng Phong ngồi chung trong một chiếc xe, cũng là một việc vô cùng lúng túng nha!
…………………
Cũng may Hướng Lăng Phong vốn có tính hài hước, nên cũng khiến cho không khí cũng trở nên tốt hơn. Qua một hồi cũng làm cho Uất Noãn Tâm trò chuyện thoái mái với anh, cảm giác có một người bạn như vậy cũng là một việc vô cùng vui vẻ.
Lúc xuống xe, Hướng Lăng Phong ra dấu cho Uất Noãn Tâm quàng lấy cánh tay anh, cô có chút do dự.
“Chỉ là một loại hình thức xã giao thôi mà, Nghiêu là anh em với tôi, sẽ không để ý đâu!”
Ánh mắt của anh rất chân thật, Uất Noãn Tâm không còn băng khoăn, liền mỉm cười quàng lấy cánh tay của anh, đi vào biệt thự.
Cửa hội trưởng mở ra, một dáng người cao lớn từ từ bước vào. Khí chất cao quý, tỏa ra ánh hào quang, thu hút vô số ánh nhìn say mê của phụ nữ.
Nhưng ánh mắt của anh, nhíu lại nhìn người con gái trong sáng tựa như hoa sen đang đi về phía mình.
Tay của cô, đang quàng lấy tay của người đàn ông khác!
“Ưm! Cô rất đẹp!” Hướng Lăng Phong vô cùng thoải mái, dường như không hề để bụng chuyện xảy ra lần trước.
Mặc dù trong lòng anh đã bị dáng vẻ duyên dáng cùng khuôn mặt tuyệt sắc của cô làm cho điên đảo.
Lần trước nhìn thấy cô, anh liền có một loại cảm giác đặc biệt. Cũng giống như đêm nay, anh cảm thấy cô giống như một thiếu nữ thanh tuần, không hề nhiễm một chút bụi trần.
Làn da của cô thật sự rất trắng, mềm mại làm cho người khác muốn véo một cái. Một đôi mắt vừa to vừa sáng. Lúc anh nhìn thấy cô, anh liền cảm có cảm giác như cô đang muốn nói bản thân anh điều gì, khiến cho tim anh đập loạn xạ.
Màu trắng là màu hợp với với cô nhất, cô mặc chiếc váy vào trông rất thuần khiết và tinh tế, rất động lòng người.
Anh biết cô trong sáng tựa như hoa sen, tuyệt đối không cô gắng lấy lòng người khác. Nhưng cô lại là một yêu tinh, mê hoặc lòng người, làm cho người khác không thể cưỡng lại sức hấp dẫn của cô.
Đặc biệt khi ánh mắt của di chuyển đến đôi môi hồng mềm mại của cô, làm cho tim anh đập chậm lại, trong lòng kích động nghĩ…muốn hôn cô.
Chết tiệt! Anh làm sao có thể có loại ý nghĩ này đối với vợ của bạn thân mình chứ?
Hướng Lăng Phong nhan chóng kìm chế nhiệt độ cơ thể mình lại, cái cảm giác mất không chế lúc nãy chỉ cần đàn ông là loại động vật cảm nhận bằng trực quan sẽ đều bị vẻ đẹp này hấp dẫn.
“Cũng sắp đến giờ rồi, chúng ta đi thôi!”
“Anh ấy đâu?”
“Ở công ty có một số việc cần cậu ta giải quyết, cậu ấy sẽ đi thẳng đến đó!”
Uất Noãn Tâm gật đầu. Cô không lo Nam Cung Nghiêu vắng mặt. Nhưng cùng Hướng Lăng Phong ngồi chung trong một chiếc xe, cũng là một việc vô cùng lúng túng nha!
…………………
Cũng may Hướng Lăng Phong vốn có tính hài hước, nên cũng khiến cho không khí cũng trở nên tốt hơn. Qua một hồi cũng làm cho Uất Noãn Tâm trò chuyện thoái mái với anh, cảm giác có một người bạn như vậy cũng là một việc vô cùng vui vẻ.
Lúc xuống xe, Hướng Lăng Phong ra dấu cho Uất Noãn Tâm quàng lấy cánh tay anh, cô có chút do dự.
“Chỉ là một loại hình thức xã giao thôi mà, Nghiêu là anh em với tôi, sẽ không để ý đâu!”
Ánh mắt của anh rất chân thật, Uất Noãn Tâm không còn băng khoăn, liền mỉm cười quàng lấy cánh tay của anh, đi vào biệt thự.
Cửa hội trưởng mở ra, một dáng người cao lớn từ từ bước vào. Khí chất cao quý, tỏa ra ánh hào quang, thu hút vô số ánh nhìn say mê của phụ nữ.
Nhưng ánh mắt của anh, nhíu lại nhìn người con gái trong sáng tựa như hoa sen đang đi về phía mình.
Tay của cô, đang quàng lấy tay của người đàn ông khác!
Bình luận truyện