Hứa Hẹn Một Đời Không Hối Tiếc
Chương 3
Edit: Thủy Tích
Buổi tối hôm nay, mọi việc trong nhà vẫn giống như bình thường, cha Lý ăn cơm xong sẽ đi thay ca cho Lý Linh Linh về ăn cơm, mà Lý Tân Hạo xưa nay vẫn luôn luôn ngoan ngoãn bỗng dưng chạy tới quấn lấy cha Lý muốn đi theo cùng.
"Tiểu Hạo lại đây, anh trai kể chuyện xưa cho em nghe." Lý Tân Long ôm lấy em trai, "Anh trai kể chuyện xưa cho em nghe được không?"
Lý Tân Hạo vẫn chỉ là một đứa nhỏ bốn tuổi, vốn dĩ không hề có sức lực, nhưng lần này lại không giống như những lần trước, cậu đẩy Lý Tân Long ra, một mực đuổi theo sau cha Lý, lôi kéo quần áo đòi đi theo cho bằng được.
Cậu không nói lời nào, đôi mắt trắng đen rõ ràng nhìn chằm chằm cha Lý, ý tứ chính là, con muốn đi.
Cha Lý nhìn thoáng qua mẹ Lý, thật sự không còn cách nào.
"Nếu không thì, tôi mang con đi theo đi, chỉ một đêm hẳn sẽ không có sao." Cha Lý rất khỏe, một tay liền bế lên con trai.
Lý Tân Hạo ghé vào trong lồng ngực cha Lý, nhìn mẹ, anh trai cùng các chị gái đang đứng trước cửa, cậu chớp chớp mắt, đột nhiên, vẫy vẫy tay sau đó cười với bọn họ.
Lý Tân Hạo không biết ở đời trước, sau khi cậu châm một mồi lửa kia, mọi người sẽ có kết cục như thế nào. Mà đến tận khi làn da bị lửa đốt cháy đau đớn, nhìn thấy Hàn Đông Lỗi ôm Lâm Tiểu Mặc vội vàng chạy ra ngoài, nhìn thấy trong màn lửa cháy càng ngày càng lớn, Hàn Đông Lỗi che chở ôm lấy Lâm Tiểu Mặc, không hề có ý tứ muốn buông ra, Lý Tân Hạo đột nhiên hối hận, vì một người đàn ông như vậy, bản thân cần gì phải trả một cái giá lớn như vậy chứ?
Đời này, cậu nhất quyết sẽ không bao giờ để cho mọi chuyện phát triển theo hướng đó.
Đời trước, Lý Tân Long phải trở thành con rể nuôi từ nhỏ của Hàn gia, là còn có một nguyên nhân khác.
Lý Linh Linh bởi vì bị lây nhiễm dịch cúm mà chết, toàn bộ gia cầm trong nhà cũng đều bị đem đi thiêu hủy. Mà khi đó, Lý Tiểu Linh cùng Lý Tiểu Tiểu đi học cần tiền, mà mẹ Lý bởi vì cái chết của Lý Linh Linh mà sinh bệnh không thể rời giường, trong nhà lại không có tiền đi khám bác sĩ, dưới tình huống như vậy, cha Lý đành phải đưa Lý Tân Long lúc đó đã hiểu chuyện tới Hàn gia làm con rể.
Lý Tân Long biết trong nhà cần tiền, cho nên cũng không nói lời nào liền đồng ý đi Hàn gia.
Lý Tân Hạo biết, dù cho hoàn cảnh của anh trai là ăn nhờ ở đậu nhưng tình cảm giữa hắn cùng chị dâu vẫn luôn rất tốt, là bản thân mình không hiểu chuyện, một lần lại một lần vòi tiền anh trai, là chính mình làm một cái gai xấu xí đâm vào giữa mối quan hệ của hai người, khiến cuối cùng anh trai trong ngoài đều không phải là con người nữa. Hết thảy, hết thảy, đều do chính mình mà ra.
"Tiểu Hạo thật ngoan, biết ba ba buổi tối một mình nhàm chán, đến chơi với ba ba." Cha Lý ôm con trai, dù cho đứa con này là người câm thì nó cũng vẫn là con trai của ông.
Lý Tân Hạo không nói lời nào, tựa vào trong ngực cha Lý.
Đời trước, bởi vì cậu là đứa con nhỏ nhất trong nhà, sau đó Lý Tân Long cũng đi tới Hàn gia, cho nên cậu lại càng được cha mẹ cùng các chị yêu thương hơn, cũng chính bởi vì vậy, cậu đã bị dưỡng hỏng mất rồi.
Cậu vẫn luôn cho rằng Hàn Đông Lỗi yêu mình, thời điểm hai người vừa mới ở bên nhau, Hàn Đông Lỗi đối xử với cậu vô cùng tốt, nhưng dần dần, Hàn Đông Lỗi mất kiên nhẫn. Vì thế, cậu bắt đầu sảo bắt đầu nháo, đến cuối cùng, còn dùng lửa tự thiêu đốt chính mình.
Hai cha con đi vào sân nuôi gia cầm, Lý Linh Linh đã lùa gà vịt vào nhốt trong lồng sắt, thấy bọn họ tới, Lý Linh Linh đi rửa tay sau đó mới ôm lấy Lý Tân Hạo từ trong lồng ngực cha Lý: "Ba, ba mang Tiểu Hạo tới đây làm gì?"
"Tiểu Hạo muốn theo tới, con đi về ăn cơm đi, đợi lát nữa cơm sẽ nguội mất." Thời tiết tháng năm tuy đã bắt đầu nóng lên nhưng nhiệt độ không khí ở nông thôn vào chiều tối vốn luôn thấp, cơm nước để ngoài rất mau sẽ bị lạnh đi.
Dịch cúm bắt đầu vào tháng bảy, nhưng vi khuẩn dịch cúm hẳn đã bắt đầu sinh sôi từ tháng sáu rồi.
Cho nên, Lý Tân Hạo lựa chọn giữa tháng năm liền bắt đầu hành động.
"Tiểu Hạo, chị về nhà ăn cơm, tạm biệt em."
Lý Tân Hạo nhìn theo bóng dáng của Lý Linh Linh. Lý Linh Linh mười ba tuổi, vóc dáng lại hơi thấp chút, có lẽ là vì hằng năm đều làm việc trong đất mà da dẻ cũng có chút đen nhẻm.
Đột nhiên Lý Tân Hạo cảm thấy ngực rất đau, đôi mắt cũng hơi hơi ê ẩm, nhưng cậu vẫn cố gắng chịu đựng mà nhìn theo bóng dáng Lý Linh Linh đang rời xa.
Buổi tối hôm nay, mọi việc trong nhà vẫn giống như bình thường, cha Lý ăn cơm xong sẽ đi thay ca cho Lý Linh Linh về ăn cơm, mà Lý Tân Hạo xưa nay vẫn luôn luôn ngoan ngoãn bỗng dưng chạy tới quấn lấy cha Lý muốn đi theo cùng.
"Tiểu Hạo lại đây, anh trai kể chuyện xưa cho em nghe." Lý Tân Long ôm lấy em trai, "Anh trai kể chuyện xưa cho em nghe được không?"
Lý Tân Hạo vẫn chỉ là một đứa nhỏ bốn tuổi, vốn dĩ không hề có sức lực, nhưng lần này lại không giống như những lần trước, cậu đẩy Lý Tân Long ra, một mực đuổi theo sau cha Lý, lôi kéo quần áo đòi đi theo cho bằng được.
Cậu không nói lời nào, đôi mắt trắng đen rõ ràng nhìn chằm chằm cha Lý, ý tứ chính là, con muốn đi.
Cha Lý nhìn thoáng qua mẹ Lý, thật sự không còn cách nào.
"Nếu không thì, tôi mang con đi theo đi, chỉ một đêm hẳn sẽ không có sao." Cha Lý rất khỏe, một tay liền bế lên con trai.
Lý Tân Hạo ghé vào trong lồng ngực cha Lý, nhìn mẹ, anh trai cùng các chị gái đang đứng trước cửa, cậu chớp chớp mắt, đột nhiên, vẫy vẫy tay sau đó cười với bọn họ.
Lý Tân Hạo không biết ở đời trước, sau khi cậu châm một mồi lửa kia, mọi người sẽ có kết cục như thế nào. Mà đến tận khi làn da bị lửa đốt cháy đau đớn, nhìn thấy Hàn Đông Lỗi ôm Lâm Tiểu Mặc vội vàng chạy ra ngoài, nhìn thấy trong màn lửa cháy càng ngày càng lớn, Hàn Đông Lỗi che chở ôm lấy Lâm Tiểu Mặc, không hề có ý tứ muốn buông ra, Lý Tân Hạo đột nhiên hối hận, vì một người đàn ông như vậy, bản thân cần gì phải trả một cái giá lớn như vậy chứ?
Đời này, cậu nhất quyết sẽ không bao giờ để cho mọi chuyện phát triển theo hướng đó.
Đời trước, Lý Tân Long phải trở thành con rể nuôi từ nhỏ của Hàn gia, là còn có một nguyên nhân khác.
Lý Linh Linh bởi vì bị lây nhiễm dịch cúm mà chết, toàn bộ gia cầm trong nhà cũng đều bị đem đi thiêu hủy. Mà khi đó, Lý Tiểu Linh cùng Lý Tiểu Tiểu đi học cần tiền, mà mẹ Lý bởi vì cái chết của Lý Linh Linh mà sinh bệnh không thể rời giường, trong nhà lại không có tiền đi khám bác sĩ, dưới tình huống như vậy, cha Lý đành phải đưa Lý Tân Long lúc đó đã hiểu chuyện tới Hàn gia làm con rể.
Lý Tân Long biết trong nhà cần tiền, cho nên cũng không nói lời nào liền đồng ý đi Hàn gia.
Lý Tân Hạo biết, dù cho hoàn cảnh của anh trai là ăn nhờ ở đậu nhưng tình cảm giữa hắn cùng chị dâu vẫn luôn rất tốt, là bản thân mình không hiểu chuyện, một lần lại một lần vòi tiền anh trai, là chính mình làm một cái gai xấu xí đâm vào giữa mối quan hệ của hai người, khiến cuối cùng anh trai trong ngoài đều không phải là con người nữa. Hết thảy, hết thảy, đều do chính mình mà ra.
"Tiểu Hạo thật ngoan, biết ba ba buổi tối một mình nhàm chán, đến chơi với ba ba." Cha Lý ôm con trai, dù cho đứa con này là người câm thì nó cũng vẫn là con trai của ông.
Lý Tân Hạo không nói lời nào, tựa vào trong ngực cha Lý.
Đời trước, bởi vì cậu là đứa con nhỏ nhất trong nhà, sau đó Lý Tân Long cũng đi tới Hàn gia, cho nên cậu lại càng được cha mẹ cùng các chị yêu thương hơn, cũng chính bởi vì vậy, cậu đã bị dưỡng hỏng mất rồi.
Cậu vẫn luôn cho rằng Hàn Đông Lỗi yêu mình, thời điểm hai người vừa mới ở bên nhau, Hàn Đông Lỗi đối xử với cậu vô cùng tốt, nhưng dần dần, Hàn Đông Lỗi mất kiên nhẫn. Vì thế, cậu bắt đầu sảo bắt đầu nháo, đến cuối cùng, còn dùng lửa tự thiêu đốt chính mình.
Hai cha con đi vào sân nuôi gia cầm, Lý Linh Linh đã lùa gà vịt vào nhốt trong lồng sắt, thấy bọn họ tới, Lý Linh Linh đi rửa tay sau đó mới ôm lấy Lý Tân Hạo từ trong lồng ngực cha Lý: "Ba, ba mang Tiểu Hạo tới đây làm gì?"
"Tiểu Hạo muốn theo tới, con đi về ăn cơm đi, đợi lát nữa cơm sẽ nguội mất." Thời tiết tháng năm tuy đã bắt đầu nóng lên nhưng nhiệt độ không khí ở nông thôn vào chiều tối vốn luôn thấp, cơm nước để ngoài rất mau sẽ bị lạnh đi.
Dịch cúm bắt đầu vào tháng bảy, nhưng vi khuẩn dịch cúm hẳn đã bắt đầu sinh sôi từ tháng sáu rồi.
Cho nên, Lý Tân Hạo lựa chọn giữa tháng năm liền bắt đầu hành động.
"Tiểu Hạo, chị về nhà ăn cơm, tạm biệt em."
Lý Tân Hạo nhìn theo bóng dáng của Lý Linh Linh. Lý Linh Linh mười ba tuổi, vóc dáng lại hơi thấp chút, có lẽ là vì hằng năm đều làm việc trong đất mà da dẻ cũng có chút đen nhẻm.
Đột nhiên Lý Tân Hạo cảm thấy ngực rất đau, đôi mắt cũng hơi hơi ê ẩm, nhưng cậu vẫn cố gắng chịu đựng mà nhìn theo bóng dáng Lý Linh Linh đang rời xa.
Bình luận truyện