Khi Thầy Là Chồng!
Chương 5
Một buổi sáng nữa lại bắt đầu...
- Mộc Mộc, cậu nghe tin gì chưa?
Cô đang uể oải trên bàn vì đêm qua bị hành hạ suốt đêm, mệt lả người ra.
- Chưa...mình không quan tâm mấy!
Cô chẳng hứng nữa rồi, mệt mỏi quá tâm trí nào mà học đây.
- Thầy dạy Toán lớp mình...thật ra...là tổng tài của tập đoàn P.O.W đó! Hết hồn chưa! Tớ nghe tin này xong thì giật nảy mình lên.
- Ừ thì hết hồn...
Quy Quy nghe xong hết hứng muốn nói chuyện với cô. Câu trả lời gì đâu mà nghe thấy ghét ghê...
- Cậu nhạt nhẽo quá đấy! Tớ về chỗ đây! Sắp bắt đầu tiết học rồi!
Cô không muốn nói chuyện nữa, lại còn nhắc đến ông chồng xấu xa của cô nữa, khiến cô càng thấy ghét hơn, giờ nhích toàn thân là thấy đau đến thấu tủy rồi.
Hắn từ ngoài bước vào lớp, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm cô, không chịu rời đi chỗ khác.
Cô cũng chả còn tâm trí để học nữa, vẫn không thèm để ý tới hắn.
Mộc Mộc đột nhiên hững hờ, làm hắn không hề vui tí nào.
- Mộc Mộc, em có thể thẳng lưng nhìn thầy không?
- Dạ!
- Mộc Mộc, em lên đây giải bài này cho thầy!
- Vâng!
- Mộc Mộc, lên phòng giáo viên gặp tôi!
Lần này nụ cười xảo quyệt lại nở trên môi hắn.
- Dạ...Hả! Sao chứ!
Hắn hành hạ cô cả đêm qua chưa đủ hay sao, còn đến trường bắt bẻ cô nữa chứ!
-----
Cốc Cốc
- Thưa thầy! Em là Mộc Mộc!
Cô mệt mỏi gõ cửa, tâm trạng không hề vui chút nào, hắn dám lấy thân phận thầy giáo để uy hiếp, bắt nạt cô thì đợi sau khi tan học cô sẽ cho hắn biết thế nào là một người vợ "tốt".
- Vào đi!
Cô đẩy cửa bước vào, hắn đang ngồi làm việc rất nghiêm túc, người đàn ông này dù trong tư thế nào đi nữa thì cũng rất cuốn hút người nhìn, đặc biệt là phụ nữ!
Hắn bỏ đống tài liệu xuống, nhìn thấy gương mặt xanh xao mệt mỏi của cô, lòng có chút đau, vội đứng dậy tiến lại gần cô, ánh mắt vô cùng nhu mì.
- Vợ à! Anh xin lỗi! Là tại đêm qua anh không tốt!
Cô hất tay hắn ra, đêm qua cô cùng hắn cả đêm ân ái, nhưng người chịu thiệt lại là cô. Ai bảo cô có người chồng tinh lực quá mạnh thế này cơ chứ!
- Cấm anh một tháng không được đụng vào em!
Cô giận dữ tuyên bố, ánh mắt không thèm để ý đến hắn dù chỉ là 1 giây.
Hắn sững sốt, hắn vừa bị cô cấm túc ư!
Lại tận một tháng!
Hắn sao có thể chịu nổi được chứ!
- Em đừng giận nữa mà, chiều nay anh rảnh chở em đi chơi, em thích không!
Cô liếc hắn, hắn lại dụ dỗ cô ư! Hừ! Đâu có dễ!
- Chiều nay tôi có hẹn với bạn rồi!
Ánh mắt hắn nổi lên một tia đa nghi, bạn sao?
- Là nam hay nữ!
Hắn lạnh giọng nói với cô, không khí đột ngột trở nên căng thẳng!
- Nam hay nữ cũng không liên quan tới anh!
Cô khoanh tay tính bỏ đi, cái tính tình ghen tuông đó của hắn cô còn lạ gì, bạn gái thì cô đếm không xuể, còn bạn nam thì chỉ trên đầu ngón tay.
Mộc Mộc vừa nắm tay vặn thì bị hắn giữ lại. Bàn tay to lớn vòng qua chiếc eo con kiến, đầu hắn gục sát vào cổ cô, hơi thở nóng phà vào chiếc cổ trắng nõn nà.
- Anh xin lỗi! Đừng giận nữa! Em mà lạnh nhạt với anh thì anh sẽ chết cho em xem đó!
Ôi trời! Cô cũng lạy độ mặt dày của hắn luôn! Rõ ràng người đau muốn chết là cô mà!
Bàn tay to lớn lại tham lam rờ mò từng đường cong, hơi thở của hắn càng gấp gáp hơn.
Cô hoảng sợ đẩy hắn ra. Nếu thêm một giây nữa thôi là cô coi như lại bị "lên thớt" lần nữa.
Gương mặt đỏ ửng, đôi môi hơi rung rung, bàn tay run rẩy chỉ về phía hắn!
- Anh... Từ hôm nay đừng bước vào nhà nữa!
Cô chỉ thẳng mặt tuyên bố, lời lẽ đầy sự phẫn nộ. Hắn thực sự quá nguy hiểm!
Nói xong cô chạy thẳng ra ngoài, không là sẽ bị hắn giữ lại mất!
Hắn vẫn ngơ ngác ở đó, ánh mắt đang nhìn cô đột nhiên cúi xuống nhìn " thằng nhỏ".
Nó đã căng cứng từ lúc nào không hay!
Cấm túc 1 tháng đã là quá rồi!
Đằng này còn không được vào nhà!
Hắn...sẽ ra sao đây! Cô chơi chiêu này quả thực... quá độc rồi!
- Mộc Mộc, cậu nghe tin gì chưa?
Cô đang uể oải trên bàn vì đêm qua bị hành hạ suốt đêm, mệt lả người ra.
- Chưa...mình không quan tâm mấy!
Cô chẳng hứng nữa rồi, mệt mỏi quá tâm trí nào mà học đây.
- Thầy dạy Toán lớp mình...thật ra...là tổng tài của tập đoàn P.O.W đó! Hết hồn chưa! Tớ nghe tin này xong thì giật nảy mình lên.
- Ừ thì hết hồn...
Quy Quy nghe xong hết hứng muốn nói chuyện với cô. Câu trả lời gì đâu mà nghe thấy ghét ghê...
- Cậu nhạt nhẽo quá đấy! Tớ về chỗ đây! Sắp bắt đầu tiết học rồi!
Cô không muốn nói chuyện nữa, lại còn nhắc đến ông chồng xấu xa của cô nữa, khiến cô càng thấy ghét hơn, giờ nhích toàn thân là thấy đau đến thấu tủy rồi.
Hắn từ ngoài bước vào lớp, đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm cô, không chịu rời đi chỗ khác.
Cô cũng chả còn tâm trí để học nữa, vẫn không thèm để ý tới hắn.
Mộc Mộc đột nhiên hững hờ, làm hắn không hề vui tí nào.
- Mộc Mộc, em có thể thẳng lưng nhìn thầy không?
- Dạ!
- Mộc Mộc, em lên đây giải bài này cho thầy!
- Vâng!
- Mộc Mộc, lên phòng giáo viên gặp tôi!
Lần này nụ cười xảo quyệt lại nở trên môi hắn.
- Dạ...Hả! Sao chứ!
Hắn hành hạ cô cả đêm qua chưa đủ hay sao, còn đến trường bắt bẻ cô nữa chứ!
-----
Cốc Cốc
- Thưa thầy! Em là Mộc Mộc!
Cô mệt mỏi gõ cửa, tâm trạng không hề vui chút nào, hắn dám lấy thân phận thầy giáo để uy hiếp, bắt nạt cô thì đợi sau khi tan học cô sẽ cho hắn biết thế nào là một người vợ "tốt".
- Vào đi!
Cô đẩy cửa bước vào, hắn đang ngồi làm việc rất nghiêm túc, người đàn ông này dù trong tư thế nào đi nữa thì cũng rất cuốn hút người nhìn, đặc biệt là phụ nữ!
Hắn bỏ đống tài liệu xuống, nhìn thấy gương mặt xanh xao mệt mỏi của cô, lòng có chút đau, vội đứng dậy tiến lại gần cô, ánh mắt vô cùng nhu mì.
- Vợ à! Anh xin lỗi! Là tại đêm qua anh không tốt!
Cô hất tay hắn ra, đêm qua cô cùng hắn cả đêm ân ái, nhưng người chịu thiệt lại là cô. Ai bảo cô có người chồng tinh lực quá mạnh thế này cơ chứ!
- Cấm anh một tháng không được đụng vào em!
Cô giận dữ tuyên bố, ánh mắt không thèm để ý đến hắn dù chỉ là 1 giây.
Hắn sững sốt, hắn vừa bị cô cấm túc ư!
Lại tận một tháng!
Hắn sao có thể chịu nổi được chứ!
- Em đừng giận nữa mà, chiều nay anh rảnh chở em đi chơi, em thích không!
Cô liếc hắn, hắn lại dụ dỗ cô ư! Hừ! Đâu có dễ!
- Chiều nay tôi có hẹn với bạn rồi!
Ánh mắt hắn nổi lên một tia đa nghi, bạn sao?
- Là nam hay nữ!
Hắn lạnh giọng nói với cô, không khí đột ngột trở nên căng thẳng!
- Nam hay nữ cũng không liên quan tới anh!
Cô khoanh tay tính bỏ đi, cái tính tình ghen tuông đó của hắn cô còn lạ gì, bạn gái thì cô đếm không xuể, còn bạn nam thì chỉ trên đầu ngón tay.
Mộc Mộc vừa nắm tay vặn thì bị hắn giữ lại. Bàn tay to lớn vòng qua chiếc eo con kiến, đầu hắn gục sát vào cổ cô, hơi thở nóng phà vào chiếc cổ trắng nõn nà.
- Anh xin lỗi! Đừng giận nữa! Em mà lạnh nhạt với anh thì anh sẽ chết cho em xem đó!
Ôi trời! Cô cũng lạy độ mặt dày của hắn luôn! Rõ ràng người đau muốn chết là cô mà!
Bàn tay to lớn lại tham lam rờ mò từng đường cong, hơi thở của hắn càng gấp gáp hơn.
Cô hoảng sợ đẩy hắn ra. Nếu thêm một giây nữa thôi là cô coi như lại bị "lên thớt" lần nữa.
Gương mặt đỏ ửng, đôi môi hơi rung rung, bàn tay run rẩy chỉ về phía hắn!
- Anh... Từ hôm nay đừng bước vào nhà nữa!
Cô chỉ thẳng mặt tuyên bố, lời lẽ đầy sự phẫn nộ. Hắn thực sự quá nguy hiểm!
Nói xong cô chạy thẳng ra ngoài, không là sẽ bị hắn giữ lại mất!
Hắn vẫn ngơ ngác ở đó, ánh mắt đang nhìn cô đột nhiên cúi xuống nhìn " thằng nhỏ".
Nó đã căng cứng từ lúc nào không hay!
Cấm túc 1 tháng đã là quá rồi!
Đằng này còn không được vào nhà!
Hắn...sẽ ra sao đây! Cô chơi chiêu này quả thực... quá độc rồi!
Bình luận truyện