Khuôn Mặt Của Chị Không Phải Là Của Em

Chương 58: Mỹ linh là bạn thân của bá quyền



-"Không."-Tiếu Dương Phong rất nhanh miệng trả lời.

TA chắp tay như cầu nguyện nhìn anh năn nỉ.

-"Xin ca đấy...tôi có thể làm rất nhiều. Còn đỡ hơn đến kỉ viện tiếp rượu đó. Trông rất đáng sợ."

Tiếu Dương Phong dường như bị ánh mắt tím huyền cuốn hút. Đang suy nghĩ,bỗng nhiên cánh cửa mở ra. Là mẫu thân của anh. Bà giật mình nhìn nó và anh đang trong cự li gần nhất.

-"Dương Phong? Con....."-Bà trừng mắt nhìn TA với bộ đồ rách rưới này.-"Người con gái con thích đây sao?"

-"Mẫu thân..không phải như vậy đâu?"-Dương Phong liền đứng dậy phản bác.-"Mẫu thân biết con trước giờ cơ mà."

Bà liền đổi thái độ sang cười dịu dàng.

-"Ta có trách mắng con câu nào đâu? Nếu cô gái này là người con gái con nói với mẫu thân. Mẫu thân sẽ đối xử tốt với nó."-Bà quay sang cười hiền dịu nhìn TA.-"Nhưng sao cô ăn mặc kì vậy?"

-"Mẫu thân à?"-Dương Phong liền đỏ mặt nhìn nó.

-"Ai ya...trước giờ con không bao giờ đụng đến nữ nhi. Mẫu thân rất muốn con có phu thê tốt còn muốn có cháu bồng bế nữa. Bà này đợi mãi. Đợi phụ thân về rồi tính. Nhà chúng ta...."-Bà nhìn sang nó ngắm nhìn.-"Thật có phúc khi có một đứa dâu xinh đẹp này."-Nói rồi bà liền đi lên ra lệnh cho người hầu kẻ hạ chuẩn bị đồ mặc cho nó.

Thật ra,bà luôn nài nỉ anh mau kiếm cháu bồng bế nhưng anh bảo sau này con sẽ tìm người con gái con thực sự thích về cho mẫu thân,phụ thân xem. Ai ngờ lại ngay ngày mai có một cô gái xuất hiện trong phòng. Thật không hổ danh con trai bà mỹ nhân ùn ùn kéo theo nhưng sao nó chọn con bé kì vậy chứ? Bà liền bật cười nhìn lắc đầu.

TA không biết gì đứng hình nãy giờ,còn DP bực bội quay sang.

-"Cô...."-Nhưng cũng không biết nói năng gì,xỏ chân vào đôi giày đi khuất.

-"Chuyện....gì xảy ra nữa vậy?"-Nó ngồi bệch xuống nền nhà.

..........................................................................................

MH đứng trước cổng nhà TA không dám bước vào. Quản gia Hồng bước ra với bộ đồ lịch lãm chuẩn bị đến bệnh viện,thấy bóng dáng người con trai kia đứng trước cổng suốt mấy tiếng đồng hồ,đành đi đến lên tiếng.

-"Cậu tìm ai sao?"-Quản gia đi đến nở nụ cười nhìn anh.

MH giật mình quay sang nhìn quản gia Hồng e thẹn ngập ngừng. Không biết mình phải lấy danh phận gì để hỏi thăm nó. Nhưng bây giờ trong lòng lại rất quan tâm,người con gái ấy rốt cuộc là bị làm sao cơ chứ?

-"Thục Anh...cô ấy vẫn ổn chứ?"

Quản gia Hồng nhìn sâu trong ánh mắt của MH thấy con người cậu ấy. Nhận biết ngay từ câu hỏi đầu tiên. Cậu ta thích cô chủ Thục Anh. Đành lặng lẽ nghĩ đến hình ảnh nó nằm ngủ yên bình trong bệnh viện. Rốt cuộc là ai đã làm nó trở nên phế vật như vậy cơ chứ?

-"Cô chủ khó có thể tỉnh dậy. "

MH nghe xong trong lòng nhói đau. Anh dâng lên cảm xúc thương nó. Anh nhất định tự mình tìm cách chữa trị chứng bệnh X. Sau đó đợi nó tỉnh dậy. Anh muốn nói với nó biết rằng. Anh thích nó. Thực sự rất thích. Rất muốn nó ở bên cạnh bởi vì khi nó ở bên cạnh cảm giác bình yên và an toàn, lo lắng quan tâm mình.

-"Cháu có thể gặp Thục Anh được không ạ? "

...

ML cùng BQ đi đến bệnh viện. TA được đưa đến phòng ngăn cách với các bệnh nhân khác,người nhà cũng được vào thăm. BQ ngồi đấy nắm lấy tay nó.

-"Thục Anh....mau tỉnh dậy đi chứ?"

ML đứng phía sau hơi ganh tị nhìn BQ đang lo lắng cho TA. Trong lòng dâng trào đi đến,cố kìm nén đặt tay lên bả vai hắn.

-"Chị ấy nhất định sẽ tỉnh dậy mà."

BQ liếc sang ML cười nụ cười ấm áp. Bây giờ,bên cạnh hắn chỉ có nhỏ là người bạn hiểu mình. Trong lòng bỗng nhiên dâng lên cảm xúc biết trân trọng những thứ mình đang có.

-"Ừm...nhất định."

ML cười đáp trả BQ,hít hơi thở sâu nói tiếp.

-"Từ nay cho phép tớ được làm bạn thân với cậu nhé."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện