Chương 262: 262: Dương Danh 1
Lúc này trong một tòa cung điện hoa lệ tại Bách Hoa cư, Thải Phượng thả quyển sách trong tay xuống và đưa cho đệ tử Bách Hoa cung, nói:- Không nghĩ tới Dương Diệp lại có thể dùng thực lực Tiên Thiên cảnh chém giết Vương Giả cảnh, xem ra không thể thả cho hắn trưởng thành, không phải vậy ngày sau nhất định sẽ gây phiền toái không nhỏ cho Bách Hoa cung chúng ta, tuy rằng Bách Hoa cung chúng ta không sợ, nhưng nếu như có thể giảm chút phiền toái cũng không tệ.
Tiểu Nguyệt, nếu như gặp hắn trong Thanh Vân Bảng, giết hắn, hoặc làm hắn tàn phế, rõ chưa?Phía dưới, Văn Nhân Nguyệt khẽ gật đầu, trong nháy mắt nàng cúi đầu, bờ mi hơi run nhẹ, trong mắt lộ ra một tia hiếu kỳ.
.
.
..
.
.Sau khi chia tay Lâm Sơn, Dương Diệp mang theo Thanh Hồng và Man Tử và Tiểu Hắc về nơi tạm trú.
Hắn lúc trước đã đắc tội Nhị hoàng tử, hơn nữa Man Tử cùng Tiểu Hắc đã trở thành người bình thường, bảo Thanh Hồng mang theo hai người bình thường rời khỏi đế đô, hắn thực sự không yên lòng.Mới vừa tiến vào Tiên Khách cư, một tên tiểu nhị đã vội vã chạy tới đón, tiểu nhị tươi cười, nói:- Khách quan, thật không tiện, Tiên Khách cư của chúng ta đã đầy khách, ngươi nên đi những nơi khác xem một chút!Hiển nhiên, tiểu nhị cho rằng Dương Diệp là huyền giả tới dừng chân.Dương Diệp lấy ra lệnh bài Tần Tịch Nguyệt đưa cho tiểu nhị, nhìn thấy lệnh bài, tiểu nhị biến sắc mặt, sau đó vội vàng cung kính thi lễ với Dương Diệp một cái, nói:- Mời đi theo ta!Đang lúc này, một tên đại hán chặn trước mặt tiểu nhị, tay phải của hắn nắm lấy cổ áo của tiểu nhị, hắn tức giận nói:- Ngươi không phải vừa nói nơi này đầy khách rồi sao? Làm sao? Ngươi sợ lão tử không trả nổi tiền thuê sao?Nói xong, hắn móc ra một cái kim tệ nặng nề vỗ vào mặt bàn.- Bành!Một tiếng vang trầm đục sinh ra, tiểu nhị lập tức đánh bay tên đại hán ra ngoài cửa.Tất cả mọi người ở đây đều biến sắc, Dương Diệp cũng khiếp sợ và bất ngờ, không ngờ tiểu nhị Tiêu Khách cư lại là cường giả Vương Giả cảnh!Tiểu nhị đưa tay vuốt quần áo bị đại hán kia vò nát, sau đó lại xoay người thi lễ với Dương Diệp một cái, nói:- Mời đi theo ta!Dương Diệp áp chế khiếp sợ trong lòng, gật gật đầu, mang theo ba người Thanh Hồng đi theo.Tiểu nhị dẫn Dương Diệp tới gian phòng tại lầu hai Tiên Khách cư, sau đó xoay người nhìn Thanh Hồng, nói:- Mời đi theo ta, hai vị bằng hữu bên cạnh cần trị liệu, không phải vậy sẽ có nguy hiểm đến tính mạng!Nghe vậy, Thanh Hồng nhìn về phía Dương Diệp.
Dương Diệp do dự sau đó lại gật đầu, nói:- Đi thôi!Nơi này là địa bàn của Tần Tịch Nguyệt, sẽ không có chuyện gì.Thấy Dương Diệp gật đầu, Thanh Hồng không do dự, mang theo Man Tử cùng Tiểu Hắc đi theo tiểu nhị.Sau khi mấy người rời đi, Dương Diệp đẩy cửa đi vào.Vừa đi vào cửa, một làn gió thơm thổi vào mặt, chợt, một thân thể mềm mại ôm lấy hắn.Thân thể mềm mại này không phải Tần Tịch Nguyệt còn có ai chứ?Tần Tịch Nguyệt tàn ôm chặt lấy Dương Diệp, sau đó ngẩng đầu, dùng bờ môi đỏ mọng hôn lên môi Dương Diệp, cười nói:- Không hổ là tiểu tình nhân của ta, vừa tới đế đô đã làm ra đại sự kinh thiên động địa như thế, ngươi hiện tại còn không biết, tên của ngươi đã truyền khắp toàn bộ đế đô đấy!Bị Tần Tịch Nguyệt ôm và hôn như thế, bụng dưới của Dương Diệp lại bốc cháy hừng hực, hạ thân mơ hồ có xu thế ngẩng đầu, Dương Diệp vội vã đẩy nàng ra khỏi người, nói:- Ngươi có thể bình thường một chút hay không?Tần Tịch Nguyệt trừng mắt nhìn, làm như nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt nhìn xuống hạ thân Dương Diệp, sau đó che miệng nhỏ cười khúc khích, nói:- Tiểu đệ đệ, bị tỷ tỷ ôm một chút đã có phản ứng như vậy, xem ra tỷ tỷ có sức hấp dẫn không nhỏ với ngươi mà!Dương Diệp đỏ mặt, đang chuẩn bị nói cái gì đó, lúc này một tia sáng trắng lóe lên, Ân Huyên Nhi Nhi xuất hiện ở giữa trường, Ân Huyên Nhi Nhi nhìn Dương Diệp một chút, trong mắt mang theo khinh bỉ không chút che giấu, sau đó vừa nhìn về phía Tần Tịch Nguyệt, nói:- Ngươi có sức hấp dẫn với hắn thì thế nào? Cũng chỉ có thân thể hấp dẫn hắn mà thôi, nhân gia đã có người trong lòng, hơn nữa người kia mặc kệ dung mạo hay vóc người đều hơn ngươi, ngươi nha, đời này không có cơ hội rồi!Tần Tịch Nguyệt thu hồi nụ cười, nói:- Chí ít thân thể ta còn có thể hấp dẫn hắn, dù sao cũng hơn ngươi, thân thể cũng không hấp dẫn hắn, không, phải nói ngươi cởi hết quần áo cho hắn nhìn, hắn cũng không thèm nhìn!.
Bình luận truyện