Kiếm Vực Vô Địch

Chương 361: 361: Sự Khủng Khiếp Của Tử Điêu! 1




Dương Diệp hít sâu một hơi, hắn xoay người đi đến trước mặt của Mộ Dung Yêu, cô tay thoáng động, một Trị Liệu Phù thượng phẩm được dán vào trên người của Mộ Dung Yêu, sau đó hắn lại lây ra ba tờ Thân Hành Phù đưa tới trước mặt Mộ Dung Yêu, nói:- Lấy thực lực của nàng, muốn rời khỏi Thập Vạn Đại Sơn chắc hẳn không phải là chuyện gì khó, đi mau đi!Mộ Dung Yêu trầm ngâm một lát, sau đó không đang do dự, tiếp nhận Thần Hành Phù trong tay của Dương Diệp và xoay người rời đi, đi mây bước nàng đột nhiên ngừng lại, sau đó nói:- Chúng ta sẽ gặp lại, đúng không?Dương Diệp mỉm cười, nói:- Đương nhiên!Nhận được câu trả lời của Dương Diệp, Mộ Dung Yêu khẽ gật đầu, sau đó không hề dừng lại, nhanh chóng lao về phía xa.

Mộ Dung Yêu nàng không phải là loại người bạc tình bạc nghĩa, theo đạo lý mà nói, Dương Diệp cứu nàng, nàng chắc hẳn phải ở lại cùng Dương Diệp đối mặt với những huyền giả nhân loại cùng huyền thú kia.


Nhưng nàng không làm vậy, không phải nàng vô tình và không có lương tâm.

Mà nàng biết, nàng ở lại ngoại trừ trở thành gánh nặng của Dương Diệp ra, căn bản không hề có tác dụng nào cả! Cho nên, nàng quyết đoán lựa chọn xoay người rời đi!Nhìn Mộ Dung Yêu biến mắt ở phía xa, Dương Diệp mỉm cười, sau đó vung tay phải lên, Lôi Điêu xuất hiện ở trước mặt hắn, hắn phóng người nhảy lên trên lưng của Lôi Điêu, nhưng ngay vào lúc này, ánh sáng ở đó đột nhiên tối lại, Dương Diệp ngảng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên không trung của rừng cây hiện ra vô số huyền thú bay!Không chỉ có như vậy, Dương Diệp còn cảm nhận được xung quanh có vô số khí tức đang bao vây xung quanh hắn, trong những khí tức này có nhân loại, nhưng phần nhiều chính là huyền thú!Không bao lâu, Nguyên Đồng dẫn theo một đám huyền giả nhân loại xuất hiện ở bên trái của Dương Diệp, ở thời điểm Nguyên Đồng vừa xuất hiện, Lạc Tuyết của Đé quốc Huyền Thú đã dẫn theo một đám huyền thú xuất hiện ở bên phải của Dương Diệp.

Khi thấy Lôi Điêu dưới chân của Dương Diệp, huyền giả nhân loại cùng một đám huyền thú đều khiếp sợ, đặc biệt là một đám huyền thú bên phía Đề quốc Huyền Thú, tất cả chán động đồng thời càng phẫn nộ hơn, một con huyền thú Vương cáp lại có thể để cho một nhân loại đứng ở trên lưng nó, đây là đang sỉ nhục tộc huyền thú bọn họLạc Tuyết nhìn thật sâu vào trong mắt của Tử Điêu trên vai Dương Diệp nhưng không nói gì, hình như muốn nhìn thấu lai lịch của con vật nhỏ!- Hắn giết Tư Đồ Vinh rồi!Đúng lúc này, không biết ai kinh ngạc kêu lên một câu.


Mọi người nghe vậy, lúc này mới nhìn về phía thi thể bên cạnh Dương Diệp, khi thấy dáng vẻ của thi thể kia, mọi người giận dữ.

Rõ ràng bọn họ không nghĩ tới Dương Diệp thậm chí dám giết chết của sư huynh đồng môn!Ánh mắt Nguyên Đồng nhìn lướt qua thi thể Tư Đồ Vinh, rồi nhìn về phía Dương Diệp, nói:- Dương Diệp, ngươi đúng là kẻ lòng dạ độc ác, thậm chí ngay cả sư huynh đệ đồng môn cũng giết!Dương Diệp không tranh cãi cùng Nguyên Đồng, ánh mắt hắn đảo qua từng huyền giả nhân loại cùng huyền thú, sau đó phá lên cười.

- Dương Diệp ta có tài đức gì, tự nhiên lại có thể làm cho yêu nghiệt thế hệ trẻ Nam Vực liên thủ cùng tát cả tinh anh trẻ tuổi của tộc huyền thú truy sát, trong lịch sử của Thanh Vân Bảng, sợ rằng chỉ có Dương Diệp ta có vinh hạnh này đi?- Liên thủ truy sát sao?Nguyên Đồng lắc đầu, nói:- Dương Diệp, ngươi quá đề cao bản thân rồi, nếu như không phải có huyền thú thần bí kia thay ngươi che giấu hơi thở, ngươi đã chết sớm rồi!Hắn nói xong lại nhìn về phía Lạc Tuyết, nói:- Người ngươi muốn tìm cùng huyền thú đã tìm được, bản thân các ngươi ra tay, hay muốn nhân loại ta ra tay thay cho các ngươi?Lạc Tuyết đi lên trước hai bước, sau đó nhìn về phía Lôi Điêu dưới chân của Dương Diệp, bất chợt một uy áp chợt bao trùm về phía Lôi Điêu, hắn trầm giọng quát:- Qua đây!Vừa mới tiếp xúc đến uy áp của Lạc Tuyết, trong mắt Lôi Điêu dưới chân của Dương Diệp lập tức lộ ra sự khủng hoảng, sau đó lại chuẩn bị hát Dương Diệp đi, nhưng ngay vào lúc này, thân hình Tử Điêu trên vai Dương Diệp đột nhiên lóe lên, trực tiếp rơi xuống trên đầu của Lôi Điêu và vung móng nhỏ lên, một luồng ánh sáng màu tím lập tức đánh vào trên đầu của Lôi Điêu, một lỗ máu lại xuất hiện ở trên đầu của Lôi Điêu.


Nhìn thấy được Tử Điêu tức giận, trong mắt Lôi Điêu càng thêm kinh hoàng, nó bát chợt cúi tháp đầu xuống, nằm trên mặt đất, không dám có bắt kỳ vọng động nào!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện