La Phù

Chương 296: Trận pháp từ bốn trăm năm trước



- Ti ngự! Ta nguyện dẫn đệ tử của mình đi ngăn chặn kẻ địch xâm nhập trước.

Dường như đối phương mới chỉ thử phản ứng. Đám địch nhân đang vọt tới như thủy triều đột nhiên hơi dừng lại. Từ vị trí của con thuyền như một dòng người xông ra giống như một mũi tên lao thẳng về phía vòng xoay thứ nhất của Côn Luân. Nhìn thấy cảnh tượng đó, Khánh Lưu Kiếm vừa mới cất tiếng cười lạnh liền nói với Nam Cung Tiểu Ngôn.

Ti Ngự là một cách gọi đối với người đứng cao nhất trong một ti. Nam Cung Tiểu Ngôn vừa mới được lệnh nắm Kiếm ti ở vòng xoay thứ tư vẫn chưa quen với cách gọi như vậy nên khi nghe thấy Khánh Lưu Kiếm nói thế, Nam Cung Tiểu Ngôn cũng không phản ứng ngay. Y hiểu được bản thân chỉ vâng lệnh giúp đỡ Minh Thập Thất. Bởi vì đám người Minh Thập Thất hiểu rõ ý đồ của Hoàng Vô Thần, cho nên khi nghe Khánh Lưu Kiếm nói vậy, y liền quay đầu sang nhìn Minh Thập Thất.

- Nếu phát hiện có gì không ổn thì lập tức lui về.

Nhìn Minh Thập Thất gật đầu, Nam Cung Tiểu Ngôn cũng gật đầu với Khánh Lưu Kiếm và bổ sung thêm một câu.

Khánh Lưu Kiếm cũng không nói gì thêm mà xoay người đi.

Y cũng không vì sự hiểu biết đối với kiếm ti và bối phận của mình mà bất mãn về việc Nam Cung Tiểu Ngôn đột nhiên trở thành Ti ngự. Y biết rõ trong tình hình này có những việc không thể thực hiện theo lẽ thường. Hơn nữa, với sự hiểu biết của y về Hoàng Vô Thần, y biết Hoàng Vô Thần làm vậy là có dụng ý. Hơn nữa, điều này cũng chứng tỏ được Nam Cung Tiểu Ngôn đứng cùng một phía với mình và có thể tin tưởng.

So với Nam Cung Tiểu Ngôn không dám suy nghĩ, Khánh Lưu Kiếm còn nghĩ nhiều hơn, sâu hơn. Thậm chí y còn có thể khẳng định được đám đệ tử từ bên ngoài rút vào đây nhất định còn có người của đối phương. Không thể xác định được số người đó là nhiều hay ít, tới lúc nào sẽ lộ nguyên mặt.

Sở dĩ y lựa chọn thái độ lạnh lùng với câu nói bổ sung của Nam Cung Tiểu Ngôn đó là vì y là một trong những Ti thủ của Kiếm Ti. Trải qua nhiều trận đấu tàn khốc, y cũng biết phải có tâm tính như thế nào mới có thể sống sót trong những trận chiến đó được. Vì vậy mà y không muốn bị một câu nói của Nam Cung Tiểu Ngôn làm cho mình lung lay, hoàn toàn ngược lại y còn có chút gì đó tán thưởng đối với phong thái của những đệ tử áo xám như Minh Thập Thất. Hay nói sở dĩ y cảm thấy thích thú đối với những đệ tử áo xám như Minh Thập Thất đó là vì về bản chất Kiếm ti và những đệ tử áo xám đó cũng giống nhau, đều là vũ khí giết người. Chỉ có khác biệt là một kẻ ở ngoài sáng còn một người trong bóng tối.

Hơn một trăm bóng người nhanh chóng bay theo Khánh Lưu Kiếm một cách ăn ý. Bọn họa như hóa thành một trăm tia sáng lao về phía hòn đảo thứ nhất của Côn Luân. Vốn số lượng người mà Khánh Lưu Kiếm không dừng lại ở con số đó nhưng mấy người này là những người đi theo y lâu nhất, cũng là những đệ tử được y tin tưởng nhất. Hơn nữa, cho dù là Khánh Lưu Kiếm thì cơ bản cũng chưa bao giờ đối mặt với một trường hợp nào lớn như thế này cho nên việc chỉ huy một trăm người để phát huy tối đa thực lực của họ đã là cực hạn của y.

Sau khi Khánh Lưu Kiếm và hơn một trăm tên đệ tử hóa thành những tia sáng lao về phía hòn đảo thứ nhất liền gần như biến mất một cách nhanh chóng.

Sự im lặng và chết chóc tại hòn đảo thứ nhất cũng không vì sự xuất hiện của những người đó mà có thêm sự sống. Bởi vì hòn đảo thứ nhất thật sự quá lớn, cho dù có nhiều người hơn nữa tiến vào cũng cơ bản không thay đổi được tình cảnh.

Nam Cung Tiểu Ngôn nhìn theo hướng đám người Khánh Lưu Kiếm biến mất. Mặc dù Khánh Lưu Kiếm tỏ ra lạnh lùng với ý tốt của y nhưng trong lòng y vẫn hết sức tôn kính đối với Khánh Lưu Kiếm. Trong tình hình thực lực của đối phương còn chưa bị hao tổn nhiều thì mũi tên đầu tiên rất dễ bị đối phương bẻ gãy. Hơn nữa, Nam Cung Tiểu Ngôn hiểu rất rõ cho dù là Huống Vô Tâm có tu vi nhưng vậy nhưng chưa chắc đã có pháp thuật mạnh nào có thể bao phủ được toàn bộ vòng đảo thứ nhất. Mà cho dù có thì mức độ chân nguyên hao tổn chắc chắn cũng kinh người. Chỉ sợ một nhân vật có tu vi cực cao sau khi thi triển được một, hai cái pháp thuật đó thì trong một thời gian dài cũng khó mà phóng ra được một cái pháp thuật như vậy. Nhưng cũng không thể loại trừ trong số kẻ địch cũng có một người như thế. Vì vậy mà Khánh Lưu Kiếm xuất chiến có thể nói là vô cùng nguy hiểm. Bởi vì những người như họ ở lại trong hòn đảo thứ tư, nếu đối phương có người có thể phóng ra thứ pháp thuật như vậy thì với nhiều người có mặt ở đây sẽ có thể ngăn cản được.

.........

Từ từ, ánh sáng của pháp bảo và pháp thuật càng lúc càng trở nên rực rỡ. Những tiếng động xé gió càng lúc càng trở nên chói tai. Khi đám người kia còn cách vòng đảo thứ nhất chừng năm mươi dặm thì mọi người cũng có thể thấy được bóng dáng của họ một cách rõ ràng.

Có chừng hơn hai trăm người tu đạo mặc đạo bào màu hồng. Đám người đó tập trung cùng nhau phi hành tới kéo theo những cơn lốc trong không khí. Pháp lực dao động của họ khiến cho ánh sáng dường như bị bẻ cong làm cho màn đêm càng thêm tăm tối. Trên con thuyền lớn màu đen, nam tử áo lục nhìn nam tử áo xám đứng ở đuôi thuyền đang suy nghĩ.

Tới lúc này, hơn hai trăm người tu đạo mặc áo hồng lao tới vòng đảo thứ nhất của Côn Luân tạo thành hình dạng một mũi tên. Khoảng cách từ người đầu tiên tới người cuối cùng khoảng chừng hai mươi trượng. Hơn nữa tốc độ pháp bảo của họ cũng hết sức ổn định. Nam tử áo lục theo dõi toàn bộ quá trình nam tử áo xám điều động người, y biết rõ nam tử áo xám đã để một số người có tu vi cao nhất tuy nhiên pháp thuật lại có hạn chế về mặt khoảng cách và một số người có pháp bảo phòng ngự mạnh lên đầu. Những người có thể phóng ra pháp thuật có khoảng cách xa hơn thì đặt ở phía sau. Trận hình thế này khiến cho tất cả đều có thể cùng tấn công đối thủ, đồng thời có thể phóng ra pháp thuật bảo vệ những người phía trước.

Mặc dù nam tử áo lục có kinh người phong phú hơn người khác rất nhiều nhưng năng lực điều tiết và khống chế của người áo xám thì y không thể nào sánh được. Nam tử áo xám khiến cho nam tử áo lục cảm giác như một vị tướng bày mưu nghĩ kế trên thế gian. Mà những người như vậy trong số người tu đạo vô cùng hiếm.

Bởi vì sự chiến đấu của người tu đạo hoàn toàn khác với quân đội chiến đấu trong thế gian. Người tu đạo có năng lực bản thân cực mạnh khiến cho việc càng nhiều người thì càng khó nắm trong tay. Bốn, năm người phối hợp với nhau, để làm cho họ phát huy được hết thực lực của mình là việc không khó. Nhưng nếu để cho hơn mười người phát huy được hết thực lực lại càng khó hơn.

Người áo xám đó có thể có được năng lực như vậy thì chỉ có một khả năng đó là y đã từng trải qua một vài lần chiến đấu với một số lượng người khổng lồ.

Xác định được điều đó nhưng nam tử áo lục vẫn không thể đoán được lai lịch của người áo xám, tuy nhiên việc y tới từ đâu thì đã có thể khẳng định.

..........

Dưới sự quan sát của hai bên, hai trăm người tu đạo mặc áo đỏ nhanh chóng lướt vào vòng đảo thứ nhất đang yên tĩnh.

Khi vừa mới tiến vào vòng đảo thứ nhất, mấy chục người tu đạo mặc áo hồng ở hai bên cánh đột nhiên tách ra rồi nhanh chóng biến mất trong rừng núi.

Những người còn lại thì vẫn lao thẳng về phía một ngọn núi màu xanh.

Phòng chứa thuốc là một trong những ngôi điện của Côn Luân tập trung một phần dược liệu có trong thế gian và một phần đan dược mà các môn phái luyện đan phục vụ cho Côn Luân làm ra theo những phương thuốc. Tất cả đều được lưu giữ trong ngôi đền màu xanh chiếm chu vi một trăm trượng kia. Vừa rồi, khi đám đệ tử từ vòng đảo thứ nhất tới thứ ba rút về vòng đảo thứ tư cũng không kịp mang theo dược liệu và đan dược theo.

“ Xoẹt! “

Ngay vào lúc mấy chục người tu đạo ở hai bên cạnh tản vào trong số những ngôi đền để tìm kiếm thì mấy luồng ánh sáng với màu sắc khác nhau chợt nở rộ. Ít nhất phải tới năm tên áo đỏ vừa mới tách ra liền phun máu đầy thân rồi bay thẳng ra ngoài mà rơi xuống đất.

Mà những bóng người đánh chết mấy người đó chỉ trong chớp mắt lại biến mất, nhanh tới mức những cái bóng đỏ còn lại không hề kịp phản ứng. Chỉ có một vài bóng đỏ phát hiện ra hướng đối phương bỏ chạy liền làm như giống đám đệ tử tuần sơn phóng ra một làn khói chỉ thỉ.

Trong nháy mắt khi làn khói đó bốc lên, lại có mấy bóng người màu đỏ ngã xuống.

Chỉ trong nháy mắt, Kiếm ti của Côn Luân để thể hiện được năng lực ám sát và ẩn nấp của mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện