Chương 387: Kiếm trì
Nhóm dịch: Hany
Năm đó khí huyết và chân nguyên toàn thân của U Minh huyết ma được chia ra làm bảy viên Huyết Xá lợi. Hơn nữa bên trong viên chủ nguyên Huyết Xá lợi dường như còn gấp đôi những viên khác. Như vậy có thể coi như một viên Huyết Xá lợi tương đương với một phần tám tu vi của U Minh huyết ma. Nhưng chỉ với một phần tám mà đã tương đương với một người tu đạo Nguyên Anh kỳ thì có thể thấy được năm đó U Minh huyết ma không chỉ có tu vi Độ Kiếp kỳ mà còn có thể vượt qua một lần, thậm chí là hai lần thiên kiếp.
Hiện tại nếu muốn sử dụng pháp thuật trong Toái Hư vạn kiếm quyết luyện hóa toàn bộ ma khí, khí huyết và tính hiểu sát trong phân thần đối với Lạc Bắc mà nói là điều vô cùng khó khăn. Hơn nữa sau khi giao chiến với Huyết Thần Tử, Lạc Bắc có thể cảm nhận được ma khí và khí huyết là thứ lợi hại nhất bên trong Huyết Xá lợi. Nếu luyện hóa hết thì thật sự lãng phí.
- Sử dụng Huyết Xá lợi có thể tăng thực lực của phân thân lên lớn nhất. Chi bằng cứ hạ một đạo cấm chế, tới khi đối địch thì giải trừ phong ấn để cho nó dựa vào bản năng để tấn công.
Lạc Bắc xuất hiện ý nghĩ đó thì không hề chần chừ. Theo làn chân nguyên dao động trong cơ thể hắn, phân thần đang bị phong ấn chặt trên đóa hoa Mạn Đà La đột nhiên xuất hiện ba vầng ánh sáng màu hồng. Khi ba vầng ánh sáng xuất hiện lập tức như những cái đinh xuyên qua Mạn Đà La mà đâm vào đỉnh đầu của phân thân.
Sau khi hạ cấm chế, Lạc Bắc cũng không đình chỉ. Ngay lập tức đóa Mạn Đà La vỡ vụn trong hư không khiến cho phân thần được giải trừ phong ấn.
Tách tách tách.
Đóa hoa Mạn Đà La vừa mới biết mất, vô số Huyết Thần tử có được sự tự do liền hét lên chói tai rồi chui vào trong phân thân với tốc độ kinh người để dung hợp với nó.
- Đi!
Càng nhiều Huyết Thần Tử dung hợp, phân thân càng trở nên ngưng tụ. Nó không chỉ lộ ra thêm sự thô bạo, hiếu sát mà trong cơ thể cũng tản ra pháp lực dao động rất mạnh. Hai mí mắt đang nhắm của nó cũng chớp chớp như định mở ra. Nhìn thấy cảnh tượng đó, Lạc Bắc quyết đi tới cùng liền điều khiển chân nguyên của mình bọc lấy toàn bộ ma khí và khí huyết vào trong Chư thiên.
Vù!
Một đám mây máu đầy ma khí và khí huyết bay vào ập tới người Phân thân. Gần như trong nháy mắt nó bị phân thân hút cho không còn sót lại một chút nào.
Trong nháy mắt sau khi hút sạch ma khí và khí huyết, dung hợp với cơ thể trên người phân thân tản ra một làn khí huyết khổng lồ.
Tới lúc này, phân thân dường như không bao giờ còn có thể luyện hóa được thành thần hồn mà chính nó có được thân thể, máu thịt, có tim đập, trở thành một sinh linh thực sự.
Cái cảm giác này giống như người tu đạo tu luyện hóa thân sau khi vượt qua của ải liền lập tức cô đọng được hóa thân thực sự.
Cùng lúc đó đám Huyết Thần Tử còn chưa dung hợp với phân thân cũng bị nó hút vào chủ động luyện hóa trong người.
Oành!
Một làn pháp lực dao động và khí huyết mãnh liệt từ trên người phân thân tản ra. Ngay lập tức nó liền mở mắt.
Bề ngoài của pho phân thân vẫn giống với Tăng Trưởng thiên vương nhưng toàn thân lại màu đỏ giống như được đúc ra từ tinh kim ngọc thạch. Pho phân thân trợn mắt liền tản ra sự hiếu sát. Nét mặt của nó cũng trở nên vô cùng dữ tợn.
Vào lúc này người ta có cảm giác như nó muốn xé nát cơ thể Lạc Bắc ra thành từng mảnh nhỏ để chui ra.
Nhưng đã có sự chuẩn bị từ trước, Lạc Bắc không hề kinh sợ. Tâm niệm hắn mới động, mi tâm, thiên linh và gáy của phân thân liền có ánh sáng lóe lên. Khi ba tia sáng đó xuất hiện, pho phân thân đang chuẩn bị nhảy lên lập tức đứng ngây người giữa không trung.
Trong nháy mắt khi nó ngây người, trong không gian của chư thiên lại xuất hiện bảy cái vầng sáng bọc lấy phân thân.
Trên người phân thân lại lập tức xuất hiện một đóa hoa Mạn Đà La khổng lồ đỏ như máu. Phân thân một lần nữa bị Lạc Bắc phong ấn chặt.
- Thế nào rồi?
Trong cung Vận Mộng trên Kim đỉnh của Nga Mi, Vũ Sư Thanh, Đông Bất Cố và Nạp Lan Nhược Tuyết đang chú ý tới Lạc Bắc đều giật mình. Bởi vì bọn họ có thể cảm nhận được chân nguyên cuồn cuộn chảy trong người Lạc Bắc. Tuy nhiên một làn hơi thở cực mạnh khiến cho người ta sợ hãi cũng xuất hiện. Làn hơi thở đó tràn ngập khí huyết và ma khí như trong cơ thể của hắn đang sinh ra một thứ Ma anh cực mạnh.
Tuy nhiên cả ba người cũng không có thời gian để xem có chuyện gì xảy ra thì làn hơi thở đó lập tức biến mất trong cơ tể của Lạc Bắc. Mà hắn cũng từ từ mở mắt.
- Lạc Bắc! Ngươi đã luyện hóa Huyết Xá Lợi?
Vừa thấy ánh mắt của Lạc Bắc vẫn trong sáng như trước, Nạp Lan Nhược Tuyết không nhịn được lên tiếng hỏi.
- Có thể nói là luyện hóa mà cũng có thể nói là không.
Lạc Bắc thở ra một hơi rồi nở nụ cười nhìn Nạp Lan Nhược Tuyết. Hắn quay đầu sang nói với Vũ Sư Thanh:
- Nơi này không thể thi triển pháp thuật, ngươi dẫn chúng ta tới một nơi có thể thi triển để ta thử uy lực của Huyết Xá lợi. Tới lúc đó các ngươi sẽ hiểu tại sao ta lại nói như vậy.
- Xem ra cho dù như thế nào thì ngươi cũng không bị ma khí xâm nhập mà dường như còn lấy được Đại hắc thiên ma quyết.
Vũ Sư Thanh liếc nhìn Lạc Bắc rồi nhíu mày:
- Không ngờ ngươi có thể làm chuyện đó nhanh như vậy. Nếu thế chúng ta tới thẳng kiếm trì.
Từ trên Kim Đỉnh của Nga Mi đi xuống hơn ba trăm trượng là một biển mây trắng như tuyết. Độ dầy của biển mây đó cũng phải hơn trăm trượng, giống như một tấm màn chắn giữa trời đất.
Thục Sơn cũng có rất nhiều ngọn núi ở trên mây nhưng do khí hậu khác nhau nên mây ở Nga Mi dầy hơn Thục Sơn nhiều.
Đi qua đoạn núi được mây mù bao phủ đó gần như là không thể nhìn rõ người đối diện.
Bên trong đám mây mù dầy đặc đột nhiên lóe lên một tia sáng màu xanh giống như xuất hiện một khe nứt rồi một cái pháp bảo hình thoi hiện ra. Nó đúng là Vân Mộng thần thoi được Vũ Sư Thanh điều khiển.
Vũ Sư Thanh, Lạc Bắc, Đông Bất Cố, Nạp Lan Nhược Tuyết và cả Nguyệt Ẩn, Khuất Đạo Tử, Thi Thần từ trong Vân Mộng Thần thoi bước ra ngoài.
Bên trong Vân Mộng thàn thoi, ngoại trừ ở giữa là một cái ao sấm chớp ra thì những chỗ còn lại hoàn toàn trống trải có thể chở được mười hai, mười ba người. Mặc dù cách che giấu khí tức của Nguyệt Ẩn rất lợi hại nhưng vẫn chưa tới mức ra vào Nga Mi một cách thoải mái mà không bị người ta phát hiện. Cho nên vị thống lĩnh của Ảnh La Sát vẫn đi theo Lạc Bắc và Đông Bất Cố.
Từ sau khi bị luyện thành Thi thần tướng linh, tu vi của Khuất Đạo Tử đã dừng lại hoàn toàn. Còn Thi thần từ sau khi bị Kỳ Liên Liên Thành đánh cho trọng thương, Lạc Bắc chưa có thể gian để luyện lại. Cho nên trong số tất cả mọi người thì thực lực của Khuất Đạo Tử và Thi Thần là yếu nhất. Nhưng cho dù là đám người Lạc Bắc hay Vũ Sư Thanh nếu không thi triển pháp quyết, khí tức của họ sẽ hoàn toàn thu liễm, ẩn mà không phát ra. Vì vậy khiến cho Khuất Đạo Tử và Thi Thần tản ra hơi lạnh thấu xương.
Khuất Đạo Tử và Thi Thần được bao phủ bởi miếng vải đen giống như người bị đông lạnh. Pháp lực của cả hai tản ra khiến cho mây trắng trong phạm vi mấy chục trượng bị đóng băng thanh nước, rồi giống như cơn mưa mùa hạ liên tục rơi xuống đất.
Lạc Bắc đi theo phía sau Vũ Sư Thanh xuyên qua một cái khe núi thì thấy mây mù biến mất, trước mặt là một cái thung lũng trống trải.
Thung lũng này cách khu thung lũng đang xây dựng lại không xa, có thể nghe được loáng thoáng những tiếng động rầm rầm. Tuy nhiên trong cái thung lũng trước mặt lại hoàn toàn trống trải không hề có một cái kiến trúc chỉ có đầy những măng đá cao chừng hai người.
- Đây là kiếm trì?
Lạc Bắc liếc mắt có thể thấy giữa đám đá măng có một tảng đá lớn bằng phẳng màu trắng kích thước chừng mười trượng. Mà ở giữa tảng đá đó là một làn nước xanh biếc. Cái ao đó dài hơi hẹp nhìn giống như một thanh bảo kiếm đặt nằm ngang. Hiện tại mây mù trên sơn cốc vẫn chưa tan cho nên ánh mắt trời chưa chiếu xuống được bên dưới. Tuy nhiên người ta vẫn thấy được sự lóng lánh của mặt nước.
Cái ao đó dài không quá hai mươi bước nhưng từ vị trí của Lạc Bắc mà nhìn tới thì có cảm giác nó giống như một vực sâu.
- Đúng vậy! Đây là kiếm trì.
Vũ Sư Thanh gật đầu với lạc rồi lướt thẳng tới tảng đá lớn bằng phẳng kia.
Đám người Lạc Bắc cũng lập tức theo Vũ Sư Thanh lướt tới cái ao. Khi tất cả đặt chân lên tảng đá liền có cảm giác nó như được làm từ ngọc trắng nhưng khi tới nơi thì mới thấy rõ cái kiếm trì chỉ sâu chừng hai trượng giống như một cái hố nước được khoét giữa tảng đá. Tuy nhiên càng tới gần, Lạc Bắc cũng cảm nhận được bên trong cái ao tản ra một thứ kiếm khí và kiếm ý kinh người. Nếu nhắm mắt lại, thậm chí Lạc Bắc còn tưởng tượng trước mặt mình là một đạo kiếm nguyên cực mạnh.Hiện tại nhìn tận nơi, nước trong ao so với những nơi khác dường như càng đặc và nặng hơn.
- Khi ta ở Thục Sơn cũng chỉ đọc được trong điển tịch rằng kiếm trì của Nga Mi có công hiệu tu luyện pháp quyết phi kiếm rất mạnh. Lần này cũng nghe Bán Diện Thiên ma của Trạm Châu Trạch Địa nhắc tới. Nhưng lai lịch cụ thể của kiếm trì như thế nào lại hoàn toàn không biết và làm cách nào để sử dụng nó tu luyện. - Lạc Bắc nhìn kiếm trì một lúc rồi không nghĩ nhiều nữa quay đầu sang hỏi Vũ Sư Thanh.
- Trước trận chiến với U minh huyết ma vào bốn trăm năm trước, Nga Mi ta đắc ý nhất là về luyện khí trận pháp và pháp quyết phi kiếm. - Vũ Sư Thanh gật đầu nói:
- Lúc đó, pháp quyết phi kiếm của Nga Mi chúng ta nổi danh chẳng kém gì Thục Sơn. Tuy nhiên ngươi tu luyện phi kiếm cũng biết rằng phần lớn những người tu luyện phi kiếm chỉ có công mạnh mà thủ yếu. Cho nên trong trận chiến với U Minh huyết ma, Nga Mi chúng ta tổn thất nặng nề mất đi một đám tiền bối tu vi cao tu luyện pháp quyết phi kiếm. Sau trận chiến ấy, Nga Mi chúng ta bị mất mấy thứ thần binh và pháp quyết phi kiếm lợi hại bị thất truyền. Hiện tại chúng ta chỉ còn một ít kiếm quyết bình thường.
- Hiện tại Nga Mi chúng ta nếu nói về phi kiếm chỉ sợ không cùng cấp bậc cả với Thanh Thành và Không Động. Tuy nhiên trong ngàn năm qua, nhân vật tu luyện pháp quyết phi kiếm có tu vi cao của chúng ta nhiều hơn Thục Sơn nhiều. Hơn nữa vào bốn trăm năm trước, phương pháp luyện phi kiếm của Nga Mi chúng ta còn vượt qua cả Thục Sơn.
- Cái kiếm trì này nghe nói là kiếm trì thuộc Luyện Khí tông của Nga Mi chúng ta. Vốn nó cũng chẳng có gì đặc biệt chỉ là chỗ mà Luyện Khí tông luyện phôi kiếm thường tới sử dụng nước lạnh ở đây để tôi. Từ từ cái ao này được tôi luyện qua vô số phi kiếm nên không chỉ ẩn chứa kiếm khí và kiếm ý mãnh liệt mà ngay cả nước ao cũng bị vô số các loại khí kim loại làm cho thay đổi. Sử dụng nước ao này để luyện phi kiếm thì phẩm chất phi kiếm so với những thanh kiếm không dùng nước ao này đều cao hơn rất nhiều.
- Cách đây tám trăm năm, Nga Mi chúng ta xuất hiện một vị tiền bối có tu vi cực cao, tới lúc tuổi thọ sắp hết liền sử dụng pháp thuật khiến cho bản mệnh kiếm nguyên tan vào trong cái ao này làm cho nước của nó hoàn toàn thay đổi. Nếu như nói Thạch Nhũ quỳnh dịch của Côn Luân là do tự nhiên sinh ra thì kiếm trì của Nga Mi chúng ta là do con người vô tình và có ý tạo thành một vật chí bảo.
- Hiện tại nước trong kiếm trì này như được ngưng tụ ra từ kiếm khí và kiếm ý. Nước giống như ngọc nhưng lại không phải vàng cũng chẳng phải ngọc. Có thể hòa chân nguyên vào đó để rèn luyện phi kiếm. - Vũ Sư Thanh dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Chỉ cần bỏ phi kiếm vào trong ao rồi tu luyện theo kiếm quyết thì công hiệu sẽ tăng lên gấp trăm lần.
- Cái kiếm trì này không ngờ lại do vô số khí sắt thép, kiếm khí, kiếm ý và thậm chí cả bản mệnh kiếm nguyên của một vị tiền bối tạo thành.
Mặc dù đám người Lạc Bắc có thể cảm thấy kiếm trì không hề tầm thường nhưng họ thật sự ngạc nhiên khi nghe thấy lai lịch của nó.
- Thần binh Tử Trình, Thanh Tác của Nga Mi ta cũng đều được rèn từ nước của kiếm trì. Nếu không có kiếm trì có lẽ hai thanh thần binh của Nga Mi chúng ta cũng không có được phẩm chất như vậy. - Vũ Sư Thanh còn nói thêm.
- Hiện tại có xác định được manh mối của hai thanh thần binh đó không? - Nghĩ tới Hạo Thiên Kính, Nạp Lan Nhược Tuyết không nhịn được nhíu mày:
- Nó không rơi vào tay Côn Luân chứ?
- Không có tung tích. - Vũ Sư Thanh lắc đầu:
- Lúc trước chuyện Hạo Thiên kính ở Côn Luân chúng ta còn tra được chút tung tích nhưng bốn trăm năm qua, hai thanh thần binh đó hoàn toàn biệt tăm. Lúc ấy dưới trận hỗn chiến của vô số người tu vi cao, các loại pháp thuật uy lực mạnh bao phủ trời đất cùng với vô số cao thủ, pháp bảo rơi xuống nên không một ai có thể nhìn rõ. Có lẽ hai thanh thần binh đó đã bị hủy vào thời gian này.
- Nghe nói phi kiếm mà tông chủ Nguyên Thiên Y của La Phù luyện chế cũng là một thanh thần binh tuyệt thế. - Sau khi thở dài, Vũ Sư Thanh nhìn Lạc Bắc nói:
- Ngươi sử dụng kiếm trì để rèn luyện nó đối với Kiếm trì của Nga Mi ta cũng là một cơ hội khó gặp.
- Có lẽ mấy trăm năm sau đây sẽ trở thành một giai thoại. - Đông Bất Cố cười cười nhìn Lạc Bắc nói:
- Nghe xong lai lịch của Kiếm trì hiện tại ngươi cũng nói cho chúng ta biết việc ngươi luyện hóa Huyết Xá lợi như thế nào đi.
Lạc Bắc gật đầu rồi nói:
- Huyết Xá lợi quá lợi hại với tu vi của ta đúng là khó có thể luyện hóa. Vừa rồi khi ta thử luyện hóa nó thì Huyết Xá lợi sinh ra Ma huyết không ngờ chiếm đoạt phân thần mà ta đã tế luyện trước đó. May là ta sử dụng Đại hắc thiên ma quyết phong ấn nó lại. Nếu đó là một viên Huyết Xá lợi khác, ta mà luyện hóa thì không chừng phân thân sẽ phá thể ra ngoài. Hiện tại Huyết Xá lợi đã hoàn toàn dung hợp với phân thân của ta. Nói là luyện hóa nhưng ta chỉ có thể phong ấn chặt nó lại chứ chưa thể chuyển trực tiếp phần chân nguyên mà cũng có thể nói là chưa luyện hóa. Có điều có phương pháp khống chế trong Đại hắc thiên ma quyết, thật ra ta có thể sử dụng nó để đối địch. Chỉ có điều khi thả nó ra thì nó chỉ có sự hiếu sát chứ không phân biệt địch hay ta.
- Phong ấn phân thân trong cơ thể? Lạc Bắc pháp thuật ngươi tu luyện và Đại hắc thiên ma quyết không ngờ huyền diệu như vậy. Hiện tại ngươi có thể thử xem lực lượng của phân thân sau khi dung hợp Huyết Xá lợi không?
Thần quang chợt lóe lên trong mắt Vũ Sư Thanh. Y liền hiểu ra, Lạc Bắc bảo mình dẫn tới nơi thi triển pháp thuật là muốn thử xem uy lực của phân thân. Bởi vì phân thân cũng giống như một thứ pháp bảo, nếu có thể hiểu rõ uy lực của nó thì khi đối địch lại càng thêm chắc chắn.
Lạc Bắc gật gật đầu.
Trên thực tế thì Lạc Bắc đã nghĩ muốn thử lực lượng pho phân thân của mình đồng thời cũng muốn nhân cơ hội làm quen với đại hắc thiên ma quyết.
Một môn pháp thuật mà sử dụng càng thuần thục thì tốc độ thi pháp càng nhanh. Hơn nữa, chỉ có sử dụng một lần mới có thể biết khi sử dụng nó cần bao nhiêu chân nguyên. Có như vậy khi đối địch mới có thể căn cứ vào chân nguyên trong cơ thể để phóng ra pháp thuật tốt nhất.
Mà như Lạc Bắc hiện tại thì pháp quyết phong ấn rất nguy hiểm. Bởi vì nếu thả phân thân ra, khi muốn phong ấn nó lại mà không đủ chân nguyên thì đến lúc đó việc mất một pho phân thân là việc nhỏ còn nếu không đánh lại được sẽ bị nó cắn trả.
Do vì sử dụng Đại hắc thiên ma quyết phong ấn trong cơ thể hoàn toàn khác với pháp thuật bên ngoài cơ thể. Cho nên hiện tại Lạc Bắc muốn biết thi triển phong ấn một lần bên ngoài cần mất bao nhiêu cân nguyên.
Nếu sử dụng một lần phong ấn mà chân nguyên tiêu hao quá nhiều khiến cho Lạc Bắc khi đối địch không thể thi triển những pháp luật còn lại thì uy lực của Huyết xá lợi cũng chẳng còn ý nghĩa. Không bằng từ từ luyện hóa ma khí và khí huyết trong phân thân để khống chế nó hoàn toàn.
- Các ngươi chờ ta một chút.
Vũ Sư Thanh thấy Lạc Bắc gật đầu cũng không nói nhiều chỉ vung tay lên bắn ra một sáng khiến cho Vân Mộng thân thoi xuất hiện rồi xuyên qua không trung mà đi. Một lát sau, tia sáng xanh lại lóe lên rồi Vũ Sư Thanh hiện ra.
Do Vũ Sư Thanh hiểu rất rõ lực lượng ẩn chứa trong Huyết Xá lợi cho nên y biết một khi Lạc Bắc thả phân thân của mình ra chắc chắn là không hề tầm thường. Vì vậy mà y đành phải đi sắp xếp một chút tránh để cho khi Lạc Bắc thả pho phân thân ra làm cho toàn bộ Nga Mi giật mình.
- Nghe nói bốn trăm năm trước khi pháp thuật các phái nở rộ, có một vài môn phái cũng có pháp quyết tế luyện phân thân, hóa thân. Chỉ có điều sau này phần lớn những loại pháp thuật đó bị thất truyền, không còn nhìn thấy. Không ngờ hôm nay lại được biết một chút về thứ pháp thuật huyền diệu đó.
Sau khi xuất hiện, Vũ Sư Thanh liền đứng ở trước kiếm trì. Có thể nói Vũ Sư Thanh hết sức cẩn thận, sợ phân thân làm hỏng kiếm trì.
Không để cho Lạc Bắc lên tiếng, Đông Bất Cố và Nạp Lan Nhược Tuyết cũng đều tự mình chiếm một góc cùng với Vũ Sư Thanh và Lạc Bắc tạo thành bốn góc đề phong phân thân trốn thoát.
- Cái Đại hắc thiên ma quyết này quả thực vô cùng thần diệu.
Sau khi giữ một vị trí. Đám người Vũ Sư Thanh chỉ thấy từ trên người Lạc Bắc tản ra pháp lực dao động. Hắn vung tay bắn ra một điểm sáng màu đỏ rồi trong nháy mắt nó to ra. Ngay lập tức một đóa hoa Mạn Đà La màu đỏ xuất hiện trên khoảng đất trống.
Bình luận truyện