Chương 566: Hoàng Vô Thần đích thân tới
Trầm ngâm một chút, Lạc Bắc cảm thấy Mạc Thiên Hình cũng không nói dồi mình nên thôi không hỏi tiếp. Hắn chỉ tay bắn ra bảy vầng sáng đỏ như máu phong ấn Nguyên Anh của Mạc Thiên Hình lại. Sau đó, hắn lại hút cái pháp bảo bản mệnh hình cái bình của Phong Hàn Độc tới trước mặt.
Một ngọn lửa màu trắng ngà lập tức bao phủ lấy cái bình khiến cho nó phát ra những tiếng xèo xèo. Ánh sáng màu đen của cái bình từ từ tối dần như uy năng liên tục giảm xuống. Tuy nhiên bản thể của cái bình lại không hề bị ảnh hưởng.
- Tốt rồi.
Sau khi thời gian trôi qua được một nén hương, Lạc Bắc thôi không phóng ngọn lửa Tịch diệt ra nữa. Một làn chân nguyên màu vàng kim lập tức bay ra mà chui vào bên trong cái bình.
Một vầng ánh sáng màu đen từ trong cái bình chợt bay ra. Rồi giữa vầng sáng đó, một bóng người liên tục to lên. Chỉ trong chốc lát bóng người đó đã biến thành một pho tượng phật cai năm trượng mặc áo choàng màu vàng, trước ngực có hình chữ Phạn. Gương mặt của người đó cũng giống như người bình thường chỉ có điều gắn trên một pho tượng Phật. Rõ ràng đó là một cái hóa thân.
Sau khi hóa ra từ vầng sáng màu đen, pho tượng phật với gương mặt hiền lạnh liền chắp tay thi lễ với Lạc Bắc:
- Đa tạ chưởng giáo Lạc Bắc đã giải cứu cho ta.
- Đây là?
Không để cho Lạc Bắc nói thêm, từ tay pho tượng hóa thân chợt xuất hiện một cuộn sách màu xanh bay ra tới tay Lạc Bắc. Mặc dù Lạc Bắc cũng đoán được thân phận của người đó nhưng khi nhìn thấy đối phương đưa cho mình cuốn sách thì vẫn ngẩn người.
- Ta bị Từ Thạch Hạc dùng Diệt Phận ma nhận đánh lén rồi lại bị cấm chế rất lâu. Ta sử dụng mật pháp của Sắc Lặc tông nên mới cố gắng được tới bây giờ... Thời gian của ta cũng không còn nhiều lắm. - Pho hóa thân nhìn Lạc Bắc rồi nói:
- Bên trong cuốn sách này có một vài phương thuốc của Sắc Lặc tông chúng ta và pháp thuật thần hồn, có lẽ có chút tác dụng cho việc chữa trị tiểu Trà của ngươi.
Nói xong câu đó, ánh sáng của pho tượng tối dần rồi những mảnh vụn trên người cũng bắt đầu rơi xuống.
- Ngươi mới thực sự là Tán Tây Nạp Thác? Đây là thần dược của Hoa giáo, nó có giúp được gì cho ngươi hay không?
Lạc Bắc biến sắc rồi một điểm sáng màu hồng xuất hiện hóa thành đóa hoa Mạn Đà La, bên trong có phong ấn một giọt nước.
- Đúng vậy! Ta chính là Tán Tây Nạp Thác. - Pho tượng hóa thân gật đầu nhưng vẫn nói hết sức bình tĩnh:
- Vô ích! Mặc dù thần dược này có thể chữa được bách bệnh và có tác dụng tụ thần hồn nhưng sức sống và chân nguyên của ta đã hoàn toàn yếu lắm rồi. Dù sao thì đây cũng chỉ là hóa thân của ta chứ không phải thần hồn.
Đám người Nạp Lan Nhược Tuyết và Thái Thúc liếc mắt nhìn nhau. Các nàng thật sự không ngờ, Lạc Bắc cứu được y ra mà cũng như không cứu được.
- Lạc Bắc chưởng giáo! Trước kia ta có nghe nói một vài sự tích của ngài. Hôm nay ta đưa cuốn sách này cho ngài cũng là vì cảm giác lòng thiện khi ngài cứu ta.
Pho tượng Phật màu đồng nhìn Lạc Bắc mỉm cười:
- Sau này, mong chưởng giáo Lạc Bắc có tu vi tới đâu thì vẫn giữ tấm lòng lương thiện đó, có vậy chúng sinh trong thiên hạ mới được nhờ.
Nói xong câu đó, phong tượng phật khổng lồ chợt hóa thành vô số con bướm tản ra xung quanh rồi biến mất, như chưa bao giờ xuất hiện.
Trong Thập Vạn Đại Sơn đột nhiên xuất hiện một cơn mưa phùn.
Có lẽ do liên quan tới trận chiến của Lạc Bắc với đám người Vương Dĩnh làm cho nguyên khí dao động quá mạnh nên trận mưa càng lúc càng to.
Lúc này đang vào đầu thu, những giọt nước mưa rơi xuống đất bắn lên mang theo từng làn hơi lạnh.
Từng giọt nước mưa rơi xuống những căn nhà sàn ở Dạ Tây Phổ Lặc, đập lên mái nhà bằng da vang lên những tiếng lộp bộp.
Lạc Bắc và mọi người đều nhìn về phía Tán Tây Nạp Thác biến mất. Mặc dù bọn họ không quen biến Tán Tây Nạp Thác, thậm chí không biết y ra khỏi Sắc Lặc tông từ bao giờ rồi vì sao bị Từ Thạch Hạc đánh lén. Nhưng vị đệ tử Sắc Lặc tông trước khi chết vẫn bình tĩnh và thản nhiên đồng thời còn quan tâm tới chúng sinh trong thiên hạ khiến cho mọi người đều cảm thấy kính trọng.
Sau khi trầm mặc một lúc, Lạc Bắc đưa cuộn sách màu xanh cho Đông Nhan. Một tia chớp từ trong tay hắn lao ra rồi hóa thành ngọn lửa màu tím cháy hừng hực bao phủ thân thể của Tán Tây Nạp Thác từng bị Phong Hàn Độc chiếm lấy. Thoáng cái, thân thể của Tán Tây Nạp Thác tan biến thành tro bụi.
Đông Nhan mở cuốn sách màu xanh mà Lạc Bắc đưa cho mình thì thấy trên đó viết toàn chữ Phạn. Tuy nhiên đối với Đông Nhan đã nghiên cứu rất nhiều phương thuốc cổ truyền bằng tiến Phạn thậm chí là yêu tộc thì cơ bản không có gì là khó. Nhưng càng xem, gương mặt của Đông Nhan càng lúc càng nghiêm trang.
Đúng như lời Tán Tây Nạp Thác nói, cuốn sách được làm từ một loại cỏ này ghi lại rất nhiều phương thuốc và y thuật. Tuy nhiên những phương thuốc đó có nhiều thứ nguyên liệu mà ngay cả Đông Nhan cũng không biết tới công dụng của chúng. Hơn nữa, Đông Nhan chuyên về y thuật chữa trị thân thể còn những phương thuốc và y thuật của Sắc Lặc tông lại chuyên về thần hồn.
Có thể nói cùng là một người tu đạo, nếu trong lúc tu luyện vướng phải sai lầm khiến cho khí huyết, nội tạng, thần hồn bị tổn thương nghiêm trọng thì với cách của Đông Nhan sẽ chữa trị khỏi toàn bộ tổn thương thân thể, cho tới khi người tu đạo đó mạnh trở lại mới từ từ tu luyện để bồi bổ thần hồn. Tuy nhiên cách của Sắc Lặc tông lại hồi phục thần hồn trước.
Sự khác biệt này cũng là do những tông môn tu đạo bình thường theo đuổi tuổi thọ, thân thể trường sinh còn Mật Tông thì theo đuổi tinh thần bất diệt, thân thể chỉ là chỗ ở tạm. Chỉ cần thần hồn, tinh thần không chết thì thân thể sẽ hồi phục lại.
Sự khác biệt đó đối với Đông Nhan chẳng khác nào tiếp xúc với một lĩnh vực mà bản thân chưa hề đặt chân tới. Đông Nhan có thể khẳng định dung hòa sở trường của Sắc Lặc tông, trình độ y thuật và đan dược của nàng sẽ lên một tầng mới. Mà một vài thứ đan dược chuyên trị liệu cho thần hồn ghi trong cuốn sách đều là tuyệt phẩm của giới tu đạo, gần như tất cả các môn phái đều không thể luyện được.
Như vậy thì chỉ cần luyện được số đan dược này đưa vào trong thị trường giao dịch chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới gốc rễ của Côn Luân mạnh hơn nữa.
Mà vào lúc này với một vài điều ghi trong cuốn sách có thể giúp cho xác suất chữa trị cho tiểu Trà của nàng tăng lên nhiều.
- Lạc Bắc! Có thể bắt đầu rồi.
Sau khi xem qua một vài điểm trong cuốn sách, Đông Nhan liền mở cái lò luyện đan màu bạc rồi lệnh cho dược đồng đưa một ít nguyên liệu vào. Sau đó, nàng quay lại gật đầu và nói với Lạc Bắc như vậy.
Lúc này, trước mặt Lạc Bắc đang là Yêu vương liên thai.
Mặc dù đã qua rất nhiều canh giờ nhưng xung quanh Yêu vương liên thai vẫn có một vầng sáng bao phủ. Vầng ánh sáng giống như làn khói đó dường như thẩm thấu tới tận trận pháp bên trong Yêu vương liên thai.
Trong khi Đông Nhan đang xem xét cuốn sách thì Lạc Bắc dùng rất nhiều cách. Nhưng cho dù hắn có dùng chân nguyên, lôi cương hay là ngọn lửa Tịch Diệt để tiêu trừ vầng sáng đó nhưng đều không có hiệu quả. Ánh sáng của ngọn lửa kỳ lạ đó như dính hẳn với Yêu vương liên thai mà không thể tách ra được.
Cổ phù và pháp bảo của Mật Vân tông ở Thiên Lan hư không dường như cùng thời đại với Hoàng Thiên Tông có công hiệu và uy lực đều vô cùng huyền ảo.
Hiện tại Lạc Bắc vẫn không thể sử dụng được Yêu vương liên thai nhưng điều khiến cho hắn yên tâm là vầng sáng của ngọn lửa đó chỉ có tác dụng ngăn cản trận pháp chuyển động chứ không làm cho phôi của pháp bảo bị tổn thương. Hơn nữa, uy năng của ngọn lửa đó cũng từ từ yếu đi. Theo sự suy đoán của Lạc Bắc thì chừng hai canh giờ nữa, ánh sáng của ngọn lửa này sẽ hoàn toàn biến mất.
Quan trọng hơn nữa đó là thứ cổ phủ của Mật Vân tông cũng không dễ luyện được như loại phù hiện nay nên cũng không có nhiều lắm. Còn về phần tình hình cụ thể của Mật Vân tông như thế nào có thể tìm hiểu qua Nguyên Anh của Mạc Thiên Hình đang ở trong tay hắn.
Nghe thấy Đông Nhan nói có thể bắt đầu, Lạc Bắc liền thu Yêu vương liên thai lại. Một điểm sáng màu hồng từ mi tâm của hắn lao ra rồi hóa thành một đoa hoa Mạn Đà La đỏ như máu lơ lửng trên trận pháp Thiên Ngân trong động. Bên trong đóa hoa chính là tiểu Trà và Tiểu Ô Cầu.
Cái Huyết trì khủng bố trên đỉnh đầu của tiểu Trà đã không còn. Sau lần phá nát toàn bộ Thiên thần ngân châm, toàn bộ U Minh ma huyết đã trở về trong cơ thể của nàng cho nên hiện tại số lượng của chúng trong người tiểu Trà vẫn còn nguyên.
Bình luận truyện