Lâm Vũ Thiên Hạ

Chương 50: Nguy Cơ Tứ Bề (2)



Trần Hạo lại rơi vào cái hố trầm tư suy nghĩ, hắn hiện tại cũng đã xuôi theo ý của Trương Nộ Lãng rồi, tuy hai phần sinh ý có hơi nhiều nhưng cũng không thắm vào đâu, mà hắn còn được lợi.

Huống hồ chi sau lưng đối phương còn có cao nhân, nếu chống lại e là rất khó khăn.

- Được, ta đáp ứng điều kiện này của Trương gia chủ, mọi sự theo sắp đặt của Trương gia người!

- Ha ha, như vậy mới đúng, đây là Ngưng Khí Đan, ngươi có thể cho con trai ngươi sử dụng, tin chắc mười ngày sau sẽ đột phá đến Ngưng Khí tầng bảy như con ta, khi đó con của ngươi sẽ dễ dàng vào trong Lưu Vân Tông!

Trương Nộ Lãng cười lớn, đắc ý nói, hiện tại hắn đang vui mừng vì kế hoạch thôn tính các gia tộc trong Nam Lĩnh Thành đã thành công bước đầu, tiếp đến chỉ còn những gia tộc khác, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Trần Hạo tiếp lấy lọ đan dược mà Trương Nộ Lãng đưa, sau đó mở miệng bình ra ngửi ngửi, khuôn mặt liền vui vẻ trở lại.

- Được, đợi tin vui của ta.

Khi Trần Hạo rời đi, trong bóng tối bước ra một người, người này thân mặc trường bảo xám tro, chậm rãi lên tiếng.

- Gia chủ, người thật sự chỉ muốn chiếm lấy hai thành sinh ý thôi sao? Chúng ta làm như vậy về sau không sợ bọn chúng nổi dậy sao?

Người vừa lên tiếng chính là đại trưởng lão của Trương gia, Trương Không Ngạn.

- Ha ha, đại trưởng lão ngươi nghĩ ta sẽ làm như vậy thật sao, chỉ là đợi người của Hắc La Tông tới, lúc đó chúng ta sẽ tận lực diệt trừ bọn chúng, thu hết thẩy về chính mình, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc.

Trương Nộ Lãng cười tà ác, giọng âm lãnh vang lên, đại trưởng lão của Trương gia trầm ngâm một chút, chợt lên tiếng hỏi:

- Nhưng đổi lại chúng ta phải đưa cho bọn họ năm thành sinh ý, ta thấy đây là con số kinh người.

- Nếu như không có bọn họ chúng ta khó lòng mà chóng đối lại tam đại gia tộc trong Nam Lĩnh Thành này, mặc dù chúng ta có hai cái Hóa Khí Cảnh cao thủ, nhưng nếu chiến đấu chết sẽ không ít, bọn họ sẽ không dễ để chúng ta thâu tóm, vì vậy phải mời cao nhân từ Hắc La Tông.

- Vậy chuyện này nghe theo tộc trưởng vậy...

...

Trần gia, Trần Hạo phủ viện.

- Phụ thân, lần này con đã chuẩn bị khá tốt rồi, người cũng không cần lo lắng nhiều, tuy không chiếm được đệ nhất nhưng cũng chiếm được danh ngạch tiến vào Lưu Vân Tông!

Trần Lâm tự tinh với thực lực của mình hẳn không quá khó khăn để chiếm lấy một danh ngạch vào trong tông môn danh tiếng đó.

- Trần gia hiện tại ngoài ngươi, những người khác so với ngươi kém hơn hẳn, còn Trần Long cùng Trần Hạo sẽ không có khả năng tham gia tuyển chọn đệ tử, bất quá vẫn là phải cẩn thận, bọn người Trần Thiên Hàn sẽ nâng đỡ lên một hai cái hậu bối, ta cẩn thận suy tính một phen, chiếm lấy kế nhiệm gia chủ, quyết không thể ra một chút sai lầm, ở trong bảy ngày này, ta muốn đem thực lực của ngươi, tăng lên tới Ngưng Khí Cảnh tầng bảy.

Trong đôi mắt Trần Hạo hiện lên một tia thần sắc âm trầm. Đúng như vậy, trong gia tộc còn hai vị đại ca của Trần Vũ là Trần Long cùng Trần Hạc nhưng không đáng lo lắng.

Hai ca ca của Trần Vũ đều không có thể ở trước mười tám tuổi đạt tới Ngưng Khí Cảnh tầng năm, chỉ dừng lại ở Ngưng Khí Cảnh tầng bốn, cho nên bị phái đi ra bên ngoài phụ trách quản lý một ít sản nghiệp gia tộc.

- Bảy ngày tăng lên tới Ngưng Khí Cảnh tầng bảy, điều này sao có thể!

Trần Hạo kinh ngạc nghẹn ngào.

- Có nó, không có gì không có khả năng!

Trần Hạo cười nhạt một tiếng, lấy ra một cái hộp gấm, sau khi mở ra, chỉ thấy trong hộp gấm để một viên đan dược màu đỏ, tản ra mùi thơm ngát.

Chứng kiến viên đan dược này, Trần Lâm không khỏi động dung:

- Phụ thân, đây là Ngưng Khí Đan?

- Đúng vậy, là Ngưng Khí Đan!

Trần Hạo mỉm cười gật đầu nói.

Trần Lâm ngược lại hít một hơi lãnh khí nói:

- Nghe nói một khỏa Ngưng Khí Đan, có thể đổi mấy trăm khỏa Tụ Khí Đan, phụ thân là từ đâu đạt được trọng bảo này?

Lúc này Trần Lâm đã ở Ngưng Khí Cảnh tầng sáu, chỉ kém một đường liền có thể đột phá, đã có Ngưng Khí Đan, quả thật có cơ hội tấn cấp rất lớn.

- Cũng không khó, dùng một tờ hiệp ước, phía Trương gia muốn.

Trần Hạo rét căm căm nói.

- Hiệp ước gì?

- Rất đơn giản, chỉ cần đem quặng mỏ của Trần gia chuyển nhượng cho Trương gia, hằng năm nộp hai thành sinh ý là được!

- Chuyển nhượng mỏ quặng cho Trương gia, hằng năm nộp hai thành sinh ý, điều này sao có thể!

- Không có gì không có khả năng, chờ ngươi tiến nhập vào trong Lưu Vân Tông ta sẽ có cách đoạt lấy vị trí kế nhiệm gia chủ, lão quỷ Trần Thiên Hàn kia không hiểu thấu mà chết rồi, lúc đó ta muốn làm gì mà không được!

Nghe được Trần Hạo nói, trong lòng Trần Lâm giật mình, sau lưng lạnh thấm mồ hôi, hắn giờ mới hiểu được ý định của phụ thân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện