Lão Phu Thiếu Thê
Chương 22: Ca, em là một chàng trai song tính
Tỉnh Phi gọi một tiếng ca, Tiêu Dương nghe tiếng nhìn Tỉnh Phi, phát hiện Tỉnh Phi đang nhìn về một hướng, trong mắt ánh lên vẻ tươi cười, Tiêu Dương nhìn theo ánh mắt của cậu, liền thấy một chiếc Land Rover đứng cách bọn họ không xa.
“Anh của cậu?” Tiêu Dương đụng đụng Tỉnh Phi, trong mắt không chút nào che giấu niềm yêu thích đối với chiếc xe kia.
“Ừm.” Tỉnh Phi chạy vài bước tới. Cung Phàm mở cửa xe, từ trong xe bước xuống, anh đeo kính đen, thứ đầu tiên liền nhìn đến chính là cặp chân dài kia.
Cung Phàm đi đến bên người Tỉnh Phi, xoa đầu Tỉnh Phi: “Đi chơi vui vẻ không?” Tỉnh Phi gật gật đầu, kể về cuộc gặp gỡ tình cờ hôm nay, chỉ là tự động bỏ qua những chuyện xấu hổ của hai người.
Tỉnh Phi đi đến chỗ Tiêu Dương, Tiêu Dương còn đang nhìn chằm chằm vào Cung Phàm, tròng mắt hận không thể dán vào người anh.
“Tiêu Dương, ca của tớ mời cậu lên uống chén trà.” Tỉnh Phi đẩy đẩy Tiêu Dương.
Tiêu Dương đại từ đại bi ban cho Tỉnh Phi một cái liếc mắt: “Ca cậu chân dài quá!”
Tỉnh Phi cười không nói. Thế nhưng Tiêu Dương lại cự tuyệt ngoài ý muốn.
“Tớ không đi được, tớ có chút việc để lần sau lại tới ổ nhỏ của các cậu uống trà.” Tiêu Dương buông mắt cự tuyệt Tỉnh Phi, trên mặt đã sớm không còn vẻ vui thích của hôm nay, cũng phải thôi, hai người tâm tình mới khôi phục được một chút, lại bị mười vạn kia gây kích thích, còn bị mời đến cục cảnh sát uống trà. Nói tâm tình có thể tốt lên quả thực là không có khả năng. Cũng may hai người lòng dạ đều không có hẹp hòi như vậy.
Tỉnh Phi cũng không có ngăn cản hắn. Hẹn lần tới uống trà sau đó tạm biệt.
Tỉnh Phi xoay người đi đến bên cạnh Cung Phàm, Cung Phàm mặc một thân đen tuyền, áo sơmi màu đen, quần dài màu đen, khiến đôi chân dài thẳng tắp lại càng dài hơn.
Tỉnh Phi đi phía trước, Cung Phàm đi phía sau cậu, thân thể như có như không dán vào lưng Tỉnh Phi, bởi vì có người qua lại nên Cung Phàm cũng không dựa vào quá gần.
Vào đến trong nhà, Cung Phàm từ phía sau ôm lấy eo Tỉnh Phi, Tỉnh Phi xoay người cười vui vẻ.
Cung Phàm hôm nay tan tầm có chút sớm, mới 4h rưỡi chiều, hai người cũng không vội làm cơm tối. Cung Phàm ở trong phòng khách lên mạng, Tỉnh Phi tắm rửa xong cũng chạy đến phòng khách, ngồi ở bên người Cung Phàm xem phim hoạt hình, Cung Phàm ngẫu nhiên ngẩng đầu liếc mắt nhìn TV, sau đó lại cúi đầu nhìn máy tính.
Cung Phàm đang xem video đánh nhau, cau mày quan sát chi tiết các động tác. Tỉnh Phi tựa vào cánh tay anh. Cung Phàm nhìn cậu một cái, duỗi tay ôm lấy eo cậu, khiến Tỉnh Phi nửa dựa vào trên người anh.
Hai người chặt chẽ dán vào nhau, Tỉnh Phi liền rất dễ dàng có thể ngửi được hương vị nhẹ nhàng trên người Cung Phàm, là vị thuốc lá thản nhiên. Tỉnh Phi hít sâu một hơi, sau đó nheo lại ánh mắt dựa sát vào bên cạnh anh. Cung Phàm buông mắt nhìn Tỉnh Phi.
“Phi Phi giúp ca đem thuốc lại đây?” Cung Phàm chỉ vào phía dưới bàn TV, chỗ đó có để một hộp thuốc.
Tỉnh Phi từ trong sô pha đứng lên, chạy tới đem thuốc cùng bật lửa đều lấy lại đây cho anh.
Cung Phàm đẩy máy tính ra, đem nó để trên bàn thấp, Tỉnh Phi đi tới anh liền ôm eo Tỉnh Phi, thuận thế lôi kéo khiến Tỉnh Phi ngồi trên đùi anh trong tư thế mặt đối mặt.
Tỉnh Phi rút ra một điếu thuốc, đưa tới bên miệng Cung Phàm, Cung Phàm buổi sáng chưa cạo râu, trên mặt có chút lấm tấm bụi xanh đen, thoạt nhìn thực gợi cảm khiến người ta trìm đắm.
Tỉnh Phi châm thuốc cho anh, bên trong máy tính phát ra âm thanh tiếng thở. Cung Phàm hít một hơi, lại đem thuốc kẹp trong tay, một bàn tay nửa ôm lấy Tỉnh Phi. Cúi đầu khóa chặt lấy đôi môi của Tỉnh Phi, phun ra làn khói thuốc. Tỉnh Phi bị nghẹn đến ho khan, ánh mắt đỏ rực, nước mắt sinh lý đều chảy ra, Cung Phàm ngăn chặn môi của Tỉnh Phi, buông mắt nhìn Tỉnh Phi, trong ánh mắt có ý cười thản nhiên. Tỉnh Phi bĩu môi đẩy Cung Phàm ra.
Cung Phàm dựa theo khí lực của cậu tựa vào trên sô pha, Tỉnh Phi ở nơi đó thuận khí, không biết vì cái gì Cung Phàm luôn thích dùng khói làm cậu sặc. Tỉnh Phi tức đến nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không dám phản kích, oán hận nhìn Cung Phàm, Cung Phàm ngồi ở nơi đó hút thuốc, thảnh thơi nhìn Tỉnh Phi.
Tỉnh Phi nhìn Cung Phàm như vậy, cảm giác Cung Phàm chính là người khiến vạn nhân chú ý, đi đến nơi nào đều có ánh mắt ái mộ. Trong lòng nặng nề, chuyện Tiêu Dương nói cùng những điều đã trải qua lại khiến Tỉnh Phi cảnh giác.
“Ca, hôm nay Tiêu Dương, ưm… chính là cậu trai kia. Cậu ấy… cậu ấy nói với em, trong giới rất loạn.” Tỉnh Phi ngẩng đầu liếc mắt nhìn Cung Phàm, lại cúi đầu nghịch nghịch góc áo cậu.
Cung Phàm nhìn Tỉnh Phi, phun ra một làn khói, lại đem thuốc dập tắt ném vào trong gạt tàn.
“Phi Phi sợ sao?” Cung Phàm sờ mặt cậu. Tỉnh Phi cúi đầu không nói lời nào. Cung Phàm xoa xoa khuôn mặt của Tỉnh Phi,“Ca nếu thích chơi bời thì sẽ không muốn kết hôn. Phi Phi là bé trai tốt. Ca đã muốn quyết định rồi.”
Ánh mắt Tỉnh Phi đỏ lên, một mặt vì lời Cung Phàm nói, một mặt lại kinh hoảng: “Ca, em… em… em là quái vật.” Tỉnh Phi bắt lấy tay Cung Phàm, không dám ngẩng đầu nhìn Cung Phàm. Tỉnh Phi cảm giác trên vai chính mình như đè nặng rất nhiều tảng đá.
Cung Phàm sắc mặt có chút trầm trọng, anh biết Tỉnh Phi muốn nói gì, thế nhưng anh không nghĩ can thiệp tới, càng nhiều hơn là… với một nam nhân trưởng thành, hơn nữa anh đối với góc độ kiến thức vẫn hi vọng Tỉnh Phi có thể mở rộng tấm lòng ra với anh, cho dù là những khuyết điểm đi chăng nữa.
Tỉnh Phi đợi không được câu trả lời của anh, sự tình sắp phải đối mặt thẳng thắn khiến thân thể cậu có chút phát run.“Ca, em nghĩ…… anh cùng em có thể có kết quả sao?”
Cung Phàm dùng cằm để lên trán cậu: “Trong ánh mắt em ca là người nông cạn như vậy sao?” Tỉnh Phi bĩu môi, thầm oán: “Ca từng nói qua anh thích những nam hài xinh đẹp.”
Cung Phàm vỗ vỗ mông cậu: “Ừm, Phi Phi phù hợp điều kiện này.”
Tỉnh Phi hít sâu một hơi, thấp thỏm bất an nhìn Cung Phàm: “Kia… nếu em không phải nam hài tử đâu?”
Cung Phàm nhìn chằm chằm vào Tỉnh Phi một hồi lâu, ánh mắt trầm trọng. Tỉnh Phi cảm giác bản thân sắp không có đủ dũng khí, Cung Phàm thích nam hài tử, nhưng mà nếu suy nghĩ nghiêm túc, cậu vừa không phải nam hài tử, cũng không được xem như nữ hài tử. Cậu thật sự là một song tính nhân.
Cung Phàm đem tay đặt lên hạ bộ của cậu. Tỉnh Phi khẩn trương một trận, cơ thịt toàn thân đều căng thẳng, lo sợ bất an nhìn Cung Phàm.
“Ca… ca.” Tỉnh Phi cúi đầu hô tên của anh, Cung Phàm nâng đầu lên, ánh mắt dời đi đặt tại trên mặt cậu. Tỉnh Phi nhìn ánh mắt của anh, đột nhiên cảm thấy chính mình rất sợ mất đi người này. Bờ vai này, lồng ngực ấm áp này, nó sẽ thuộc về những người khác, nhưng không thuộc về chính mình, từng đợt hoảng hốt khiến ánh mắt Tỉnh Phi bối rối, đột nhiên không muốn thẳng thắn nói ra, có thể gạt liền gạt. Chỉ cần…chỉ cần mình cự tuyệt, Cung Phàm sẽ không bắt buộc, như vậy bí mật của mình sẽ được bảo vệ. Nhưng Tỉnh Phi biết điều đó là không có khả năng, giống như Tiêu Dương nói, tình yêu của nam nhân duy trì tại “tính”(*).
(*tính: ở đây nói về tính dục ^^)
“Ca đi tắm trước, Phi Phi từ từ ngẫm lại xem muốn nói với ca những gì có được không?” Cung Phàm cúi đầu hôn trán cậu, đây là lần đầu tiên anh dùng ngữ khí ôn nhu như thế, Tỉnh Phi rât muốn khóc, rất muốn ôm anh không để anh đi, rất muốn bày ra tiểu tính tình(*).
(*tiểu tính tình: kiểu giống làm nũng…ừm… giống trẻ hư làm nũng ý, ko biết diễn tả thế nào TT^TT)
Tỉnh Phi ánh mắt đỏ rực. Cung Phàm ôm lấy cậu, nâng mông cậu lên, ôm cậu đi vào phòng sau đó đem cậu đặt trên giường. Tỉnh Phi mắt đỏ hồng nhìn anh đi vào phòng tắm. Một người ngồi ở chỗ kia khóc.
Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, bao phủ lấy tiếng khóc của Tỉnh Phi, cậu đem bàn tay mò vào trong quần, ngoan độc vừa cào vừa đập thật manh, như phát tiết sự bất mãn cùng chán ghét của cậu. Đau đớn hoàn toàn che lấp đi cảm giác khác thường. Cậu vẫn ngồi ở chỗ đó nhìn cửa phòng tắm, nước mắt từng giọt rơi xuống, câu nói thích nam hài tử xinh đẹp của Cung Phàm như đánh mạnh vào dây thần kinh của cậu.(Lạc: edit chỗ này cũng thấy tội cho Phi Phi *xụt xịt*)
Vô luận Tỉnh Phi có hi vọng thời gian ngừng trôi như thế nào đi nữa, thế nhưng đều không có khả năng. Cung Phàm vây khăn tắm quanh bên hông đi ra, nhìn đến Tỉnh Phi trên mặt đều là nước mắt liền kinh ngạc một chút. Đi tới ôm Tỉnh Phi,“Sao lại khóc rồi?”
Tỉnh Phi khóc ra thành tiếng, ôm cổ Cung Phàm, dùng mặt cọ cọ vào anh, mặc kệ cho làn da bị râu của Cung Phàm ma sát đau đớn, thế nhưng cậu tuyệt đối không muốn buông ra.
“Ca, em là song tính nhân.” Tỉnh Phi cắn răng nói ra. Nếu thật sự Cung Phàm muốn cự tuyệt cậu, nếu thật sự là……
Trên mặt Cung Phàm không có kinh ngạc cùng chán ghét như Tỉnh Phi tưởng tượng. Trên mặt anh thực thản nhiên bình tĩnh. Tỉnh Phi cắn môi nhìn anh. Cung Phàm ôm eo cậu.“Phi Phi, nếu ca nói không kỳ quái là không có khả năng.”
Cung Phàm vừa nói xong, Tỉnh Phi lại bắt đầu khóc. Tỉnh Phi cảm giác bầu trời như muốn sụp xuống.“Thế nhưng Phi Phi, đến tầm tuổi của ca, luôn thầm nghĩ muốn lập gia đình. Không giống người trẻ tuổi muốn theo đuổi tình yêu gì gì đó, chỉ cần gặp được một người tâm ý hợp, cũng đã là hạnh phúc lắm rồi. Trước mặt những thứ đó, một chút tiếc nuối về chỗ thiếu hụt đều không phải là vấn đề.”
Tỉnh Phi ngốc ngốc mơ hồ nhìn Cung Phàm, Cung Phàm xoa nhẹ khuôn mặt cậu : “Ca đã sớm biết về chuyện thân thể của Phi Phi. Cho nên, Phi Phi cũng không cần khổ sở. Tuy rằng nó khiến em mười tám năm nay không được đối xử công bằng, thế nhưng xét theo phương diện khác mà nói, nếu như không nhờ nó, ca cũng sẽ không gặp được em.”
“Vạn sự đều có hai mặt của nó sao?” Tỉnh Phi ôm eo Cung Phàm.
“Ừm, m có thể thông suốt là tốt rồi.” Cung Phàm cúi đầu hôn trán cậu.
Tỉnh Phi vẫn là có chút bất an, ôm Cung Phàm không buông tay, trong đầu đều là loạn thất bát tao, hít sâu: “Ca, chúng ta… chúng ta cái kia có được không?” Vừa nói ra khỏi miệng, Tỉnh Phi tựa như trứng tôm, toàn thân đều đỏ rực.
Cung Phàm có chút kinh ngạc nho nhỏ, ôm Tỉnh Phi đứng lên,“Không sợ sao?”
Tỉnh Phi làm bộ như không biết: “Sợ cái gì?”
Cung Phàm ôm hắn hướng phòng tắm đi: “Giúp ca cạo râu nhé.” Tỉnh Phi hai tay bắt lấy bờ vai của anh, có chút không muốn. “Phi Phi trước suy xét một chút. Không cần xúc động.” Cung Phàm nâng mông cậu hướng về phía phòng tắm đi. Cung Phàm nếu đã nói ra khỏi miệng, Tỉnh Phi liền không kháng cự. Tựa vào trên người anh không chút để ý.
Cung Phàm đem cậu đặt ngồi trên bệ, xem độ cao cùng chính mình không sai biệt lắm, lại từ bên cạnh lấy đến một cái dao cạo bằng tay, Tỉnh Phi nhìn thứ này, lại nhìn nhìn Cung Phàm, Cung Phàm đang đứng đó bôi bọt cạo râu lên mặt.
Cung Phàm bôi xong, quay đầu nhìn Tỉnh Phi, Tỉnh Phi cầm dao cạo có chút khẩn trương nhìn Cung Phàm.“Giúp ca cạo một chút.”
Tỉnh Phi chưa từng sửu dụng qua thứ dao cạo này, chỉ nhìn thấy Cung Phàm dùng qua, lưỡi dao sắc bén ở trên mặt cạo qua cạo lại, Tỉnh Phi sợ chính mình làm Cung Phàm bị thương. Thế nhưng nghĩ đến loại hành vi thân mật giúp anh cạo râu, Tỉnh Phi có rục rịch.
Cung Phàm nhìn ra cậu đang khẩn trương,“Không có việc gì đâu, ca không sợ đau.” Tỉnh Phi cầm lấy dao cạo râu, chậm rãi cạo cho anh, động tác thập phần cẩn thận, thời điểm sắp đụng tới mũi cùng lỗ tai, động tác lại càng trở nên từ từ, hở một cái liền dừng lại dùng ánh mắt nhìn Cung Phàm.
“Ca chính mình cạo đi, Phi Phi khẩn trương muốn chết.” Cung Phàm từ Tỉnh Phi trong tay tiếp nhận dao cạo râu. Tỉnh Phi nếm thử đến lạc thú khăng khít ngọt ngào, Cung Phàm thời điểm muốn lấy dao cạo râu từ trong tay cậu, cậu liền đem dao cạo râu vẫn dính bọt giấu về phía sau. Cung Phàm dở khóc dở cười, cuối cùng không thể không phối hợp Tỉnh Phi. Cạo râu cũng dùng đến cả một giờ.
Cung Phàm rửa mặt, Tỉnh Phi đưa tay sờ soạng trên mặt anh một chút. Cung Phàm lấy lay búng cậu, Tỉnh Phi né tránh trốn đi nhưng vẫn trúng, bĩu môi nhìn Cung Phàm, Cung Phàm xoay lưng về phía cậu, khiến cậu treo tại trên lưng chính mình, dẫn cậu ra phòng khách.
“Anh của cậu?” Tiêu Dương đụng đụng Tỉnh Phi, trong mắt không chút nào che giấu niềm yêu thích đối với chiếc xe kia.
“Ừm.” Tỉnh Phi chạy vài bước tới. Cung Phàm mở cửa xe, từ trong xe bước xuống, anh đeo kính đen, thứ đầu tiên liền nhìn đến chính là cặp chân dài kia.
Cung Phàm đi đến bên người Tỉnh Phi, xoa đầu Tỉnh Phi: “Đi chơi vui vẻ không?” Tỉnh Phi gật gật đầu, kể về cuộc gặp gỡ tình cờ hôm nay, chỉ là tự động bỏ qua những chuyện xấu hổ của hai người.
Tỉnh Phi đi đến chỗ Tiêu Dương, Tiêu Dương còn đang nhìn chằm chằm vào Cung Phàm, tròng mắt hận không thể dán vào người anh.
“Tiêu Dương, ca của tớ mời cậu lên uống chén trà.” Tỉnh Phi đẩy đẩy Tiêu Dương.
Tiêu Dương đại từ đại bi ban cho Tỉnh Phi một cái liếc mắt: “Ca cậu chân dài quá!”
Tỉnh Phi cười không nói. Thế nhưng Tiêu Dương lại cự tuyệt ngoài ý muốn.
“Tớ không đi được, tớ có chút việc để lần sau lại tới ổ nhỏ của các cậu uống trà.” Tiêu Dương buông mắt cự tuyệt Tỉnh Phi, trên mặt đã sớm không còn vẻ vui thích của hôm nay, cũng phải thôi, hai người tâm tình mới khôi phục được một chút, lại bị mười vạn kia gây kích thích, còn bị mời đến cục cảnh sát uống trà. Nói tâm tình có thể tốt lên quả thực là không có khả năng. Cũng may hai người lòng dạ đều không có hẹp hòi như vậy.
Tỉnh Phi cũng không có ngăn cản hắn. Hẹn lần tới uống trà sau đó tạm biệt.
Tỉnh Phi xoay người đi đến bên cạnh Cung Phàm, Cung Phàm mặc một thân đen tuyền, áo sơmi màu đen, quần dài màu đen, khiến đôi chân dài thẳng tắp lại càng dài hơn.
Tỉnh Phi đi phía trước, Cung Phàm đi phía sau cậu, thân thể như có như không dán vào lưng Tỉnh Phi, bởi vì có người qua lại nên Cung Phàm cũng không dựa vào quá gần.
Vào đến trong nhà, Cung Phàm từ phía sau ôm lấy eo Tỉnh Phi, Tỉnh Phi xoay người cười vui vẻ.
Cung Phàm hôm nay tan tầm có chút sớm, mới 4h rưỡi chiều, hai người cũng không vội làm cơm tối. Cung Phàm ở trong phòng khách lên mạng, Tỉnh Phi tắm rửa xong cũng chạy đến phòng khách, ngồi ở bên người Cung Phàm xem phim hoạt hình, Cung Phàm ngẫu nhiên ngẩng đầu liếc mắt nhìn TV, sau đó lại cúi đầu nhìn máy tính.
Cung Phàm đang xem video đánh nhau, cau mày quan sát chi tiết các động tác. Tỉnh Phi tựa vào cánh tay anh. Cung Phàm nhìn cậu một cái, duỗi tay ôm lấy eo cậu, khiến Tỉnh Phi nửa dựa vào trên người anh.
Hai người chặt chẽ dán vào nhau, Tỉnh Phi liền rất dễ dàng có thể ngửi được hương vị nhẹ nhàng trên người Cung Phàm, là vị thuốc lá thản nhiên. Tỉnh Phi hít sâu một hơi, sau đó nheo lại ánh mắt dựa sát vào bên cạnh anh. Cung Phàm buông mắt nhìn Tỉnh Phi.
“Phi Phi giúp ca đem thuốc lại đây?” Cung Phàm chỉ vào phía dưới bàn TV, chỗ đó có để một hộp thuốc.
Tỉnh Phi từ trong sô pha đứng lên, chạy tới đem thuốc cùng bật lửa đều lấy lại đây cho anh.
Cung Phàm đẩy máy tính ra, đem nó để trên bàn thấp, Tỉnh Phi đi tới anh liền ôm eo Tỉnh Phi, thuận thế lôi kéo khiến Tỉnh Phi ngồi trên đùi anh trong tư thế mặt đối mặt.
Tỉnh Phi rút ra một điếu thuốc, đưa tới bên miệng Cung Phàm, Cung Phàm buổi sáng chưa cạo râu, trên mặt có chút lấm tấm bụi xanh đen, thoạt nhìn thực gợi cảm khiến người ta trìm đắm.
Tỉnh Phi châm thuốc cho anh, bên trong máy tính phát ra âm thanh tiếng thở. Cung Phàm hít một hơi, lại đem thuốc kẹp trong tay, một bàn tay nửa ôm lấy Tỉnh Phi. Cúi đầu khóa chặt lấy đôi môi của Tỉnh Phi, phun ra làn khói thuốc. Tỉnh Phi bị nghẹn đến ho khan, ánh mắt đỏ rực, nước mắt sinh lý đều chảy ra, Cung Phàm ngăn chặn môi của Tỉnh Phi, buông mắt nhìn Tỉnh Phi, trong ánh mắt có ý cười thản nhiên. Tỉnh Phi bĩu môi đẩy Cung Phàm ra.
Cung Phàm dựa theo khí lực của cậu tựa vào trên sô pha, Tỉnh Phi ở nơi đó thuận khí, không biết vì cái gì Cung Phàm luôn thích dùng khói làm cậu sặc. Tỉnh Phi tức đến nghiến răng nghiến lợi nhưng lại không dám phản kích, oán hận nhìn Cung Phàm, Cung Phàm ngồi ở nơi đó hút thuốc, thảnh thơi nhìn Tỉnh Phi.
Tỉnh Phi nhìn Cung Phàm như vậy, cảm giác Cung Phàm chính là người khiến vạn nhân chú ý, đi đến nơi nào đều có ánh mắt ái mộ. Trong lòng nặng nề, chuyện Tiêu Dương nói cùng những điều đã trải qua lại khiến Tỉnh Phi cảnh giác.
“Ca, hôm nay Tiêu Dương, ưm… chính là cậu trai kia. Cậu ấy… cậu ấy nói với em, trong giới rất loạn.” Tỉnh Phi ngẩng đầu liếc mắt nhìn Cung Phàm, lại cúi đầu nghịch nghịch góc áo cậu.
Cung Phàm nhìn Tỉnh Phi, phun ra một làn khói, lại đem thuốc dập tắt ném vào trong gạt tàn.
“Phi Phi sợ sao?” Cung Phàm sờ mặt cậu. Tỉnh Phi cúi đầu không nói lời nào. Cung Phàm xoa xoa khuôn mặt của Tỉnh Phi,“Ca nếu thích chơi bời thì sẽ không muốn kết hôn. Phi Phi là bé trai tốt. Ca đã muốn quyết định rồi.”
Ánh mắt Tỉnh Phi đỏ lên, một mặt vì lời Cung Phàm nói, một mặt lại kinh hoảng: “Ca, em… em… em là quái vật.” Tỉnh Phi bắt lấy tay Cung Phàm, không dám ngẩng đầu nhìn Cung Phàm. Tỉnh Phi cảm giác trên vai chính mình như đè nặng rất nhiều tảng đá.
Cung Phàm sắc mặt có chút trầm trọng, anh biết Tỉnh Phi muốn nói gì, thế nhưng anh không nghĩ can thiệp tới, càng nhiều hơn là… với một nam nhân trưởng thành, hơn nữa anh đối với góc độ kiến thức vẫn hi vọng Tỉnh Phi có thể mở rộng tấm lòng ra với anh, cho dù là những khuyết điểm đi chăng nữa.
Tỉnh Phi đợi không được câu trả lời của anh, sự tình sắp phải đối mặt thẳng thắn khiến thân thể cậu có chút phát run.“Ca, em nghĩ…… anh cùng em có thể có kết quả sao?”
Cung Phàm dùng cằm để lên trán cậu: “Trong ánh mắt em ca là người nông cạn như vậy sao?” Tỉnh Phi bĩu môi, thầm oán: “Ca từng nói qua anh thích những nam hài xinh đẹp.”
Cung Phàm vỗ vỗ mông cậu: “Ừm, Phi Phi phù hợp điều kiện này.”
Tỉnh Phi hít sâu một hơi, thấp thỏm bất an nhìn Cung Phàm: “Kia… nếu em không phải nam hài tử đâu?”
Cung Phàm nhìn chằm chằm vào Tỉnh Phi một hồi lâu, ánh mắt trầm trọng. Tỉnh Phi cảm giác bản thân sắp không có đủ dũng khí, Cung Phàm thích nam hài tử, nhưng mà nếu suy nghĩ nghiêm túc, cậu vừa không phải nam hài tử, cũng không được xem như nữ hài tử. Cậu thật sự là một song tính nhân.
Cung Phàm đem tay đặt lên hạ bộ của cậu. Tỉnh Phi khẩn trương một trận, cơ thịt toàn thân đều căng thẳng, lo sợ bất an nhìn Cung Phàm.
“Ca… ca.” Tỉnh Phi cúi đầu hô tên của anh, Cung Phàm nâng đầu lên, ánh mắt dời đi đặt tại trên mặt cậu. Tỉnh Phi nhìn ánh mắt của anh, đột nhiên cảm thấy chính mình rất sợ mất đi người này. Bờ vai này, lồng ngực ấm áp này, nó sẽ thuộc về những người khác, nhưng không thuộc về chính mình, từng đợt hoảng hốt khiến ánh mắt Tỉnh Phi bối rối, đột nhiên không muốn thẳng thắn nói ra, có thể gạt liền gạt. Chỉ cần…chỉ cần mình cự tuyệt, Cung Phàm sẽ không bắt buộc, như vậy bí mật của mình sẽ được bảo vệ. Nhưng Tỉnh Phi biết điều đó là không có khả năng, giống như Tiêu Dương nói, tình yêu của nam nhân duy trì tại “tính”(*).
(*tính: ở đây nói về tính dục ^^)
“Ca đi tắm trước, Phi Phi từ từ ngẫm lại xem muốn nói với ca những gì có được không?” Cung Phàm cúi đầu hôn trán cậu, đây là lần đầu tiên anh dùng ngữ khí ôn nhu như thế, Tỉnh Phi rât muốn khóc, rất muốn ôm anh không để anh đi, rất muốn bày ra tiểu tính tình(*).
(*tiểu tính tình: kiểu giống làm nũng…ừm… giống trẻ hư làm nũng ý, ko biết diễn tả thế nào TT^TT)
Tỉnh Phi ánh mắt đỏ rực. Cung Phàm ôm lấy cậu, nâng mông cậu lên, ôm cậu đi vào phòng sau đó đem cậu đặt trên giường. Tỉnh Phi mắt đỏ hồng nhìn anh đi vào phòng tắm. Một người ngồi ở chỗ kia khóc.
Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, bao phủ lấy tiếng khóc của Tỉnh Phi, cậu đem bàn tay mò vào trong quần, ngoan độc vừa cào vừa đập thật manh, như phát tiết sự bất mãn cùng chán ghét của cậu. Đau đớn hoàn toàn che lấp đi cảm giác khác thường. Cậu vẫn ngồi ở chỗ đó nhìn cửa phòng tắm, nước mắt từng giọt rơi xuống, câu nói thích nam hài tử xinh đẹp của Cung Phàm như đánh mạnh vào dây thần kinh của cậu.(Lạc: edit chỗ này cũng thấy tội cho Phi Phi *xụt xịt*)
Vô luận Tỉnh Phi có hi vọng thời gian ngừng trôi như thế nào đi nữa, thế nhưng đều không có khả năng. Cung Phàm vây khăn tắm quanh bên hông đi ra, nhìn đến Tỉnh Phi trên mặt đều là nước mắt liền kinh ngạc một chút. Đi tới ôm Tỉnh Phi,“Sao lại khóc rồi?”
Tỉnh Phi khóc ra thành tiếng, ôm cổ Cung Phàm, dùng mặt cọ cọ vào anh, mặc kệ cho làn da bị râu của Cung Phàm ma sát đau đớn, thế nhưng cậu tuyệt đối không muốn buông ra.
“Ca, em là song tính nhân.” Tỉnh Phi cắn răng nói ra. Nếu thật sự Cung Phàm muốn cự tuyệt cậu, nếu thật sự là……
Trên mặt Cung Phàm không có kinh ngạc cùng chán ghét như Tỉnh Phi tưởng tượng. Trên mặt anh thực thản nhiên bình tĩnh. Tỉnh Phi cắn môi nhìn anh. Cung Phàm ôm eo cậu.“Phi Phi, nếu ca nói không kỳ quái là không có khả năng.”
Cung Phàm vừa nói xong, Tỉnh Phi lại bắt đầu khóc. Tỉnh Phi cảm giác bầu trời như muốn sụp xuống.“Thế nhưng Phi Phi, đến tầm tuổi của ca, luôn thầm nghĩ muốn lập gia đình. Không giống người trẻ tuổi muốn theo đuổi tình yêu gì gì đó, chỉ cần gặp được một người tâm ý hợp, cũng đã là hạnh phúc lắm rồi. Trước mặt những thứ đó, một chút tiếc nuối về chỗ thiếu hụt đều không phải là vấn đề.”
Tỉnh Phi ngốc ngốc mơ hồ nhìn Cung Phàm, Cung Phàm xoa nhẹ khuôn mặt cậu : “Ca đã sớm biết về chuyện thân thể của Phi Phi. Cho nên, Phi Phi cũng không cần khổ sở. Tuy rằng nó khiến em mười tám năm nay không được đối xử công bằng, thế nhưng xét theo phương diện khác mà nói, nếu như không nhờ nó, ca cũng sẽ không gặp được em.”
“Vạn sự đều có hai mặt của nó sao?” Tỉnh Phi ôm eo Cung Phàm.
“Ừm, m có thể thông suốt là tốt rồi.” Cung Phàm cúi đầu hôn trán cậu.
Tỉnh Phi vẫn là có chút bất an, ôm Cung Phàm không buông tay, trong đầu đều là loạn thất bát tao, hít sâu: “Ca, chúng ta… chúng ta cái kia có được không?” Vừa nói ra khỏi miệng, Tỉnh Phi tựa như trứng tôm, toàn thân đều đỏ rực.
Cung Phàm có chút kinh ngạc nho nhỏ, ôm Tỉnh Phi đứng lên,“Không sợ sao?”
Tỉnh Phi làm bộ như không biết: “Sợ cái gì?”
Cung Phàm ôm hắn hướng phòng tắm đi: “Giúp ca cạo râu nhé.” Tỉnh Phi hai tay bắt lấy bờ vai của anh, có chút không muốn. “Phi Phi trước suy xét một chút. Không cần xúc động.” Cung Phàm nâng mông cậu hướng về phía phòng tắm đi. Cung Phàm nếu đã nói ra khỏi miệng, Tỉnh Phi liền không kháng cự. Tựa vào trên người anh không chút để ý.
Cung Phàm đem cậu đặt ngồi trên bệ, xem độ cao cùng chính mình không sai biệt lắm, lại từ bên cạnh lấy đến một cái dao cạo bằng tay, Tỉnh Phi nhìn thứ này, lại nhìn nhìn Cung Phàm, Cung Phàm đang đứng đó bôi bọt cạo râu lên mặt.
Cung Phàm bôi xong, quay đầu nhìn Tỉnh Phi, Tỉnh Phi cầm dao cạo có chút khẩn trương nhìn Cung Phàm.“Giúp ca cạo một chút.”
Tỉnh Phi chưa từng sửu dụng qua thứ dao cạo này, chỉ nhìn thấy Cung Phàm dùng qua, lưỡi dao sắc bén ở trên mặt cạo qua cạo lại, Tỉnh Phi sợ chính mình làm Cung Phàm bị thương. Thế nhưng nghĩ đến loại hành vi thân mật giúp anh cạo râu, Tỉnh Phi có rục rịch.
Cung Phàm nhìn ra cậu đang khẩn trương,“Không có việc gì đâu, ca không sợ đau.” Tỉnh Phi cầm lấy dao cạo râu, chậm rãi cạo cho anh, động tác thập phần cẩn thận, thời điểm sắp đụng tới mũi cùng lỗ tai, động tác lại càng trở nên từ từ, hở một cái liền dừng lại dùng ánh mắt nhìn Cung Phàm.
“Ca chính mình cạo đi, Phi Phi khẩn trương muốn chết.” Cung Phàm từ Tỉnh Phi trong tay tiếp nhận dao cạo râu. Tỉnh Phi nếm thử đến lạc thú khăng khít ngọt ngào, Cung Phàm thời điểm muốn lấy dao cạo râu từ trong tay cậu, cậu liền đem dao cạo râu vẫn dính bọt giấu về phía sau. Cung Phàm dở khóc dở cười, cuối cùng không thể không phối hợp Tỉnh Phi. Cạo râu cũng dùng đến cả một giờ.
Cung Phàm rửa mặt, Tỉnh Phi đưa tay sờ soạng trên mặt anh một chút. Cung Phàm lấy lay búng cậu, Tỉnh Phi né tránh trốn đi nhưng vẫn trúng, bĩu môi nhìn Cung Phàm, Cung Phàm xoay lưng về phía cậu, khiến cậu treo tại trên lưng chính mình, dẫn cậu ra phòng khách.
Bình luận truyện