Linh La Giới

Chương 1007: Thương Mật chết



- Cái gì?
 
"Đại Phân Thân Thuật giai đoạn thứ ba, như thế nào lại lợi hại như thế?" Thương Mật, ngay cả tròng mắt đều sắp lọt ra ngoài, sở dĩ hắn ngang ngược không coi ai ra gì như thế, chính vì hắn có Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm.
 
Mà giờ này, Tử Tinh Thần Kiếm lại bị Hạ Ngôn kiên cường ngăn cản lại. Đại Phân Thân Thuật này ở Thần Châu cũng không tính là thần thông tài giỏi gì lắm, tuy rằng tu luyện tới hậu kỳ, có thể phát huy ra gập mấy lần thậm chí hơn mười lần chiến lực của tu luyện giả, nhưng mà Đại Phân Thân Thuật rất khó tu luyện, hơn nữa khi sử dụng cực kỳ tiêu hao linh lực, cho nên trong số rất nhiều, thần thông, cũng Chỉ có thể được xem là hạng trung bình.
 
Không nói ở Thần Châu, dù là ở Tây Vực, địa vị của Đại Phân Thân Thuật cũng chỉ là bình thường. Chính vì tu luyện khó khăn, cho nên tu luyện giả có thể tu luyện thành tựu cũng không nhiều.
 
- Hạ Ngôn này, quả nhiên không đơn giản, không ngờ đã tu luyện Đại Phân Thân Thuật tới giai đoạn thứ ba rồi, mà quan trọng là hắn còn trẻ tuổi như thế
 
ở xa xa Chấp sự núi Thủ Vọng, híp mắt nói:
 
- ô? Đó là thần thông gì? Uy lực cũng không nhỏ, trước nay chưa hề thấy qua, mà còn là bí pháp thần thông kết hợp công và thủ.
 
Chấp sự núi Thủ Vọng phát hiện Hạ Ngôn sử dụng Đại Hỗn Độn Thuật, khẽ nhíu mày lắc đầu.
 
- Phá cho ta!
 
Hạ Ngôn hét lớn một tiếng, tám thân ảnh màu trắng đột nhiên chấn động, dưới áp lực của năng lượng mông lung mờ ảo kia, kiếm khí màu tím sau một lúc chớp lóe rất nhanh rồi dần dần tiêu tán sạch.
 
Tử Tinh Thần Kiếm này tuy là Thánh khí, nhưng ở trong tay Thương Mật cũng không thể phát huy ra uy lực mạnh nhất. Thực lực của Thương Mật, nhiều nhất cũng có thể phát huy ra hai ba phần uy lực của Tử Tinh Thần Kiếm mà thôi.
 
"Không ngờ cứ Như vậy liền phá tan kiếm khí của Tử Tinh Thần Kiếm?" Gã Chấp sự núi Thủ Vọng chấn động.
 
Hắn biết rõ. muốn phá vỡ kiếm khí của Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm khó biết bao, mặc dù Thương Mật không thể phát huy ra hết uy lực chân chính của Tử Tinh Thần Kiếm, nhưng cũng không phải tu luyện giả bình thường có thể ứng phó nổi!
 
"Phốc!"
 
Tám phân thân của Hạ Ngôn hợp lại làm một, rồi lập tức lại tung một chưởng đánh ra, Đại Hỗn Độn Thuật trong nháy mắt xUyên qua không gian, đánh trúng thần mình Thương Mật. Tuy rằng Thương Mật thúc dục thần khí phòng ngự hình thành tầng bảo hộ, nhưng lực lượng của Hạ Ngôn còn đáng sợ hơn xa so với trong tưởng tượng của hắn.
 
Sau một tiếng thét vang lên, thân hình Thương Mật liền bị đánh bay thẳng ra ngoài.
 
Hạ Ngôn cũng không có hạ sát thủ, Thương Mật dù sao cũng là con của Chấp sự núi Thủ Vọng, Hạ Ngôn nếu như đánh chết hắn, vây chỉ sợ sẽ gặp phải Phiền toái lớn. Hơn nữa mới tới Thần Châu, Hạ Ngôn cảm thấy tốt hơn là ần nhẫn một chút
 
- Thương Mật! Ta đã nói qua, ngươi không phải đối thủ của ta. Ngươi cố chấp giao chiến cùng ta, là tự rước lấy nhục không thể trách người khác.
 
Hạ Ngôn nhìn Thương Mật rơi trên mặt đát nói.
 
Một chưởng này, bởi vì Thương Mật có thần khí phòng ngự bảo hộ, giúp Thương Mật chì bị một chút vết thương nhẹ. Linh lực màu vảng ở trong cơ thể hơi vận chuyển một vòng, thương thế liền khỏi hẳn.
 
Thương Mật cũng không có vì vậy mà cảm kích, ánh mắt của hắn nhìn về phía Hạ Ngôn, càng thêm âm độc tàn ác. ở trước mặt nhiều tu luyện giả như vậy, hắn cảm thấy lúc này mình không còn chút mặt mũi gì, hận ý của hắn với Hạ Ngôn đã tới mức dường như khiến hắn mất đi lý trí.
 
- Tên hỗn đản ngươi đi chết cho ta!
 
Thương Mật giống như một con trâu đực phẫn nộ, từ trên mặt đất nhảy vọt lên, linh lực màu vàng phun ra ào ào, cầm Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm trong tay đánh về phía Hạ Ngôn.
 
Thánh khí dù sao cũng là Thánh khí uy lực tuyệt luân, cho dù là tu luyện giả cảnh giới Tạo Hóa cấp Giới Chủ đỉnh, cũng không dám ngay mặt đối kháng cùng uy lực của Thánh khí
 
-ồ?
 
Hạ Ngôn thấy Thương Mật không những không có dừng tay lại, mà còn thúc động toàn thân linh lực. điên cuồng đánh tới phía mình, sát khí đầy trời, chứng tỏ tên Thương Mật này đã không tiếc hết thảy muốn đẩy mình vào chỗ chết.
 
- Hừ!
 
- Muốn chết!
 
Thời điểm còn ở Tây Vực, Hạ Ngôn giết qua vô số kể tu luyện giả, đối với địch nhân, Hạ Ngôn căn bản sẽ không nương tay. Hiện tại Thương Mật này lặp đi lặp lại nhiều lần muốn đẩy mình vào chỗ chết, trong lòng Hạ Ngôn lập tức dâng lên mộtruyenbathu.net phẫn nộ.
 
- Chết đi!
 
Chỉ thấy bên trong thân thể Hạ Ngôn, lóe lên một cái hiện ra một luồng hào quang màu đỏ. Luồng hào quang màu đỏ này trong phút chốc tiếp xúc cùng Tử Tinh Thần Kiếm trong tay Thương Mật Kiếm quang va chạm nhau, lập tức kiếm khí bắn tung tóe đầy trời, Tử Tinh Thần Kiếm bị kiếm quang màu đỏ đáng sợ kia đánh văng qua một bên, ngay sau đó kiếm quang màu đỏ xỏ xuyên qua thân mình Thương Mật Một đám mưa máu từ không trung rod xuống.
 
- Không xong!
 
Gã Chấp sự núi Thủ Vọng thấy tình cảnh như vậy, sắc mặt kịch biến, cùng lúc đó trong miệng hét lớn một tiếng, vội bay tới Trận đấu. Tuy rằng chỉ nhoáng một cái, hắn liền tới gần chỗ Hạ Ngôn, nhưng Thương Mật kia đã chết tại đương trường.
 
- Thu!
 
Hạ Ngôn phất tay một cái, không chút do dự thu lấy ba kiện thần khí trên người Thương Mật. Một kiện là Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm, một kiện là nhẫn không gian của Thương Mật, một kiện cuối cùng là Pháp Tắc Thần Khí phòng ngự vương phẩm trên người Thương Mật
 
Mà linh hồn của Thương Mật cũng không có bởi vậy mà tiêu tan, linh hồn hắn sau khi ròi thân thể, ánh mắt kinh hãi nhìn Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn cười lạnh một tiếng, định ra tay tiêu diệt hoàn toàn linh hồn này.
 
- Dừng tay!
 
Chấp sự núi Thủ Vọng kia mới vừa chạy tới, quát lớn, hắn vạn lần không ngờ Hạ Ngôn lại ngoan độc như vậy, dám thật sự đánh chết con của Chấp sự núi Thủ Vọng.
 
Chính vì trước đó hắn kết luận Hạ Ngôn không dám hạ sát thủ, cho nên thời điểm bắt đầu mới không có ngăn cản hai người chiến đấu với nhau.
 
"Chết tiệt, lão già Thương Tử Danh kia nếu biết ta tận mắt nhìn con của hắn bị người ta giết chết, chỉ sợ sẽ tìm ta liều mạng." Gã Chấp sự núi Thủ Vọng thầm mắng trong lòng, nghiến răng trợn trừng mắt nhìn Hạ Ngôn, đồng thời chộp linh hồn đang hoảng sợ của Thương Mật bảo hộ ở phía sau mình.
 
- Trời ạ.
 
- Ai có thể nói cho ta biết, ta nhìn thấy hết thảy đều là thật sự đi!
 
- Đứa con của Chấp sự núi Thủ Vọng, không ngờ bị giết chết, không ngờ cứ như vậy bị giết chết. Thực lực của Hạ Ngôn thật đáng sợ!
 
- Ta phải mau mau báo chuyện này nói cho bạn hữu ta biết.
 
Những tu luyện giả ở ngoài ngàn dặm đang xem cuộc chiến kia, cả một đám đều trợn mắt há hốc mom, sau đó rất nhanh truyền đi tin tức này ra ngoài.
 
- Khụ.
 
Tần Vũ Thành chủ Ngân Tuyết Thành, ho một tiếng, thân thể loạng choạng mấy cái, thiếu chút nữa lộn đầu từ không trung xuống đát.
 
- Thành chủ đại nhân! Hạ. Hạ Ngôn tiên sinh, hắn. đã giết chết tên Thương Mật kia
 
Vu Lượng nghiêng người nói với Thành chủ Tần Vũ, giọng nói có hơi lập bắp.
 
- Ta nhìn thấy rõi!
 
Thành chủ Tần Vũ gật gật đầu, sắc mặt tái nhợt.
 
Nếu núi Thủ Vọng đổ hết trách nhiệm chuyện này lên đầu Ngân Tuyết Thành, vậy chỉ sợ Ngân Tuyết Thành không tới thời gian một ngày, sẽ bị xoá tên Khỏi Thần Châu.
 
- Hạ Ngôn! Ngươi có biết ngươi làm cái gì hay không?
 
Gã Chấp sự núi Thủ Vọng, nhìn chằm chằm Hạ Ngôn, ngừng một lát rồi hung tem hỏi từng chữ.
 
- Đương nhiên biết! Chẳng qua là giết một người thôi mà.
 
Dù sao người cũng đã giết, Hạ Ngôn cũng hoàn toàn buông lỏng, mặt không đổi sắc, cười nói.
 
"Ta có Đại Ẩn Nặc Thuật, có Đại Na Di Thuật, núi Thủ Vọng các ngươi nếu muốn đối phó với ta cũng không dễ dàng như vậy, cùng lắm thì ta tim một chỗ trốn đi là được, Tháp Thời Gian cũng không tệ." Trong lòng Hạ Ngôn lại nghĩ Như vậy.
 
- Giết một người? Ngươi cũng biết hắn là ai? Hẳn là con của Thương Tử Danh Chấp sự núi Thủ Vọng!
 
Gã Chấp sự núi Thủ Vọng, gần như là rít gào lên.
 
- Ta mặc kệ hắn là ai, hắn nếu muốn giết ta, ta đương nhiên phải phản kích!
 
Hạ Ngôn không thèm để ý lắc đầu nói
 
-Ngươi.
 
Gã Chấp sự núi Thủ Vọng uất hận trong lòng!
 
- Ngươi vừa rồi sử dụng thần khí. là thứ gì?
 
Sắc mặt lại biển đổi, gả Chấp sự chợt hỏi, vừa rồi Hạ Ngôn sử dụng kiếm quang màu đỏ, tuy rằng hắn chưa kịp cảm ứng rõ ràng tuy nhiên trục giác nói cho hắn biết đó cũng đủng một kiện Thánh khí chỉ là dường như không còn hoàn hảo.
 
- Đương nhiên là Pháp Tắc Thần Khí của ta.
 
Hạ Ngôn nhìn vẻ mặt xanh mét, hơi thở ồ ồ của gã Chấp sự núi Thủ Vọng nói.
 
- Tiểu tử! Ngươi chọc trúng đại họa rồi!
 
Gã Chấp sự nói với giọng nặng trịch, hắn đã chậm rãi bình ổn nỗi lòng xuống:
 
- Bây giờ lấy ra ba kiện thần khí của Thương Mật giao lại cho ta!
 
Trong ba kiện thần khí Thương Mật lưu lại, nhưng có một kiện là Thánh khí Tử Tinh Thần Kiếm không phải là nhỏ. Nên biết rằng, Tử Tinh Thần Kiếm là vũ khí của Thương Tử Danh phụ thân Thương Mật Tuy rằng hiện tại được Thương Mật sử dụng, nhưng Thương Mật không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy, linh hồn liên hệ chặt chẽ cùng Tử Tinh Thần Kiếm, cho nên mặc dù Thương Mật đã chết, Tử Tinh Thần Kiếm cũng sẽ không vì vậy mà có thương tổn gì lớn lắm.
 
- Ba kiện thần khí này, coi như là cái giá phải trả cho việc hắn muốn giết ta đi. Muốn ta lấy ra trả lại, chuyện đó tuyệt đối không làm được.
 
Hạ Ngôn cười lạnh nói.
 
Dù sao sự tình đều đã phát triển tới nông nỗi này rồi, cho dù chính mình giao ra ba kiện thần khí kia, chỉ sợ đối phương cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua. Nêu đã vậy, thì vì sao mình còn phải giao ra ba kiện thần khí đó làm gì?
 
- Ngươi.
 
Gã Chấp sự núi Thủ Vọng, có một loại kích động muốn hộc máu. Thần Châu mặc dù có người đang ngầm đối nghịch cùng núi Thủ Vọng, nhưng trên mặt công khai, khẳng định không có người dám chống lại núi Thủ Vọng.
 
"Thực lực của tiểu tử này, cường đại ra ngoài ý liệu, cho dù ta tự mình ra tay, cũng không chắc có thể sạch sẽ lưu loát thu thập hắn. Nhiều tu luyện giả như vậy đều ở xa xa nhìn, nếu ta động thủ mà lại không có thể thành công, cuối cùng còn để tiểu tử này bình yên trở ra, chăng phải là ngay cả ta cũng phải mất hết danh vọng uy tín sao? Quên đi, ta trước cứ bảo vệ tốt linh hồn của tiểu tử Thương Mật này, chuyện này cứ để cho phụ thân của hắn đến quản là được." Rất nhanh ngay trong lòng gã Chấp sự núi Thủ Vọng đã có quyết định.
 
- Hạ Ngôn! Ngươi tự giải quyết cho tốt đi!
 
Chấp sự núi Thủ Vọng phất tay một cái, thu lấy linh hồn của Thương Mật ngay sau đó thân ảnh nhoáng lên một cái, biến mất ở phía chân trời xa xa
 
"Vù vù vù!"
 
Nhìn thấy Chấp sự núi Thủ Vọng rời đi, ba vị giám sát Tiên Kiều kia từ xa bay lại đây, sắc mặt có chút quỷ dị nhìn Hạ Ngôn.
 
- Hạ Ngôn! Thương Mật kia là con của Thương Tử Danh đại nhân núi Thủ Vọng, mọi người đều biết Thương Tử Danh là người rất bao che khuyết điểm, khẳng định hắn sẽ không từ bỏ ý đồ, về sau ngươi phải cẩn thận. Đương nhiên, nếu ngươi tiến vào Tiên Kiều, khẳng định Thương Tử Danh đại Nhân sẽ không dám mạo hiềm tiến vào Tiên Kiều đuổi giết ngươi, để đắc tội với Chưởng Khống Giả Tiên Kiều đại nhân.
 
Trong đó một vị giám sát Tiên Kiều, thấp giọng nói với Hạ Ngôn.
 
Xem ra, hắn cùng với Chấp sự Thương Tử Danh núi Thủ Vọng quan hệ cũng không thân thiết lắm.
 
- Đa tạ đại nhân nhắc nhở, ta sẽ cẩn thận.
 
Hạ Ngôn gật gật đầu, hướng về ba vị giám sát chắp tay nói lời cảm tạ.
 
- Lần này mở ra Tiên Kiều đã chấm dút, chúng ta cũng nên ròi Tinh Đồ. Hạ Ngôn! Nêu ngươi muốn đi vào giai đoạn thứ hai Tiên Kiều, mang theo giấy thông hành Tiên Kiều trực tiếp tới đây là được!
 
B a vị giám sát nói vừa dứt lời, liền lắc mình rời khỏi bầu tròd địa phương này.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện