Ma Phi Khó Theo Đuổi

Chương 291: Cô Tô, Cô Nhạy Cảm Rồi!



Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên Truyện 88. Tìm truyện ngay
**********


“Sức mạnh tinh thần cấp ba.” Thầy giáo kiểm tra tuyên bố kết quả, thầy giáo ghi lại thành tích sau khi sát hạch, cầm phần bản khai giao cho Tô Linh Phong.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Tô Linh Phong hơi gật đầu một cái với hai vị thầy giáo, cầm tài liệu cá nhân và bản thành tích kiểm tra rời khỏi nơi kiểm tra, đi đến chỗ thu lệ phí.

Thật ra trong quá trình kiểm tra, Tô Linh Phong chỉ đưa vào một chút xíu sức mạnh tinh thần thì đã thuận lợi đạt được cấp ba, nàng cũng hơi ngạc nhiênkhông biết cuối cùng thì sức mạnh tinh thần của mình đạt cấp gì, thế nên nàng quyết định khi nào có cơ hội nhất định phải thử chút xem sức mạnh tinh thần của bản thân đã được cấp nào.

Trong học viện, sức mạnh tinh thần cấp hai thì hơi yếu, sức mạnh tinh thần cấp bốn hoặc cấp bốn trở lên thì rất nổi tiếng, Tô Linh Phong nghĩ nàng kiểm tra sức mạnh tinh thần ở cấp ba là vừa vặn, không tính là bình thường cũng không gây chú ý.

Tô Linh Phong đóng học phí và các loại thư phí, chi phí phụ, thầy giáo thu lệ phí cho nàng một bao đồ của trường và một thẻ lớn chừng bàn tay, chất liệu gỗ hơi giống ngọc thạch sợi tổng hợp nhưng mà trọng lượng nhẹ hơn nếu so với ngọc thạch.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Mặt ngoài trên thẻ trừ tên họ, ban, lớp đều là tư liệu cơ bản, còn có một bức tranh vẽ chân dung giống nàng y đúc, giống như bên trong khảm hai tấm ảnh nhỏ lên.

Sau khi kiểm tra nhập học đạt tiêu chuẩn, lại đóng tiền học xong thì trước tiên học viên phải đi qua một nơi lớn như luyện kim, “Ảnh chụp” này được in vào lúc đó.

Tô Linh Phong cầm thẻ, lật trước lật sau, sau đó khóe miệng giật nhẹ, dị giới này còn có ‘Thẻ học sinh’ à.

“Trò cầm thẻ này có thể đi qua viện tân sinh, nhận đệm chăn và các đồ dùng hàng ngày, thư tịch (sách vở) ngày mai sẽ có thầy giáo lớp các trò phát cho các trò.” Thầy giáo thu lệ phí dừng một chút, lại bổ sung: “Ừ, được rồi, những phí tổn này không bao gồm chỗ ở, muốn ở ký túc xá phải đến phía sau xin.”

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

“Em biết rồi ạ, cảm ơn thầy.” Tô Linh Phong lễ phép khách sáo nhìn thầy giáo thu lệ phí rồi cầm ‘Thẻ học sinh dị giới’ rời khỏi chỗ thu lệ phí.

Tô Linh Phong mở bản đồ của trường ra, nhanh chóng tìm được mấy dòng chữ nhỏ “Khu vực tân sinh” tại đánh chỗ được dấu rậm rạp chằng chịt nhưng mà nàng cũng không vội vã đi tới khu vưc tân sinh mà đi đến chỗ thu lệ phí của ban kiếm sĩ.

Lựa chọn tân sinh của ban kiếm sĩ là căn cứ vào vết tích kiếm khí để lại trên đá của tân sinh tham gia kiểm tra để đánh giá.


Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Lúc này tân sinh của ban kiếm sĩ còn hơn phân nửa chưa tham gia kiểm tra, Hứa Nặc đã xếp hàng một lúc, vừa lúc nàng đang đứng trước mặt đội ngũ cho nên kiểm tra tương đối sớm.

Tô Linh Phong ung dung tiêu sái đi đến nơi tụ tập tân sinh của ban kiếm sĩ, lập tức gây sự chú ý với tân sinh.

Mọi người thấy nàng không có ý xếp hàng kiểm tra, lại không mặc đồng phục của học sinh cũ, không giống như dáng vẻ học sinh cũ, không khỏi suy đoán, nàng là tân sinh của ban nào, đi đến ban kiếm sĩ làm giì? Có phải đi lộn chỗ rồi hay không?

Có một nam sinh có vẻ ngây thơ nhìn thấy tiểu cô nương Tô Linh Phong xinh đẹp tinh xảo như vậy thì hơi đỏ mặt, còn có một ít nam sinh to gan, âm thầm quyết định, muốn tìm hiểu tên và lớp của cô gái này, muốn có cơ hội trở thành bằng hữu với nàng….

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Lúc Tô Linh Phong đến chỗ thu lệ phí của ban kiếm sĩ, vừa lúc thấy Hứa Nặc đã đóng xong chi phí, đang cầm thẻ học sinh và bản đồ trường rời khỏi đội ngũ.

Tô Linh Phong đi ra phí trước, vỗ vai Hứa Nặc đang cúi đầu nhìn xuống đất, nói: “Hứa Nặc, đi theo ta nào.”

Hứa Nặc ngẩng đầu, thấy Tô Linh Phong, vui vẻ nói: “Tiểu thư”

“Ở trong học viện, em có thể gọi tên của ta.” Tô Linh Phong thản nhiên nói.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

“A? Việc này… Em…” Hứa Nặc lúng túng nói: “Em… em không gọi được.”

“Từ từ sẽ thành thói quen.” Tô Linh Phong vỗ vai Hứa Nặc.

Gương mặt của Hứa Nặc nhăn thành một cái bánh bao, gọi tên tiểu thư ư?! Thật là khó mà….


Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Lúc này, một nam sinh đuổi theo phía sau chủ tớ hai người, vừa chạy vừa nói: “Hứa Nặc học muội, học phí của muội đóng xong chưa? Ta dẫn muội đến khu vực tân sinh.”

Hứa Nặc quay đầu lại, lễ phép chào hỏi nam sinh, “Giang Dương học trưởng, không cần làm phiền huynh, muội và tiểu thư nhà muội cùng đi là được rồi.”

Lúc này Tô Linh Phong cũng quay đầu lại, đánh giá “Giang Dương học trưởng” trong miệng Hứa Nặc, khoảng hơn hai mươi tuổi, da hơi đen, hơi anh tuấn, một nam sinh tươi sáng, mặc trên người đồng phục học sinh của ban kiếm sĩ, xem ra là học trưởng cùng ban với Hứa Nặc.

“Là nam sinh ông nói, Hứa Nặc bắt chuyện cùng sao?” Tô Linh Phong dùng chú sủng câu thông hỏi Quỷ Mị đang bay ở một bên.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

“Ừ! Minh thần của ta! Tiểu chủ nhân xinh đẹp của ta ơi, là hắn đấy, chính là hắn, ha ha…” Quỷ Mị dung đôi tròng mắt xanh biếc, quét qua người Hứa Nặc và Giang Dương, lóe ra ánh sáng hèn mọn.

“Tiểu thư nhà muội ư?” Giang Dương hơi sửng sốt, nhìn về phía Tô Linh Phong, thấy một tiểu cô nương tuổi không quá lớn, liền cười nói: “Muội cũng là tân sinh của học viện sao?”

“Ừ.” Tô Linh Phong gật đầu.

Nàng thấy Giang Dương nhìn mặt nàng, cũng không lộ vẻ mặt gì đặc biệt, nghe Hứa Nặc gọi nàng là tiểu thư cũng không tỏ thái độ coi thường với Hứa Nặc, ấn tượng đối với hắn cũng không quá xấu nhưng cũng không hơn, còn cần thêm một bước, cần quan sát nhiều phương diện mới được.

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

“Vậy cũng là học muội rồi!” Giang Dương gãi đầu một cái, thật thà cười cười, lại hỏi: “Các muội đều là tân sinh, có thể tìm thấy vị trí khu vục tân sinh không? Có muốn ta dẫn bọn muội đi hay không?”

“Thật sự không cần làm phiền học trưởng.” Hứa Nặc giơ “Bản đồ của trường” trong tay lên, nói: “Có cái này, muội và tiểu thư có thể tìm được khu vực tân sinh.”

Ngay vào lúc này, bỗng nhiên một bên có người la lên: “Linh Phong, Hứa Nặc, các muội ở chỗ này à! Cuối cùng cũng tìm được hai người.”

Vừa nghe giọng nói hào sảng oang oang kia thì Tô Linh Phong và Hứa Nặc đã biết là An Tri Hiểu đến…

Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.

Quay đầu nhìn sang, quả nhiên, không chỉ có An Tri Hiểu mà còn có hai người như hình với bóng với nàng ấy, Hoa Nhược Hề và Thủy Thanh Thanh đi theo phía sau nàng.

An Tri Hiểu nhào tới ôm cổ Tô Linh Phong, bá đạo nói: “Đi, ta dẫn hai người tới ký túc xá, mấy người chúng ta nhất định phải ở chung.”




Nói xong cô liền đi về phía khu đàm phán, ngồi vào ghế sofa, khom người rút ra mấy tờ giấy, lau chùi sạch sẽ nước dính trên cổ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện