Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 244: 244: Trùng Tiên Lão Thánh





Nhờ vào Mộc Đản Tiên Sinh Thể mà Dung Dao có thể câu thông cùng thiên địa, cảm nhận được toàn bộ mọi diễn biến trong phạm vi thần thức.

Xung quanh nàng nhiều linh điệp, phi thú cuộn thành một đàn bao bọc lấy nàng, đều bị thể chất, khí tức lan tỏa ra từ người nàng thu hút.
Dạ Khinh Ưu khẽ nhìn qua Dung Dao, trong lòng của hắn cũng rung động không kém, hắn gặp nàng cách đây hơn hai trăm năm, khi đó do thể chất đặc biệt mà nàng không thể tu luyện, phải nhờ sau này Đóa Thiên Di đến chữa trị mới có thể bắt đầu tu luyện lại.

Vậy mà không ngờ, mới chừng đó thời gian mà nàng đã đạt đến Thần Tôn Thất Giai, đạt vị Chí Tôn, mà không cần mượn nhờ thiên địa dị bảo phụ trợ, chỉ việc hấp thu linh khí thiên địa mà đã có thể như vậy.
Hèn gì Mộc Đản Tiên Sinh Thể bị người ta ghét đến như vậy, tốc độ tu luyện phải làm người khác đỏ mắt ghen tị.

Chẳng qua Dạ Khinh Ưu cũng không có đố kỵ với nàng, chỉ cảm thấy dù có hay không loại thiên phú của nàng, thì cũng không quan trọng, tự bản thân có thể lĩnh ngộ mới là đại đạo.
" Cuối cùng cũng xong… "
Dung Dao nhanh chóng thu lại huyết mạch, tránh cho dẫn đến phiền phức không đáng có, nàng đứng trên lưng hỏa điểu, mái tóc đẹp bồng bềnh, đôi mắt đẹp quay qua chớp nhẹ nhìn lấy Dạ Khinh Ưu.
" Bên trong ta đoán tầm ba vạn bốn ngàn trận pháp Cửu cấp, còn có một trăm loại trận pháp cấp cao hơn, mà đặc biệt hai vạn loại trận pháp Cửu cấp lại tập trung cùng một chỗ với vài trận pháp cấp cao… "
" Quả nhiên chuẩn bị kỹ.

"
Nghe vậy, Dạ Khinh Ưu cũng không có mấy ngạc nhiên, hắn sớm biết được là có giăng bẫy bên trong, khi đã biết rõ thì có đủ phương án dự phòng.

Dung Dao đặc biệt sợ hãi, khi biết được tình huống trong Ma Xương Lĩnh, nàng còn không dám tin, bây giờ đã hiểu ra lý do vì sao hắn muốn tìm nàng giúp.

" Ngươi chẳng lẽ muốn vào? Trình độ như vậy, sẽ chết đấy.


"
Dung Dao lại không muốn nhìn Dạ Khinh Ưu chết, cho nên cảnh báo hắn, Dạ Khinh Ưu chỉ khẽ cười, coi như không có gì, Dung Dao cũng đành hết cách, sau đó giúp hắn vẽ ra tâm đồ bố trí trận pháp, mặc dù nàng đối với trận pháp không hiểu nhưng thiên tính giúp nàng vẽ ra cực kỳ chính xác.

Dạ Khinh Ưu tiếp nhận, sau đó lặng thần, bắt đầu tiến nhập vào Thiên Quan Giới, cũng đã rất lâu rồi mới chính thức bước vào trong này.

Dạ Khinh Ưu bước qua Đạo Thiên Môn, lần nữa tiến nhập vào nơi ở của Thiên Đạo, khác với lần trước, lần này Dạ Khinh Ưu đã có cảm giác khác với lúc trước, so sánh càng cẩn thận hơn.
Lần này hắn tránh gặp mặt Thiên Đạo, đi đường vòng ngang qua Hoán Sinh Điện, gặp được một lão nhân lùn tịt, cao chưa đến một mét, đang miệt mài ngồi trông một cái thủy đàm, cặn kẽ chú ý từng giọt thủy dịch chiết xuất ra.

Lão nhân này gọi là Trùng Tiên Lão Thánh, là người trông coi Thanh Thủy Tiên Đàm.

Mà Thanh Thủy Trùng Tiên Dịch mà Dạ Khinh Ưu lấy được chính là từ đây mà ra.
Trùng Tiên Lão Thánh có nhiệm vụ trông coi loại thánh thủy này, giúp tạo ra phôi thể để linh hồn đầu thai có cơ thể nguyên vẹn, cũng giống như truyền thuyết Nữ Oa nặn tượng người của quốc gia nào đó trong ký ức hắn.

Trùng Tiên Lão Thánh dù mắt không rời khỏi Thanh Thủy Tiên Đàm, nhưng vẫn biết Dạ Khinh Ưu đến, lão liền run lên, tức giận hét to.
" Dạ tiểu tử, ngươi muốn làm gì? Chẳng lẽ lại muốn lấy thêm Thanh Thủy Trùng Tiên Dịch, ngươi có biết lần trước vì ngươi hút cạn cả Thanh Thủy Tiên Đàm mà suýt chút làm biết bao người không có cơ hội đầu thai không? Suýt chút Thiên Đạo đại nhân lấy mạng già ta rồi.

"
" Yên tâm, lần này ta không có hứng thú với nó.

Lần trước lấy dùng vẫn còn dư.

"

Dạ Khinh Ưu không một chút hối lỗi thản nhiên đáp, làm cho Trùng Tiên Lão Thánh tức đến muốn phun máu, nhưng kìm nén được, liền vung tay để một thư đồng thay lão trông coi, sau đó quay qua nhìn Dạ Khinh Ưu chắn trước Thanh Thủy Tiên Đàm bảo hộ, ánh mắt lăm lăm nhìn tiểu tử trước mặt một khắc không rời.
" Vô dụng thôi, ta muốn lấy lão cũng đâu có cản được.

"
Dạ Khinh Ưu nghiêng đầu, ánh mắt như nhìn phía sau Trùng Tiên Lão Thánh, làm lão run lên, chưa gì đã có xúc động muốn đánh.

Nhưng vội kìm nén được, biết được bản lĩnh của tiểu tử kia là pháp tắc không gian cho nên chỉ đợi thời cơ, đánh trống lảng hỏi.
" Ngươi không đến vì nó, thì đến vì gì? "
" Muốn lão giúp ta phá trận.

Lão rất giỏi trận pháp mà phải không, hình như trận pháp trên Thiên Quan Giới đều do lão đích thân bố trí thì phải...!"
Dạ Khinh Ưu phải cúi đầu nhìn xuống lão già lùn tịt, mục mi rũ xuống, nét mặt vô cảm như không có gì, nhưng Trùng Tiên Lão Thánh lại cảm thấy tên nhóc này đang vũ nhục chiều cao của lão, tức một bụng khí cũng không dám làm cứng với tiểu tử kia.

Đành phải thành thật mà gật đầu, đáp.
" Đúng vậy thì thế nào, ngươi chẳng lẽ muốn ta dạy trận pháp? "
" Ta không có hứng thú, chỉ muốn lão giúp ta phá trận mà thôi.

"
Dạ Khinh Ưu nhớ đến từng thấy Trùng Tiên Lão Thánh bố trí trận pháp, số lượng ước lượng tầm một vạn trận pháp Cửu cấp, liên thông tạo thành Thánh Trận, làm Dạ Khinh Ưu lần đầu run rẩy trước một loại viễn siêu thủ đoạn, càng coi trọng uy hiếp của trận pháp mang lại.
" Phá trận? Tiểu tử ngươi muốn phá loại trận gì? "

Trùng Tiên Lão Thánh nhướng mày, cảm giác tiểu tử này hình như hiền hơn mọi khi thì phải, Dạ Khinh Ưu biết lão già này không thể rời khỏi Thiên Quan Giới cho nên mới cần Dung Dao vẽ ra trận đồ.

Lập tức đem bản tâm đồ mà Dung Dao đã họa lại đưa cho Trùng Tiên Lão Thánh.

Lão cẩn thận nhận lấy tâm đồ, còn chắc chắn xem không phải bẫy mới dám xem, sau đó nhìn vào liền bị trận đồ bên trong thu hút.
" Diệu, loại trận pháp này quả thật cao thâm… Ngươi lấy ra từ đâu? "
" Chả biết, cũng chả muốn biết.

Ta chỉ muốn hỏi lão phá trận này được không? "
Dạ Khinh Ưu nhàn nhạt trả lời, Trùng Tiên Lão Thánh vuốt lấy bộ râu dài hơn cả cặp giò của lão, híp mắt say mê nghiên cứu, sau một thời gian chờ đợi liền gật đầu, ngẩng cao mặt nhìn hắn.
" Dĩ nhiên là được, ngươi coi thường ta đó à… Loại trận pháp này còn chưa có hoàn thiện, ta vẫn có thể xử lý được.

Cũng không ngờ lại có người có thể sáng tạo ra loại trận pháp này, không chừng có thể tru sát Thiên Mệnh Tam Cảnh cũng có thể.

"
" Lợi hại như vậy? "
Dạ Khinh Ưu cũng hơi bất ngờ, những tưởng trận pháp kia cũng đâu đủ lợi hại như vậy, nhưng xem ra còn kinh khủng hơn hắn nghĩ, cũng thật may là hắn có chuẩn bị, nếu không lại có nguy cơ bị tru sát không kịp cản.
" Loại trận pháp này phong bế cả ngũ hành quy luật, ngay cả Không - Thời gian cũng bị niêm bế, quả thật chính là cái bẫy lớn… Tạo nghệ quả nhiên tinh thông.

"
Trùng Tiên Lão Thánh ca thán, lắc lắc đầu, sau đó liền luyến tiếc đem tâm đồ trả cho hắn, đồng thời giảng giải cặn kẽ.
" Mặc dù lợi hại, nhưng còn chưa có hoàn thiện… Muốn đem trận này phá bỏ, chỉ cần đem tâm trận di dời sang thì phạm vi của nó sẽ không còn ảnh hưởng.

Cái này phải xem ngươi giải quyết thế nào.


"
Dứt lời, Trùng Tiên Lão Thánh liền lập tức luyện chế một cái trận bàn, nhanh chóng đưa cho Dạ Khinh Ưu, để hắn mau chóng cất đi, mỉm cười.
" Vậy đa tạ lão.

"
Dạ Khinh Ưu khẽ gật đầu cảm tạ, nhìn tâm đồ trong tay liền ném đưa cho Trùng Tiên Lão Thánh, quay lưng thản nhiên nói.
" Lão có hứng thú với nó thì lấy đi, coi như tặng lão… "
" A, ngươi lại tốt như vậy… Nếu thế thì đa tạ, hề hề… "
Trùng Tiên Lão Thánh cười híp mắt, quả thật lão còn muốn đem trận đồ kia nghiên cứu kỹ lưỡng, chẳng qua lo sợ Dạ Khinh Ưu đòi lại, nay được đem tặng dĩ nhiên là vui sướng vô cùng.

Nhưng niềm vui đến chưa được bao lâu, thì thư đồng từ bên trong chạy ra, vẻ mặt hốt hoảng.
" Đại tiên, bảo khố của chúng ta đều bị vét sạch rồi… "
" Cái gì!!! "
Trùng Tiên Lão Thánh kinh thanh hét lớn, hớt hải chạy vào bên trong, chỗ bảo khố của hắn có bố trí Thánh Trận, nhưng không ngờ lại có kẻ vượt qua.

Đúng như lời thư đồng nói, toàn bộ bên trong bảo khố đều mất sạch, tất cả đều là bảo vật, thiên địa dị bảo trân quý nhất mà lão tân tân khổ khổ dành dụm được.

Lão ngồi bệt xuống, nằm lăn lộn như đứa trẻ, khóc rống.
" Bảo vật của ta, cả đời dành dụm của ta… mất hết rồi, là ai… là ai… "
Trùng Tiên Lão Thánh liên tục gào khóc, sau đó chợt tỉnh lại, nhớ đến có một tiểu tử vừa mới ghé thăm, chợt rùng mình, tức tối hét lên.
" Dạ Khinh Ưu, tiểu tử hỗn đản dám cướp hết bảo khố của ta… Khốn nạn… "
Mà cách đó không xa, Dạ Khinh Ưu đứng trước Đạo Thiên Môn thỏa mãn nhìn một đống bảo vật mới lấy được, khẽ cười.

Cũng nhờ Trùng Tiên Lão Thánh giúp hắn chế ra trận đồ mà hắn còn có thể tiện tay nhờ vào chính đồ của lão lấy đi vài thứ lợi tức, cũng đầy đủ chuẩn bị cho hài tử sắp ra đời.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện