Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 270: 270: Tộc Bị Diệt





Dạ Khinh Ưu không chút nào để ý bộ dáng đối phương, vung tay nhẹ nhàng biến đống xích dài bằng hắc thạch hóa thành phấn vụn, làm cho một đám nữ nhân trợn mắt, các nàng bị khốn dĩ nhiên hiểu loại xích này lợi hại thế nào, vậy mà nam tử anh tuấn kia chỉ nhẹ nhàng đã biến nó thành phấn vụn, khiến các nàng vừa kính phục vừa sợ hãi.

Vũ Hồ nhìn thấy vậy cũng không mấy ngạc nhiên, nàng đã sớm chứng kiến được thực lực của nam tử này từ lâu.
" Có chuyện gì xảy ra? "
Dạ Khinh Ưu hờ hững hỏi, bộ dáng ta đây cũng chỉ thuận miệng hỏi, Vũ Hồ cười trừ một lát, mới lắc đầu, nhìn xung quanh có người đang nhìn, lại trông bộ dáng nhếch nhác hiện tại, hai má đỏ lên, xấu hổ nói.
" Công tử, có thể đi chỗ khác nói được không… "
" Không thành vấn đề.

"
Dạ Khinh Ưu thoải mái đáp ứng, sau đó dẫn theo nàng cùng tứ nữ rời đi, ai trông thấy hắn đều không dám chậm trễ cản đường, đều tách ra một lối.

Mà huynh muội An Sửu kia một bộ dáng muốn lên cảm tạ lại thôi, khẽ nhìn bộ dáng muội muội của An Sửu, quả thật chính là một đại mỹ nhân nhi, thanh lệ động lòng người, hèn gì khiến cho Ô Kinh Hoa động tâm.
Dạ Khinh Ưu đương nhiên cũng không quá chú ý, liền đem theo ngũ nữ vào trong một tòa khách điếm gần đó, chọn một căn phòng trà riêng tư thanh lịch, giá vậy mà lên đến một vạn Linh Thạch Hạ Phẩm, làm cho người khác nghe đã líu lưỡi.

Dạ Khinh Ưu không thiếu nhất chính là Linh Thạch, tùy ý chọn một phòng sang nhất, rồi cùng ngũ nữ vào bên trong.
Vũ Hồ xin hắn đi tắm rửa một chút, Dạ Khinh Ưu không hề cho ý kiến, tất cả để Bách Chi giải quyết, nàng vậy mà đối với nữ tử Thiên Giới khá quan tâm, khác bộ dáng hững hờ với tam nữ Ma Tộc, thậm chí còn cẩn thận mua vài bộ y phục mới cho Vũ Hồ thay.

Đến khi Vũ Hồ và Bách Chi quay lại đã là hai canh giờ sau, khiến Dạ Khinh Ưu thầm oán nữ nhân tắm rửa cái quỷ gì mà lâu như vậy.


Dáng vẻ hai nữ tử vừa xuất hiện lúc đầu có hơi xấu hổ, nhưng sau đó lập tức chuyển sang ửng đỏ, Bách Chi không chút khách khí rủa thêm một câu.
" Lưu manh.

"
Hóa ra, lúc này ngay bên dưới Dạ Khinh Ưu nửa quần bị giải khai, một thanh tiểu côn đỏ hồng lồ lộ ra ngoài, mà hai ma nữ Miêu Tiểu Phượng và Ái Ma Liên đang cúi đầu, vẻ mặt tận hưởng hết sức dùng cái lưỡi thơm tho luân phiên thay hắn liếm mút côn thịt.

Mà Lưu Chỉ Tình một bên y phục có chút lộn xộn, thần tình âu yếm ôm lấy cánh tay hắn, liên tục hôn lên bộ ngực hắn, đôi khi còn cuồng nhiệt hôn môi mãi không nỡ buông.
Vũ Hồ đỏ mặt không biết làm sao, nàng dù sao cũng chưa có đạo lữ, đối với phương diện này quả thật khó thích ứng.

Cũng may Dạ Khinh Ưu cảm thấy khoe thân thể với nữ nhân bên ngoài không phải là chuyện vui thú gì, liền nhanh chóng mặc lại y phục tử tế trong ánh mắt tiếc hận của tam nữ Ma Tộc.
" Nói được rồi chứ? "
Dạ Khinh Ưu ngả người lười biếng, dựa vào tấm da lưng mềm mại phía sau, bắt chéo chân thảnh thơi, mà ba vị nữ ma nhân đều chọn vị trí thuận lợi ngã vào trong lòng hắn, cứ như không nỡ rời xa.

Mặc kệ bộ dạng ngứa mắt này, Bách Chi ám phi một tiếng, sau đó quay qua vỗ vai Vũ Hồ, ý tứ để nàng nói.

Vũ Hồ đương nhiên hiểu chuyện, nhanh chóng ngồi đối diện Dạ Khinh Ưu, tại bên cạnh Bách Chi, nói.
" Thật ra, nguyên nhân chủ yếu là do Hoa Hoa Thiên Tộc xảy ra chuyện.

Sự việc bên trong rất phức tạp, nếu công tử muốn nghe thì ta sẽ kể rõ… "

Hóa ra, không lâu sau khi Vũ Hồ cùng tộc nhân đem Sinh Mệnh Chi Thủy quay trở lại tộc, thông tin bọn họ tìm được nó cũng lọt vào tai người ngoài.

Cụ thể chính là Tam Nhãn Tộc, tộc này trời sinh có thêm một con mắt thứ ba mọc tại trán, ngoài ra không khác mấy người ngoài, bọn họ dựa vào con mắt thứ ba có thể nhìn được rất nhiều thứ, thậm chí nghe nói có thể nhìn thấy Tương Lai, xem lại Quá Khứ, tinh thông Tiên Tri Thuật.
Vốn với bản tính của Tam Nhãn Tộc sẽ không đối với Sinh Mệnh Chi Thủy sinh ra hứng thú, nhưng không ngờ đến bọn họ lại chủ động công kích Hoa Hoa Thiên Tộc.

Dưới sự trợ giúp của hai đồng minh Tam Nhãn Tộc là Kim Ô Tộc và Cự Nhân Tộc mà Hoa Hoa Thiên Tộc nhanh chóng bị hủy diệt, chỉ có một số người thoát được, mà trong đó Vũ Hồ là một trong những người thoát ra.
Vũ Hồ về sau lại bị kẻ địch tìm được, suýt chút bị bắt thì may mắn được một nữ tử mang theo thanh trường kiếm kỳ lạ cứu giúp, theo danh tính biết được, nữ tử kia chính là Lam Hoàng Thiên Tiên, còn mang theo một mỹ phụ.

Cả ba người sau đó nhanh chóng quay trở lại Nhân Giới, cũng là muốn gặp lại Vũ Điệp.

Chỉ là xui xẻo đụng trúng thiếu chủ của Ma Dương Tông - U Diêm, không ngờ bản lĩnh vậy mà tu luyện đến tu vi Thần Tôn Tam Giai, chạm ngưỡng Thiên Tôn.

Lam Hoàng Thiên Tiên lại bại dưới tay hắn, bị bắt đem về làm thiếu phu nhân của hắn, mà Vũ Hồ và thiếu phụ kia thì bị đem cho tặng hai bạn hữu của gã, mà Vũ Hồ chính là vậy mới rơi vào tay Ô Kim Hoa.
" Cái Sinh Mệnh Chi Thủy kia thật sự đáng giá vậy sao? "
Dạ Khinh Ưu nghe xong, vẫn có điểm không hiểu hỏi, làm cho Vũ Hồ mơ hồ lắc đầu, cũng cảm thấy bên trong còn có âm mưu khác.

Dạ Khinh Ưu tuy nhiên nghi hoặc cũng không có muốn đào sâu, để về cho Vũ Diệp quyết định, hắn lại trở lại bộ dáng điềm nhiên hỏi.
" Như vậy, giờ ngươi tính thế nào? "

" Đương nhiên là muốn gặp lại Vũ Điệp… Còn… "
Vũ Hồ về sau định nói gì, nhưng nghĩ đến tính cách của Dạ Khinh Ưu không biết đối phương có đồng ý ra tay giúp đỡ hay không.

Dạ Khinh Ưu cũng dự liệu được nàng muốn nói gì, thần sắc trấn định đáp.
" Có phải muốn ta giúp nữ tử kia? Yên tâm, ta đối với nàng ta cũng có chút điều muốn hỏi, nhân tiện đây cũng vừa hay.

"
" Đối phương là Địa Tôn cường giả đấy, thậm chí nghe nói tên U Diêm này từng diệt sát một Thiên Tôn, chắc hẳn cũng không tầm thường.

"
Vũ Hồ tựa hồ vẫn có chút lo lắng nói ra, Dạ Khinh Ưu lại chả thèm để ý, phất tay bảo nàng không cần nói nữa.

Trong tay hắn lấy ra một cái giản ngọc đơn giản, truyền âm vào bên trong, để cho Phượng Thiên Nhã biết tin mà đến chỗ này.

Còn hắn thì đem hết đồ mới lấy được ở Ma Giới cất vào trong một cái bạch giới chỉ, đưa cho Bách Chi, để nàng đem lại cho Thượng Lan Kỷ Linh.
Hắn lại đứng lên, mang theo tam nữ Ma Tộc rời khỏi phòng, hướng theo chỗ mà Vũ Hồ nói, là nơi cư trú của cái gã U Diêm kia.

Tại phía tây Hoàng Uyên Thành, bao phủ một phần lớn diện tích nơi này, được chọn làm nơi của nhóm người ma đạo tụ họp.

Sau khi thế lực ma đạo lớn mạnh nhất là Liên Minh Cửu Môn không biết vì sao vô thanh vô thức sụp đổ, thì nổi lên Tam Ma Lục Hợp Giáo như một thế lực ngự trị ma đạo, khác với Liên Minh Cửu Môn, nơi này hầu như toàn bộ thu gom người của thế lực ma đạo, không hề dung chứa người của chính đạo.
Tam Ma Lục Hợp Giáo đứng đầu bởi ba đại tông môn ma đạo lớn nhất, Ma Dương Tông, Luyện Thi Ngạ Môn và Bát Ma Tông.


Ngoài ra còn có hàng ngàn tông môn, thế lực ma đạo lớn nhỏ tụ hội lại làm một, chiêu mộ toàn bộ tán tu ma đạo tạo thành một cỗ thế lực lớn mạnh mà ngay cả Liên Minh Cửu Môn thần bí trước kia còn kinh khủng hơn.
Dĩ nhiên không có nhiều người biết được Tam Ma Lục Hợp Giáo lớn mạnh ra sao, chỉ biết đám ma đạo này tụ họp làm cho người khác vô cùng khiếp sợ, dường như ngay cả những thế lực lớn cũng không cách nào chống lại.

Dù là đệ nhất tông môn hiện tại do Nhân Đế làm chủ, Thiên Long Môn cũng không cách nào chống lại.
Điều bất ngờ là tại Thiên Trung Hội tụ tập lần này, tập trung cũng thật đông nhóm người ma đạo, mà toàn bộ đều là người của thế lực mới nổi Tam Ma Lục Hợp Giáo này.

Trong đó ngay cả thiếu chủ của Ma Dương Tông cũng có mặt tại nơi này, U Diêm vốn bản tính trời sinh háo sắc, nổi tiếng dùng Âm Dương công pháp gia tăng tu vi, nữ tử táng thân dưới thân hắn con số chắc chắn vượt qua năm chữ số.
Hiện tại trong căn phòng nhỏ, thiếu chủ U Diêm đang khoanh chân, thoải mái ngồi trên ghế, vắt chân, bộ dáng ung dung, xiêm y trên người lộn xộn lộ ra ngực trần, gương mặt anh tuấn rạng ngời, bộ dáng ung dung hòa ái nhìn không ra một ma đầu nổi danh.

Hắn đang hết sức vui thú nhìn một mỹ nữ bị chế trụ trên đất, gương mặt nàng lộ ra bộ dáng lãnh đạm, dường như khinh thường không thèm cùng đối phương nói chuyện, tuy nhiên trong nội tâm đang dao động mãnh liệt.
" Đào Nữ Tiên Y đại mỹ nhân, nàng đừng bơ ta như vậy, quả thật khiến lòng ta rất đau xót đấy.

"
U Diêm nét mặt biến hóa, trở thành bộ dáng si tâm, dường như đối với Lam Hoàng Thiên Tiên rất yêu thích, lời lẽ dường như rất thật lòng.

Bộ dáng này quả thật đã làm cho bao nhiêu nữ nhân rơi vào tay hắn không hề ít, dường như rất ít thất bại.

Lam Hoàng Thiên Tiên lại tỏ ra thờ ơ, dường như đối với lời nói của U Diêm không hề để ý chút nào.
" Nếu nàng cứ bơ ta như vậy… Thật có tin ta đem hai người kia bắt lại, rồi ban cho đám sư đệ bên dưới không? "
Biết hoa ngôn xảo ngữ vô dụng, U Diêm đổi cách thức, ý tứ bao hàm đe dọa, rốt cuộc để cho Lam Hoàng Thiên Tiên thay đổi, nét mặt mang theo nhàn nhạt sát khí, ngẩng cao ánh mắt nhìn thẳng vào U Diêm, lời nói lạnh như băng.
" Ngươi nếu làm hại họ, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi… "



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện