Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi

Chương 308: 308: Một Đám Cường Giả Kéo Đến





Ngay cả bản thân Dạ Khinh Ưu cũng cảm thấy ngoài ý muốn, không nghĩ đến Nam Cung Tịch Lộ chỉ cùng hắn một lần gặp mặt lại biến thành yêu thích hắn, cũng ầm thầm cảm khái, chẳng lẽ mị lực của bản thân hắn lại lớn như vậy?
Bàn tay đem nữ tử nhẹ nhàng vuốt ve, cảm nhận được ánh mắt, tâm tình của nữ tử đang cực kỳ rung động, hoàn toàn chính xác đối với hắn yêu mến.

Dù bản thân bên cạnh mỹ nữ khá nhiều, nhưng hắn không ngại lại thêm một người, mỉm cười, thản nhiên nói.
" Tốt, nếu nàng thích thì từ giờ sẽ trở thành nữ nhân của ta.

"
" Thật sự có thể sao? Công tử sẽ không chê ta chứ? "
" Đương nhiên là chê.

" (Lời thoại joke thôi :D)
Nam Cung Tịch Lộ vui mừng quá đỗi, ngẩng cao đầu nhìn hắn, lại không kìm nén đem lai lịch của bản thân nói ra.

Lập tức chúng nữ liền đối với Nam Cung thế gia càng thêm hận thấu xương, xem ra đối phương chết còn chưa hết tội.
" Yên tâm, nữ nhân của ta trên đời không ai có thể động vào.

"
Dạ Khinh Ưu bá ngôn cuồng khinh nói, lại làm trái tim Nam Cung Tịch Lộ thình thịch đập mạnh, nàng liền không kìm nén được liền chủ động dâng lên môi thơm, trao tặng nụ hôn đầu đời của nàng.

Dạ Khinh Ưu cúi đầu, tận tình cùng mỹ nữ hôn lấy, nụ hôn đầu của mỹ nữ động tác hơi trúc trắc nhưng vô cùng nhiệt tình, hai bờ môi dính chặt phải mất một lúc lâu mới tách rời.
" Ân, thật muốn lập tức trao thân cho công tử.

Nhưng mẫu thân còn chưa cứu ra, thật sự không yên tâm.

"
Nam Cung Tịch Lộ dù được hắn hứa chắc chắn đem mẫu thân nàng cứu thoát, nhưng trong lòng vẫn là buồn lo vô cớ.


Dạ Khinh Ưu vỗ vỗ vào lưng nàng, để nàng bình tĩnh, sau đó lập tức đi đến chỗ Nam Cung Dương, hai trưởng lão hộ vệ của gã không chút năng lực phản kháng bị đám Hắc Bì dễ dàng xử lý, chỉ còn một mình Nam Cung Dương chân bị Dạ Kiếm ghim trên mặt đất, không thể động đậy, ánh mắt tràn ngập hoảng sợ.
" Đại nhân, không nên… Là ta không có mắt thái sơn, tự nhiên đắc tội đại nhân.

Chỉ cần tha mạng cho ta, chuyện gì ta cũng đáp ứng.

"
" Mẫu thân nàng ở chỗ nào? "
Dạ Khinh Ưu sắc mặt lạnh lẽo, làm cho Nam Cung Dương rùng mình, bản thân gã nãy giờ có thể nhìn thấy rõ ràng đám người trước mặt toàn bộ liền đem hơn trăm vị cường giả giết sạch, trong lòng đã một mảng u ám, không chút dậy lên phản kháng, thành thật đáp.
" Mẫu thân nàng ấy bị nhốt trong Hoa Phủ của Nam Cung thế gia.

Vì đang mang thai nên không ai động tới nàng, chỉ cần tha cho tiểu nhân thì lập tức tiểu nhân sẽ dẫn đường, không chút chậm trễ.

"
" Nàng biết nơi đó chứ? "
Dạ Khinh Ưu lại không chút để tâm tới hắn, quay sang nhìn Nam Cung Tịch Lộ hỏi nhỏ, mỹ nữ thản nhiên gật đầu.

Thấy vậy Dạ Khinh Ưu quay sang, bước đến đem Dạ Kiếm cắm trên thân thể Nam Cung Dương rút ra, liền làm cho đối phương vui mừng, quỳ xuống định tạ ơn, nhưng lời chưa kịp phát ra thì đầu đã lăn lốc trên mặt đất, cột máu từ cổ phun trào, cứ như vậy mà chết đi.
Nam Cung Tịch Lộ thật không nghĩ đến thiên tài Nam Cung Dương vốn cao cao tự đại lại cứ như vậy chết đi, thật sự đối với Dạ Khinh Ưu càng thêm ngưỡng vọng, còn không dám tin nam nhân trong lòng lại có bản sự lợi hại như vậy.

Dạ Khinh Ưu một mặt liền nhớ tới Thượng Quan Gia còn chưa có hoàn toàn giải quyết, tộc nhân Thượng Quan Gia vẫn còn một số, dù sao lãnh thổ Thượng Quan Gia cũng rộng lớn lắm, hắn gây ra thiệt hại còn chưa đến một phần mười.
Đúng lúc định giải quyết chuyện của nhị nữ, thì từ bầu trời xuất hiện từng đạo bóng đen, khí thế thậm chí so với trước đó còn kinh khủng, áp bách hơn nhiều lần.

Dạ Khinh Ưu chợt thay đổi ý định, thản nhiên chắp tay nhìn lên bầu trời, chỉ thấy lũ lượt kéo đến thêm một đám cường giả, có lẽ nhận tin tức muộn mà đến, hoặc là đường xa vạn dặm mới đến, nhưng hơn trên hết tổng thể thực lực của đám người này so với trước đó không biết vượt qua gấp bao nhiêu lần.
" Đây chính là nơi Ma Tộc xuất hiện sao? "
Dẫn đầu một đám tán tu, một nam tử bề ngoài ba mươi, anh tư khí độ, mặc bạch y trường bào nhìn xuống.

Hắn dù nhìn bề ngoài còn rất trẻ, nhưng tuổi tác đã đến hơn vạn, thực lực viễn siêu Chí Tôn, là đỉnh cấp cường giả nổi bật nhất Lạc Uyên Tinh Cầu, Thiết Diện Thư Sinh.

" Vừa có dấu tích của giao đấu, nhanh như vậy liền giải quyết.

Nhưng tại sao lại không thấy người nào? "
Một bên dẫn đầu đám cường giả Thanh Hoa Học Viện, một lão già hai mi mắt rụp xuống, run rẩy chống gậy mà nhìn, hắn chính là Phó Viện Trưởng dẫn đội, Hoa Lão, thực lực đỉnh tiêm Thiên Tôn, tu vi Thần Tôn Cửu Giai, chỉ một đường liền có thể đột phá Chí Tôn, chỉ tiếc giảng giải về Giới của lão còn thiếu sót, đã vạn năm vẫn còn kẹt tại chỗ.
" Các ngươi nhìn, là binh khí của Chiến Phủ Thiên Tôn… lại tan nát thành bộ dạng này.

"
Một đoàn khác, cẩm bào trung niên xuất hiện, nhìn vũ khí bị phá nát của Chiến Phủ Thiên Tôn, trong lòng hoảng sợ.

Hắn là Viện Trưởng của Kim Nhân Học Viện đích thân dẫn đội đến hàng phục Ma Tộc, hắn gọi Vương Chí Tường, thực lực Chí Tôn đỉnh phong, trong hàng ngũ Chí Tôn có thể coi như là lợi hại số một số hai.
" Các ngươi mù hết sao? Không thấy bên dưới chết như vậy nhiều cường giả, rõ ràng là do đám Ma Tộc kia gây ra.

Xem ra bọn chúng là quá coi thường đám Ma Tộc này rồi.

"
Lần lượt kéo đến hàng loạt cường giả Thiên Tôn, Chí Tôn, bên trong đó toàn bộ đều là người thành danh, đến từ các Đại Lục nổi danh khác nhau.

Vừa lên tiếng là một lão ẩu, mặt móm, mắt híp, khí tức âm u kỳ dị, dọa cho đám người xung quanh nhìn thấy đều vội vã tránh lui.

Lão ẩu gọi là Độc Xà Bà Bà, toàn thân kịch độc, nuôi đủ loại độc xà trong người, thậm chí từng nghe nói độc chết một vị Chí Tôn cường giả, uy danh hiển hách.

Vốn dĩ với tính cách quái dị sẽ không tham gia vào chuyện này, nhưng cháu trai lão vì chết trong tay Ma Tộc khiến lão thống hận, dẫn tới vừa nghe tin liền đến.
Ngoài ra còn có Song Đầu Chí Tôn, Hải Ngạc Chí Tôn, các loại cường giả tề tụ.

Ít nhiều đều dẫn con cháu tham gia một lần Thiên Trung Hội mà xuất hiện tại đây, dù không có hận ý với Ma Tộc nhiều như những người khác nhưng tất cả đều có suy nghĩ đến xem náo nhiệt, ngoài ra coi thử có thể kiếm thêm chén canh nào không.
" Các vị đến thật đầy đủ, chỉ sợ Ma Tộc lần này toàn động xuất kích cũng khó thoát.


"
Một tiếng cười ha hả vang lên, chợt giữa không trung, một nam tử mặc long bào thình lình xuất hiện giữa toàn trường, nhẹ nhàng không một tiếng động, bên cạnh hắn đứng một thiếu niên tuấn tú anh kiệt, ánh mắt tò mò đang nhìn xung quanh.
" Thiên Long Đỉnh, không ngờ hắn vậy mà cũng xuất hiện.

"
Toàn bộ đám người xung quanh chấn kinh, nhìn đến nam tử trung niên không dám có ý khinh thường.

Bởi vì đối phương chính là người của thế lực tông môn đứng đầu Vạn Vực - Thiên Long Môn.

Mà Thiên Long Đỉnh thực lực nghe nói đã tiếp cận Chí Tôn đỉnh phong từ lâu, chỉ đợi cơ hội phi thăng, có thể nói toàn bộ người ở đây không ai là đối thủ của hắn.

Đứng ở bên cạnh, thiếu niên tự nhiên chính là đệ tử của hắn, Thiên Long Nhi, nghe nói thiên phú kiệt suất, còn chưa có từng hiển lộ ra thân thủ.

Nhưng được Thiên Long Đỉnh nhận làm đệ tử chắc chắn cũng không quá kém đi?
" Trấn Ma Trưởng Lão của Thiên Long Môn xuất hiện tại đây, thật làm cho mọi người kinh ngạc nha.

"
Vương Chí Tường vội vã đi đến nịnh hót, dù cùng là Chí Tôn đỉnh phong nhưng thực lực so sánh có thể đoán, ngay cả hắn thân phận địa vị không kém cũng không dám trước mặt đối phương bất kính.

Thiên Long Đỉnh khoác tay cười xòa, thản nhiên đáp.
" Ma Tộc xuất hiện, thân là thủ hộ tông Nhân Tộc dĩ nhiên làm sao có thể nhắm mắt làm ngơ.

Vương Viện Trưởng xuất hiện tại đây cũng vì toàn Nhân Tộc làm việc nghĩa, ta thay toàn bộ Nhân Tộc cảm tạ chính nghĩa của các vị.

"
Đối phương vậy mà không chút cao ngạo, hòa nhã đối đãi làm cho chúng cường giả xung quanh cảm thấy bái phục.

Đây chính là khí độ cường giả của tông môn đứng đầu Vạn Vực, dù là ma đầu ác danh như Độc Xà Bà Bà cũng phải im lặng, không dám nói nửa câu châm chọc.
" Sư phụ, bên ngoài hóa ra lại vui như vậy.

"

Thiên Long Nhi dường như không quan tâm hết thảy, vội vã đem một bên cánh tay Thiên Long Đỉnh kéo lấy, hí hửng nói.

Thiên Long Đỉnh quay sang trừng mắt, trách mắng nhìn hắn.
" Long Nhi, ngươi không nên hồ nháo.

Ta lần này dẫn ngươi ra để trải nghiệm nhân sinh, không phải đi chơi.

"
Dù ý tứ trong lời Thiên Long Đỉnh có ý dạy dỗ nhưng hoàn toàn xem đối phương như đối tượng hài tử mà dạy dỗ, trong ánh mắt hoàn toàn là cưng chiều.

Thiên Long Nhi cúi đầu ngoan ngoãn gật đầu, sau đó ánh mắt lập tức chuyển sang nhìn đám người Dạ Khinh Ưu đứng đó, hai mắt sáng lên, nuốt một ngụm nước miếng, hắn nhìn thấy ở nơi đó nhiều như vậy nữ nhân xinh đẹp, trong lòng trái tim đập nhanh.
Thiên Long Nhi hắn dù là thiên chi kiêu tử, từ nhỏ được toàn tông bồi dưỡng, che giấu ánh mắt chúng nhân, tuổi chưa đến một trăm đã đột phá Thánh Linh Cảnh Cửu Giai, so với đám yêu nghiệt Đại Thần Bảng càng thêm khủng bố.

Nhưng hắn nửa bước còn chưa có rời khỏi tông môn, chưa từng trải qua sự đời, mỹ nữ trong tông mặc dù nhiều cũng đều không đáng để hắn quan tâm, ngoài tỷ tỷ hắn ra thì trong mắt hắn, những nữ tử khác còn không có đủ xinh đẹp, tất cả chỉ là phàm sắc phấn tục.
Nhưng nhìn đám nữ tử kia xem, dù một bộ che đậy dung mạo, nhưng thiên chi quốc sắc, dung mạo nghiêng nước nghiêng thành có thể nhìn thấy, so với tỷ tỷ tuyệt sắc của hắn không chút thua kém.

Hắn thân phận địa vị cực cao, là nhi tử của Nhân Đế - Nhân Giới, thống lĩnh cả Vạn Vực, không gì hắn muốn lại không thể có được.
Đám nữ tử kia hắn muốn liền là của hắn, Thiên Long Nhi không hề cảm thấy có gì không phải.

Còn tên nam nhân kia, giết đi là xong, không cần biết hắn có quan hệ gì với đám nữ nhân, nhìn bộ dạng thân thiết chạm vào đám nữ nhân của hắn, giết đi còn có chút nhân từ.
" Sư phụ, con muốn đám mỹ nữ kia.

"
Thiên Long Đỉnh nhíu mày, nghe đồ đệ đòi hỏi làm hắn tự dưng muốn nói gì đó.

Nhưng khi hắn hướng ánh mắt nhìn lại, cảm thấy nữ tử vừa xuất hiện làm cho ngay cả lão cũng động tâm.

Gật gù mỉm cười, lão xem nữ tử như vậy mới đủ tư cách đối xứng cùng đồ đệ của mình, liền lập tức đem đồ đệ dẫn đến đứng trước mặt đám người Dạ Khinh Ưu.

(Cắm xong flag rồi :D)



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện