Chương 85: 85: Đấu Giá 2
" Chư vị khách quý an tâm, đảm bảo lần đấu giá kế tiếp sẽ không làm mọi người thất vọng.
"
Lục Tiểu Tình như cười mà lướt qua ánh nhìn nóng bỏng của những nam nhân, lời nàng vừa dứt thì từ phía bên trong có hai nam nhân tráng kiện đẩy ra một cái lồng lớn, được bọc bởi tấm khăn phủ kín có kích thước tương tự để che đi cảnh vật bên trong.
Ánh mắt của toàn trường giờ đây đều nhìn về phía lồng sắt, nhiều người tỏ ra tò mò, hiếu kỳ.
Lục Tiểu Tình đã gây nên sự hứng thú của mọi người.
Tiếp sau đó, nàng ra hiệu cho hai nam tử, tấm màn liền lập tức được kéo ra.
Tức thì ánh mắt của toàn bộ nam tử ở đây liền điêu đứng lại, mắt nhìn chằm chằm trong lồng sắt rạo rực, dục vọng lấn át lý trí.
Chỉ thấy trong lồng hiện ra một thiếu nữ xinh đẹp khuynh đảo cửu tiêu, mái tóc màu đỏ dài buông xoã, mày liễu như trăng, ánh mắt sáng trong mê hoặc, làn da tinh tế như có cảm tưởng vừa đụng sẽ tan.
Thân hình nàng hoàn mỹ phối hợp cùng bộ cung trang váy dài bạo lộ đường nét cơ thể, chỗ nào cần hở thì hở, chỗ nào cần che thì che.
Quả thật là tuyệt sắc mỹ nữ ngàn năm khó tìm.
" Đẹp quá… Ta chưa từng thấy mỹ nữ nào đẹp như vậy… "
" Ực ực, so với những nữ nhân trên Bách Hoa Bảng còn đẹp hơn… "
" Bách Hoa Bảng đã thế nào, nếu nàng ở trong Bách Hoa Bảng ít nhất nàng cũng trong top 10… "
Vô số lời bàn tán của nam nhân, kèm theo sự phấn khích mãnh liệt.
Mà thậm chí cả những thiếu gia công tử thân phận tôn quý nhất cũng không thể rời mắt khỏi.
Lục Tiểu Tình chính là muốn hiệu quả này, nàng nhìn toàn trường dõng dạc nói.
" Mọi người xin chú ý… Nữ tử này không chỉ xinh đẹp còn có một điều càng thu hút hơn… "
" Là gì… Lại còn có thể như vậy… "
" Lục tiểu thư đừng ngập ngừng nữa… "
Không để đám người chờ lâu hơn nữa, Lục Tiểu Tình giải thích.
" Nữ tử này còn có thể chất Thuần Âm Chi Thể, chính là lô đỉnh tốt nhất cho nam tu.
Không chỉ vậy nàng còn là người của Phượng Hoàng gia tộc, sở hữu Phượng Hoàng Thể Chất.
"
Lời vừa ra, toàn trường sôi sục hơn gấp trăm lần, điều này có ý nghĩa gì bất cứ ai cũng rõ.
Thuần Âm Chi Thể quả thật là lô đỉnh tốt nhất cho nam nhân, nếu có thể cùng một Thuần Âm Chi Thể song tu mà nói, tốc độ tu luyện không chỉ tăng gấp trăm lần.
Không chỉ vậy, nàng còn là người của Phượng Hoàng gia tộc, không ai biết vì sao nàng ta bị bắt còn bị đem ra đấu giá.
Nhưng chắc chắn một điều là nếu có thể song tu cùng nàng, không chỉ tốc độ tu luyện tăng vọt, càng có thể sở hữu thể chất đặc thù của Phượng Hoàng gia tộc.
" Nếu quý vị đã hứng thú thì chúng ta bắt đầu đấu giá thôi… "
Lục Tiểu Tình khẽ che miệng cười, toàn bộ nam nhân đều đồng tình hô vang,
" Đúng rồi Lục tiểu thư, mau cho giá thôi… "
…
Dù biết cái giá sẽ không rẻ nhưng sức hút của nữ tử này làm nam tử lâm vào cuồng si, mà nữ nhân toàn trường chỉ biết lặng thầm nhìn khinh bỉ.
Lục Tiểu Tình nâng tay, cho một cái giá.
" Vật trao đổi vật… Ai ra giá khiến cho người ủy thác đồng ý thì coi như đấu giá thành công… "
" Ta đổi một Thiên Giai Công Pháp - Hồng Phiến Luân Sa.
"
" Ta đổi ba viên thất phẩm đan dược - Trường Sinh Đan.
"
" Ta đổi… "
...
Thượng Lan Kỷ Linh nhìn thiếu nữ đáng thương bị nhốt trong lồng, tỏ ra đồng cảm, vừa phẫn nộ cho thiếu nữ vì bị đem ra làm vật đấu giá, vừa cảm thán cho số phận của nàng.
" Nữ tử thật đáng thương, hi vọng sẽ có ai đó có lòng tốt giúp nàng.
"
Hàm Sương cũng tràn đầy đồng cảm, nàng nhiều hơn là phẫn nộ ác thú của đám nam nhân.
Cả hai biết bản thân không có cách nào giúp, giờ muốn cứu người chả khác nào đâm đầu vào cái chết.
Cả hai dần cảm thấy một luồng sát khí mãnh liệt toả ra, theo bản năng rùng mình, Kiếm Si cũng tránh không khỏi sợ hãi, quay qua nhìn.
Chỉ thấy lúc này Dạ Khinh Ưu mặt âm trầm đáng sợ, chỉ cần nhìn thôi cũng đã khiến người khác phải quỳ xuống.
Thượng Lan Kỷ Linh lần đầu thấy vẻ mặt này của nam nhân, tưởng hắn vì nữ nhân kia mà tức giận, nàng cầm tay hắn an ủi.
" Khinh Ưu, thế giới này là vậy.
Mạnh được yếu thua, dù chúng ta có muốn giúp cũng không có cách nào… "
" Đúng rồi, Cường Giả Vi Tôn… "
Dạ Khinh Ưu đột nhiên nắm chặt tay Thượng Lan Kỷ Linh khiến nàng đau đớn nhăn mày, càng chú ý hơn là nụ cười đầy âm lãnh của nam nhân.
Chỉ thấy hắn đứng lên, để nàng và Hàm Sương ngồi một chỗ.
Từ trong giới chỉ lấy ra một cái mặt nạ, cái mặt nạ hình quỷ vốn dĩ có hai sừng bị gãy mất một bên.
Hắn đeo mặt nạ lên mắt nhìn xuống toàn trường mang theo vô tận sát cơ.
Một giây kế bóng hình của hắn liền biến mất.
Lục Tiểu Tình còn đang mải mê nhìn xung quanh nghe mọi người đấu giá, trong lòng vui đến nở hoa.
Thì bất chợt một tiếng rên vang lên, khi nàng kịp chú ý thì hai hộ vệ bảo vệ cái lồng sắt bị một nam tử đeo mặt nạ làm cho khô quéo, không biết dùng thủ đoạn gì lợi hại như vậy.
Thấy có kẻ dám ở nơi này trần trụi trực tiếp cướp đồ, toàn trường lại thêm sôi sục.
" A… Có kẻ muốn chết, cướp đồ trước mắt của Vạn Giới Kinh Lâu.
"
" Thật là muốn chết… Có trò vui để nhìn… "
...
" Dù hơi ngu ngốc nhưng cũng rất có bản lĩnh… "
Vài lão quái có thể nhìn ra thủ đoạn của Dạ Khinh Ưu thật không đơn giản, có thể giết Thánh Linh nhẹ nhàng như vậy thì chứng tỏ kẻ này phải cực kỳ mạnh.
Ở phía trên cùng, một căn phòng xa hoa rộng gấp đôi phòng Dạ Khinh Ưu đang ở, một thiếu niên anh tuấn hai mắt đen láy không thấy tròng, sâu hun hút như hố sâu địa ngục, ở bên mặt có một vết bớt màu đỏ càng tăng vẻ yêu tà.
Đằng sau thiếu niên là hơn 10 lão giả đứng cạnh, tu vi đều là Thần Tôn, trong đó có hai người là Thiên Tôn.
Mặc Hỏa Ly nhìn thấy Dạ Khinh Ưu cướp đồ, từ vẻ mặt nhàm chán hiện ra sự hứng thú.
" Mặc Thanh, Mặc Liêu lão lão nhìn xem… Có người dám khiêu khích Vạn Giới Kinh Lâu, thật thú vị… "
" Thiếu chủ, người này không đơn giản...!"
Mặc Thanh là lão giả tóc trắng, không có râu, nhìn khá đẹp lão.
Mà Mặc Liêu ở bên cạnh không nói gì, chỉ im lặng nhìn đó.
Mặc Hỏa Ly quay qua Mặc Liêu, dò hỏi.
" Mặc Liêu lão lão có thể nhìn ra thân phận của thiếu niên kia sao… "
" Đúng vậy… Dựa theo khí tức và thủ đoạn hắn vừa dùng, cộng thêm chiếc mặt nạ hắn đeo trên mặt.
Không có ai khác ngoài Yêu Tiên Vương Tử của Hồng U Ma Vực.
"
Mặc Hỏa Ly liền hứng thú, nở ra nụ cười đầy ý vị.
" Là đồ đệ của bảy lão yêu quái kia à… "
" Thiếu chủ không nên xem thường, kẻ này rất nguy hiểm… "
Mặc Thanh biết được thân phận Dạ Khinh Ưu liền không an tâm, ra sức dặn dò thiếu chủ của mình.
Mặc Hỏa Ly cười nhếch mép, không chút để ý, mắt trừng trừng nhìn thân ảnh của Dạ Khinh Ưu.
" Vừa kịp lúc, trước kia hắn chính là kẻ đã cướp đi vị trí đệ nhất Đại Thần Bảng của ta… Món nợ này ta còn ghi nhớ… "
" Thiếu chủ… "
Mặc Thanh muốn nói gì nhưng bị Mặc Hỏa Ly giơ tay chặn lại, tâm trạng hắn trở lại như cũ.
" Mặc Thanh trưởng lão khỏi lo, mặc dù ta vừa tiến cấp Địa Tôn nhưng ta biết vẫn không đánh lại hắn… Nhưng mà sớm thôi, có ngày ta cho hắn biết thế nào là cách biệt thực lực.
"
Mặc Thanh nghe thiếu chủ nói vậy mới an tâm, cũng thập phần bội phục, quả nhiên là thiếu chủ của Âm Dương Thánh Đạo, co được giãn được, nếu để thiếu chủ tiếp tục phát triển chắc chắn sẽ rất đáng sợ.
Không chỉ có Âm Dương Thánh Đạo để ý đến Dạ Khinh Ưu, ngay cả các thế lực khác cũng chú ý.
Trong một căn phòng khác, nơi đây xuất hiện toàn nữ nhân, ai cũng xinh đẹp như tiên nữ giáng trần, khí tức lạnh lẽo cự người vạn dặm, mà thanh y trang nhã càng tăng đậm sức thu hút của bọn họ.
Đám nữ tử này là người của Tuyết Tiên Thánh Địa, trong đó có một nữ tử khí chất vượt xa người khác.
Mái tóc nàng như dòng nước êm ả, mềm mại trong suốt tỏa ra mùi hương dịu nhẹ, đôi mắt nguyệt nha như không nhiễm bụi trần, hàng lông mi thanh toát toả ra từng vầng thái dương.
Nàng chính là mỹ nữ xếp hạng thứ hai trên Bách Hoa Bảng, Băng Liên Tuyết Tử - Mộc Băng.
Bình luận truyện