Mạn Bộ Biên Giang Minh Nguyệt Hàn

Chương 17



Hô…… Rốt cục cũng đến quán cà phê Mộng tình, Phong Mạn Mạn nhìn điện thoại di động, ngạch…… Đến muộn 1 giờ, chắc lát nữa cô sẽ bị người đánh chết……

Phong Mạn Mạn tìm được Mộng Toàn cùng Linh Như ở một bàn gần cửa sổ: “Mộng Toàn, tui sai rồi, tui để di động rung mà quên mất……”

Mộng Toàn tức giận: “Phong Mạn Mạn! Tui gọi di động bà cả chục lần, gọi về nhà bà cũng không ai bắt máy! Suýt chút nữa tụi tui xông qua nhà bà xem có tai nạn chết người không đó!”

” Tui biết sai rồi mà~! Tui mời bà ăn bánh ngọt nha. Đừng nóng giận mà, Toàn nha~” Mạn Mạn nghiêng người về trước hướng Mộng Toàn nhõng nhẽo.

” Tui muốn ăn bánh nhân trà xanh.” Mộng Toàn ra lệnh……

Linh Như cũng chỉ tay nói:” Tui thì muốn bánh ngọt Thụy Sĩ kia.”

” Ê…… Cái bánh đó đắt nhất đó.” Phong Mạn Mạn mếu máo nhìn Linh Như.

Linh Như đập bàn: “Vậy giờ bà chịu không chịu?”

” Chịu……” Mạn Mạn lí nhí nói.

” Vậy tui cũng ăn cái đó. Cám~ ơn~ Mạn~ Mạn~” Mộng Toàn cố ý dài giọng.

” A……” Phong Mạn Mạn úp mặt xuống bàn: “Bớ người ta ăn cướp~~!!!!”

3 người các cô, mỗi người gọi 1 phần bánh, Mộng Toàn gọi thêm 1 ly trà Thổ Nhĩ Kỳ, Linh Như 1 ly cà phê đen, Mạn Mạn thì 1 ly trà sữa.

Linh Như thỏa mãn cắn 1 miếng bánh:” Đúng rồi, cuối tuần sau có họp lớp trung học, 2 bà đi không?”

” Đương nhiên đi rồi.” Mộng Toàn cũng nuốt 1 miếng bánh.

Phong Mạn Mạn rất đau lòng ví tiền của mình, cô mếu miệng gặm bánh, làu bàu hỏi: “Họp gì vậy?”

” Cuối tuần sau có họp lớp trung học đó, trước khai giảng 2 ngày, có karaoke nữa. Mạn Mạn bà đi luôn nha?” Mộng Toàn hỏi.

” Mấy bà đi thì tui cũng đi.” Mạn Mạn đáp.

” Giang Triệt nhà bà cũng đi hả?” Mộng Toàn hỏi.

Mạn Mạn lớn tiếng phản bác, “Cái gì mà Giang Triệt nhà tui, ổng không phải nhà tui đâu.”

” Không phải hả? Nghe nói bữa liên hoan tốt nghiệp, Lí Phong định tỏ tình với bà, kết quả còn chưa nói gì đã bị Giang Triệt chặn đường, cũng không biết nói gì đó, Lí Phong bỏ đi, cả liên hoan cũng không đi nữa.”

Phong Mạn Mạn cười ngô nghê, “Không phải đâu, Lí Phong thích tui hồi nào?”

” Ai, Mạn Mạn nhà tụi mình cũng quá chậm tiêu, rõ ràng Lí Phong theo đuổi bà 3 năm trung học, vậy mà bà cũng chả có chút xíu phản ứng nào.” Linh Như nói.

” Bà với Giang Triệt đâu? Không phải ổng ở đối diện nhà bà hả?” Mộng Toàn cười mờ ám hỏi Mạn Mạn.

Mạn Mạn bất đắc dĩ nói, “Tốt nghiệp xong tui cũng chả gặp ổng mấy lần, nói đến chủ yếu là anh ổng……”

Linh Như hỏi:” Anh ổng? Giang Triệt có anh? Tui cứ nghĩ ổng là con một chứ.”

Mạn Mạn đáp:” Ừ, anh ổng đi Đức du học, gần đây mới trở về. Thực hâm mộ, du học đó mấy bà.”

Mộng Toàn vỗ vai Mạn Mạn, “Đừng nói sang chuyện khác, bà với anh Giang Triệt làm sao?”

Mạn Mạn ai một tiếng, kể lại sự tích của cô với Giang Hàn trong game……

……

Mộng Toàn ồ lên, “Còn kết hôn trong game nữa ta, vậy không phải bà thành chị dâu Giang Triệt?”

” Chị dâu cái gì, trò chơi mà thôi, tui mới không yêu qua mạng đâu.” Mạn Mạn lầm bầm.

Mộng Toàn hỏi, “Bà còn để ý chuyện kia hả?” Phong Mạn Mạn từng có 1 lần, không biết có tính là mối tình đầu hay không……

” Không, tui chỉ không muốn lẫn lộn giữa thiệt với ảo thôi.” Mạn Mạn nhấm nháp trà sữa.

” Bà với anh Giang Triệt biết nhau ngoài đời mà, làm sao tính là yêu qua mạng được. Tui lại muốn gặp anh Giang Triệt cơ, Giang Triệt đã giỏi như vậy, anh ổng còn đến mức nào nữa.” mắt Linh Như sáng quắc.

Mộng Toàn vỗ đầu Linh Như, “Thôi đi, muốn gặp thì đi mà gặp Hạo nhà bà ý.”

3 cô nữ sinh cà kê thật lâu trong quán.

Chạng vạng tối, Phong Mạn Mạn về nhà ăn cơm rồi login.

Nhìn tên Bắc Phong Giang Thượng Hàn màu xám tro trong danh sách bạn tốt, lại thấy mọi người trong bang hội đều chuẩn bị lên cấp 99, cô buồn buồn liền đánh quái luyện cấp một mình.

Trước mắt, Bình Hải Tịch Mạn Mạn, người học việc cấp 1, qua cửa bắc thủ đô đi đảo thỏ, tay cô cầm đao nhỏ, từng đao một chém quái.

Ai, đã lâu không luyện cấp một mình, cô thực không quen. Lúc Bắc Phong Giang Thượng Hàn online đều do anh đánh quái, anh không ở cũng do Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm hay Tân Mĩ Nhân Như Ngọc trong bang hội tổ đội đi chung với cô. Hiện tại, chỉ mình cô đánh quái, thiệt lẻ loi thiệt trống vắng mà.

Ở lối vào đảo thỏ, cô gặp 1 con chém 1 con, gặp 2 con chém cả cặp, thật vất vả chém lên cấp 6, đột nhiên, một vị kiếm sĩ tên là Đa Khả Ái chém 2 nhát, giết chết Bình Hải Tịch Mạn Mạn.

Kỳ quái, trong túi cô còn hình nhân thế mạng mà, làm sao vẫn chết? Hại cô vừa cực khổ luyện tới cấp 6 lại rớt xuống cấp 5.

Nhưng đáng giận nhất là, dược sư Giang Tĩnh Triều Sơ Lạc còn dùng phép cứu Bình Hải Tịch Mạn Mạn sống lại rồi để Đa Khả Ái chém chết cô, 2 người kia thao tác rất nhanh, Phong Mạn Mạn còn chưa kịp phản ứng đã rớt xuống cấp 1.

Tiếp theo, họ dùng phù bỏ đi, để Bình Hải Tịch Mạn Mạn nằm ngơ ngác trên đất lạnh, sau đó, cô chọn về thành.

Phong Mạn Mạn muốn xem lại một chút, thì ra là hình nhân thế mạng cô có đem theo, nhưng vật này lại không dùng được với người học việc.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Mạn Mạn, vừa rồi thấy em đã cấp 6 sao giờ lại biến thành cấp 1 rồi?

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Ngạch…… Bị giết.

[ bang hội] Xuy Độ Ngọc Môn Quan: Mạn Mạn, không phải em có hình nhân thế mạng sao? Sao còn chết được?

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Em bị ai giết?

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Cái hình nhân thế mạng kia không dùng cho người học việc được.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Mạn Mạn~ ai lớn gan dám giết em~ nói chị nghe nào.

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Là một người kiếm sĩ cấp thấp đánh chơi thôi chị.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Mạn Mạn! Nói thật đi! Đánh em rớt xuống cấp 1 cũng kêu đánh chơi?

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Không sao đâu chị. Em đi đảo thỏ luyện đây, 2 người cũng cố lên.

Bình Hải Tịch Mạn Mạn lại chọn đến đảo thỏ, chém suốt 1 giờ, lên cấp 10, có thể học lên dược sư.

Sau đó cô lại đi bộ về thủ đô, vừa đến ngoài cửa bắc, gặp Đa Khả Ái, cô này chẳng nói 1 câu chém chết Bình Hải Tịch Mạn Mạn, bên cạnh lại có 1 tên dược sư xuất hiện cứu Bình Hải Tịch Mạn Mạn sống lại, đến đây, Mạn Mạn lập tức logout trò chơi.

[ hệ thống] không thể logout, mời thử lại sau.

Phong Mạn Mạn không nản lòng thử lại mấy lần.

[ hệ thống] không thể logout, mời thử lại sau.

[ hệ thống] không thể logout, mời thử lại sau.

[ hệ thống] không thể logout, mời thử lại sau.

Sau đó, vừa đến cấp 10 Bình Hải Tịch Mạn Mạn lại rớt xuống cấp 1……

[ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Đa Đa! Tôi có làm gì 2 người đâu?

[ phụ cận] Đa Khả Ái: DM, tao không cho mày thăng cấp đấy!

[ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Cô nói lý một chút được không.

[ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Nè nè……

……

……

Đa Khả Ái đứng tại chỗ không rên một tiếng, Mạn Mạn cũng nằm im.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Lão công chị rốt cục cũng cấp 99 rồi~ Mạn Mạn em học việc chưa?

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Chưa……

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Sao còn chưa, gần 1 giờ rồi còn gì.

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Em bị giết.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Lại bị giết? Lại là mấy người kia sao em?

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Vâng- -

[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Mạn Mạn, ai giết em?

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Ngạch…… Là Đa Đa trong bang.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Đa Đa! Cô ra đây giải thích xem…… Sao lại thế này?

[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Cô ta cùng Giang Tĩnh bị Hàn đá khỏi bang.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Vì cái gì?

[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Theo lời cậu Hàn là: khi dễ lão bà cậu ấy.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm:????

[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Anh cũng không rõ lắm chuyện thế nào.

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: 2 người cố lên. Em không luyện nữa, em off đây.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Từ từ em! Sao off vậy, để chị báo thù cho em! Đừng off mà~

[ nêu lên] hội viên Bình Hải Tịch Mạn Mạn logout.Hô…… Rốt cục cũng đến quán cà phê Mộng tình, Phong Mạn Mạn nhìn điện thoại di động, ngạch…… Đến muộn 1 giờ, chắc lát nữa cô sẽ bị người đánh chết……

Phong Mạn Mạn tìm được Mộng Toàn cùng Linh Như ở một bàn gần cửa sổ: “Mộng Toàn, tui sai rồi, tui để di động rung mà quên mất……”

Mộng Toàn tức giận: “Phong Mạn Mạn! Tui gọi di động bà cả chục lần, gọi về nhà bà cũng không ai bắt máy! Suýt chút nữa tụi tui xông qua nhà bà xem có tai nạn chết người không đó!”

” Tui biết sai rồi mà~! Tui mời bà ăn bánh ngọt nha. Đừng nóng giận mà, Toàn nha~” Mạn Mạn nghiêng người về trước hướng Mộng Toàn nhõng nhẽo.

” Tui muốn ăn bánh nhân trà xanh.” Mộng Toàn ra lệnh……

Linh Như cũng chỉ tay nói:” Tui thì muốn bánh ngọt Thụy Sĩ kia.”

” Ê…… Cái bánh đó đắt nhất đó.” Phong Mạn Mạn mếu máo nhìn Linh Như.

Linh Như đập bàn: “Vậy giờ bà chịu không chịu?”

” Chịu……” Mạn Mạn lí nhí nói.

” Vậy tui cũng ăn cái đó. Cám~ ơn~ Mạn~ Mạn~” Mộng Toàn cố ý dài giọng.

” A……” Phong Mạn Mạn úp mặt xuống bàn: “Bớ người ta ăn cướp~~!!!!”

3 người các cô, mỗi người gọi 1 phần bánh, Mộng Toàn gọi thêm 1 ly trà Thổ Nhĩ Kỳ, Linh Như 1 ly cà phê đen, Mạn Mạn thì 1 ly trà sữa.

Linh Như thỏa mãn cắn 1 miếng bánh:” Đúng rồi, cuối tuần sau có họp lớp trung học, 2 bà đi không?”

” Đương nhiên đi rồi.” Mộng Toàn cũng nuốt 1 miếng bánh.

Phong Mạn Mạn rất đau lòng ví tiền của mình, cô mếu miệng gặm bánh, làu bàu hỏi: “Họp gì vậy?”

” Cuối tuần sau có họp lớp trung học đó, trước khai giảng 2 ngày, có karaoke nữa. Mạn Mạn bà đi luôn nha?” Mộng Toàn hỏi.

” Mấy bà đi thì tui cũng đi.” Mạn Mạn đáp.

” Giang Triệt nhà bà cũng đi hả?” Mộng Toàn hỏi.

Mạn Mạn lớn tiếng phản bác, “Cái gì mà Giang Triệt nhà tui, ổng không phải nhà tui đâu.”

” Không phải hả? Nghe nói bữa liên hoan tốt nghiệp, Lí Phong định tỏ tình với bà, kết quả còn chưa nói gì đã bị Giang Triệt chặn đường, cũng không biết nói gì đó, Lí Phong bỏ đi, cả liên hoan cũng không đi nữa.”

Phong Mạn Mạn cười ngô nghê, “Không phải đâu, Lí Phong thích tui hồi nào?”

” Ai, Mạn Mạn nhà tụi mình cũng quá chậm tiêu, rõ ràng Lí Phong theo đuổi bà 3 năm trung học, vậy mà bà cũng chả có chút xíu phản ứng nào.” Linh Như nói.

” Bà với Giang Triệt đâu? Không phải ổng ở đối diện nhà bà hả?” Mộng Toàn cười mờ ám hỏi Mạn Mạn.

Mạn Mạn bất đắc dĩ nói, “Tốt nghiệp xong tui cũng chả gặp ổng mấy lần, nói đến chủ yếu là anh ổng……”

Linh Như hỏi:” Anh ổng? Giang Triệt có anh? Tui cứ nghĩ ổng là con một chứ.”

Mạn Mạn đáp:” Ừ, anh ổng đi Đức du học, gần đây mới trở về. Thực hâm mộ, du học đó mấy bà.”

Mộng Toàn vỗ vai Mạn Mạn, “Đừng nói sang chuyện khác, bà với anh Giang Triệt làm sao?”

Mạn Mạn ai một tiếng, kể lại sự tích của cô với Giang Hàn trong game……

……

Mộng Toàn ồ lên, “Còn kết hôn trong game nữa ta, vậy không phải bà thành chị dâu Giang Triệt?”

” Chị dâu cái gì, trò chơi mà thôi, tui mới không yêu qua mạng đâu.” Mạn Mạn lầm bầm.

Mộng Toàn hỏi, “Bà còn để ý chuyện kia hả?” Phong Mạn Mạn từng có 1 lần, không biết có tính là mối tình đầu hay không……

” Không, tui chỉ không muốn lẫn lộn giữa thiệt với ảo thôi.” Mạn Mạn nhấm nháp trà sữa.

” Bà với anh Giang Triệt biết nhau ngoài đời mà, làm sao tính là yêu qua mạng được. Tui lại muốn gặp anh Giang Triệt cơ, Giang Triệt đã giỏi như vậy, anh ổng còn đến mức nào nữa.” mắt Linh Như sáng quắc.

Mộng Toàn vỗ đầu Linh Như, “Thôi đi, muốn gặp thì đi mà gặp Hạo nhà bà ý.”

3 cô nữ sinh cà kê thật lâu trong quán.

Chạng vạng tối, Phong Mạn Mạn về nhà ăn cơm rồi login.

Nhìn tên Bắc Phong Giang Thượng Hàn màu xám tro trong danh sách bạn tốt, lại thấy mọi người trong bang hội đều chuẩn bị lên cấp 99, cô buồn buồn liền đánh quái luyện cấp một mình.

Trước mắt, Bình Hải Tịch Mạn Mạn, người học việc cấp 1, qua cửa bắc thủ đô đi đảo thỏ, tay cô cầm đao nhỏ, từng đao một chém quái.

Ai, đã lâu không luyện cấp một mình, cô thực không quen. Lúc Bắc Phong Giang Thượng Hàn online đều do anh đánh quái, anh không ở cũng do Thùy Ngôn Thốn Thảo Tâm hay Tân Mĩ Nhân Như Ngọc trong bang hội tổ đội đi chung với cô. Hiện tại, chỉ mình cô đánh quái, thiệt lẻ loi thiệt trống vắng mà.

Ở lối vào đảo thỏ, cô gặp 1 con chém 1 con, gặp 2 con chém cả cặp, thật vất vả chém lên cấp 6, đột nhiên, một vị kiếm sĩ tên là Đa Khả Ái chém 2 nhát, giết chết Bình Hải Tịch Mạn Mạn.

Kỳ quái, trong túi cô còn hình nhân thế mạng mà, làm sao vẫn chết? Hại cô vừa cực khổ luyện tới cấp 6 lại rớt xuống cấp 5.

Nhưng đáng giận nhất là, dược sư Giang Tĩnh Triều Sơ Lạc còn dùng phép cứu Bình Hải Tịch Mạn Mạn sống lại rồi để Đa Khả Ái chém chết cô, 2 người kia thao tác rất nhanh, Phong Mạn Mạn còn chưa kịp phản ứng đã rớt xuống cấp 1.

Tiếp theo, họ dùng phù bỏ đi, để Bình Hải Tịch Mạn Mạn nằm ngơ ngác trên đất lạnh, sau đó, cô chọn về thành.

Phong Mạn Mạn muốn xem lại một chút, thì ra là hình nhân thế mạng cô có đem theo, nhưng vật này lại không dùng được với người học việc.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Mạn Mạn, vừa rồi thấy em đã cấp 6 sao giờ lại biến thành cấp 1 rồi?

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Ngạch…… Bị giết.

[ bang hội] Xuy Độ Ngọc Môn Quan: Mạn Mạn, không phải em có hình nhân thế mạng sao? Sao còn chết được?

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Em bị ai giết?

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Cái hình nhân thế mạng kia không dùng cho người học việc được.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Mạn Mạn~ ai lớn gan dám giết em~ nói chị nghe nào.

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Là một người kiếm sĩ cấp thấp đánh chơi thôi chị.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Mạn Mạn! Nói thật đi! Đánh em rớt xuống cấp 1 cũng kêu đánh chơi?

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Không sao đâu chị. Em đi đảo thỏ luyện đây, 2 người cũng cố lên.

Bình Hải Tịch Mạn Mạn lại chọn đến đảo thỏ, chém suốt 1 giờ, lên cấp 10, có thể học lên dược sư.

Sau đó cô lại đi bộ về thủ đô, vừa đến ngoài cửa bắc, gặp Đa Khả Ái, cô này chẳng nói 1 câu chém chết Bình Hải Tịch Mạn Mạn, bên cạnh lại có 1 tên dược sư xuất hiện cứu Bình Hải Tịch Mạn Mạn sống lại, đến đây, Mạn Mạn lập tức logout trò chơi.

[ hệ thống] không thể logout, mời thử lại sau.

Phong Mạn Mạn không nản lòng thử lại mấy lần.

[ hệ thống] không thể logout, mời thử lại sau.

[ hệ thống] không thể logout, mời thử lại sau.

[ hệ thống] không thể logout, mời thử lại sau.

Sau đó, vừa đến cấp 10 Bình Hải Tịch Mạn Mạn lại rớt xuống cấp 1……

[ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Đa Đa! Tôi có làm gì 2 người đâu?

[ phụ cận] Đa Khả Ái: DM, tao không cho mày thăng cấp đấy!

[ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Cô nói lý một chút được không.

[ phụ cận] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Nè nè……

……

……

Đa Khả Ái đứng tại chỗ không rên một tiếng, Mạn Mạn cũng nằm im.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Lão công chị rốt cục cũng cấp 99 rồi~ Mạn Mạn em học việc chưa?

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Chưa……

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Sao còn chưa, gần 1 giờ rồi còn gì.

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Em bị giết.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Lại bị giết? Lại là mấy người kia sao em?

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Vâng- -

[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Mạn Mạn, ai giết em?

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: Ngạch…… Là Đa Đa trong bang.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Đa Đa! Cô ra đây giải thích xem…… Sao lại thế này?

[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Cô ta cùng Giang Tĩnh bị Hàn đá khỏi bang.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Vì cái gì?

[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Theo lời cậu Hàn là: khi dễ lão bà cậu ấy.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm:????

[ bang hội] Trì Nguyệt Tiệm Đông Thượng: Anh cũng không rõ lắm chuyện thế nào.

[ bang hội] Bình Hải Tịch Mạn Mạn: 2 người cố lên. Em không luyện nữa, em off đây.

[ bang hội] Thu Nhật Vọng Hương Tâm: Từ từ em! Sao off vậy, để chị báo thù cho em! Đừng off mà~

[ nêu lên] hội viên Bình Hải Tịch Mạn Mạn logout.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện