Chương 5
Sáng hôm sau Diệp Thần từ trong không gian đi ra ngoài, hắn hiện tại cảm thấy cả người sảng khoái vô cùng. Không chỉ nhờ nước ở trong không gian mà còn bí kíp tu chân hắn đang luyện. Diệp Thần hiện tại đang ở luyện khí tầng 1, có uy lực tương đương với dị năng cấp 1. Không chỉ như vậy, giác quan của hắn so với trước kia linh mẫn hơn rất nhiều, tất cả chất bẩn tồn tại trong cơ thể đều được đào thải ra ngoài.
Vì vậy khi phòng bên cạnh có tiếng động thì Diệp Thần cũng mở cửa. Đối phương nhìn thấy hắn thì sửng sốt, gương mặt tiều tụy hơi nghiêng đi, bước ra ngoài.
Hắn nhìn đồng hồ.
7 giờ ngày 27 tháng 6 năm 2018.
Cách tận thế tiến đến 48 ngày.
Vẫn còn rất nhiều việc phải làm.
Diệp Thần ngầm lấy ở trong không gian một cốc nước, đi theo sau Dương Tử An:
“Anh đi làm sớm vậy?”
Anh lạnh lùng nói:
“Công ti còn rất nhiều việc phải làm”
“Không ăn sáng sao?”
Đối phương không tiếng động nhếch miệng tự giễu:
“Không cần”
“Vậy uống nước đi, nhìn anh có vẻ rất mệt mỏi” - Diệp Thần đưa cốc nước trước mặt anh.
Anh trầm mặc nhìn hắn, che dấu vẻ nghi hoặc trong đôi mắt sau đó cầm lấy uống một mạch cho đến đáy cốc.
Hắn mỉm cười cầm lại chiếc cốc, đang định nói chuyện thì thình lình nghe được giọng của anh:
“Ba ngày nữa tôi sẽ cho trợ lý và luật sư đến giải quyết chuyện của cậu”
Rồi mở cửa đi ra ngoài.
Diệp Thần cứng ngắc đứng im tại chỗ.
Đợi lúc hắn phản ứng lại thì tiếng chuông điện thoại vang lên không ngừng. Hắn nhìn xem ai gọi đến, là Diệp Tường.
Sắc mặt vốn đã khó coi lại càng ngày càng đen.
Hắn tắt điện thoại, không hề muốn nghe giọng nói khó ưa của kẻ đã hại chết hắn cùng Dương Tử An.
Diệp Thần đi vào phòng ngủ, tiếng chuông điện thoại lại vang lên không ngừng, hắn phiền táo vứt xuống giường, để chế độ im lặng rồi lên mạng.
Đêm ngày 26 tháng 6 có một thiên thạch khổng lồ rơi xuống Trái Đất rồi vỡ vụn, phân tán ở khắp mọi nơi trên thế giới tạo thành chấn động không nhỏ.
Hắn nhìn tin tức được lan truyền khắp các trang mạng mà cảm thấy lo lắng, nguồn bệnh đã bắt đầu lan tỏa, hiện tại không biểu hiện gì lớn nhưng chỉ hơn một tháng nữa thôi là thảm họa sẽ xảy ra. Chính hắn cũng đã từng chứng kiến diễn cảnh kinh khủng mà chỉ trong phim điện ảnh Mĩ mới có. Thậm chí còn kinh khủng hơn rất nhiều.
Diệp Thần lại chỉ có thể ngồi đây im lặng theo dõi rồi tìm mọi cách để tự cứu mình mà không thể ngăn cản nó.
Hắn cầm chìa khóa xe đi ra ngoài, hiện tại không phải lúc để suy nghĩ những việc mình không thể làm.
Diệp Thần dựa theo bản đồ tìm được nơi bán nông sản, mua một số lượng lớn gạo trắng, bột mì, rau quả, gia súc và gia cầm đã được xử lý rồi đóng thành hộp. Vì số lượng quá lớn nên hắn phải lấy danh nghĩa tập đoàn Diệp Thị để mua, sau đó khiến họ chuyển đến một kho hàng trống rồi bí mật thu vào trong không gian.
Buổi tối Dương Tử An không về nhà.
Hắn có chút thất vọng, định gọi điện cho anh nhưng không nghĩ ra nên nói gì rồi lại thôi. Buổi tối hắn tiếp tục đi vào không gian tu luyện. Ở trong này không chỉ hoàn cảnh tốt dễ dàng tu luyện mà chỉ trong một đêm ở ngoài tương đương với 4 ngày. Hắn cần tăng mạnh thực lực của mình trong thời gian nhanh nhất.
Ngày 28 tháng 6 năm 2018.
Nhiệt độ bất ngờ tăng mạnh ở hầu hết các nước trên thế giới, các loại dịch bệnh dần dần sinh sôi khiến rất nhiều người phải vào bệnh viện. Thậm chí còn có một lượng lớn người chết ở châu Phi và Trung Đông.
Diệp Thần lái xe đến chợ bán hải sản, đặt mua một lượng lớn hải sản, hẹn 10 ngày sau sẽ giao hàng.
Sau đó hắn đến trung tâm mua sắm, càn quét một lượng lớn quần áo cho hắn và Dương Tử An, thuận tiện đặt trước trang phục mùa đông và chăn ga gối đệm.
Buổi chiều Diệp Thần đến công ti xăng dầu đặt gấp mỗi nơi 5000 lít, trả liền đặt cọc trước 50%. Tất cả các giao dịch hắn đều lấy danh nghĩa của Diệp Thị, vì vậy mới có thể nhanh chóng sắp xếp như thế.
Trên cơ bản tiền trong tài khoản của hắn đã hết sạch.
Buổi tối hắn lái xe về nhà.
Dương Tử An vẫn không trở về.
Hắn thất vọng nhìn cửa phòng ngủ, ma sui quỷ khiến thế nào mà lại đẩy cửa ra, bước vào phòng.
Đây là lần đầu tiên hắn đặt chân vào phòng của Dương Tử An.
Diệp Thần bật đèn, ánh sáng đột ngột hiện lên khiến hắn có chút chói mắt, lấy tay che đi, sau đó nhìn một lượt xung quanh căn phòng.
Cùng với phòng ngủ của hắn có chút giống nhau, tông màu chủ yếu là màu trắng, bài trí đơn giản mà thanh lãnh giống với con người của anh. Lạnh nhạt mà tươi mát.
Diệp Thần đi đến bên giường, ngồi xuống. Hắn thử mở ngăn kéo ở chiếc bàn bên cạnh ra xem.
Sau đó sửng sốt không nói nên lời.
Bình luận truyện